Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 485: Giao dịch không thể nói ra ngoài

Thế giới quan của Đề Na hoàn toàn sụp đổ, cô khóc tới mức không ngừng lại được.

Nước mắt lăn dài trên đôi gò má trắng nõn của cô, dưới ánh mắt trời, những giọt nước mắt trong suốt đó lấp lánh trông như những viên ngọc trai quý giá.

An Lâm thu những món bảo vật đang trôi nổi giữa không trung, đủ để làm chói mù mắt người khác về, hắn dùng ngón trỏ xoa cái đầu nhỏ của Đề Na, an ủi: "Được rồi, đừng khóc, không phải chỉ là thế giới này lớn hơn so với tưởng tượng của cô thôi à, có gì đáng để khóc đâu chứ."

Đề Na lau nước mắt, khóc nức nở nói: "Nhưng... nhưng đâu phải chỉ lớn hơn một chút thôi chứ, mà là lớn hơn vô số lần luôn, vả lại tôi đã bị lừa hơn cả chục ngàn năm, ngu muội hơn chục ngàn năm nay, hu hu... Tôi chỉ đang khóc vì sự ngu ngốc của mình thôi..."

An Lâm: "..."

An Lâm cảm thấy bây giờ mình không nên nói gì cả, chỉ nên để Đề Na im lặng bộc phát cảm xúc của mình.

Một người, khi phát hiện ra thế giới mình biết, chỉ là một cái lồng giam nhỏ bé tới đáng thương, thì dù là ai cũng sẽ xuất hiện cảm xúc trái chiều. Nhất là Thánh nữ Tinh Linh cao ngạo này, cô cực khổ lắm mới đứng được lên đỉnh của thế giới này, lại phát hiện mình chẳng qua chỉ đang đứng trên một cái đỉnh núi nhỏ xíu, đả kích này không hề nhỏ chút nào.

"Tổ huấn của Tinh Linh tộc chúng tôi, là phải lấy việc bảo vệ toàn bộ đại lục Thái Sơ làm nhiệm vụ của mình. Bao nhiêu đời nay chúng tôi đều cố gắng thực hiện tổ huấn này, còn tự xưng là người bảo vệ của đại lục Thái Sơ, hoá ra cái ý nghĩ đó nó lại buồn cười tới như vậy..." Đề Na nghẹn ngào nói.

Lúc bàn giá giao dịch không phải nên làm thế này à, đầu tiên là nói ra một yêu cầu tương đối cao, rồi chậm rãi hạ thấp tiêu chuẩn xuống, cuối cùng giữ mức giá ở một mức mà cả hai bên đều có thể chấp nhận được.

"Không cần bàn gì nữa đâu, thành giao!" An Lâm cười nói.

"Vậy cũng được, bảo vật của tôi cô thấy hết rồi đó, nói đi, cô muốn lấy cái gì?" An Lâm cười nói.

Thấy An Lâm tại nhíu mày suy nghĩ, Đề Na có chút lo lắng và xấu hổ, cô vội nói chêm vào: "À ừm, trồng cái cây đỏ rực kia xuống, chắc là sẽ tạo thành được một thánh địa tu luyện mới, thay thế tác dụng của bốn toà Tháp Thánh Hồn, nên tôi không thể bỏ qua cái cây đó. Còn về những thứ khác, chúng ta có thể từ từ thương lượng sau..."

An Lâm nghe vậy hai mắt sáng rỡ, hỏi: "Cô đã suy nghĩ kỹ rồi à?"

Vốn nế tình chuyện An Lâm đã cứu cô, cô còn nghĩ nếu hắn chỉ đồng ý lấy một cây thần thụ ra để làm trao đổi, thì cô cũng sẽ đồng ý giao dịch này, chẳng ngờ An Lâm lại chịu ra tay hào phóng khẳng khái tới như vậy.

"Không thể nói là buồn cười, ít nhất sinh linh trên đại lục này của các cô có thể sinh sống một cách hoà bình yên lành thế này, thì các cô quả thật đã có thể tự xưng là người bảo vệ của đại lục Thái Sơ, bảo vệ một vùng đất ở trên đại lục Thái Sơ này rồi." An Lâm mở miệng an ủi...

"Hửm?" Đề Na trừng to đôi mắt xinh đẹp của mình, mặt đầy vẻ không dám tin nhìn An Lâm.

Đề Na gật đầu nói: "Dù gì cũng không có người quy định không được lấy Tháp Thánh Hồn ra trao đổi, nói cho cùng tác dụng lớn nhất của nó chỉ là làm hồ nước thánh cô động lại mà thôi, mà tác dụng của hồ nước thánh thì cũng không lớn lắm, có rất nhiều cấm địa có thể thay thế được nó, chỉ cần xúc tiến sự phát triển của thành Trung Ương, thì lấy nó ra làm vật trao đổi cũng đâu có gì đáng ngại."

Đề Na ngẩng đầu nhìn An Lâm, bỗng nhiên mở miệng nói: "Tôi đồng ý, tôi đồng ý lấy bốn toà Tháp Thánh Hồn ra trao đổi với anh."

An Lâm vỗ vỗ cằm mình, năm viên linh đan, ba món linh khí, thêm một Hoả Huyết thần thụ... Điều kiện này tính ra không cao lắm, nằm trong phạm vi cho phép của hắn.

Đề Na bắt đầu sơ tán mọi người ở trong hồ thánh và Tháp Thánh Hồn, sau đó An Lâm dùng tay lần lượt rút bốn toà tháp lên, đập vỡ kiến trung bao phủ bên ngoài, làm lộ ra phần lõi sáng chói.

"Tôi muốn lấy năm viên thánh đan ẩn chứa sức mạnh sinh mệnh càng dày đặc càng tốt, ba món vũ khí cấp thánh tương đối nhỏ xinh, và cả cái cây có ngọn lửa màu đỏ đâm rễ rất dài kia, được không..." Đề Na nói xong câu cuối, giọng nhỏ hẳn, hình như cô cảm thấy yêu cầu của mình có hơi quá đáng.

Tinh nguyên thế giới màu vàng toả ra ánh sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, nó dài khoản một thước, ngoại hình trông giống linh thạch, nhưng toả ra dao động rất độc đáo, có thể cô đọng lại không gian chung quanh nó.

Đồng ý nhanh vậy luôn? Không cò kè mặc cả gì hết hả?

Giao dịch được thành lập.

"Người khổng lồ Thần Ma này không giống với những người khổng lồ Thần Ma khác, nó không chỉ có ngoại hình cực kì giống loài người, còn có trí tuệ rất cao và vô số bảo vật vô cùng cường đại, cộng thêm sức mạnh không gì sánh kịp, cả Thánh nữ cũng không đánh lại nó, nếu có thể giải quyết chuyện này trong hoà bình thì đã là kết quả tốt nhất hiện giờ rồi."

Bởi vì người khổng lồ Thần Ma lấy ra năm viên thánh đan, ba món thánh khí thật lớn và một cái cây to lớn lạ kì màu đỏ, hắn đưa hết những thứ này cho Thánh Nữ, Thánh Nữ cất hết vào trong nhẫn không gian trên tay mình.

Ba linh khí kia, vừa hay là ba món linh khí có hơi nhỏ xinh mà An Lâm cũng không biết nên dùng thế nào, đó là Băng Lăng, Gai Tuyết và Châm Sương, nhưng nó lại cực kì thích hợp với những người có vóc dáng nhỏ bé như Đề Na, nên hai bên đều tỏ ra khá hài lòng với giao dịch lần này.

Người khổng lồ Thần Ma rút sạch cả bốn toà Tháp Thánh Hồn! Vả lại Thánh nữ còn đang giúp hắn rút bốn toà tháp ra nữa chứ!

Mạn Đức Nhĩ và Cáp Thuỵ Tư gần như nằm trong hố từ đầu tới giờ, vừa nghe Thánh nữ gọi tên mình thì muốn khóc ra luôn rồi.

Người Thần Hồ tụ tập trong thành Trung Ương đều trợn tròn mắt, nhìn cảnh tượng khó tin đằng xa kia.

Đề Na dẫn hắn đi vào cấm địa trong Thanh Mộc, nơi này có hơi thở của sự sống cực kì dày đặc, bên ngoài lại có người bảo vệ, người bình thường sẽ không chạy tới đây phá rối.

Vì hấp thụ sức mạnh ẩn chứa trong tinh nguyên của thế giới, An Lâm cần một nơi cực kì yên tĩnh không có người tới quấy rầy.

Thần linh ạ... cuối cùng Thanh nữ đại nhân cũng chịu chú ý tới hai người bọn tôi rồi!

Nhưng ngay giây tiếp theo, họ đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Đề Na cầm hai cái gai tuyết trong tay thưởng thức, gai tuyết đó như một cây giáo dài còn cao lớn hơn cả cô. Đây là một món thánh khí tổ hợp từ hai thánh khí một trắng một lam, nên không khác gì mua một tặng một cả.

"Hừm... Gai tuyết này đưa cho Mạn Đức Nhĩ và Cáp Thuỵ Tư đi, họ là hai người mạnh nhất đừng đầu đội ngũ bảo vệ thành Trung Ương, có tư cánh lấy được hai món thánh khí này." Đề Na bỗng nhiên mở miệng nói.

Sau đó, cô nhìn thử chung quanh, hết hồn la hoảng lên: "Ủa! Mạn Đức Nhỉ, Cáp Thuỵ Tư! Sao hai người còn nằm trong hố đó vậy?!"

"Hoá ra... Thánh nữ đang trao đổi gì đó với người khổng lồ Thần Ma à?"

Ngay lúc các cường giả đang bàn tán xôn xao, giao dịch giữa An Lâm và Thánh Nữ cũng đã kết thúc.

"Ông không nhìn thấy lúc người khổng lồ Thần Ma đó thả ra bảo vật của mình, cảnh tượng đồ sộ tới mức nào đâu, đồ sộ tới mức tôi tự hoài nghi chính mình luôn này!"

"Cái cây kia nhìn sơ qua là đã biết không phải thứ tầm thường, lại còn nhiều thánh đan và thánh khí như vậy, sao tôi nhìn kiểu gì cũng thấy người khổng lồ Thần Ma đó đang chịu thiệt nhỉ?"

An Lâm ngồi xuống bãi cỏ, lấy bốn miếng tinh nguyên thế giới ra.

Nhiệm vụ hệ thống đưa ra là trong vòng một tháng, hắn phải thu thập được mười mảnh tinh nguyên thế giới màu vàng, không những thế còn phải hấp thụ hết năng lượng ẩn chứa bên trong đó.

Sau khi thành công, có thể đạt được hình dạng ban đầu của thân thể Chiến Thần.

Thân thể Chiến Thần này hắn không rõ có tác dụng gì, nhưng nghe tên thôi cũng đủ biết, đây chắc chắn là một thứ cực kì lợi hại.

An Lâm lấy hai con người máy gundam trong nhẫn không gian ra, để chúng làm hộ pháp cho mình, rồi mới bắt đầu vận chuyển tâm pháp, hấp thu năng lượng ẩn chứa bên trong tinh nguyên thế giới. Một luồng sức mạnh không cách nào miêu tả được thành lời chậm rãi chảy từ trong tinh nguyên ra, chui vào cơ thể An Lâm, hoà vào máu thịt, hoà vào mỗi một nội tạng, mỗi một xương cốt, mỗi một sợi kinh mạch của hắn...

Trong lòng hắn khá là kinh ngạc, thầm than có lẽ là do thể chất của hắn quá đặc biệt.

Bởi vì người bình thường, không cách nào hấp thụ được năng lượng ẩn chứa trong tinh nguyên của thế giới. Mà hắn lại dùng tâm pháp hấp thụ linh thạch, hấp thụ năng lượng ẩn chứa trong tinh nguyên thế giới...

Tốc độ hấp thụ này không nhanh lắm, chừng khoản nửa canh giờ hắn mới hấp thụ hết một tinh nguyên của thế giới.

Trong lúc này, Đề Na triệu tập các cường giả trong thành Trung Ương, bắt đầu xử lý những hậu quả để lại, sau đó là gieo trồng Hoả Huyết thần thụ và chia thánh đan cùng với thánh khí cho mọi người.

An Lâm hấp thu xong bốn mảnh tinh nguyên, hệ thống báo hắn đã hoàn thành được một phần tư nhiệm vụ.

Cơ thể hắn không có bất kì thay đổi gì, hắn cũng không biết những năng lượng đó nhập vào cơ thế mình sẽ có tác dụng thế nào.

An Lâm hít sâu một hơi, một lúc sau mới chậm rãi mở mắt ra, sau đó hắn nhìn thấy Đề Na đang ngồi trên một hòn đá vụn.

Chiếc váy trắng cô mặt lượn qua lượn lại như mây, đôi cánh màu vàng khẽ đập vài cái, những hạt ánh sáng vàng li ti rơi rụng khắp nơi, bàn tay nhỏ xíu trắng nõn chống má, hai cái chân nho nhỏ lắc lư qua lại, mắt sáng rực nhìn An Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận