Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2246: Chủ nhân chân chính của cổ vực Thái Sơ

Bên trong đại địa sâu thẳm không thấy đáy.

Truyền đến tiếng ho khan và hộc máu của chàng trai.

An Lâm bị tàn phá Thiên Đạo chi kiếm chém cho gần như bị phế bỏ.

Hắn vội vàng nuốt một viên thần đan, nhanh chóng chữa trị thương thế bên trong cơ thể.

Lúc này, Thiên Thần Quang Minh trên bầu trời lại muốn tung ra đại chiêu, lần này cô muốn xóa sổ toàn bộ Thái Sơ Thánh Địa ở trong cổ vực Thái Sơ .

Ánh sáng bảy màu tạo thành lưu phong, kích động hư không, tạo thành một cái màn sáng kiên cố không phá vỡ nổi, ngăn cản công kích của tất cả cường giả xung quanh.

Bất kể công kích cường đại cỡ nào,

Thiên Thần Quang Minh với tư thế vô địch, với lực lượng mạnh mẽ đỉnh cao kia, khiến cho đám Thần Linh Sáng Thế dưới trướng Đề Na đều cảm thấy tuyệt vọng.

Không chỉ có như thế, ngay cả bốn vị Thần Linh Sáng Thế đạt được thiên thư, cũng kịch liệt chiến đấu, muốn chủ động tấn công Thiên Thần Quang Minh.

Năng lượng thuật pháp hủy thiên diệt địa ở bên ngoài khiến cho ngay cả hư không cũng nổ tung, nhưng vẫn không cách nào đột phá màn sáng bảy màu của Thiên Thần Quang Minh, bất kể là loại hình năng lượng gì, bao vây nguyên lực Sáng Thế chí cao kia, đều bị phân giải thành các loại quang năng.

Lúc này, sao trời vô tận ở ngoại vực đã biến thành quang minh thuần trắng sắc. Tại chín thiên thư các của Thái Sơ Thánh Địa, đều có cột sáng phóng lên cao.

Chẳng trách lúc trước Thiên Thần Quang Minh lại liều mình giành được quyển thiên thư kia, thì ra là cô ta đã có tính toán trước . . .

An Lâm bò dậy từ trong vực sâu, cầm chặt thanh kiếm trong tay.

Đám cường giả đính cấp Hồng Hoàng Linh Hoàng vẫn kiên trì công kích, nhưng một loại cảm giác vô lực tột độ đã nảy lên trong lòng bọn họ, giống như đang đợi tử vong phủ xuống.

Nhưng bị đánh rơi xuống vực sâu, An Lâm biết, biểu hiện của Thiên Thần Quang Minh lúc này vẫn không phải là trạng thái vô địch của cô.

Toàn bộ phương hướng đều được phòng ngự.

Hắn tấn công lớp phòng ngự cuối cùng của cô gái kia!

"Bị cấm chế đả thương nặng mấy lần, vừa phóng ra lượng lớn lực lượng quyền hành để ngăn cản mọi người vây công rồi kích hoạt thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo. . . Bây giờ cô ta chỉ đang cố chống chọi, chỉ là một kẻ miệng cọp gan thỏ. . ."

Như thể thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo trong tay Thiên Thần Quang Minh, mới là mục địch cuối cùng của bọn họ.

Nơi chỉ cho sinh linh phép cảnh giới Hóa Thần trở xuống tiến vào, lãnh thổ Cổ Thần.

Một ít thiên thư còn chưa bị hấp thu, rõ ràng đối phương còn chưa tiến vào thiên thư các, nhưng đã chủ động hiển lộ ra ngoài, phóng ra dao động đạo lực bổn nguyên nhất.

Hai cái mặt trời vẫn còn đang vòng quanh thiên địa.

Căn bản không tìm được bất kỳ sơ hở nào!

Ở một thế giới xa xôi.

"Không đúng. . ."

"Quá thể! Muốn làm chuyện đó, đã hỏi đại chúa tể Dực Long ta chưa?"

Hai cái mặt trời lại trở về quỹ đạo cũ, một bộ không tranh quyền thế mà tiếp tục vòng quanh thế giới.

"Wey wey Wey. . . Đây là cái tình huống gì?"

"Thiên thư, lên!"

Nhưng trong lúc bất chợt, hai cái mặt trời run lên bần bật, lúc sáng lúc tối, cứ như thể một đôi mắt to khổng lồ, đồng thời phạm vi nhìn cực xa, xuyên thấu màn chắn quy tắc, trực tiếp thấy được một thanh kiếm liền trời tiếp đất.

Ba quyển thiên thư bắt đầu xuất hiện, bay tới hướng nữ thần Quang Minh.

Các mái vòm thiên thư các đồng thời nổ tung.

Theo một tiếng ra lệnh.

"Muốn dùng Thiên Đạo làm vũ khí ư?"

Trong mắt các sinh linh dưới đất, chính là hai cái mặt trời bất chợt bỏ chạy đến phương hướng khác, sau đó lại bất chợt chạy về, đây thật sự là kỳ cảnh trước nay chưa từng có, không ít sinh linh còn cho là mình hoa mắt, mới nhìn đến cảnh tượng chẳng phù hợp lẽ thường như thế. . .

"Chẳng qua mấy Thần Linh Sáng Thế kia cũng rất lạ mắt a. . . Rõ ràng chưa từng thấy qua, nhưng dù sao vẫn có cảm giác bọn họ là đồng hương với ta, quen thuộc tới mức lạ lùng . . . " Thầm thì nói mấy câu, mặt trời khôi phục dáng vẻ bình thường.

Chỉ có điều, sinh linh trên mặt đất không biết là, mặt trời đang lấp lánh hữu thần mà quan sát trận chiến đấu ở phương xa, trong ánh mắt còn mang theo vài phần kích động.

Hai cái mặt trời ở trên bầu đột nhiên lặn xuống với tốc độ vô cùng nhanh, di chuyển về một phương hướng khác. Nhưng trong lúc bất chợt, nó như nghĩ tới điều gì, chợt dừng động tác lại, hai cái mặt trời lơ lửng trên không trung.

Sau một hồi phân tích và suy nghĩ cẩn thận.

"Hơn nữa, cô ta cường đại như vậy, còn nắm Thiên Đạo kiếm, cho dù chỉ là cái Thiên Đạo kiếm bán thành phẩm, thì vẫn lợi hại hơn Thần Linh Sáng Thế lâu năm rất nhiều, thật đúng là lão tử đánh không lại cô ta. . ."

"Bây giờ ta vẫn chưa hiểu rõ bổn nguyên thế giới chí cao tan biến, nếu như cô gái kia có thể biểu diễn một màn dùng Thiên kiếm chém thế giới, thì cũng được phết đấy chứ! Có lẽ đến lúc đó ta còn hiểu được cái bổn nguyên này ấy chứ?"

Mọi người biến sắc.

Cũng biết đã không còn nhiều thời gian, bọn họ đều liều mạng công kích Thiên Thần Quang Minh, có người thậm chí còn xông qua công kích thiên thư.

Nhưng hết thảy cố gắng đều không làm nên chuyện gì.

Các đòn công kích Thiên Thần Quang Minh bị hóa giải toàn bộ.

Cường giả công kích thiên thư thì lại càng thảm, bọn họ lại bị lực lượng cấm chế cắn trả, một số cái tên đứng đầu bảng thậm chí còn tan thành mây khói!

Rõ ràng là bọn họ muốn bảo vệ Thánh Địa, rõ ràng là Thiên Thần Quang Minh muốn hủy diệt Thái Sơ Thánh Địa, nhưng cấm chế lại đi đối phó với bọn họ, chuyện này làm đám cường giả ở Thánh Địa đều giận đến không nhẹ.

"Đừng phí sức nữa, kết cục của các ngươi đã nhất định, các ngươi vốn là đều phải chết cùng cổ vực Thái Sơ, để ta tới giúp các ngươi giải thoát nhé. " Thiên Thần Quang Minh nhìn các cường giả liều mạng phản kháng trước mắt, ánh mắt lạnh nhạt, âm thanh ẩn chứa thiên uy huy hoàng, đưa ra lời phán quyết cuối cùng với tất cả sinh linh trước mắt.

Nhưng vào lúc này, một đạo lục quang hung hăng đụng vào màn sáng bảy màu của Thiên Thần Quang Minh, vô số mặt kính trong suốt tựa như hoa sen nở rộ bên cạnh bóng hình xinh đẹp kia.

"Thiên Đạo kính liên! " thân hình Đề Na hiện ra từ trong hoa sen.

Cô dùng mười ngón tay kết ấn, dưới chân có một đóa kính liên tùy ý nở rộ khuếch trương, màn sáng bảy màu của Thiên Thần Quang Minh chiếu ánh sáng lên Thiên Đạo kính liên, cũng bị kính liên chiết xạ sau đó cắn nuốt. Thông qua một loại phương thức như vậy, trong chớp mắt Đề Na đã đục ra một cái lỗ thủng khổng lồ ở phía trên màn sáng.

"Lại là ngươi. . . " có thể nói là Thiên Thần Quang Minh hận cái tinh linh thoắt ẩn thoắt hiện kia đến mức thấu xương.

Đề Na không nói một lời, trực tiếp ném Thiên Đạo kính liên về phía Thiên Thần Quang Minh bên trong lỗ hổng.

Thiên Thần Quang Minh vẫn còn đang hấp thu thiên thư, căn bản không kịp điều động lực lượng nữa.

Cô nhìn nửa người dưới của mình, phát hiện đã bị một cổ lực lượng cắt thành hai nửa, đó là. . . lực lượng cấm chế!

Nụ cười của Thiên Thần Quang Minh còn đọng lại ở trên mặt, hai tròng mắt đã hiện đầy vẻ khiếp sợ.

Thiên Thần Quang Minh thấy một màn như vậy, thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng lần nữa giơ lên: "Bây giờ ngay cả cấm chế của thiên thư các cũng đứng ở bên phía ta, ngươi còn muốn đấu với ta ư?"

Đề Na không nói gì, mà là nhìn hai bàn tay, lớn tiếng nổi giận quát: "Cấm chế, nhind cho rõ ràng đồ vật ngươi cần bảo vệ! Nhìn rõ ràng ai mới là chủ nhân của cái mảnh thiên địa này ! ! !"

Hơi thở Thần Linh Sáng Thế của Đề Na ầm ầm nổ bung!

Thiên Đạo Kính Thần lại hiển hiện ra, vào giờ khắc này, bầu trời và đại địa giống như là có thứ gì sáp nhập vào.

Quang minh hiện đầy vòm trời bị một mặt kính vô cùng khổng lồ xé mở, mặt kính kia chuyển động ở trên bầu trời đầy sao, có thể ảnh ngược hết thảy mọi thứ trong thiên địa.

Thiên Thần Quang Minh thấy Đề Na hiển lộ Thiên Đạo Kính Thần thì bỗng hưng phấn rồi, cô biết, đây là cơ hội tốt nhất để giết chết Đề Na!

Cô quát lên: "Cấm chế, giúp ta tru sát cô ta ! !"

Xoẹt! !

Một tiếng xé rách đột nhiên truyền đến.

Trong lúc bất chợt, một luồng lực lượng đại đạo ầm ầm rơi đập, đập vỡ đóa kính liên, Đề Na bị cắn trả nghiêm trọng, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.

Cô gấp giọng hô: "Cấm chế giúp ta! !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận