Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 910: Phương pháp kiếm tiền tuyệt diệu

Thiên Thọ tiên nữ bắt đầu dẫn An Lâm tiến vào điện nghị sự.

Điện nghị sự trong truyền thuyết của Thiên cung thật sự cũng không hề nguy nga lộng lẫy, mà lại rất giản dị, bình phong gỗ khắc hoa, trà xanh chén sứ, không hơn.

Còn có mấy bức tranh do chính Lâm Quân Quân vẽ, coi như là đồ vật đẹp nhất trong điện nghị sự rồi.

Thiên Đế không mặc đế bào, mà là một bộ áo trắng đai đen, trong tay có một cây quạt ngọc màu xanh, cứ thế mỉm cười hoan nghênh An Lâm bước vào.

An Lâm đã gặp Thiên Đế vài lần rồi, nhưng hắn vẫn hết sức khẩn trương như cũ.

Chủ yếu là tại hắn làm ăn buôn bán, đã kiếm lời của mấy đứa con gái của ông ta mấy lần, thế nên cũng thấy hơi ngại.

Nhưng không nghĩ tới, Thiên Đế lại ôn hòa đến mức thần kỳ, chuyện này khiến cho An Lâm thư giãn hơn không ít.

An Lâm vừa kể chuyện vừa lấy thủy tinh lưu ảnh ra, lúc cho Thiên Đế quan sát, cà hai mắt Thiên Đế sáng ngời không thôi.

Thiên Đế mỉm cười gật đầu: "Muốn có được thứ gì, thì phải bỏ ra một thứ khác tương ứng. Không có chuyện gì là đương nhiên cả, việc cậu yêu cầu thù lao là rất hợp lý."

Thiên Đế hít sâu một hơi, một lần một triệu miếng linh thạch? Ăn dày thế cơ à?!

Quá nhiều năng lượng cuồng bạo tràn vào ý thức, sẽ khiến cho các tu sĩ không chịu nổi, nhưng mà khi tốc độ của luồng năng lượng cuồng bạo kia khi tràn vào thân thể trở nên chậm lại, các tu sĩ sẽ có thể tranh thủ thời gian, tìm được một con đường sống.

Hắn trầm ngâm hai giây, lúc này mới nói tiếp: "Phải rồi, tôi quyết định để ngài sử dụng lực lượng của Thiên Đình, tuyên truyền về năng lực của tôi ra toàn bộ đại lục, sau đó ra tay một lần, thu phí một triệu miếng linh thạch."

"Không sai, thật sự là tôi có loại năng lực này." An Lâm gật đầu thừa nhận.

An Lâm tỏ vẻ không sao cả, hắn nói: "Không có nhiều tiền như vậy thì cứ từ từ tích góp đi! Sở dĩ trên người các tu sĩ không có nhiều linh thạch như vậy cũng là bởi vì có linh thạch liền không nhịn được mà xài hết. Mua đan dược, mua quả tiên, mua vũ khí... đặt ở trong nhẫn không gian, nhưng biết dùng linh thạch để đầu tư cho bản thân thì mới là người có thực lực chân chính!"

"An Lâm đạo hữu, thì ra năng lực khống lôi còn có thể khiến cho tốc độ của lôi kiếp chậm lại?!" Thiên Đế ngạc nhiên lên tiếng.

"Nếu như có tu sĩ Hóa Thần không có nhiều tiền như vậy thì phải làm sao?" Thiên Đế ổn định trạng thái, lên tiếng chất vấn.

"Thật tốt quá! Đây quả là may mắn của thế giới này!" Thiên Đế sảng khoái cười to.

Ông đã từng tận mắt nhìn thấy cảnh tượng An Lâm trợ giúp Liễu Thiên Huyễn độ kiếp, lúc ấy hắn chỉ có thể khống chế phương hướng của thiên lôi, lại không nghĩ rằng, hôm nay lại đã có đủ khả năng để khống chế tốc độ thiên lôi.

An Lâm có phần kinh ngạc, không nghĩ tới Thiên Đế sẽ thông tình đạt lý như thế.

Nghe lời của An Lâm nói, cuối cùng Thiên Đế cũng lộ vẻ xúc động rồi.

An Lâm suy nghĩ trong chốc lát, sau đó mới mở miệng nói: "Chẳng qua, để tôi dùng loại lực lượng này giúp các tu sĩ độ kiếp, thì phải có một chút thù lao."

"Vậy cậu có thể đảm bảo xác suất thành công là bao nhiêu?" Thiên Đế lại hỏi.

Phải biết rằng, các đại năng cảnh giới Phản Hư bình thường cũng chưa chắc là đã có một triệu miếng linh thạch, tu sĩ cảnh giới Hóa Thần rất khó có thể lấy ra được nhiều tiền như thế.

"Nếu tu sĩ Hóa Thần đỉnh phong thật sự muốn cố gắng để dành linh thạch thì một triệu miếng linh thạch vẫn là có hi vọng, còn thật sự không được, thì cũng có thể đi vay mà! Linh thạch có thể từ từ kiếm tiền, nhưng mạng thì chỉ có một cái, ngài nói đúng không?"

Thiên Đế sửng sốt một giây, sau đó không nhịn được dùng cây quạt vỗ lên tay một phát: "Hay lắm!"

"Hizzz... Đây là cái thao tác gì vậy?" Thiên Đế trừng lớn hai mắt.

"Về phần con nói nếu như thất bại phải trả tiền, sẽ bị thiệt thì... Con cũng biết rồi đấy, một khi đã hứa hẹn rằng sẽ trả lại tiền nếu độ kiếp thất bại, thì sẽ hấp dẫn rất nhiều tu sĩ, so với phương án trước đó tuyệt đối nhiều hơn không chỉ gấp đôi, chúng ta kiếm tiền từ các tu sĩ độ kiếp thành công thôi là cũng có thể kiếm được hơn phương án cũ rất nhiều rồi!"

Thiên Đế rơi vào trầm ngâm, khẽ phe phẩy cây quạt ngọc, một lát sau mới mở miệng nói: "Còn chưa đủ, coi như là có Thiên Đình đứng ra đảm bảo và tuyên truyền, sức hấp dẫn từ lực lượng của cậu đối với một số tu sĩ vẫn không đủ lớn, nếu muốn làm, thì phải làm đến mức tốt nhất. Chúng ta có thể thông qua phương thức nào đó, khiến cho bọn họ nghĩ rằng cậu rất đáng tin không?"

Mà thật ra thì, trình độ của An Lâm vẫn không thay đổi, đối tượng mà hắn muốn kiếm tiền, chính là một số tu sĩ độ kiếp thành công!

"Dù sao thì tôi chỉ có thể khiến cho tốc độ của lôi kiếp chậm lại, về phần có đỡ được không, thì phải xem thực lực của tu sĩ kia ra sao!" An Lâm mỉm cười nói.

Hai tròng mắt của Thiên Thọ tiên nữ sáng ngời, thần thái sáng láng nhìn chàng trai kia, lên tiếng tán dương: "An Lâm đạo hữu, cậu thật thông minh!"

Không nghi ngờ chút nào, đây quả là một nước cờ hay!

Hắn còn có thể mượn cái khẩu hiệu này, để hấp dẫn một lượng lớn các tu sĩ Hóa Thần, tạo thành tác dụng tuyên truyền vô cùng tốt. So sánh với việc đặc biệt thu tiền của mười tu sĩ Hóa Thần, hắn làm như vậy có lẽ sẽ có thể thu được tiền của năm mươi tu sĩ Hóa Thần độ kiếp thành công trong tổng số một trăm tu sĩ Hóa Thần!

An Lâm xoa cằm, đột nhiên cười nói: "Không thành vấn đề, tôi sẽ tăng giá lên thành một triệu năm trăm ngàn miếng linh thạch."

Sau khi Thiên Đế nói xong, Thiên Thọ tiên nữ cũng đã hiểu ra.

Thật ra thì đây chính là một loại ám chỉ cảm xúc!

Thất bại lập tức trả lại tiền, thế nên rất là đáng tin?

"Hãy nghe tôi nói cho hết đã!" An Lâm khoát tay áo, tiếp tục nói, "Sau đó, chúng ta sẽ đưa ra cam kết rằng nếu quá trình độ kiếp thất bại, thì sẽ trả loại toàn bộ một triệu năm trăm ngàn miếng linh thạch cho người thừa kế, không thu một phân tiền! Ngài thấy thế nào?"

"Khi một người mời An Lâm đến giúp đỡ, nếu như thất bại thì sẽ được trả lại toàn bộ tiền, không phải như thế sẽ làm cho người ta sẽ có cảm giác hắn rất đáng tin ư? Nhưng mà... thực tế thì thực lực của hắn không hề thay đổi chút nào, tỷ lệ thành công cũng vậy, không thay đổi."

Thiên Đế mỉm cười nói: "Đó là do con không hiểu, An Lâm đạo hữu nâng giá, là vì bổ sung thêm lời cam kết trong trường hợp độ kiếp thất bại."

Thiên Thọ tiên nữ đứng ở một bên nghe vậy thì có chút không giải thích được: "Chẳng phải nâng giá cao hơn, sẽ càng mất khách hơn ư, bọn họ sẽ bằng lòng mời An Lâm ra tay giúp đỡ sao? Hơn nữa một khi thất bại, tất cả linh thạch đều sẽ bị trả lại, kiểu gì vẫn thấy thiệt!"

An Lâm cười nhạt: "Quá khen, cũng bình thường thôi."

"An Lâm đạo hữu thật là ngay thẳng." Thiên Đế cười ha ha một tiếng, mặt lộ vẻ vui mừng: "Tiếp theo chúng ta nên nói đến chuyện một chút thù của Thiên Đình tình rồi, yêu cầu của tôi không cao, từ trong tổng số thu nhập của cậu rút ra mười phần trăm!"

An Lâm trợn trừng hai mắt: "Ngài còn muốn trả thù lao?"

Đây chính là chuyện lớn, tạo phúc cho toàn thế giới đấy, không phải nhiệm vụ của Thiên Đế chính là cứu vớt lấy thế giới ư? Chẳng phải lúc này nên yên lặng cống hiến sao...

"Ha hả..." Thiên Đế khẽ cười một tiếng, "Không phải là tôi đã nói với An Lâm đạo hữu nói sao? Muốn đạt được cái gì, thì phải giao ra cái đó, không có chuyện gì là đương nhiên cả. Tôi nhớ là lúc ấy cậu cực kỳ tán thành với những lời này của tôi mà..."

Khóe miệng An Lâm hơi co rút. Cái định mệnh! Thảo nào Thiên Đế lại dễ nói chuyện như thế, hắn bị rơi vào cái hố do Thiên Đế đào ra rồi.

"Thiên Đình sẽ giúp An Lâm đạo hữu tuyên truyền tin tức, sẽ lên tiếng đảm bảo về thực lực của cậu, cần hao phí không ít nhân lực vật lực, còn có nguy cơ ảnh hưởng đến danh dự, thế nên, lấy một chút thù lao không quá phận, đúng không nào?" Thiên Đế vẫn cứ híp mắt cười nói, bày ra cái vẻ ông chú nho nhã nhà hàng xóm vừa hiền hòa vừa gần gũi.

Song, lời này rất có lý, mặc dù An Lâm rất đau lòng, nhưng không thể từ chối được!

"Được... Tôi đồng ý!" An Lâm cắn răng một cái, liền đáp ứng.

Thật ra thì có thể coi như là gia tăng lợi ích tương quan với Thiên Đình, Thiên Đình cũng sẽ ra sức che chở hắn.

"Ha ha ha, An Lâm đạo hữu đúng là người sảng khoái, như vậy bổn đế ta sẽ sắp xếp công việc cụ thể ngay bây giờ, cậu chỉ cần đợi nhặt tiền thôi!" Thiên Đế rất vui vẻ nói.

An Lâm giật giật khóe miệng, ông đây còn phải mỏi gân kiệt sức để khống chế lôi kiếp, tung tin tức thì chỉ là chuyện vất vả một lần suốt đời nhàn nhã, đợi sau khi danh tiếng lên men, thì sẽ không cần phải tuyên truyền nữa.

Tới lúc đó, chờ nhặt tiền chính là Thiên Đình mới đúng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận