Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1120: Mùa thu hoạch của Tông môn

Tổ chức hôn lễ lần này, có hai mục đích.

Mục đích thứ nhất muốn tổ chức cho Tiểu Sửu và Bạch dao một hôn lễ hoàn chỉnh không bị người ngoài phá rối. Mục đích thứ hai đương nhiên là kiếm tiền cho Tông môn!

Cử hành hôn lễ với danh nghĩa Tông môn, thì đều có một quy định.

Đó chính là, ngoại trừ các món quà đưa cho Tiểu Sửu và Bạch Dao, thì tất các các món quà còn lại đều sung vào thu nhập của tông môn, bởi vì có rất nhiều thế lực đến đây chúc mừng, đều là nhằm vào tên tuổi của Tông môn mà tới.

Cũng không thể nói là, Tiểu Sửu và Bạch Dao không nhận được thứ gì tốt cả, quà mà hai người họ nhận được bây giờ có lẽ còn nhiều hơn cả gia tài của hai đại năng Phản Hư.

An Lâm tặng cho đôi vợ chồng mới cưới hai viên Tiên đan thất phẩm, tên là Diệu Huyết Tiên đan, tiên đan này có thể phục hồi sinh lực với tốc độ cực nhanh, bổ sung khí huyết.

Lúc Tiểu Sửu bị Bạch Dao vét sạch, viên Tiên đan này chí ít có thể duy trì thêm cho hắn một canh giờ.

Còn mấy người Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành, Liễu Thiên Huyễn cũng tặng không ít quà mừng quý giá.

Tại hiện trường họ có thể cảm nhận được cảm giác sảng khoái của việc phát tài.

Tiểu Bạch trợn tròn mắt, sau đó không nhịn được mà vui vẻ nói: "Hôn lễ lần này, tôi đã phát đi một nghìn tấm thiệp, thế lực Tông môn chính thức đến tham dự hôn lễ có sáu trăm sáu mươi tông môn, ngoài ra còn có hai trăm ba mươi vị tán tu cảnh giới Hóa Thần trở Lên đến tham dự."

Mọi người tụ tập ở phòng họp quan trọng nhất, tất cả đều nín thở tập trung, ánh mắt nóng rực.

"Xin nói tiếng người." An Lâm uốn nắn.

Đương nhiên, phát tài nhất vẫn là Tông môn.

An Lâm than nhẹ một tiếng: "Vẫn là tộc Chân Ma ở thế giới của Tiểu Na là đáng yêu."

Ngoài ra, những món quà tận tay của các thế lực Tông môn khác đưa tới, cũng chất cao như núi.

An Lâm rất tức giận, phẫn nộ vỗ bàn nói: "Thực sự không nể mặt chúng ta như vậy sao? Lại có hơn ba trăm thế lực không nể mặt Tông môn chúng ta sao?!"

Tổng quản tài vụ Tiểu Bạch và Tiêu Trạch, đã kiểm kê xong tất cả các quà mừng.

Nói tóm lại, Tiểu Sửu và Bạch Dao giàu to rồi!

Tiểu Bạch dùng móng vuốt vỗ mạnh xuống bàn một cái, hắng giọng rõ to: "Gâu gâu!"

Mọi người nghe đến đó cảm xúc dâng trào.

Mỗi lần đến lúc như thế này đều là thời điểm mà họ kích động nhất.

"Tiếp theo, chính là trọng điểm, gâu!" Tiểu Bạch vỗ bàn lần nữa, hưng phấn nói: "Tổng doanh thu linh thạch mà Tông môn chúng ta thu được trong hôn lễ này là hơn bốn mươi triệu!"

Hứa Tiểu Lan liếc mắt nhìn An Lâm: "Thiệp mời của anh cũng gửi đến Ma Vực, bên Ác Linh Thú Ngục cũng đi rồi, lẽ nào anh còn mong chúng nó đến đây để một đám tiên nhân vây đánh sao?"

Tiểu Bạch mặc kệ An Lâm đang thần hồn nát thần tính, tiếp tục nói: "Tông môn chúng ta lần này, thu hoạch được vô cùng lớn, có ba mươi sáu món linh khí, hai trăm tám mươi linh đan, linh quả linh thực hơn sáu trăm, còn các loại nguyên liệu quý hiếm thì hơn trăm món, ngay cả tiên đan cũng có đủ sáu viên! Gâu!"

"Lễ khai Tông cũng chỉ thu được đến hơn ba mươi triệu linh thạch, không ngờ rằng hôn lễ này lại thu hoạch được bốn mươi triệu, thật không thể tưởng tượng nổi." Đường Tây Môn trưởng lão có chút không tin nổi đối với con số trên trời này.

"Cậu không tính sai đấy chứ?" Hiên Viên Thành cũng vô cùng khiếp sợ.

Họ đã đánh giá thấp sức ảnh hưởng càng ngày càng tăng mạnh của Tứ Cửu Tiên tông với thế giới này rồi.

Trong cuộc họp, tất cả mọi người đều không nhịn được mà reo hò.

Mười triệu nhiều không?

Ầm!

Liễu Thiên Huyễn quơ quơ cây gậy ma pháp trong tay: "Những ngày gần đây ở Phong Nguyên Châu có một môn phái Ma Tông cỡ trung mới xuất hiện, sắp xếp cho tôi mười cường giả của Thần Kính bộ, tôi đi tạt qua Tông môn của họ, xem có kiếm được đồng nào không."

Thế nhưng, số tiền này đối với một Tông môn đứng đầu mà nói, đây là một khoản tiền vô cùng lớn khó có thể tưởng tượng được!

Chỉ là một phần của một trăm triệu, nghe hình như không nhiều lắm.

"Bốn mươi triệu sao? Sao còn nhiều hơn cả tôi tưởng tượng thế?" Tô Thiển Vân trợn to đôi mắt xanh nhạt, cả người đều khiếp sợ, ngây ngẩn.

An Lâm là người giữ bình tĩnh nhất trong tất cả mọi người.

Mười ngón tay An Lâm giao nhau, chậm rãi mở miệng nói: "Thu nhập của hôn lễ hơn bốn mươi triệu linh thạch, hơn nữa còn thêm năm mươi triệu tài sản tự do quản lý trong Tông môn, thì tổng cổng có chín mươi triệu linh thạch. Thế nhưng, giá tiền để chúng ta tu bổ chiến hạm Tinh Hỏa cần một trăm triệu, còn thiếu mười triệu vạn linh thạch nữa mới đủ..."

Lời này vừa nói ra, đều khiến tất cả mọi người rơi vào yên lặng.

Tiêu Trạch mở miệng nói: "Tôi và Tiểu Bạch đã tính đi tính lại ba lần, không thể sai được!"

Nhưng mà, hiện tại lại xuất hiện tình huống trái ngược.

Thông thường mà nói, lễ khai Tông là sự kiện trọng đại nhát, sau này tổ chức sự kiện gì cũng không thể xuất hiện cảnh tượng huy hoàng như vậy, quà cưới nhận được có lẽ phải ít hơn mới đúng.

Tất cả mọi người đều bị con số này khiến cho khiếp sợ.

An Lâm với vẻ mặt tràn đầy vui mừng nhìn cô gái ma nữ xinh đẹp bên cạnh.

Cách làm của Liễu Thiên Huyễn rất được lòng hắn, vô cùng phù hợp với ý tưởng làm giàu của hắn.

"Bạch Lăng, việc này phải nhờ cô sắp xếp một chút." An Lâm mỉm cười nói.

Bạch Lăng gật đầu đồng ý, dù sao thì những các chủ này, bình thường ngoại trừ dạy dỗ đồ đệ và tu luyện, thì toàn dựa vào việc đánh giết thành viên của Ma Tông để kiếm tiền, hoặc để tiêu khiển...

"Được rồi, nhưng ngày gần đây Long Đình Đông Hải không xảy ra chuyện gì chứ? An Lâm đột nhiên hỏi.

Bạch Lăng nhìn về phía An Lâm: "Anh muốn làm cái gì?"

"Vay chút tiền thôi." An Lâm lời ít mà ý nhiều.

Bạch Lăng: "..."

Mọi người: "..."

Tấn công một hang ổ của Ma Tông cỡ trung, nếu thành công, thì nhiều nhất cũng chỉ thu được một hai trăm đến chục nghìn linh thạch thôi... Chỗ còn thiếu mười triệu kia vẫn chưa thêm đủ, chẳng bằng đi vay mượn Long Đình một chút...

"Chủ nhân! Anh nhất định phải bình tĩnh một chút, đừng có hành sự lỗ mãng!" Tuyết Trảm Thiên vẫy vẫy đôi cánh khuyên nhủ, "Bên trong Long Đình nguy hiểm tứ phía, một khi sơ sẩy là muôn đời muôn kiếp không trở lại được!"

Tiêu Trạch cũng gật đầu đồng ý: "Tiểu Thiên nói rất đúng, tôi nghe Bắc Liên nói, nơi đó còn có trận pháp nhắm vào đại năng siêu cấp Hợp Đạo, đi đến đó cướp sẽ gặp nguy hiểm rất lớn."

"Được rồi, tiếp theo tôi sẽ đến gặp các vị huynh đệ của Long tộc vay tiền, cứ quyết định vui vẻ như thế đi!"

Tông chủ của Tứ Cửu Tiên Tông, lập tức vỗ bàn quyết định:

Những lời này của Tiêu Trạch, khá giống phong cách của An Lâm.

"Thế nên, tôi mới hỏi Bạch Lăng, Long Đình Đông Hải gần đây có xảy ra chuyện gì hay không. Có đại lão nào đang ở ngoài Long Đình không, để tôi tìm hắn mượn chút tiền." An Lâm thở dài một hơi, nói.

Mọi người đều tỉnh ngộ, hóa ra không phải đánh cướp bên trong, mà đánh cướp bên ngoài...

"Này, mấy người dùng ánh mắt đấy nhìn tôi làm gì?" Trong lòng An Lâm cảm thấy ấm ức.

Đường đường là tông chủ của Tứ Cửu Tiên Tông, lại phải tìm một đại lão của Long tộc để xin cứu trợ, có quỷ mới biết hắn muốn làm gì!

"Sau khi Long Đình Đông Hải trải qua trận chiến ở quáng mạch Phi Cầu tộc, vẫn yên lặng trong một thời gian dài, không thấy có động tĩnh gì." Bạch Lăng nói ra tin tức mà bản thân biết, Nhưng mà...có người nói gần đây ở Thiên Long đảo của Đông Hải, sẽ tổ chức một nghi thức tế tổ''.

"Nghi thức tế tổ?" An Lâm luôn cảm thấy việc này có chút quen tai.

Bạch Lăng giải thích: "Long tộc là một chủng tộc vô cùng phồn vinh cường thịnh của cổ vực Thái Sơ. Long tộc của Long Đình Đông Hải, thực ra chính là hậu duệ đời thứ nhất họ Ngao của cổ vực Thái Sơ, tổ tiên của họ, tất nhiên chính là Long tộc của cổ vực Thái Sơ, nghi thức tế tổ lần này, có liên quan đến Long tộc của cổ vực Thái Sơ."

Tiêu Trạch gật đầu nói: "Vào thời đại cổ vực Thái Sơ, Long tộc họ Ngao tuy rằng kém hơn một đời so với họ Tiêu, nhưng vẫn coi là tạm được.

An Lâm nhìn đồ nhi với ánh nhìn vui vẻ.

An Lâm: "..."

Mọi người nhìn An Lâm, vẻ mặt khó có thể tin tưởng.

"Nói lại lần nữa, tôi đi mượn, chứ không phải đi cướp!" An Lâm đính chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận