Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 739: Tam Thánh Quỷ Thần, hai đầu méo mặt

Thời điểm Tam Thánh Quỷ Thần đánh về phía An Lâm, Tô Văn Quân và Long Quỳ lại ra tay.

Sau đó, công kích bị Tam Thánh Quỷ Thần phá vỡ lần nữa, lại là một kiếm chém về phía An Lâm, sau đó màn chắn không gian màu trắng lại xuất hiện, chặn lại một kích kinh thiên động địa kia của Tam Thánh Quỷ Thần.

Đầu rồng kinh hãi, lại trừng mắt nhìn về một phía nào đó trong hư không, thì phát hiện ra Bạch Lăng.

Nó lại chửi ầm lên, chuẩn bị ra tay.

Sau đó, suy nghĩ một lúc vẫn cảm thấy An Lâm ghê tởm nhất.

"An Lâm! Tôi phải giết cậu!"

Đầu rồng hét lớn một tiếng, phối hợp với đầu người và đầu phượng lần nữa đánh về phía An Lâm.

An Lâm cũng sắp phát quỳ với năng lực kéo cừu hận của bản thân mình rồi!

Chẳng biết từ lúc nào, An Lâm đã bay đến gần Tam Thánh Quỷ Thần, chỉ cách có một vạn mét.

Đầu rồng cũng đang suy tư, dù sao thì nó vẫn có cảm giác rằng cứ như là mình đã quên đi cái gì.

Không thể không nói, loại phương pháp dùng để trì hoãn thời gian này thật sự rất hữu dụng, có thể làm cho nỗi ưu tư của kẻ địch dao động kịch liệt, nói nhảm nhiều thêm chút đi, không cần phải đánh đánh giết giết mãi đâu.

"Đúng vậy, thật là kỳ quái, tại sao chỉ là một tên tu sĩ Kỳ Hóa Thần thôi mà chúng ta đánh mãi vẫn không chết!" Đầu người mở mắt thật to, nói với vẻ mặt khiếp sợ.

Ầm! Kèm theo một tiếng vang rung trời, song kiếm của đầu người lại chém lên màn chắn không gian của An Lâm một lần nữa.

Tam thần hợp nhất là dung hợp ba thần hồn của bọn nó, giữ vững ý thức của bản thể một cách tuyệt đối, có thể tan biến và nhìn thấu mọi công kích thần hồn, nhưng cái giá lớn phải trả chính là sau khi dụng loại thuật pháp này sẽ phải thừa nhận cảm giác đau đớn khi thần hồn phân liệt, quả thực là vô cùng đáng sợ.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Lăng, phát hiện trên khuôn mặt thanh lệ của Bạch Lăng hiện ra nụ cười nghịch ngợm...

Đầu phượng khẽ híp mắt, chậm rãi nói: "Rất có thể là chúng ta trúng loại thuật pháp thần hồn đáng sợ nào đó, có thể là ảo cảnh can thiệp, có thể là sóng điện não can thiệp suy nghĩ... Không có thời gian để dông dài nữa, tôi đề nghị tam thần hợp nhất, đạt được thần tính!"

Sau đó lại bắt đầu một vòng tuần hoàn mới.

Rốt cuộc là cảm giác tồn tại của Bạch Lăng được hạ xuống thấp, hay là cảm giác tồn tại của An Lâm bị âm thầm chỉnh cao, đây quả là một vấn đề!

"Không đúng! Có gì đó không ổn!" Đầu phượng ngắm nhìn cảnh tượng quen thuộc trước mắt, đột nhiên mở miệng nói.

"Đồng ý." Đầu người cũng nói.

Suy cho cùng vẫn là đánh đánh giết giết, cho dù Bạch Lăng tự mình ra tay, thì vẫn có chút không chịu nổi.

"Dùng đầu của tôi đi!" Đầu phượng mở miệng nói.

Đầu rồng cùng đầu người đều là im lặng.

"Đồng ý." Đầu rồng nói.

Đường đường là Tam Thánh Quỷ Thần nhưng lại có một cái đầu thiểu năng trí tuệ, vậy phải nói sao?

Đầu phượng và đầu rồng đồng thời quát.

An Lâm, Bạch Lăng, Tô Văn Quân và Long Quỳ nhân cơ hội ăn đan dược hồi khí, mặc dù không biết Tam Thánh Quỷ Thần muốn làm gì, nhưng mà cũng vui vẻ để cho bọn nó ở đó mà tranh luận.

"Khà khà... tôi cũng muốn được làm chủ thân thể một lần." Đầu người có phần ngượng ngùng nói.

Mặt cười đạo nhân... Phi! Sau khi mặt cười của Đoạn Hồn Tử bị nổ, hắn lại ngưng tụ ra một quả bom mặt cười, thừa dịp không ai chú ý tới hắn, ném về phía tường ốp kim sắc.

"Không! Lần trước chính là anh rồi, lần này phải đến lượt tôi!" Đầu rồng từ chối.

Ầm! Am thanh kinh thiên động địa vang lên, tường ốp khẽ run lên, không hề bị sụp.

Dù sao thì hắn cũng nghĩ như vậy, phải bắt được hết thảy có thể cơ hội để đào tẩu!

Lực lượng Thần Đạo của Tam Thánh Quỷ Thần đã trở nên yếu đi, như vậy cái thuật pháp vây khốn kẻ địch cũng sẽ trở nên yếu đi chứ? Nói không chừng bằng thực lực của hắn sẽ có thể phá vỡ cũng nên!

"Cút!"

Sau khi đôi cánh của Bạch Bằng Tử bị ăn mất, hắn lại hóa thành hình người, chỉ có điều là không thấy hai cánh tay đâu nữa, hắn núp ở trong một khu rừng rậm, bí mật che chắn hơi thở, cả người lạnh run.

Một thân quần áo xinh đẹp của Phi Anh tiên tử bị đốt tới trụi lủi, vài chỗ trên cơ thể trắng noãn linh lung cũng bị bỏng, giờ phút này cô ta đã đổi quần áo, yên lặng nhích tới gần đám người An Lâm.

Cô sợ Tam Thánh Quỷ Thần đột nhiên thay đổi mục tiêu, muốn dùng một tu sĩ Phản Hư lạc đàn bồi bổ, nếu thật sự là như thế thì cô chết là cái chắc rồi! Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, cô lựa chọn ôm bắp đùi!

Nói giỡn, để cho cái đầu của cậu làm ý thức chủ đạo, như vậy thì Tam Thánh Quỷ Thần lập tức thật sự biến thành cái thứ thiểu năng trí tuệ rồi!

Hai cái đầu to tranh luận không nghỉ.

"Tại sao lại thế? Đánh nhau thì phải táo bạo một chút mới có lực uy hiếp!" Đầu rồng không muốn buông tha.

"Tính cách của cậu quá táo bạo, tôi cơ trí hơn, nên hãy để tôi!" Đầu phượng không muốn buông tha vị trí chủ đạo.

Sau đó, Đoạn Hồn Tử tuyệt vọng phát hiện, chính mình kéo tới sự chú ý của Tam Thánh Quỷ Thần...

Ôi mẹ ơi!

Hắn bị làm cho sợ đến mức lập tức dùng một cái mặt cười cực lớn chặn lại ở trước thân thể của mình, nhìn từ góc độ của Tam Thánh Quỷ Thần, chỉ có thể nhìn thấy một cái mặt cười cực kỳ lớn.

Khóe miệng An Lâm và Liễu Thiên Huyễn một trận co quắp, bọn họ đã nhận được sự hun đúc từ internet ở Trái Đất, chung quy vẫn thấy cái tên tông chủ của Tuyệt Mệnh tông này đang dùng cả tính mạng để làm trò cười.

"Được rồi, đừng lãng phí thời gian! Cứ tiếp tục cãi nhau thế này, cẩn thận chúng ta sẽ bị phong ấn hoàn toàn!" Đầu phượng bỏ dở cuộc tranh luận, lớn tiếng nói, "Các cậu cũng gọi tôi là anh Phượng tời, thì nên nghe lời tôi, cái đầu này, tôi làm!"

"Được! Tôi nghe anh Phượng!" Đầu người giơ lên cao song kiếm tán thành.

Đầu rồng: "... Haizzz, được rồi."

Nói cho cùng, đầu phượng mới chính là đại ca, ai bảo tuổi của nó là lớn nhất chứ!

Sau khi ba cái đầu đã quyết định, cột sáng màu đỏ, màu lam, màu trắng bùng phát từ thân thể của bọn chúng, phóng lên cao, rung chuyển khắp vòm trời.

Trong lúc mơ hồ, ba cột sáng lấy màu đỏ làm chủ. Hai màu xanh trắng hơi yếu đi, dựa sát vào màu đỏ.

An Lâm vừa nhìn thấy có sét, thì lập tức hưng phấn lên!

Đầu người vui vẻ, sáu cánh tay đều vùng vẫy, tỏ vẻ hết sức vui mừng.

"Khà khà khà... Không ngờ lại là mình khống chế thân thể này, vẫn là lần đầu đấy, thật kích động!"

Hơi thở kinh khủng bộc phát ra từ trên người Tam Thánh Quỷ Thần, uy thế mênh mông vô tận, để cho nguyên khí trên thiên địa đều tạo thành gió lốc khuếch tán ra bốn phía.

An Lâm thấy cái thần hoàn kia, cảm giác cực kỳ quen mắt, hắn đột nhiên nhớ ra, con mẹ nó chẳng phải Anh Anh quái cũng có cái thần hoàn này ư?!

Ầm! Lại là một trận va chạm năng lượng đáng sợ diễn ra, hai cột sáng màu đỏ và xanh kịch liệt chấn động, mơ hồ có dấu hiệu suy bại. Cũng tại lúc này, cột sáng màu trắng trở thành tồn tại chói mắt nhất.

Hai cột sáng còn lại bắt đầu chậm rãi áp sát cột sáng màu trắng, mơ hồ có tư thái cúi đầu.

Đầu phượng không biết làm sao: "Này mẹ nó..."

Đầu rồng lại càng thảm thiết hô to: "Không được đâu!!!"

Ba cột sáng dung hợp, cột sáng màu trắng hấp thu uy năng từ hai cột sáng còn lại, tràn vào đầu người. Chuyện bắt đầu phát triển theo phương hướng không thể khống chế, phát triển thành cảnh tượng đầu phượng và đầu rồng không dám nghĩ nhất.

Nếu thân thể của bọn nó bị một cái đầu ngu ngốc chi phối...

Cột sáng biến mất.

Đầu rồng và đầu phượng chậm rãi đóng hai mắt lại, trên mặt tràn đầy vẻ không cam lòng.

Đầu người đầu bắt đầu xuất hiện vòng tròn lóe ra ánh sáng bảy màu, không ngừng sinh sôi và vận chuyển.

Bọn nó đột nhiên lấy lại tinh thần, cái đồ biến thái kia ở đâu ra vậy, con mẹ nó không thể dùng sét!!!

"Đệch mợ!" Đầu rồng cũng vừa sợ vừa giận.

"Đậu má!" Đầu phượng quá sợ hãi.

Cứ như vậy, cột sét màu lam đột nhiên lệch đi, chợt đánh vào cột lửa màu đỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận