Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 726: Ba phút sinh tử (Phần 2)

Linh khí cấp cao kiếm Bắc Quỳnh Lưu Tinh vỡ vụn thành những điểm sáng rực rỡ.

Vào lúc này đây, chiêu thức giá trị năm trăm nghìn viên linh thạch, trong nháy mắt đã được kích phát.

"Vèo vèo vèo!"

Từng ngôi sao lấp lánh hiện rõ trong hư không, ngay phía trên của Ma Anh hình thành đại trận Tinh Không, cột sáng màu trắng từ trên trời giáng xuống, chấn động không trung.

Những ngôi sao rơi xuống, liên tục tấn công Ma Anh, tiếng kêu rít vang lên một hồi.

Đông Quách ngơ ngác nhìn An Lâm thi triển pháp thuật khủng bố khó có thể dùng lời diễn tả được, kinh ngạc đến mức ngay cả miệng cũng không khép lại được.

Đặc biệt là từng linh khí vô cùng giá trị đó nổ tung ở trước mặt hắn, hoàn toàn đổi mới quan niệm tu tiên của hắn.

Phương pháp nổ tung kiếm này, thật sự khủng bố!

Cho dù Ma Anh có thể phát huy được uy năng gần như sức mạnh của Thần Đạo, nhưng vẫn bị pháp thuật phong trấn kinh khủng này áp chế đến mức chỉ trong chốc lát đã không thể nhúc nhích, sao băng xuyên qua hư không, tấn công vào người nó, khiến cho da của nó lõm xuống hoặc rạn nứt.

Ầm ầm!

Tiêu xài chiêu thức có giá trị một triệu viên linh thạch, rốt cuộc mạnh như thế nào?

Ma Anh đột nhiên kêu lên một cách kỳ quái.

Nhưng mà An Lâm rốt cuộc có bao nhiêu linh kiếm có thể nổ tung? Ngộ nhỡ hết kiếm rồi, liệu có...

Ma Anh cầm trong tay cây giáo dài màu đen, vẽ ra một đường nửa cung tròn, từng đợt sóng gợn màu đen được tạo thành từ những chiếc đầu lâu nhỏ lan truyền khắp bốn phía, mang theo một luồng năng lượng có thể tiêu diệt vạn vật, đánh tan chín con Hắc Long trong nháy mắt.

Phải biết, trong những linh kiếm vừa mới vỡ vụn, có ba cái có thể sánh ngang với bội kiếm của hắn, kiếm Bích Hà Linh, trực tiếp để cho nó nổ như vậy! Hắn còn có thể nói cái gì nữa?

Uy thế vô cùng kinh khủng phóng ra ngoài, khiến cho An Lâm ngừng thở.

Vừa nghĩ đến đây, đột nhiên cả người Đông Quách run lên, lẳng lặng nắm thật chặt nhẫn không gian trong tay, suy nghĩ xem có nên giấu nhẫn không gian đi không, phải hiểu trong nhẫn không gian của hắn vẫn còn vài linh khí...

Giàu có! Quá giàu có rồi!

"Bee!"

Đại trận Bắc Quỳnh Lưu Tinh vẫn đang chuyển động, Ma Anh cầm cây giáo dài màu đen đâm về phía bầu trời một cái.

Chín cái Khóa Tiên, ánh sao rơi xuống, sấm sét tàn phá.

"Oành!"

Ma Anh sa trong trận pháp đột nhiên bắp thịt nhô lên, năng lượng màu xanh lục bao phủ lấy toàn thân, mái tóc màu lục bị dựng lên như mũi kim, nó đã biến thành Ma Anh "cơ bắp" xứng với tên thực!

Mặt An Lâm hoàn toàn biến sắc, lại một lần nữa lấy ra một thanh linh kiếm cấp cao.

Linh kiếm cấp cao vỡ vụn, nhưng là bị cây giáo màu đen kia làm cho vỡ vụn.

Cũng ở trong thời khắc này, một cây giáo dài màu đen đã tấn công linh kiếm cấp cao.

Cho dù An Lâm có gia trì thuật Thần Giám và Phong Dực thì vẫn không tránh kịp, thân thể Chiến Thần lại một lần nữa bị xuyên thấu, lồng ngực bị xé thành một cái hang lớn nhìn thấy mà giật mình.

Còn ba mươi giây!

Nó rút cây giáo đang cắm vào cơ thể An Lâm ra rồi che ở trước người, chặn lại sự đánh chém của Đạt Ba. Đồng thời, ánh sáng màu trắng trên quyền trái xuất hiện, khí tức thần thánh lan tỏa, hư ảnh của một thiên sứ hiện lên ở phía sau Ma Anh, ngâm xướng thánh ngữ, sức mạnh của nắm đấm lại một lần nữa bùng phát!

Hư không nổ tung, giống như một hố đen xuất hiện, hoàn toàn đánh tan đại trận Bắc Quỳnh Lưu Tinh trên không.

Không gian phạm vi mấy trăm mét bị cú đấm này dồn ép đến mức vặn uốn éo nát vụn, cơ thể siêu hợp kim của Đạt Ba lõm xuống, rạn nứt, phát ra vô số ánh sáng năng lượng. Toàn bộ cơ thể giống như một ánh sao băng, ầm ầm lao về phía tít ngoài rìa của không gian rộng lớn, lá chắn kim loại không rõ tên cũng bị va chạm đến mức lõm xuống.

Một quyền của Ma Anh tấn công về phía cơ thể của Đạt Ba, trời đất ảm đạm phai mờ, chỉ còn sót lại ánh sáng của cú đấm này.

Ầm ầm!

An Lâm giơ ngang kiếm trước mặt, tiến hành Táng Kiếm.

Cảm giác đau đớn khi bị xé rách lan tỏa toàn thân, An Lâm phun ra một ngụm máu tươi.

Đạt Ba tấn công về phía Ma Anh, vòng ánh sáng màu tím lan rộng, trọng trường được phát động hết sức, đồng thời kiếm Lạp Tử Quang cũng kéo hơn trăm trượng, xẹt qua hư không, vẽ ra một đường kiếm màu xanh lam.

Bên trong trọng trường bộ xương của Ma Anh khẽ kêu lên những tiếng cọt kẹt, thế nhưng hành động vẫn vô cùng nhanh chóng.

"Răng rắc... oành!"

Sự tấn công này, khí thế dâng cao tột đỉnh, dường như ngay cả đất trời rộng thênh thang cũng có thể xuyên qua.

Trên không trung nó xoay ra một đường cong huyền diệu tấn công bất thình lình!

Mũi nhọn của cây giáo có vầng sáng màu đen di chuyển xung quanh, tượng trưng cho sự hủy diệt và chết chóc.

"Xì xì xì... Kèn kẹt..."

Cơ thể Đạt Ba co giật liên tục rồi tỏa ra tia lửa điện quang, rõ ràng đã bị hỏng rồi.

Còn hai mươi giây nữa!

An Lâm nhân cơ hội này lùi về sau hơn trăm bước rồi dùng Táng Kiếm một cách triệt để!

Linh kiếm cấp cao, linh kiếm Phục Ma!

Linh kiếm đã bị Ma Anh làm vỡ vụn đó, trong nháy mắt vỡ thành từng mảng từng mảng đốm sáng màu vàng.

Đúng, cho dù kiếm bị vỡ vụn thế nhưng linh vận của kiếm vẫn chưa biến mất, tinh hoa bên trong vẫn còn, còn có thể tiếp tục sử dụng. Giống như một phần xăng bị chia nhỏ thành hai phần xăng, chỉ cần trên đường không bị trôi hết thì nó vẫn có thể thiêu đốt như thường.

Linh kiếm cấp cao này, đẳng cấp càng cao hơn, lúc đó Lâm Quân Quân ước chừng giá trị đạt đến năm trăm năm mươi nghìn viên linh thạch!

Ma Anh mới đánh bay Đạt Ba, toàn bộ không gian cũng đã đã biến thành một mảnh màu vàng.

Là cái gì, là sức mạnh gì có thể chống lại được Ma Anh trước mặt trong nháy mắt?

Cây giáo màu đen ở ngay trước mặt, trong khoảnh khắc sống chết, đầu óc An Lâm hoạt động lại một cách vô cùng nhanh chóng.

Trước mặt những thần kỹ lấp lánh không gian, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có.

Cơ thể của An Lâm vừa mới lăn xuống mặt đất, Cự Anh khóe miệng còn chảy máu tươi màu trắng đã xuất hiện ở trước mặt, lộ ra nụ cười ác độc.

Ma Anh lại đánh một quyền về phía An Lâm, sức mạnh kinh khủng kia xuyên thủng hư không, trực tiếp tác dụng lên người hắn, đánh cho lục phủ ngũ tạng của hắn giống như rạn nứt vậy, một ngụm máu tươi pha tạp với mảnh vỡ của nội tạng phun ra ngoài.

Nhưng mà, hắn vẫn chưa lấy linh kiếm ra thì một luồng sức mạnh không thể nào hình dung tấn công về phía người hắn.

An Lâm cũng coi như là báo thù cho Đạt Ba.

Còn mười giây nữa.

An Lâm thở hổn hển một cách kịch liệt, cho dù Táng Kiếm là chiêu thức không phí sức nhất, thế nhưng dùng liên tục sáu lần, vẫn là vô cùng mệt. Huống hồ trên người hắn còn bị đâm hai nhát, mỗi một lần dùng Táng Kiếm còn cần nguyên khí Hắc Minh để bổ trợ, phương thức chiến đấu cao nhất này, thật sự vô cùng mệt mỏi.

Hắn lại tìm trong nhẫn không gian, phát hiện trong nhẫn không gian không còn linh kiếm cấp cao nữa rồi, còn những linh khí khác thì một đống lớn...

An Lâm: "..."

Trời ạ! Tại sao đến thời khắc mấu chốt thì lại quên mất chuyện quan trọng như vậy?

Sớm biết trước thì đã đến Linh Bảo Các của Thiên Đình đổi lấy một đống linh kiếm để khắc kim rồi!

Hắn đưa mắt nhìn sang linh kiếm cấp trung, phát hiện còn có vài món.

Kệ đi, cho dù uy lực của linh kiếm cấp trung nhỏ hơn một chút, cũng dùng tạm được!

Ừm, lịch sử luôn làm người ta ngạc nhiên như vậy.

Cơ thể của Ma Anh bị sức mạnh khủng bố của cú đấm đè bẹp, một ngụm máu màu trắng phun ra, cơ thể bay ngược mấy trăm mét rồi đụng vào tường chắn kim loại, lún sâu vào trong.

Ầm ầm!

Nó đưa mắt nhìn sang An Lâm, nhìn thấy nắm đấm vàng vô cùng lớn, mang theo uy thế nghiền ép chư thiên, giáng xuống cơ thể nó.

Ngọn lửa xanh lục trên người Ma Anh không ngừng va chạm với Phạn văn màu vàng, chống cự lại sức mạnh đáng sợ đó.

Đại trận Phạn Âm, vô số Phạn văn màu vàng mang theo lực phong trấn cực mạnh bao phủ Ma Anh, sức mạnh lọc sạch khiến cho thân thể của nó ngừng lại một lát, cây giáo đen trong tay lại vút lên.

Kính Chu Tước chắc chắn không được, đây không phải là sự công kích bằng pháp thuật đạn đạo, mà là sự công kích thuần vật lý.

Gạch hợp kim hỗn độn cũng không được, nó sẽ đè chết mình mất...

Cây giáo đen đã giáng xuống!

Hai mắt An Lâm trợn trừng, gợn sóng vô hình trong nháy mắt đã lan rộng.

Muốn bạn khóc!

Oành!

Đôi mắt màu bích lục của Cự Anh đột nhiên nổ tung, con mắt giả không thể rơi lệ lại nổ tung rồi.

Nước mắt bằng máu lại lần nữa chảy xuống.

Cự Anh kêu thảm thiết, cây giáo màu đen hạ xuống một cách thẳng tắp, An Lâm nhân lúc sơ hở trong phút chốc này, né sang bên cạnh, tránh thoát được một đòn trí mạng.

Cũng trong thời khắc này, An Lâm lấy ra một cái hộp toàn thân đen kịt.

Chính là đồ vật vô cùng mạnh mà An Lâm lấy được từ chỗ Lâm Quân Quân, hộp Thiên Cơ.

Trải qua một khoảng thời gian nạp năng lượng, năng lượng của nó đã được dự trữ năm mươi phần trăm!

"Hộp Thiên Cơ, giết chết Anh Anh Quái này cho tôi!"

An Lâm hét lớn một tiếng, toàn lực thôi thúc hộp Thiên Cơ, nhắm lỗ đen về phía Ma Anh.

Ầm ầm!

Hư ảnh của một thần nữ xuất hiện trong hư không, cả người bao phủ ánh hào quang thần thánh.

Cô là hoàn mỹ như vậy, mạnh mẽ như vậy.

Thần nữ chìa ra bàn tay thon nhỏ mà trắng ngần như ngọc, giáng đòn xuống Ma Anh một cách tàn nhẫn!

"Đùng!"

Âm thanh kinh thiên động địa vang lên!

An Lâm trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mặt.

Mặt Ma Anh bị một cái bạt tai bất ngờ làm cho cơ thể lắc lư, trên mặt nóng hừng hừng.

Thần nữ trừng mắt nhìn, bên trong sự nghiêm khắc mang theo một sự thất vọng nào đó, sau đó dần dần biến mất...

Năng lượng của hộp Thiên Cơ từ năm mươi phần trăm nhảy xuống bốn mươi chín phần trăm.

Một cái bạt tai tràn ngập yêu thương này khiến cho xung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh.

An Lâm và Ma Anh đều đứng tại chỗ, ngơ ngác nhìn đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận