Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1313: Con đường phát tài của An Lâm

An Lâm nhìn thấy Tiểu Lan cũng thu hoạch được một quả Bàn Đào cấp tiến, giơ ngón cái với cô, khen ngợi: "Tiểu Lan, làm tốt lắm!"

Mười quả Bàn Đào cấp tiên đều bị tìm hết.

Còn lại chính là mấy chục nghìn trân quả và mấy nghìn linh quả.

Các đại biểu của các thế lực không chọn được trái cây, ủ rũ, bắt đầu chọn trái cây khác.

Không có Bàn Đào cấp tiên, tốt xấu gì vẫn còn linh quả có thể an ủi trái tim bị tổn thương của bọn họ.

Còn có mấy trăm đại biểu các thế lực đang chọn, đại bộ phận đã chọn xong rồi.

An Lâm giúp các đồng bạn còn lại của Tứ Cửu Tiên Tông chọn linh quả, đều chọn linh quả cấp cao, không để sẩy tay, vì vậy Tứ Cửu Tiên Tông coi như có một đợt thu hoạch lớn.

Chờ giúp các thành viên trong tông chọn trái cây xong, cũng coi như đại công cáo thành rồi.

Các đại biểu của các thế lực: "..."

Bây giờ thế mà An Lâm online giúp chọn trái cây.

An Lâm tiếp tục nói: "Thực lực của tôi, mọi người đều biết rồi, uy tín và chất lượng đều có thể cam đoan!"

Bây giờ ngoại trừ hơn mười vị đại năng Hợp Đạo siêu cấp, ai có thể nói mình có thể chọn được linh quả chứ? Có hơn phân nửa người ở đây đều cầm một trân quả bình thường mà lệ rơi đầy mặt.

"Xin các vị đạo hữu chú ý, ai đi ngang qua cũng đừng bỏ lỡ, An Lâm vô địch online giúp mọi người chọn trái cây, mười nghìn linh thạch một lần chọn, nhất định ra linh quả cấp cao, nếu sai bồi thường cấp mười, mau đến đây!!!"

An Lâm đang cần một trường hợp như vậy, Hạng Thanh Nhã liền đứng ra, không thể không nói thật sự đúng là buồn ngủ được tặng gối đầu, hắn cảm kích nhìn về phía Hạng Thanh Nhã.

An Lâm nhìn đại biểu của các thế lực tiếp tục vất vả chọn trái cây, đột nhiên ánh sáng lóe lên.

Không thể không nói, có rất nhiều đại năng động lòng rồi!!!

Mấy trăm người cùng nhau im lặng, vẻ mặt khiếp sợ nhìn An Lâm.

Sau mười lăm phút, giọng nói của An Lâm quanh quẩn trong Vạn Quả Viên.

Bình thường mà nói giá trị của một linh quả đều vượt quá mười nghìn linh thạch, về đạo lý nếu như thật sự có thể chọn ra linh quả thì bọn họ không lỗ.

Hạng Thanh Nhã nghe thấy vậy lập tức tiến đến, hái xuống trái cây màu trắng trong suốt long lanh xuống.

Mọi người của Tứ Cửu Tiên Tông: "..."

Trong khoảnh khắc đó trái cây màu trắng dần dần biến hóa, biến thành màu trắng xanh, đồng thời năng lượng nồng đậm dao động.

"Tôi tôi tôi... An Lâm giúp tôi một chút!" Hạng Thanh Nhã của Hoàng Tộc Phượng Minh giơ tay đầu tiên, phấn khởi hô lên với An Lâm.

Hạng Thanh Nhã đưa tiền, An Lâm liền tùy ý đưa mắt nhìn về phía một cái cây otrong đó, sau đó nói: "Hái nó đi!"

"Đừng nóng vội đừng nóng vội, từng người đến, mọi người xếp hàng!" Gương mặt của An Lâm vui tươi hớn hở.

Rất nhiều đại biểu của các thế lực thấy cảnh này, không nhìn được hô nhau đi lên.

Còn các đại năng Hợp Đạo siêu cấp khác nhìn thấy thao tác kiếm tiền của An Lâm vô cùng trôi chảy, hai mắt đều đỏ lên, thật muốn chạy đến hô to một tiếng "Giúp tìm linh quả, tôi cũng biết!"

"Mà lại là linh quả cấp cao!"

Trên không trung Vạn Quả Viên.

"Là linh quả, thật sự là linh quả!!!"

Hai mắt của Thiên Đế đều muốn lồi ra rồi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hay cho An Lâm, hắn vậy mà thật biết kiếm tiền, nhưng như thế này chúng ta tổn thất ít nhất hơn một trăm linh quả, linh quả của Thiên Đình đều bị hắn mang bán rồi!!!"

"Não của tên An Lâm này làm bằng gì mà cũng có thể nghĩ ra được kiếm tiền bằng cách này chứ?" Tử Vi Đại Đế không thể tưởng tượng được nhìn An Lâm.

Năm vị Đế Vương của thiên đình nhìn thấy động thái của An Lâm, chấn kinh đến mức không ngậm được miệng.

"Còn do dự gì nữa, nhanh lên, chậm sẽ phải xếp hàng đó!"

Nhưng bọn họ không có mặt mũi nào đi đến, đầu tiên là tốc độ không hẳn nhanh như An Lâm, thứ hai bọn họ cũng không có uy tín như An Lâm, chỉ dựa vào một mình hắn tìm ra được năm quả Bàn Đào cấp tiên, vô số linh quả đều không hề bị sai, bọn họ có thể so sánh sao?

Những thứ này đủ để các lão đại oai phong của Đại Lục Thái Sơ biết.

Không thể sánh được với An Lâm lão đại, không sánh được...

Nhất thời hoàn cảnh nơi này trở nên hỗn loạn.

Cứ như vậy, dưới sự dẫn đầu của An Lâm, đại biểu của các thế lực đều chọn trúng linh quả có phẩm chất khá tốt, túi tiền của An Lâm phồng lên, bọn họ thu hoạch được linh quả, tất cả đều vui vẻ.

Mua bán lời lãi, ai cũng muốn làm!!!

Ngoại trừ những người tự tin với kỹ thuật phân biệt của mình, hoặc là các đại năng khá là cao ngạo không đi đến, gần như một nửa đại biểu của các thế lực ở đây chưa chọn được trái cây đều đến.

"An Lâm thật sự vì kiếm tiền mà không từ thủ đoạn, hắn kiếm tiền, lại để Thiên Đình bồi thường tiền, thật quá đáng sợ..." Thiên Hoàng Đại Đế cũng nghiến răng nghiến lợi.

"Có thể ngăn cản không? Tôi cảm thấy hơi đau lòng." Trường Sinh Đại Đế nói.

Thanh Hoa Đại Đế vuốt chòm râu trắng như tuyết, cười nói: "Trước đó quy tắc của Tuệ nhãn tìm châu, hình như cũng không nói không thể làm như vậy, An Lâm cũng là thành tạo lợi dụng quy tắc."

Thiên Đế vuốt vuốt mi tâm: "Thật khiến bản đế đau đầu!"

Lâm Quân Quân vụng trộm liếc nhìn năm vị Đế Vương cách đó không xa, lại đưa mắt nhìn sang cái tên An Lâm đang online hỗ trợ mọi người phân biệt trái cây kia, không nhịn được cười mắng: "Thật là một tên vô liêm sỉ, hố người khác còn ác hơn ta, đến tiền của Thiên Đình cũng dám kiếm..."

Cô không nhịn được nghĩ đến trước đó, An Lâm dùng tin tức của Tử Tinh liên tục chiếm mất thời gian có lợi cho bản thân, bây giờ nhớ lại vẫn cảm thấy rất tức giận, nhưng cũng không nhịn được bật cười.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

An dùng ánh mắt vô cùng đáng sợ giúp hai trăm sáu mươi vị đại biểu của các thế lực thành công thu hoạch được linh quả, không một chút sai sót, vô cùng hoàn mỹ mà hoàn thành tất cả ủy thác.

Lần này, cùng với sự khiếp sợ của đại biểu đối với năng lực của An Lâm, cũng tăng thêm mấy phần cảm kích với hắn, dù sao, đây cũng là lần hợp tác đôi bên có lợi.

Ha, không đúng, phải nói là hai bên có lợi một bên thua thiệt.

Đại biểu của các thế lực: "..."...

Thiên Đế: "..."

Lời vừa nói ra, toàn trường yên tĩnh.

Quả nhiên, An Lâm tiếp tục nói: "Cả vườn xuân sắc này, mùi trái cây thơm trăm dặm, tiên đào rực rỡ, tôi chỉ cần một nửa!"

Thiên Đế dường như đang có một ngụm máu cố giấu ở trong lòng, rất muốn phun ra.

Thiên Đế đứng trên ghế chủ trì của yến hội, miễn cưỡng cười nói: "Trong hoạt động Tuệ nhãn tìm châu lần này Tứ Cửu Tiên Tông là người chiến thắng lớn nhất, bây giờ mời tông chủ An Lâm nói đôi lời."

An Lâm sững sờ, lại còn có thời gian phát biểu sao, được thôi.

Thành viên của Tứ Cửu Tiên Tông đều hoan hô đẩy An Lâm lên.

Không chỉ thành viên của Tứ Cửu Tiên Tông, rất nhiều đại biểu các thế lực hợp tác với An Lâm đều lộ vẻ mặt thiện ý nhìn về phía An Lâm, rất nhiều người còn vỗ tay.

Trong lúc nhất thời, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

An Lâm đứng lên, hắng giọng một cái nói: "Tứ Cửu Tiên Tông chúng tôi là một tông môn coi trọng phát triển hài hòa, mọi chuyện đều coi trọng Trung Dung* và khiêm tốn..."

*Trung Dung: Một trong những kinh điển của Nho gia, là một bộ triết học tu dưỡng đạo đức.

Cảm giác như sẽ biết chuyện gì sẽ xảy ra là như thế nào?

Mọi người nghe đến đây, khóe miệng đều không nhịn được co quắp.

An Lâm cất hai triệu sáu trăm nghìn miếng linh thạch vào trong nhẫn không gian, bây giờ tổng tài sản của hắn đã được một trăm chín mươi triệu sáu trăm nghìn miếng tinh thạch! Đại thổ hào danh xứng với thực ở giới Tu Tiên!!!

Mọi người bị lực lượng của không gian bộc lại, sau đó quay trở về trên đại điện Thiên Khung.

Thời gian hoạt động đã hết ròi.

Một số đại biểu của các thế lực đều tăng thêm tán thành và khâm phục đối với Tứ Cửu Tiên Tông, suy nghĩ về sau sẽ hợp tác nữa, có lẽ đây là một thế lực đáng tin cậy.

Thua thiệt chính là thiên đình tổ chức hoạt động...
Bạn cần đăng nhập để bình luận