Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1969: Treo tất cả lên đánh

Chín mặt trời nhanh chóng tiến lại gần.

Cuối cùng tất cả sinh linh cũng thấy được hình dạng của mặt trời.

Chúng có điệu múa lửa diễm lệ vô song, thân hình thon dài hoàn mỹ, cần cổ cao và nhìn xuống bằng ánh mắt lạnh nhạt khinh thường tất cả mọi người.

Cao quý, kiêu ngạo, mạnh mẽ.

Đây đâu phải mặt trời, rõ ràng là Chu Tước trong truyền thuyết thì có!!!

"Nhiều Chu Tước đến vậy..." Đồng tử mắt Mễ Già Lặc co rút, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.

"Tất cả Chu Tước này không ngờ đều đã đạt cảnh giới Hợp Đạo?" Gương mặt Vân Mộng Ảnh cũng lộ vẻ khiếp sợ.

Chu Tước có cấp bậc Hợp Đạo chưa từng xuất hiện ở đại lục Thái Sơ, cho dù có thì cũng là tạp huyết hoặc tiểu Chu Tước tu vi thấp, đâu giống như hôm nay, huyết mạch thuần khiết nồng đậm đến vậy, Chu Tước cấp bậc Hợp Đạo vỗ cánh bay lượn lại chói mắt như mặt trời? Hơn nữa lại còn là chín con tới một lúc!!!

"Cơ hội phản kích đã đến, mọi người giết mau đi!!!"

Liên quân Cửu Châu chiến đấu cần có anh hùng.

"Thật tốt quá, chiến thần của Thiên Đình đến rồi!"

Uy danh của An Lâm đã vang dội khắp toàn bộ đại lục Thái Sơ, thực lực mạnh mẽ, chân đạp thiên thần, kiếm xẻ thiên môn, oán trời oán đất, mọi việc đều thuận lợi.

Cho đến khi có cường giả của tộc Bạch Vũ hô to.

Tây Lý Nhĩ và Trần Trần quả thực ngạo mạn, nhưng danh tiếng lại không bằng được An Lâm, dù gì An Lâm cũng từng tàn sát vô số thiên thần, phá tan hai thiên môn, chiến tích bày sẵn ra trước mắt.

Những sự tồn tại mạnh mẽ như này, rốt cuộc là địch hay là bạn đây?

Mà An Lâm, không thể nghi ngờ gì nữa, đó chính là đệ nhất anh hùng có thể chống lại Thiên Nhân tộc!!!

"Mau nhìn người kia đi, là tông chủ An Lâm!"

Hiển nhiên trong lòng của đại quân Thiên Nhân tộc và liên quân Cửu Châu luôn nghi hoặc điều này.

Hơn trăm triệu liên quân Cửu Châu đột nhiên đều trở nên hưng phấn lên, sĩ khí bắt đầu tăng mạnh.

Đấu Chiến Thắng Phật nở nụ cười: "Phá Thiên bang quả thực không tới, nhưng An Lâm đã đến đây rồi, ngươi sợ chưa?"

"Là quân đội đồng minh, đấy là quân đội đồng minh!!!"

Mặt Thiên Thần Nhiệt Độ hơi nhăn lại, không nói gì, lập tức hóa thành ánh sáng vàng bỏ chạy ra xa.

Ít nhất là trong tình thế hiện giờ, cảm giác mà hắn mang đến cho mọi người còn mạnh mẽ hơn cả mấy vị thiên tử của bang Phá Thiên mang tới.

Hiện giờ An Lâm đến rồi, không chỉ đã đến mà còn mang theo chín con Chu Tước cấp bậc Hợp Đạo đến cùng, thanh thế này quả thực rất lớn, lập tức khiến cho sĩ khí đang suy giảm của hơn trăm triệu binh sĩ bắt đầu tăng vô cùng mạnh.

"An Lâm đến rồi, ta không chỉ có thể trở nên cứng hơn mà còn có thể biến dài hơn nữa!" Đấu Chiến Thắng Phật cười ha ha, đâm mạnh cây gậy Kim Cô trong tay về phía trước, vừa đâm tới gậy Kim Cô vừa biến dài ra với tốc độ cực kì khủng khiếp, trong nháy mắt đã lập tức đâm tới sau lưng Thiên Thần Nhiệt Độ.

Không ngờ Đấu Chiến Thắng Phật lại tự chủ động thu hồi át chủ bài bảo vệ tính mạng, vung gây Kim Cô đâm thẳng tới hoa cúc của Thiên Thần Nhiệt Độ, trong cú đâm đầy phẫn nộ lại chứa cả Chân Ý Phá Thiên.

Ầm ầm!!!

"Trốn đi đâu, ăn một gậy của lão Tôn ta đây!"

"Không đánh với tôi một lúc ư?"

Lúc này còn phí lười ở đây làm gì nữa, nhóm thiên thần lúc trước còn nói những lời dọa dẫm không tin mình thua hiện giờ cũng phải trở về trong vòng tay của Thiên Đạo rồi!

Không ngờ An Lâm lại thần không biết quỷ không hay vọt tới bên cạnh hắn từ bao giờ!

Thiên Thần Nhiệt Độ nhìn qua bên cạnh, lập tức hồn phi phách tán.

Bỗng nhiên một giọng nói vang lên ngay bên cạnh Thiên Thần Nhiệt Độ.

Tiếng gào lớn vọng đến từ sau lưng Thiên Thần Nhiệt Độ.

Nhiệt độ khủng khiếp tấn công khiến cơ thể Đấu Chiến Thắng Phật rơi tự do.

Ngay sau đó, Thiên Thần Nhiệt Độ nhân cơ hội bỏ chạy.

"Này, người anh em, chạy nhanh như vậy làm gì?"

Mặt Thiên Thần Nhiệt Độ biến sắc, nhịn không được chửi ầm lên: "Mẹ kiếp, lúc trước co đầu rút cổ sao không thấy ngươi hổ báo như vậy, chờ An Lâm đến, ngươi đã lập tức trở nên cứng rắn rồi?"

Dòng nhiệt thét gào, độ nóng cực hạn lập tức xoắn vặn không khí.

Đấu Chiến Thắng Phật đang muốn tiếp tục truy kích, lại thấy Thiên Thần Nhiệt Độ đột nhiên quay người lại nhìn hắn, vỗ tay vào hư không.

Thiên Thần Nhiệt Độ phản ứng rất nhanh, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc vừa kịp xoay người, nhưng gậy Kim Cô vẫn xuyên sượt sát qua phần eo, phần eo bị trúng đòn rất mạnh nên cơ thể mất đi sự thăng bằng, rơi xuống mặt đất.

Người đàn ông mặc áo trắng này, chân trên cục gạch màu đen, sau lưng có vòng tròn không ngừng chuyển động, rõ ràng đã thu liễm khí thế, nhưng không hiểu sao Thiên Thần Nhiệt Độ lại vẫn có cảm giác hít thở không thông.

"An Lâm... Đối thủ của ngươi không phải là ta!" Trong lòng Thiên Thần Nhiệt Độ rất sợ hãi nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi nói.

An Lâm nở nụ cười: "Phải nói là, ngươi không phải đối thủ của ta."

Dứt lời, hắn lập tức đánh một quyền vào Thiên Thần Nhiệt Độ.

"Láo xược!!!" Thiên Thần Nhiệt Độ nổi giận hét lên một tiếng, cũng đánh ra một quyền.

Một quyền này có ánh sáng chói như mặt trời, không chỉ có năng lượng rất lớn mà còn mang theo độ nóng cực hạn cùng với lực của một quyền này, có thể thiêu cháy hầu như không còn gì với những thứ chạm phải nó.

Uỳnh!!!

Trời đất rung chuyển bần bật.

Thiên Thần Nhiệt Độ cảm thấy được một luồng năng lượng khó có thể tưởng tượng phát nổ khi va chạm trong không trung, sau đó khí thế cuồng bạo phá tan nắm đấm của hắn dễ như trở bàn tay.

Nắm đấm của nam nguyên soái vừa rơi xuống đã thấy An Lâm cũng không thèm quay đầu lại, một bàn tay chỉ phẩy nhẹ ra phía sau, giống như là xua đuổi một con muỗi ở sau lưng.

Trường thương bị ánh sáng cầu vồng dễ dàng bẻ làm hai mảnh trong không trung, ngay sau đó khí thế không giảm đi mà đâm thẳng vào khuôn mặt vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi đến ngây ngốc của nữ nguyên soái, sau đó nổ tung ầm ầm.

Âm thanh trong trẻo lập tức vang lên.

Một vệt ngũ sắc hóa thành ánh sáng cầu vồng, tựa như kiếm như giáo, cùng quét ngang đụng vào trường thương.

Xoẹt!

"Rác rưởi chớ cản đường!" An Lâm búng ngón tay về phía nữ nguyên soái trước mặt.

Đấu Chiến Thắng Phật đã sớm đã chuẩn bị tâm lý, vẻ mặt lộ vẻ vô cùng đắc ý.

Hắn biết rõ An Lâm có bao nhiêu ngạo mạn đấy, dù sao ban đầu ở Tứ Cửu tiên tông hai người cũng đã từng so tài với nhau rồi. Hắn tiếp một quyền toàn lực của An Lâm, không ngờ suýt nữa bị đánh thành phế nhân, thực sự bắt đầu hoài nghi về nhân sinh. Hôm nay chính là thời điểm để cho Thiên Thần Nhiệt Độ cũng cảm nhận được nắm đấm sắt của An Lâm thật sự đáng sợ đến nhường nào.

An Lâm thừa thắng xông lên đuổi theo Thiên Thần Nhiệt Độ không rời.

Hiện giờ hắn đang ở trong trạng thái bạo thể của Ngũ Hành Chiến Thể, dù cho kẻ địch là ai thì cũng có thể dễ dàng vượt qua!

"Thiên Thần đại nhân!"

"Nhanh, chúng ta đi bảo vệ Thiên Thần đại nhân!!!"

Hai tên Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Khải, nhìn thấy vậy lập tức chặn ở phía sau giúp Thiên Thần Nhiệt Độ.

Nữ nguyên soái thân hình to khỏe, trong tay cầm một cây thương dài màu trắng bạc, thương thông thiên, quét ngang về phía An Lâm.

Một nam nguyên soái toàn thân đầy cơ bắp cuồn cuộn, mượn sức mạnh to lớn của trời, đánh một quyền phía sau An Lâm.

Liên quân Thiên Nhân tộc và liên quân Cửu Châu yên lặng chăm chú theo dõi trận đấu này, cũng không kìm được hít sâu một hơi, thiên thần trên chiến trường hầu như tung hoành vô địch, vậy mà lại không ngăn được một quyền của An Lâm?

An Lâm nhìn thoáng qua cánh tay hơi bị cháy đen, vẻn vẹn một giây sau đã được năng lượng Thanh Mộc Trường Sinh trong cơ thể chữa trị lại như lúc đầu, sau đó tiếp tục đánh về phía Thiên Thần Nhiệt Độ.

"Hừ, Thiên Thần Nhiệt Độ? Hóa ra độ nóng cũng chỉ có như vậy."

Cánh tay vô cùng nóng rực của Thiên Thần Nhiệt Độ bị một quyền của An Lâm bẻ gãy, thân thể bị luồng năng lượng cuồng bạo liên tục đánh văng ra xa hơn mười dặm.

Một tiếng nổ mạnh vang lên.

Một quyền này của An Lâm, sức mạnh Phá Thiên không chỉ nhằm vào thiên thần mà còn có cấp độ cực cao, năng lượng ngũ hành với chiến ý ngập trời, hai luồng năng lượng cùng đánh vào một chỗ, làm cho công kích của Thiên Thần Nhiệt Độ trở nên yếu ớt không chịu nổi.

Uỳnh!!!

Lại là một tiếng nổ vang lên.

Nắm đấm của nam nguyên soái còn chưa đánh đến nơi, cơ thể hắn đã bị đập chết.

Song Sát!

An Lâm thản nhiên giết chết hai nguyên soái.

Toàn bộ quá trình không mất đến một giây đồng hồ.

Đây cũng không phải là đơn giản là đánh nữa, mà là nghiền ép, thực sự là nghiền nát!

"Đồng hương, đừng chạy!!!" An Lâm gọi to, tiếp tục đuổi theo Thiên Thần Nhiệt Độ, tốc độ càng lúc càng nhanh, đã cách Thiên Thần Nhiệt Độ rất gần.

Liên quân Thiên Nhân tộc và liên quân Cửu Châu cũng đều khiếp sợ không thôi.

Nhìn kiểu này, dù đã hi sinh hai nguyên soái cảnh giới Thiên Khải cũng không có cách nào ngăn cản được bước chân của An Lâm!

Thiên Thần Nhiệt Độ cũng sắp sửa tiêu đời rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận