Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 695: Sự khủng bố của thế giới này

Đề Na thấy tất cả mọi người đều đã bị thôi miên, bàn tay nhỏ trắng noãn khẽ vỗ ba tiếng, tiếng vang lanh lảnh như phá vỡ không gian tĩnh lặng, lại có vẻ như đã phá vỡ một loại mộng cảnh nào đó.

Tiêu Trạch là người đầu tiên bật dậy, vẻ mặt hoảng sợ nhìn bốn phía xung quanh: "Ai dám làm tôi ngất?!"

"Tôi làm cậu ngất đấy!" Đề Na tức giận nói.

Tiêu Trạch nhìn về phía Đề Na bằng ánh mắt hoảng sợ: "Cô... Sức mạnh của cô đã mạnh đến thế rồi ư?"

Hắn không thể nào tin rằng chính mình với thực lực Phản Hư trung kỳ đỉnh phong thế mà lại bị một cô nàng tinh linh chỉ mới ở cảnh giới Phản Hư sơ kỳ làm ngất đi trong chớp mắt, rốt cuộc thì thuật pháp này phải mạnh đến mức độ nào mới có thể làm được?

Tiểu Lang cũng ngạc nhiên nhìn về phía Đề Na, không hề có chút phòng bị nào mà đã bị làm cho mê đi rồi. Nếu Đề Na là kẻ địch, vậy chẳng phải cũng chính là mình đã bị giết chết rồi sao?

"Đây cũng là bởi mọi người đều không có cảnh giác với tôi, nếu như đối mặt với kẻ địch của chính mình, thì sẽ không còn đơn giản như vậy nữa." Đề Na thì lại vô cùng khiêm tốn, chẳng qua trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười như cũ, có chút đắc ý nhìn An Lâm đang bò dậy từ trên mặt đất, giống như là đang chờ được khích lệ.

An Lâm day day mi tâm, cảm thụ ý cảnh mình vừa mới nhìn thấy, không kìm được sự sợ hãi thán phục: "Tiểu Na, thuật pháp của cô là nhằm thẳng vào thần hồn sao? Ngay cả tôi có thần hồn cấp bậc Chiến Thần cũng không thể chống cự lại được, quá lợi hại rồi đấy!"

"Ha ha, bởi vì phân thân nữ thần Đề Na của chúng ta ở thế giới này có sức mạnh quá nhỏ, tôi vẫn luôn là người chăm sóc, bảo vệ duy nhất của cô ấy, cho nên cô ấy mới gần gũi với tôi như vậy. Sao nào, có vấn đề gì sao?" Nói xong, hai mắt An Lâm bỗng xuất hiện ánh sáng vàng trong chớp mắt, giống hệt vị thần linh đang quan sát chúng sinh bé nhỏ như con sâu con kiến.

Duy Cơ nghe thấy thế liền trở nên kích động, hai người bọn họ cùng bay ra khỏi căn nhà nhỏ.

An Lâm và Đề Na đều sững sờ, bọn họ cùng quên mất vẫn còn một tên Chân Ma đang ở chỗ này.

An Lâm lại một lần nữa khôi phục vẻ mặt ôn hòa, cười nói: "Đi thôi, Duy Cơ, tôi dẫn cậu đi ngắm nhìn thế giới này."

Duy Cơ nhìn thấy cảnh tượng này thì lại quá mức sợ hãi: "An Lâm Thần sứ, ngài dám làm ra loại chuyện này với Thần nữ?!"

Vào lúc hai người từ trên cao lướt xuống, trong không khí đột hiên xuất hiện một vết nứt đen kịt.

Nói xong, hắn còn dùng tay khẽ vuốt đầu Đề Na.

Đại học Liên Hiệp tu tiên vốn dĩ chính là một vùng đất chung linh dục tú, có những ráng mây ngũ sắc bao quanh, những dãy tiên sơn san sát nhau, cùng rất nhiều anh tài sinh sống ở trong đó.

Hắn thấy, hành vi này xoa đầu này đối với Thần nữ chí cao vô thượng này, chính là đang trần trụi khinh nhờn!

Đề Na cười khanh khách, có vẻ như vô cùng cao hứng.

Duy Cơ bị dọa đến mức sắc mặt cũng trắng bệch, bị khí thế bá vương cực kỳ khủng bố này của An Lâm chấn nhiếp, cũng không dám nói thêm câu nào nữa.

Duy Cơ bị chiêu thức xé rách không gian này khiến cho khiếp sợ, đây là sức mạnh mà hắn chưa từng được nhìn thấy bao giờ.

Kịch thì vẫn phải diễn tiếp, người thiết lập không thể nào

Người đàn ông mày rậm mắt to quan sát Duy Cơ, lại đưa mắt nhìn về phía An Lâm, tức giận nói: "Thằng nhóc nhà cậu có thể yên tĩnh một chút được không ả, sao lần này lại dẫn một tên Chân Ma vào trường học rồi?"

Duy Cơ đã được nhìn thấy rất nhiều tiên nhân với khí tức mạnh mẽ, hắn không nghĩ tới, chỉ một khối lục địa nho nhỏ như vậy thôi mà số cường giả Hóa Thần đã lên đến mấy trăm, số lượng này có thể được coi là vô cùng khủng bố!

Ngay sau đó, một người đàn ông mày rậm mắt to từ trong khe nứt đó đi ra, ánh mắt hướng về phía Duy Cơ, khí tức thâm sâu tựa như biển cả, còn mạnh mẽ hơn cả bất kỳ sự tồn tại nào mà Duy Cơ từng gặp qua - ngoại trừ nữ thần Đề Na!

Phó hiệu trưởng Ngọc Hoa nghe mà cũng ngớ người, đưa mắt nhìn sang An Lâm giống như đang hỏi: Thần sứ là cái quỷ gì, tên lỗ mạng này lại được lôi đến từ nơi kia sao?

Gần đây trong trường thường hay có một số thứ kỳ quái lẩn vào, có Tuyết Hồn Thú đáng yêu đến mức khiến nữ sinh phải thét lên, có Tinh Linh xinh đẹp đến mức nam sinh không ngừng liếc mắt nhìn, có đại năng Phản Hư tàn bạo khát máu thuộc Huyết tộc... đó cũng là An Lâm nên mới xuất hiện, hiện giờ, cuối cùng thằng nhóc này lại xuống tay với cả Chân Ma rồi sao?

"Duy Cơ này... Lần sau nói chuyện hãy thận trọng từ lời nói đến việc làm, thân phận của tôi ở thế giới này chỉ là học sinh trong trường học này thôi, hiểu không?" An Lâm lại một lần nữa trở về bộ dạng uy nghiêm, liếc nhìn Duy Cơ.

Kết quả lúc đến đây, lại phát hiện thứ không rõ ràng kia, thế mà lại do An Lâm dẫn đến!

An Lâm gật đầu, có vẻ như rất hài lòng với câu trả lời của Duy Cơ, tiếp tục hỏi: "Nếu như tôi nói cho cậu biết, ở thế giới này, ông ấy còn là người có cấp bậc cao hơn cả tôi thì sao?"

Người đến chính là phó hiệu trưởng Ngọc Hoa, ông cảm nhận được sự tồn tại của Chân Ma qua đại trận, phải biết rằng tộc Chân Ma không hề có mối quan hệ tốt đẹp gì với con người, ông là phó hiệu trưởng, bị dọa đến mức lập tức chạy đến ngay.

Ở nơi đây, tiên sơn san sát nhau, khí lành tràn ngập, lầu các to lớn nối tiếp nhau không dứt, ở giữa có rất nhiều tiên nhân đang bay xuyên qua, năm tòa Đế cung tỏa ánh sáng ra đến vạn trượng, trông giống như năm cột trụ chống trời vô cùng lớn trấn áp cả bầu trời này.

An Lâm không nói gì, dẫn Duy Cơ bay ra khỏi trường học, đi đến một đại lục lơ lửng còn rộng lớn hơn.

Lúc này thì Duy Cơ thật sự hoảng sợ luôn rồi, chỉ ngơ ngác nhìn An Lâm.

Khuôn mặt Ngọc Hoa cũng đen xì luôn rồi.

Duy Cơ bị cái nhìn này liếc đến toàn phân phát lạnh, lập tức cúi đầu xuống, nói xin lỗi: "Tôi sai rồi! Thần sứ đại nhân, lần sau tôi nhất định không tái phạm nữa!"

"Cậu cảm thấy thực lực của người đàn ông vừa nãy có mạnh hay không?" An Lâm đột nhiên hỏi.

"Rất mạnh, ít nhất thì so với thế giới kia của chúng tôi, tôi cảm thấy ông ta mạnh hơn bất kỳ một người nào trong chúng tôi, giống như một sinh linh không cùng cấp độ." Duy Cơ thành thật trả lời.

"To gan! Dám nói năng lỗ mang với Thần sứ đại nhân, muốn chết sao?!" Duy Cơ thấy phó hiệu trưởng Ngọc Hoa gọi vị Thần sứ vĩ đại của mình là 'thằng nhóc', không khỏi mở miệng phẫn nộ quát.

"Đừng cứ lúc nào cũng mang theo một vài giống loài kỳ quái lắc lư khắp nơi, hù dọa đến các bạn học thì không tốt chút nào!" Sau khi phó hiệu trưởng Ngọc Hoa răn dạy một hai câu, liền xé rách không gian rời khỏi.

Phó hiệu trưởng Ngọc Hoa cũng biết một số chuyện bí ẩn, dạo gần đây, ngay cả đại năng Huyết tộc cũng có thể trở thành nô bộc của An Lâm, thì việc Chân Ma trở thành nô bộc của An Lâm dường như cũng chẳng phải chuyện gì mới lạ cả.

An Lâm nhanh chóng truyền âm giải thích rõ: "Duy Cơ là người hầu của em, đầu óc của hắn không được tốt cho lắm, vẫn luôn nghĩ em là người phát ngôn của Thần, cho nên mới quyết định đi theo em."

Nơi đây chính là trung tâm thực sự của Thiên Đình, là địa phương thần thánh nhất của giới Cửu Châu.

Duy Cơ chỉ đứng trên mây nhìn về phía xa xa mà đã bị cảnh tượng hùng vĩ này khiến cho rung động đến cùng cực rồi.

An Lâm không dẫn Duy Cơ tiến vào bên trong, mà chỉ hờ hững mở miệng nói: "Tôi mới chỉ cho cậu thấy một góc nhỏ của thế giới này mà thôi... Thế lực đẳng cấp như thế này, trong thế giới này còn có nhiều lắm. Hiện giờ đã biết chinh phục thế giới này khó khăn đến mức độ nào chưa?"

Duy Cơ vô cùng gian nan gật đầu, mới chỉ có một vài tiên nhân xuất hiện trước mặt hắn thôi, mà thực lực đã mạnh mẽ đến mức khiến hắn thấy tuyệt vọng. Cảnh tượng tiên gia mà thế gian này có càng giống như phong cảnh vĩnh hằng, in sâu vào trong đầu hắn.

Hắn cố gắng mở rộng tầm mắt hết sức, trong lòng rung động, cả người không thể ngăn nổi cơn run.

"Thế giới này thật khủng bố..."

"Nhưng mà cũng rất khiến người khác phải hướng tới, khiến người khác cảm thấy vô cùng phấn khích!"

Duy Cơ đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra nụ cười đúng chuẩn đại ma đầu, hai mắt lóe lên tia sáng nguy hiểm: "Rất tốt, vô cùng tốt, thế giới như thế này, mới có giá trị chinh phục..."

An Lâm nhìn về phía Duy Cơ đột nhiên nở nụ cười quỷ dị, khóe miệng có hơi giật giật, trong lòng thì thàm nghĩ, có phải con hàng này lại thức tỉnh cái thuộc tính kỳ quái gì đó rồi không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận