Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 737: Tổ chức thành đoàn thể cùng xoát BOSS

"Hizzz... Đây là cái loại thuật pháp gì?" Phi Anh tiên tử làm quần chúng ăn dưa cũng cũng không cách nào giữ vững bình tĩnh được nữa, đôi mắt đẹp trừng mắt cực lớn.

"Một kiếm này đã vượt ngoài phạm vi kiến thức của tôi rồi." Bạch Bằng Tử ngơ ngác mà nhìn chuôi Thiên kiếm không cách nào miêu tả chính xác này, trên mặt ngoài vẻ sợ hãi ra thì không còn cảm xúc gì khác.

Thân thể Đoạn Hồn Tử có phần run rẩy: "Thật là một loại lực lượng phong trấn khủng khiếp, đây là, đây là lực lượng của Thần!"

"An Lâm thật sự là quá đáng sợ! Vậy mà lúc trước đám người chúng ta còn dám lên kế hoạch chặn đánh hắn, thật sự là không muốn sống nữa mà!" Bạch Bằng Tử lòng đầy sợ hãi nói.

Tô Văn Quân và Long Quỳ đã sớm bị một màn trước mắt này khiến cho kinh ngạc nói không ra lời.

Đặc biệt là một câu "Mượn lực lượng của trời, trừ tà diệt ma" kia của An Lâm, lập tức có một luồng kiếm quang không cách nào nói rõ giáng từ trên trời xuống, đóng đinh Tam Thánh Quỷ Thần, đây quả thực là chuyện mà chỉ Thần mới có thể làm được!!

"Bạn học An Lâm lợi hại quá." Tô Thiển Vân dịu dàng nói, hai tròng mắt như mộng ảo kia phản chiếu ra bóng lưng nhanh nhẹn mặc áo trắng kia, cảm giác rất làm cho lòng người yên tĩnh.

"Cuộc đời mang theo phần mềm hack, không cần giải thích, tôi chỉ dùng phần mềm hack ở trong game, thế là hắn lại dùng cả ở ngoài đời luôn!" Liễu Thiên Huyễn không nhịn được mà cảm khái một phen.

Hắc Linh Xà: "..."

Đám người Phi Anh tiên tử do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu xác nhận.

An Lâm nghe thấy thì thoáng giật mình, sau đó trịnh trọng gật đầu.

An Lâm lại đưa mắt nhìn sang mấy tên quần chúng ăn dưa Phi Anh, Bạch Bằng Tử và Đoạn Hồn Tử, mở miệng nói: " Nếu như các người không muốn chết, thì hãy cùng tiến lên, giết chết quái vật kia đi! Nếu không chúng tôi thua, liệu các người có còn cơ hội giữ được mạng sống?"

Không sai, đó là giọng của Hắc Linh Xà.

"Lực lượng Thần Đạo thật sự bị phong ấn ư? Cái cảm giác bị trói buộc quen thuộc và đáng ghét này... vất vả lắm mới tránh thoát được... " Trên khuôn mặt của đầu phượng có vẻ không cam lòng rất đậm.

An Lâm thấy Tam Thánh Quỷ Thần bị xuyên qua đến chết, cả người khoan khoái, cảm giác thật thích!

Kiếm quang cắm ở trên người Tam Thánh Quỷ Thần kia, bắt đầu dung nhập vào thân thể của nó như chất lỏng, sâu tận xương tủy và thần hồn, mang theo lực lượng phong trấn cực kỳ cường đại nào đó, hẳn là có loại chân ý nào đó cùng phong trấn.

Lúc trước cũng là Hắc Linh Xà truyền âm cho An Lâm, nói muốn giáng xuống thuật Phong Ấn, thế nên mới có màn biểu diễn kia của An Lâm.

"Chớ có khinh thường, thần khí Sáng Thế Trấn Tà kiếm còn chưa hoàn toàn kích hoạt, trước mắt chỉ có thể dùng được thức thứ nhất là Trấn Tà, tạm thời đóng lại lực lượng Thần Đạo của mục tiêu, nhưng mà lực lượng của nó vẫn vô cùng đáng sợ, mọi người nhất định phải làm tốt phòng ngự." Một cái âm thanh trong veo lạnh lùng vang lên.

Đám người Tô Văn Quân nghe vậy không nghi ngờ gì, đều dâng cao chiến ý.

" Anh Phượng, làm sao bây giờ?" Đầu rồng thấp giọng nói.

Hắn xoay người, mở miệng nói với mọi người: "Các người yên tâm, lần này quái vật đã bị ta phong ấn lực lượng Thần Đạo, mọi người hãy cùng tôi tiến lên, đánh chết nó!!"

Trước mắt bọn họ buộc phải đưa ra lựa chọn, một là tiếp tục chiến đấu, hai là bỏ trốn.

"Ngao! Rốt... rốt cuộc thì cậu là ai?!" Đầu rồng vừa sợ vừa giận mà nhìn An Lâm.

Kiếm quang bắt đầu tiêu tán, Tam Thánh Quỷ Thần có phần khó khăn bò dậy từ trên mặt đất, vừa sợ hãi vừa oán hận mà nhìn An Lâm.

Hô hấp của đầu phượng trở nên dồn dập, khó nhọc nói: "Tôi chịu không nổi nối tủi nhục này!"

Vậy thì lựa chọn chạy trốn?

Hai cái cánh tay phủ một lớp vảy rồng màu đen mở bàn tay ra, ẩn chứa lôi đình với uy thế khủng khiếp, lập lòe lóe sáng, lôi đình du tẩu, tản ra sức mạnh làm cho lòng người chấn động.

Tu sĩ loài người Kỳ Hóa Thần trước mặt thoạt nhìn rất dễ bắt nạt.

Đầu phượng và đầu rồng đầu bị sét đánh, cháy đen.

Trên khuôn mặt của đầu phượng hiện lên vẻ do dự hiếm thấy, trông chẳng hề bình tĩnh chút nào.

Mọi người còn chưa khai chiến, lập tức không biết phải làm sao.

Ừ... Sét phóng ra từ hai bàn tay của đầu rồng.

Hết thảy đều rất đột ngột, khiến cho Tam Thánh Quỷ Thần hoàn toàn không có cơ hội tránh né.

Nhưng mà, mỗi lần cái con người kia đều có thể ngăn cơn sóng dữ, cũng chỉ có bọn nó là lần nào cũng phải chịu thiệt, hiện tại còn bị phong ấn lực lượng. Nói thật, đầu phượng thật sự không muốn dây dưa nhiều thêm với tu sĩ loài người kia.

Giờ phút này, Tam Thánh Quỷ Thần tựa như một vị thần linh cực kỳ mạnh mẽ, bất kể là trùng kích thị giác, hay là trùng kích dao động, cũng làm cho mọi người cảm thấy áp lực tựa như núi lớn.

Đùng!

Ầm!

Bọn họ là ai? Bọn nó chính là Tam Thánh Quỷ Thần, tập hợp lực lượng tam đại chí cường của thần thú Phượng Hoàng, Chân Long Hợp Đạo và Chân Thần làm một thể! Là tồn tại tôn quý không gì sánh nổi, cao cao tại thượng, đối mặt một đám tu sĩ Kỳ Hóa Thần và tu sĩ Kỳ Phản Hư, lại phải chạy trối chết?

Hai cái cánh tay trong số sáu cánh tay có lông vũ màu đỏ bao phủ, lòng bàn tay bắt đầu xuất hiện hỏa cầu kim sắc, cứ như thể bất chợt hiện ra hai cái mặt trời, đốt sạch hư không.

Ầm! Khí thế kinh khủng bắt đầu khuếch tán, toàn bộ đất trời như cũng run lên bần bật.

"Tôi cũng vậy!" Giọng của đầu rồng tựa như lôi đình, "Vậy thì xông lên!"

Ở trong tầm mắt của bọn họ, chính là Tam Thánh Quỷ Thần bày ra một cái tạo hình rất trâu bò, hai tay cầm mặt trời chói lọi, hai tay khống chế lôi đình, thế rồi một giây sau, lập tức ném lôi đình kia về phía đầu của mình, nổ cái đoàng...

Chẳng biết tại sao, bọn họ đều hội tụ ánh mắt về phía chàng trai áo trắng nhanh nhẹn kia.

Mặt chàng trai kia không chút biểu cảm, lại như đang cố nén nụ cười.

Dám chơi sét ở trước mặt ông đây, thật đúng là không biết nhớ lâu...

Đầu phượng và đầu rồng đều sắp phát khóc, không giải thích được lại bị đánh một kích, còn là lực lượng của mình.

"Anh Phượng, tên kia quái lạ quá đi mất, chúng ta có nên chạy trốn không?" Tuy rằng tính cách của đầu rồng rất táo bạo, nhưng mà ở thời khắc mấu chốt, đặc biệt là thời điểm trong lòng sinh ra cảm giác nguy cơ nào đó, vẫn rất sợ sệt.

"Trốn cái gì trốn? Chớ quên thân phận của chúng ta!"

"Làm sao có thể cúi đầu chạy trốn ở trước mặt một đám ô hợp được?"

Bình thường đầu phượng không nói nhiều lắm, thoạt trông có vẻ tùy tính, nhưng mà một khi có chuyện ảnh hưởng đến tôn nghiêm của mình xảy ra, nó thường cao ngạo bất khuất lựa chọn đối mặt: "Đừng có dùng năng lượng hệ lôi! Hắn không để hai tay cầm ngọn lửa Phượng Hoàng để đánh chúng ta, vậy thì chứng tỏ lực lượng của hắn chỉ có tác dụng với hệ lôi!"

Bạch Bằng Tử hóa thân thành Thiên Bằng, hai cánh như đao, cắt đôi đất trời!

Cơ hội tốt!

Ba đỉnh đầu gần sát nhau, đầu rồng và đầu phượng đều là bị công kích liên hoàn của đại năng Phản Hư đánh cho mất hồn. Lúc này, mũi nhọn tử thần lấy đi sinh mệnh của bọn chúng đã phủ xuống!

Lưỡi dao không khí chém tan bụi bặm, hai cánh tay Bạch Bằng Tử phân cách thiên địa, hóa thành lưỡi đao gió tối cao đánh thẳng lên đỉnh đầu Tam Thánh Quỷ Thần!

Gió bắt đầu nổi lên.

Mặt cười nổ tung, mặt đất dâng lên một đám mây hình nấm khổng lồ.

"Sơn Hà Tiên Đồ!" Tô Văn Quân cũng vượt lên phía trước An Lâm, điên cuồng khuếch tán lực lượng lĩnh vực của mình, vô số con sông dài Cửu Thiên tuôn tới phía hỏa cầu, ảo ảnh từng ngọn núi thần hiện lên hư không, mang theo lực lượng đại địa mênh mông bất tật, đánh thẳng về phía mặt trời kim sắc kia.

Trường thương tỏa ra ánh sáng sắc bén mênh mông vô tận, đụng vào hỏa cầu, ngay sau đó chính là sông dài và núi thần đánh tới.

Ầm! Bầu trời bị năng lượng ánh sáng rực rỡ bao phủ.

Thân thể cũng An Lâm bị dư âm đến từ năng lượng đáng sợ này trùng kích, thân thể không ngừng lui về phía sau, nụ cười trên mặt cũng không giảm: "Ha hả, quả nhiên là Tam Thánh Quỷ Thần này đã yếu đi không ít, bây giờ đại năng Phản Hư dùng hết toàn lực cũng có thể ngăn lại công kích của nó rồi!"

Tam Thánh Quỷ Thần thấy công kích của mình lại bị chặn lại, không khỏi giận tím mặt, muốn tiếp tục truy kích.

Giờ phút này, đột nhiên trên trời có vô vàn đóa hoa anh đào rơi xuống, cánh hoa phấn hồng hóa thành lưỡi dao sắc nhọn, không ngừng cắt lên thân thể cao gần ngàn trượng kia.

Một cái mặt cười khổng lồ to đến vài trăm trượng giáng xuống từ trên trời, nặng nề nện ở trên đầu Tam Thánh Quỷ Thần.

"Ha ha ha, hãy nhận lấy quả bom Tử Thần Mỉm Cười này đi!"

Ầm!

Cả người Long Quỳ chìm trong tiên huy kim sắc, tay cầm trường thương màu vàng, cứ như Nữ Võ Thần không ai có thể địch nổi, vọt tới phía trước An Lâm, phóng một thương đâm tới phía hỏa cầu kim sắc!

"Thần Thương, Quán Nhật!" Một tiếng quát khẽ truyền đến từ bên cạnh.

Ầm ầm... Tựa như có hai mặt trời khổng lồ đập tới, nhiệt độ kinh khủng khiến cho hư không vặn vẹo, thần thể của hắn cũng không chịu nổi nhiệt độ đáng sợ kia, da hắn cũng bắt đầu đỏ lên.

Giờ phút này, đầu phượng đã ném hai quả hỏa cầu kim sắc về phía An Lâm, không gian đã bị phong cấm ở ngay lúc đó!

"Mau tản ra!" An Lâm hô to một tiếng.

Sau một khoảng thời gian đấu tranh tâm lý ngắn ngủi, đầu phượng và đầu rồng tập hợp lại, lần nữa đánh về phía An Lâm!

Đầu người vẫn nhắm hai mắt, đột nhiên hé khóe mắt ra, đôi đồng từ màu đỏ tươi xuất hiện.

Nó nứt ra cái miệng rộng, quỷ dị cười một tiếng: "Khà khà, may mắn quá ta!"

"Đúng lúc tôi đói bụng rồi, cậu lại tự đưa mình tới cửa luôn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận