Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1372: Cuộc chiến cuối cùng

Tiên Vương Phong Vô Nhai vốn cũng không phải là người nhân từ gì, ngược lại, hắn cực kỳ tàn bạo và thích giết chóc, tru di cửu tộc hơn hai ngàn phi tử, hắn thật sự làm được.

Tiên Hậu Nhan Thư Cầm chỉ có thể đáp lời trước, nhưng trong lòng quyết định rằng trước lúc làm chuyện này, phải tuồn tin tức này ra, như vậy thì người thân của các phi tử còn có cơ hội chạy trốn.

Suy cho cùng, không ít phi tử có quan hệ với cô cũng không tệ lắm, cô cũng không đành lòng nhìn người nhà của các phi tử bị tru di cửu tộc.

"Báo...!"

"Đại nhân, có tin cấp báo!"

Hai sứ giả Tiên Vương có tu vi mạnh mẽ vội vã chạy tới, quỳ trên mặt đất.

Phong Vô Nhai khẽ nâng mí mắt, nói: "Có chuyện gì muốn báo?"

"Thượng tiên áo trắng bắn tiếng ở thành Côn Luân, muốn hẹn Tiên Vương đại nhân ngài vào hai ngày sau, ước chiến trên đài Trảm Tiên, nếu ai không có mặt thì người đó chính là không có... Không có... " Tiên Vương sứ giả ấp úng.

Cô biết, lời ước chiến này của thượng tiên áo trắng, đã chọt trúng chỗ đau của Tiên Vương.

Một chiêu này của thượng tiên áo trắng rất có tính công tâm, lại còn từng nói vương bị bệnh liệt dương, đào hậu cung của vương, hôm nay còn nói không ứng chiến là không có JJ, rất rõ ràng, đây là phép khích tướng, nhưng mỗi một lần phép khích tướng đều có tác dụng, vì vậy, rất có thể là Tiên Vương sẽ nhận lời ước chiến!

Một tên sứ giả Tiên Vương khác vẫn chưa lên tiếng quỳ trên mặt đất lạnh run, rõ ràng người nói lời này chính là thượng tiên áo trắng, chúng tôi làm gì sai ư?

Nhan Thư Cầm kéo kéo khóe miệng, thầm nghĩ vương đã bị lừa rồi.

"Vô liêm sỉ!" Hai tròng mắt Phong Vô Nhai bung lên ngọn lửa có thể thiêu trụi vạn vật, nổi giận gầm lên một tiếng.

Bất kể thượng tiên áo trắng bày ra trò gì, hắn cũng không thể từ chối trận ước chiến này, bởi vì đây chính là cơ hội tốt nhất mà hắn có thể giết chết thượng tiên áo trắng.

"Không có cái gì?" Ánh mắt Phong Vô Nhai hơi trầm xuống.

Bởi vì nếu thật sự không ứng chiến, hắn sẽ phải nhận lấy nỗi sỉ nhục còn lớn hơn nữa.

Cái tên sứ giả Tiên Vương vừa tới báo tin kia, trong nháy mắt đã bị tiếng quát của Phong Vô Nhai trùng kích hóa thành phấn vụn!

"Ai không đến chính là... chính là... tên nhát chết không có JJ (thằng em nhỏ)..." Tiên Vương sứ giả chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, lên tiếng nói.

"Ước chiến với ta? Lần này lại muốn giở trò gì đây? Thật sự cho là ta sẽ mắc mưu sao? Hả???" Phong Vô Nhai vẫn đang giận dữ quát tháo, xả ra cảm xúc nóng giận trong mình.

Tà váy trắng của Nhan Thư Cầm bay múa như mây, vẫn xinh đẹp đứng thẳng ở một bên im lặng không nói gì.

Tiên Hậu Nhan Thư Cầm cúi đầu, không hề nói nhiều một câu.

Trong lòng vẫn đang suy nghĩ, quả nhiên Phong Vô Nhai vẫn quyết định quyết đấu với thượng tiên áo trắng, xem ra chuyện tru di cửu tộc có thể hoãn lại một chút rồi, ít nhất cũng phải đợi sau khi trận quyết đấu kết thúc rồi lại tính tiếp.

Bây giờ, việc duy nhất mà hắn có thể làm, chính là nắm lấy tất cả cơ hội, hung hăng hành hạ thượng tiên áo trắng đến chết, như vậy mới có thể rửa sạch hết mọi sỉ nhục mà hắn phải nhận.

Phong Vô Nhai chợt vỗ vương tọa, vương tọa được đúc từ linh khí liền bị hắn vỗ thành phấn vụn trong nháy mắt: "Người đâu, gọi lục thần Côn Luân tới đây cho ta! Hai ngày sau, ta sẽ giết chết thượng tiên áo trắng!"

"Thượng tiên áo trắng và Phong Vô Nhai quyết đấu, chúng ta còn đi nữa hay không?"

Chuyện này lần nữa khiến cho đại lục Thần Nguyên náo động.

Mặc dù rất nguy hiểm, nhưng vẫn có không ít cường giả không sợ chết, lần nữa xuất động, chạy tới khu vực đài Trảm Tiên trên Thiên Sơn. Không biết có phải là lần trước dưa quá lớn không, mà bây giờ vẫn có trên trăm vạn cường giả xuất hiện, đỉnh Thiên Sơn lớn như thế, nhưng vẫn náo nhiệt không dứt.

Ngày hôm sau.

Các cường giả thấy chàng trai, đều không khỏi kính nể.

Thừa dịp Tiên Vương bận rộn lo chuyện quyết đấu, thả tin tức này ra trước, cho người thân của các phi tử tranh thủ thời gian chạy trốn, nếu như Tiên Vương thắng, chắc hẳn là những người đó sẽ có thể trốn đi gần hết, nếu như Tiên Vương thua... thì còn trốn cái rắm.

Có nữ tu xinh đẹp nắm chặt hai tay, nhìn chàng trai trên đài Trảm Tiên với vẻ mặt lo lắng.

"Hắn có thể thắng sao?"

"Có không ít cường giả có can đảm khiêu chiến Tiên Vương, nhưng thượng tiên áo trắng, tuyệt đối là tồn tại chói mắt nhất trong gần một vạn năm nay, tựa như mặt trời có thể chiếu sáng cả thế giới..."

Tin tức được truyền ra, Tiên Vương Phong Vô Nhai đáp ứng lời ước chiến của thượng tiên áo trắng.

Khiến cho các cường giả ngạc nhiên chính là, lần này là thượng tiên áo trắng tới trước!

Trên đài Trảm Tiên hình tròn, chín mươi chín cột chống trời khắc hình rồng đứng sừng sững, dưới sàn là một loại chất liệu đặc biệt có màu ố vàng, thoạt nhìn rất cổ xưa, nhưng lại lộ ra một luồng hơi thở Mãng Hoang.

Chàng trai áo trắng bay bay đứng thẳng ở trung tâm đài Trảm Tiên, một thân áo trắng không gió mà bay, trên gương mặt tuấn tú, là hai mắt vừa sâu thẳng, vừa mờ mịt không thể nắm giữ.

Vô số quần chúng ăn dưa, lại tiếp tục tập trung mắt hội về phía Thiên Sơn.

"Chung quy vẫn thấy thượng tiên áo trắng chẳng khác gì một con thiêu thân đâm đầu vào lửa, tôi khẩn trương quá, làm sao bây giờ?"

"Vì an toàn, vẫn nên cách cuộc chiến xa một chút, tránh cho Tiên Vương xả lửa giận ở trên người chúng ta..."

"Lần này chắc hẳn là tới thật rồi, chúng ta không thể bỏ qua."

"Hắn cũng là người được phái nữ yêu thích nhất từ trước tới nay... " Có nam tu tỏ vẻ hâm mộ và ghen tỵ bổ sung thêm một câu.

Bất kể là nữ tán tu tự do tự tại, không câu nệ, hay là thần nữ, thánh nữ ở ác tông môn đại phái, vương phủ tôn quý đều nhìn chàng trai trên đài Trảm Tiên với ánh mắt đong đầy tình cảm.

Từ xưa mỹ nhân yêu anh hùng.

Những lời này, cho dù ở Tu Tiên giới, cũng rất chuẩn xác.

Đại lục Thần Nguyên vốn rất tôn trọng cường giả, người có tu vi thấp phải quỳ lạy người có tu vi cao được xem là chuyện rất bình thường. Hôm nay, cường giả có một có thể sánh ngang vớiTiên Vương Phong Vô Nhai xuất thế ngang trời, còn đẹp trai ấm áp dịu dàng như thế, có can đảm giành lại quyền lợi cho phái nữ, một vị thượng tiên như vậy, người nào không thích.

Hôm nay, thượng tiên áo trắng là tồn tại đáng chú ý nhất thế gian.

Hắn tựa như hoa quỳnh vừa nở, cũng tựa như mặt trời vĩnh hằng, được quan tâm nhất trong trận chiến này.

Rất nhiều tu sĩ đều mong mỏi, đồng thời trong lòng cũng hồi hộp không dứt.

Ngược lại, nhân vật chính tham gia chiến đấu hôm nay, thượng tiên áo trắng, lại không hề khẩn trương hồi hộp một chút nào.

Vẻ mặt An Lâm lạnh nhạt, nhìn về phương hướng Tiên Vương cung.

Không bao lâu sau, một người con trai mặc tiên bào màu đen, chân đạp lên hoa sen đen trên hư không tiến đến.

Bất kể là gió mây trên trời, hay là hoa cỏ cây cối dưới mặt đất, đều phải cúi đầu trước người con trai đó, cứ như thể hắn chính là Tôn Giả duy nhất trong mảnh đất trời này.

Trên trăm vạn tu sĩ, thấy bóng dáng kia, đều không tự chủ mà cúi đầu xuống.

Cuối cùng, cuộc chiến kịch liệt nhất đại lục Thần Nguyên từ trước tới nay, cũng đã bắt đầu!

An Lâm nói một câu, chủ động phóng về phía Phong Vô Nhai!

Phong Vô Nhai bày ra vẻ mặt bình thản, không còn nổi giận như lúc trước nữa, nhìn An Lâm bằng ánh mắt như đang nhìn người chết, hắn không hề do dự bước vào trong kết giới.

Oong..,

Trên đài Trảm Tiên, màn chắn màu lam lập tức bao vây cả không gian.

Quy tắc vô hình bắt đầu khuếch tán.

Bắt đầu từ bây giờ, trừ khi có một bên chết đi, nếu không màn chắn sẽ không bao giờ mở ra.

Rốt cuộc thì trên mặt Tiên Vương Phong Vô Nhai cũng xuất hiện nụ cười tàn nhẫn, nhìn An Lâm với ánh mắt sáng quắc: "Thượng tiên áo trắng, ngươi biết ta háo hức chờ ngày này tới... đến mức nào không?"

"Yên tâm, ta sẽ không dễ dàng giết chết ngươi. Ta sẽ cho ngươi được trải nghiệm sự hành hạ thống khổ nhất trên cái thế giới này trước khi chết!"

An Lâm ngạo nghễ đứng ở đài Trảm Tiên, trên mặt không có một chút cảm xúc e ngại nào, nhưng mỗi một tế bào trong toàn cơ thể đều ở xao động, đó là cảm xúc hưng phấn khi sắp bước vào cuộc chiến.

"Bớt lảm nhảm, bắt đầu đi!"

"An Lâm thượng tiên, cuối cùng thi ngươi cũng tới nhận lấy cái chết."

Người tới chính là người mạnh nhất trên toàn bộ đại lục, Tiên Vương Phong Vô Nhai!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận