Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2081: Ba cô gái hung hãn

Hắc Linh Xà cầm trong tay Sáng Thế Tru Tà Kiếm chém mạnh về phía Thiên Thần Nhân Quả, một đạo kiếm trảm tỏa ra kim quang ngất trời đi thẳng một đường, chém cho tên mập lùi về phía sau vài chục dặm.

Không đợi tên mập kịp thở một hơi, Bạch Linh Xà đã cầm trong tay Âm Dương song kiếm vọt tới phía sau tên mập, Hắc Bạch song nhận vô cùng bén nhọn, phá vỡ phòng ngự của Thiên Thần Nhân Quả, tạo thành một vết thủng đỏ ngầu ở trên người của đối phương!

"Ha... Chán sống!!!" Đầu tiên tên mập kêu thảm một tiếng, sau đó hai tròng mắt đột nhiên biến đỏ, song chưởng cách không đánh về phía Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà, "Nhân Quả Báo Ứng!!!"

Ầm!

Một luồng sức mạnh vô hình nhưng cực kì khủng bố bổ xuống, cứ như thể cắn trả, trực tiếp tác dụng ở trên người Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà, bí ẩn và hung mãnh.

Lực lượng nhân quả, đặc biệt là lực lượng nhân quả trong tối tăm qua thiên đạo xúc phát, nhỏ bé tột cùng, đại năng Hợp Đạo siêu cấp tầm thường căn bản là ngay cả sự hiện hữu của nó cũng không thể phát hiện.

Nhưng Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà lại đồng thời làm ra động tác vung kiếm trảm kích, trong Thiên Đạo bỗng nhiên giáng xuống một cổ lực lượng, bám vào mũi kiếm, chặt đứt nhân quả trong tối tăm kia!

Thiên Thần Nhân Quả bối rối.

Ba cô gái này, bất kể là phối hợp hay là lực lưởng của cả nhân, cũng đều vượt xa ra khỏi sức tưởng tượng của Thiên Thần Nhân Quả, đánh cho Thiên Thần Nhân Quả không có một chút khả năng chống đỡ nào.

Bốn vị thiên thần còn lại đều lặng thinh.

Quả đấm đánh cho khuôn mặt tròn trùng trục của tên mập biến hình vặn vẹo, thân thể lại càng tựa như quả bóng bị đánh bay.

Thiên Thần Nhân Quả quay sang phía đám thiên thần đồng đội hô to.

Trong khoảnh khắc này, Thiên Thần Nhân Quả lại có cảm giác không chỗ để trốn.

Thiếu nữ đeo mai rùa vàng nhô đầu ra khỏi vỏ nhìn về phía ba cô gái kia, vẻ mặt khiếp sợ nói: "Ba ả này hung mãnh quá!"

"Làm sao có thể thế được, sau các ngươi cũng có thể mượn lực lượng Thiên Đạo?!"

Khó khăn lắm bọn hộ mới tích lũy đủ khí thế, định cho kẻ địch một kích trí mạng, kết quả của quân mình lại lên tiếng cầu cứu trước?

Rầm rầm!!!

Trong khi tên mập còn đang ngập tràn khiếp sợ, lúc này, Ngao Tiểu Vũ mặc chiếc váy đỏ cũng đã đột ngột xuất hiện ở bên người hắn. Hai mắt của cô nhắm chặt, hơi thở mờ mịt chạy dài, như đang ngủ say, nắm tay trắng nõn nhỏ nhắn cũng đã rơi xuống.

"Cứu ta! Mau cứu ta!!!"

"Để ta đi giúp Thiên Thần Nhân Quả." Thiên Thần Vĩnh Hằng nhàn nhạt cất giọng nói.

Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà nắm lấy cơ hội, hóa thành hai luồng tàn ảnh hắc bạch, kiếm trảm rơi xuống như cuồng phong bạo vũ, xé rách thân thể tên mập, Thiên Thần Nhân Quả đáng thương, ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có, chỉ có tiếng kêu thảm thiết truyền khắp thiên địa.

Thiên Thần Không Gian gật đầu.

Đã thế vừa này tên mập mạp kia còn tràn đầy tự tin nói cứ giao ba ả kia cho hắn, lúc này mới không tới hai phút, đã bị đánh cho sưng mặt sưng mũi mà bắt đầu kêu la thảm thiết, mặt mũi của các thiên thần đều bị cái thứ này làm cho mất hết rồi!!!

Sắc mặt Thiên Thần Không Gian là nghiêm trọng nhất: "Ba người họ cũng không đơn giản, thế mà lại đều có thể mượn lực lượng của trời tiến hành chiến đấu. Hai người đầu tiên là vận dụng Bổ Thiên, sau đó Thiên Đạo đã tặng thêm lực lương cho họ. Cô gái Long tộc còn lại thì mượn lực lượng Thiên Đạo thông qua phương pháp dung hòa bản thân với trới... phương thức chiến đấu của họ, hoàn toàn không giống với cùng các cường giả bang Phá Thiên, nhưng uy lực vẫn hết sức đáng sợ!"

Vĩnh viễn không suy bại, vĩnh viễn không thay đổi, vĩnh viễn duy trì duy nhất một trạng thái, đó chính là vĩnh hằng.

Tượng đá thần linh bay tới từ phía sau Ngao Tiểu Vũ, dáng vẻ của nó vẫn là bất động như cũ, giống như tảng đá đang đập tới, chỉ có điều trong tay tượng đá lại xuất hiện một thanh trường mâu màu xám tro, đầu mâu chĩa về phía đầu của cô gái.

Mông mông lung lung, thoáng như mộng ảo.

Ngao Tiểu Vũ đang vừa ngủ gật vừa đánh cho tên mập te tua.

Thuận theo lực lượng thiên địa dung hợp rồi tan biến tất cả lực lượng chiếu rọi xuống.

Thiên Thần Vĩnh Hằng có hình dáng là tượng đá thần linh bắt đầu bay về hướng Ngao Tiểu Vũ.

Một tiếng va chạm kinh thiên vang lên.

Rầm rầm!!!

Ngao Tiểu Vũ không chỉ có có thể thuận theo Thiên Đạo, mà cô còn học qua chân ý hệ Phá Thiên, thậm chí còn được Cổ Long Đế ngỏ lời mời đảm nhiểm chức vị thiên tử, mặc dù bị cô không chút do dự từ chối, nhưng từ đó cũng có thể thấy được, cô lĩnh ngộ chân ý Phá Thiên tuyệt đối không kém!

Trong lúc bất chợt, thiên địa trở nên tĩnh lặng, bất kể là không khí hay là nguyên khí, năng lượng hay là vật chất, vào giờ khắc này cũng đều tĩnh lại, giống như dừng hình, tạo thành một cảnh tượng vĩnh hằng bất biến.

Chẳng biết lúc nào, cô gái váy đỏ đưa lưng về phía nó đã xoay người, cái đầu chếch đi với tốc độ ánh sáng, tránh thoát đầu mâu đâm tới.

Cô vẫn đang nhắm mắt, vẫn còn đang ngủ say.

Điểm bất đồng duy nhất chính là, Thiên Thần Vĩnh Hằng hoảng sợ phát hiện, chẳng biết lúc nào, nó lại có cảm giác bị kéo mạnh vào trong mộng. Mặc dù chỉ là một cái chớp mắt, nhưng đã có thể thay đổi rất nhiều thứ rồi. Ví dụ như cô gái váy đỏ trước mắt không chỉ tránh thoát trói buộc vĩnh hằng, mà còn tránh thoát cả công kích của nó, quả đấm của cô gái lại đã hung hăng nện ở trên mặt của nó...

Động tác của Ngao Tiểu Vũ bị đông cứng lại, ngay cả sợi tóc đen bay múa trên không cũng dừng lại giống như một bức họa, tựa như bị năm tháng dài đằng đẵng bao phủ, ngưng trễ vĩnh viễn.

Nhưng lập tức trong khoảnh khắc đó.

Mũi thương đâm tới, Thiên Thần Vĩnh Hằng như đã có thể thấy trước cảnh tượng đầu của Ngao Tiểu Vũ bị trường mâu đâm thủng, bắn ra đóa hoa máu đỏ thẫm.

Vĩnh Hằng đại diễn cho sự tĩnh lại của vạn vật trong thiên địa, chỉ có Thiên Thần Vĩnh Hằng, mới có tư cách thay đổi trạng thái vĩnh hằng! Nói theo một cách khác, tại cái khu vực này, Thiên Thần Vĩnh Hằng chính là chúa tể!!!

Sau đó chính là tiếng rù rì tựa như kêu đau của Ngao Tiểu Vũ.

"Ôi... Đau quá đau quá..."

Nắm tay trắng nõn của Ngao Tiểu Vũ rơi vào trên mặt tượng đá, bị tảng đá cứng rắn làm cho bị thương, nắm tay trắng noãn đỏ bừng lên, suýt nữa làm cho cô thức tỉnh vì đau đớn.

"Ha ha, ngươi cho rằng phá vỡ được lực lượng vĩnh hằng, là ngươi có thể thắng được ta sao?"

"Đừng quên, ta chính là Thiên Thần Vĩnh Hằng, thân thể của ta là vĩnh hằng bất hủ, bất kỳ lực lượng nào cũng không thể thay đổi được vĩnh hằng, ngươi không thể khiến ta tổn thương một chút nào!" Giọng nói uy nghiêm vô tận của Thiên Thần Vĩnh Hằng phiêu đãng ở trong thiên địa, trường mâu trong tay nó bắt đầu không ngừng đâm về phía Ngao Tiểu Vũ.

Ngao Tiểu Vũ ngủ say giống như tiến vào hình thức treo máy, thân thể nhanh như quỷ mị, hoàn mỹ tránh né tất cả công kích của Thiên Thần Vĩnh Hằng. Cô như có bản lĩnh tiên cơ liệu địch đặc biệt, mỗi một lần Thiên Thần Vĩnh Hằng tiến công, cô đều có thể kịp thời, thậm chí là làm ra động tác né tránh trước.

Thiên Thần Vĩnh Hằng càng đánh càng khiếp sợ.

Vì sao của mỗi một lần mình tiến công, đều như bị nhìn thấu rồi?

Sinh linh khác tiến công bị nhìn thấu thì cũng có thể lý giải, nhưng nó là trời mà! Đều nói thiên ý khó dò, làm sao mà Ngao Tiểu Vũ lại có thể lần lượt hoàn mỹ đoán được ý đồ tiến công của nó?!

Thiên Thần Vĩnh Hằng nhìn Ngao Tiểu Vũ phát ra tiếng ngáy khò khè, trong lúc bất chợt đã hiểu ra cái gì.

Thiên ý đúng là khó dò, nhưng mà, nếu như đối phương là trời thì sao?

Ngao Tiểu Vũ trong trạng thái treo máy, chỉ truyền đạt ý niệm muốn giết chết Thiên Thần Vĩnh Hằng lên trời, sau đó đã giao tất cả hành động cho "Trời" đại diện thay.

Nói cách khác, bây giờ là "Trời" dùng thân thể của Ngao Tiểu Vũ để chiến đấu với Thiên Thần Vĩnh Hằng?

Thiên Thần Vĩnh Hằng đã hiểu.

Chẳng trách Ngao Tiểu Vũ lại có thể lần lượt nhìn thấu tiến công của nó.

Đây hoàn toàn là tự mình đánh mình mà!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận