Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2083: Thiên Đế vô địch

Thiên Đế đã từng là hạt giống số một của Bổ Thiên Bang, có thể nói là gánh trên vai trọng trách tu bổ lẽ phải như bảo vệ sự an bình của thế gian, dù cho đang ở đâu đi chăng nữa thì cũng sẽ để lại một lá bài tẩy trên Bổ Thiên.

Nhưng hôm nay, đã có Tiểu Hồng Linh thay thế vị trí của hắn, nên hắn không còn bị ràng buộc nữa, cuối cùng thì đã có thể dồn hết sức mình vào đối đấu với kẻ thù!

Rầm đùng đùng...

Trên chiến trường, nguồn năng lượng lớn mạnh đang chuyển động theo động tác của Thiên Đế.

Thiên Đế đắm mình trong Thiên Quang trắng sáng đó, vĩ đại lại vô cùng chói mắt.

Trong khu vực ngàn dặm của Yêu Vực, đám cường giả Thiên Nhân Tộc lại đột ngột nhận ra rằng bọn chúng đã không cách nào mượn dùng được sức mạnh của Thiên Lực, không phải là bọn chúng bị hạn chế năng lực mà toàn bộ Thiên Lực trong khu vực này đều đã bị Thiên Đế tận dụng hết, vậy nên bọn chúng đã không còn quyền chi phối nữa rồi!

Không những là bị hạn chế Thiên Lực, mà đến cả lượng nguyên khí cùng với các loại năng lượng tự do trong phạm vi rộng lớn này đều tự động dồn về hết dưới trướng của người đàn ông kia.

Trong giây phút này, chỉ có người đàn ông đang hòa lẫn trong Thiên Quang kia mới thật sự là chúa tể chân chính.

Tuy nhiên, luồng Thiên Lực lớn mạnh hùng dũng do Thiên Đế phát ra há lại có thể dễ dàng đánh bại như thế được sao, ở cái này Yêu Vực như này, chỉ có Thiên Lực của Thiên Đế là nhất, nó lấy thái độ điên cuồng vô tận mà chèn ép ba vị thiên thần.

Đám thiên thần bị kẹp chính giữa, vốn không trông thấy ngày mai.

Thiên thần Đông Long nổi giận gầm lên một tiếng, lựa chọn nghịch dòng thẳng tiến, hai tay nắm chặt Song Kích màu xanh, lóe lên ánh sáng sắc bén hướng về Thiên Đế, màu trắng vô tận của Thiên Lực bị mũi nhọn chẻ ra làm hai.

Ba vị thiên thần chỉ cảm thấy toàn bộ đất trời bao la đều là nguồn sức mạnh vô cực đó, bọn chúng gào thét, gầm thét, giống như trời xanh đang trút xuống lửa giận vô biên, nếu không giết chết đối phương thì thề sẽ không bỏ qua.

Đó là luồng Thiên Lực rất là khủng bố, lan tỏa trên phạm vi rất lớn, mà ba vị thiên thần đang đứng trên không trung kia, giống như đang đối mặt với một vùng biển Thiên Lực đang trút xuống và nghiền nén bọn họ vậy, vốn dĩ không cách nào trốn thoát, chỉ có thể cắn răng mà chống trả.

Người kiên cường mạnh mẽ nhất chính là thiên thần Đông Long, tay hắn nắm chặt Song Kích, xé toạch vô số năng lượng đánh ập về phía hắn, dồn hết toàn lực mà đi ngược lại, từng bước từng bước rút ngắn khoảng cách giữa hắn và Thiên Đế.

"Đỉnh cao của trời, Thiên Vương ngự thiên!"

"Chúng ta phải cố gắng kiên trì! Bỗng nhiên hắn lại mạnh lên như thế, vậy thì chắc chắn sẽ bị giới hạn về thời gian, chỉ cần chúng ta cố gắng chống đỡ tới lúc đó rồi sẽ ổn thôi!" Thiên thần Không Gian cố gắng giữ vững tinh thần, cổ vũ cho đồng đội.

Thiên thần Ô Lam không hề do dự liền rụt người vào trong mai rùa.

Thiên Đế phất một cánh tay lên cao, tất cả các luồng Thiên Quang trắng sáng kia đều nghe theo mệnh lệnh của người đàn ông đó, liền hướng về phía ba vị Thiên Thần cách đó không xa theo bố cục thức bao trùm toàn diện.

Ngoài nguồn ánh sáng trắng đó ra, còn có năm nguồn năng lực với năm màu sắc khác nhau cũng đồng thời công kích về hướng đám thiên thần kia.

"Dựa vào cái gì mà người có thể mượn năng lượng của Thiên Đạo để mà đối phá bọn ta...đây rõ ràng là sức mạnh của bọn ta mà!!" Thiên thần Đông Long nghiến chặtrăng bước về phía trước, trợn mắt nhìn Thiên Đế, sắc mặt đầy vẻ sỉ nhục và tức giận.

Hai tay của thiên thần Không Gian trải đều, cả người trông như được bao bọc bởi không gian góc cạnh được tạo bởi vô số mảnh kính trong suốt, giống như một chiếc thuyền đang lay động trước sự công kích sục sôi cuồn cuộn của Thiên Lực.

Thiên Đế có hơi kinh ngạc nhìn thiếu niên đang liều mạng tiến về phía hắn, không nghĩ tới đối phương cũng vẫn ngoan cố như thế, đến tận bây giờ vẫn còn muốn phản công.

Thiên thần Ô Lam trốn trong mai rùa, không nói một lời, run rẩy cầm cập.

"Dựa vào cái gì...dựa vào cái gì mà ngươi có thể khống chế nguồn Thiên Lực thuần khiết tới như vậy?"

Đối phó rất đã.

Thiên Đế cười rồi, hắn rất thưởng thức loại kẻ địch như này.

Không xong!!

Lúc này Song kích màu xanh đậm lại đang khó khăn khai phá một con đường thông thấu đến chỗ Thiên Đế trước lượng lớn Thiên Lực cùng với vô số năng lượng.

"Ai cho ngươi cái lá gan dám trực tiếp chĩa mũi nhọn về phía bản đế đây?"

Tuy vị thiên thần Đông Long này kiêu ngạo, tự cao tự đại, lại xem thường người khác, nhưng không thể không nói, hắn cũng còn có chút ưu điểm, ít nhất là hắn vẫn lựa chọn bất khuất tiến công trước thực lực đáng sợ như vậy do Thiên Đế phóng thích ra.

Thiên thần Đông Long vốn né không kịp, cây thương dài đã bắt đầu xé toạch hộ thể phòng thân của hắn, xuyên thẳng qua thân thể hắn, một nhát đâm tới liền có thể giật mình nhìn thấy lỗ máu, đầu, cổ, tứ chi, lồng ngực, khoang bụng...mỗi bộ phận đều không may mắn né tránh được.

Lại có thêm vô số năng lương hội tụ lại, hợp thành một cây thương dài trắng bạc mà bắn nhanh về trước!

Xẹt xẹt xẹt!!

Nghịch thiên mà đi!!

Thiên thần Đông Long thầm kêu không ổn, hắn không ngờ được rằng Thiên Đế lại còn có thể thao túng năng lượng cục bộ trong khi bản thân lại đang khống chế một luồng sức mạnh lớn đến như thế.

Trong khi Song Kích của hắn vẫn còn đang mở đường, thì có một luồng năng lượng trắng bạc cô đặc đâm xuyên qua lồng ngực hắn với một tốc độ nhanh đến không thể ngờ, mang theo những giọt máu tươi như hoa đang nở rộ vậy.

Ánh mắt Thiên Đế lãnh đạm nhìn tên thiên thần trước mắt đây, ngón tay vươn ra hóa thành năm ngón đang cong lại.

Bởi vì loại kẻ địch này không ít.

Bỗng dưng một bộ phận Thiên Lực đang cuộn trào mạnh liệt, lại đột ngột ngưng đọng co rút lại, ngay khi đồng tử thiên thần Đông Long đang trợn ra, thì lại thu nhỏ thêm cả trăm lần, sau đó bắn thẳng về phía trước!

Ngón tay Thiên Đế vẫy một cái về phía thiên thần Đông Long đang cực khổ tiến về phía trước kia.

"Nhóc con nông cạn."

"Đông Long!" Thiên thần Không Gian nhìn thấy một màn này, rốt cuộc cũng hoảng lên rồi.

Ngay cả thiên thần Nhân Quả và thiên thần Vĩnh Hằng đang chiến đấu đàng xa cũng nhịn không được mà hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra vẻ khó mà tin được.

Hai bên tung ra hết tất cả năng lực, nhưng hai bên cũng quyết tuyệt giết chết lẫn nhau, điều này thật sự là quá đáng quá rồi?!

Thiên thần Đông Long máu chảy không ngừng, đôi tay nắm chặt Song Kích cũng bắt đầu nới lỏng dần, mũi nhọn màu xanh rơi xuống mặt đất, toàn thân cũng không còn chút sức lực mà ngã quỵ, bị Thiên Lực vô tận cuồn cuộn điên cuồng tham lam nuốt chửng phá hủy.

"Xử lý từng người một đi." Thiên Đế bắt đầu dời mắt đến hai tên thiên thần còn lại.

Thiên thần Ô Lam vẫn đang trốn mình trong mai rùa vàng kim kia, cũng không biết mai rùa đó được tạo nên từ chất liệu gì, lại vô cùng rắn chắc, đến bây giờ vẫn là bộ dạng bền chắc không chút sứt mẻ, thế nhưng cô ta lại không dám lộ mặt.

Trái lại sắc mặt thiên thần Không Gian lại đầy vẻ phẫn nộ, lăm le nhìn Thiên Đế chăm chú.

Thiên Đế cười khẩy với thiên thần Không Gian một cái: "Ta thích nhất là được giải quyết mấy cái tên xương cốt cứng cáp, đến lượt ngươi rồi."

Nguồn năng lượng lớn mạnh dũng mãnh chuyển động theo từng bước chân của hắn.

Người đàn ông này là vô địch thật sao?!!!

Hắn nhìn thấy Thiên Đế đang từng bước từng bước tiến về phía hắn, trong lòng lại dâng lên một nỗi sợ hãi không tên.

Thần Hoàn của thiên thần Không Gian cũng vì chịu đựng sức mạnh không thể ngờ tới mà bắt đầu nứt vỡ, chứng kiến một màn này, trên trán cũng dần xuất hiện mồ hôi lạnh.

Đúng thật là tầng không gian này có vô số lớp, thế nhưng trông cứ như Thiên Đế vẫn còn chưa dùng hết sức mạnh của bản thân.

Từng lớp không gian dang dần nứt vỡ ra.

Đùng đùng đùng!!

Rắc rắc rắc!!

Một loạt không gian xuất hiện vây quanh Thiên Đế.

Mỗi một không gian đều có Thần Lực duy trì, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần so với các thành lũy không gian thông thường, chúng nó đóng chồng lên nhau thành tầng tầng lớp lớp không gian, không biết rõ là bao nhiêu, tạo thành một thành lũy lớn mạnh mà vững bền nhất thế gian này.

Đầu Thiên Đế đụng trúng không gian trước mắt một phát, sau khi ra lệnh cho năng lượng trời đất đang dũng mãnh sục sôi tấn công thô bạo mà phá tan không gian tầng tầng lớp lớp này, thì tốc độ của hắn cũng bắt đầu chịu chút trở ngại, càng lúc càng chậm dần đi.

Không những như thế, cứ mỗi lần hắn muốn phá tan cái không gian này thì từng mảnh vỡ của không gian đó lại hóa thành từng lưỡi dao sắc nhọn, lướt qua chém từng vết trên người hắn, chém rách cả tay áo của hắn, da thịt bị chém đến nỗi lộ ra từng vệt máu tươi.

"Ồ? Trước tới giờ, không gian ở trên đời này chỉ có một tầng, bên trong là thế gian vạn vật, bên ngoài hỗn độn vô hạn, ngược lại ngươi làm rất tốt, lợi dụng quyền hành trên thế giới để cấu thành một không gian vô số tầng lớp như thế..."

"Có chút ý tứ đó..."

Thiên Đế vẫn từng bước từng bước tiến về phía thiên thần Không Gian, năng lượng gào thét, không gian đang nứt toạch ra, tuy tốc độ tiến bước có chậm đi, thế nhưng từ đầu đến giờ, khí thế lại không hề suy yếu đi chút nào.

"Vô hạn thần không? Ngược lại ta cũng muốn mở mang kiến thức một chút, đến cùng cái không gian mà ngươi nói vô hạn được bao nhiêu."

Thiên thần Không Gian lộ ra vẻ mặt kiên quyết, hai cánh tay tách ra, trên đầu bộc phát ánh sáng chưa từng có trước giờ, vết nứt từ từ xuất hiện bên trong Thần Hoàn: "Thiên thần thuật, vô hạn thần không!"

Không còn đường lui nữa rồi...

Khoảng cách giữa hắn và Thiên Đế càng lúc càng gần, trực giác này càng ngày càng mãnh liệt hơn.

"Áp lực lớn mạnh quá..." Thiên thần Không Gian nhận thấy được cái chết đang bao bọc lấy toàn thân hắn.

Bỗng nhiên thiên thần Không Gian cảm thấy áp lực như dâng trào lên, bức tường hộ thể không gian mạnh nhất được tạo nên từ quyền hành trước người, lại bắt đầu xuất hiện từng vết nứt mà mắt thường có thể thấy được...

Dường như Thiên Đế mang hết tất cả năng lượng trên toàn thế giới đến vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận