Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 851: Tuyết Nữ giới Bỉ Ngạn

Độc Thần Oa đi không tạm biệt làm Áo Ngưu thành thật buồn rầu một thời gian.

"Moo... Làm một con ếch đang tốt đẹp, tại sao lại đi rồi?" Mặt Áo Ngưu rầu rầu, mở miệng nói, giọng điệu tràn đầy tiếc nuối và cảm thán.

Mặt An Lâm nổi lên mấy vạch đen: "Lời này của cậu không đúng rồi, tại sao lại nói giống như ếch xanh đã chết rồi thế?"

Trong mắt Áo Ngưu rưng rưng nước mắt: "Tôi đã coi nó là bạn bè, nó thông minh như vậy, trong xã hội như vậy... Vì sao sẽ lựa chọn như thế?"

"Sợ đi cùng tôi sẽ có nguy hiểm đến cái mạng nhỏ chứ sao." Mặt An Lâm không để bụng: "Áo Ngưu, giờ tôi cũng cho cậu được lựa chọn một lần, cậu có thể rời khỏi bọn tôi, tôi sẽ không nhiều lời thêm cái gì đâu."

Áo Ngưu còn chưa thèm nghĩ đã lắc đầu, nói: "Không được, Thú Ngục Ác Linh đã không thể chấp nhận tôi rồi, đến nơi khác sao, còn không bằng đi với mọi người đây. Anh lợi hại như thế, tôi cảm thấy đi theo anh có tương lai."

An Lâm nghe thế ngạc nhiên một chút, ngay sau đó cười nói: "Cậu đúng là rất tinh mắt nhỉ."

Lòng dạ Áo Ngưu không rắc rối như ai ai, nhưng cái nhìn đối với một sự việc nào đó của cậu ta vừa đơn thuần vừa cố chấp, thật sự làm cho người khác cảm thấy ngoài ý muốn.

Đương nhiên, tiên đan này chỉ dùng ở thời điểm quan trọng nhất thôi.

Đây là cách thức đưa tiễn đặc biệt của tộc cô, nhìn qua trông rất đẹp mắt.

Những nhà luyện đan ở giới Bỉ Ngạn nghiên cứu về linh hồn rất sâu, các loại tiên đan cho linh hồn cũng rất đặc sắc.

"Vâng, em sẽ chờ tin của anh." Lúm đồng tiền của Phân Ny đẹp như hoa, cơ thể bay trên không, chuyển động nhẹ nhàng đi quanh một vòng, sau đó bàn tay mềm mại vung lên, ánh sáng màu vàng không đếm xuể rơi xuống như mưa trong bầu trời đêm.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan còn dùng tiên đan thiếp đã có được ở cuộc thi để đổi tiên đan.

Giới Cửu Châu ở phía đông nam của giới Bỉ Ngạn, Đan thành ở phần tây của giới Bỉ Ngạn, vì vậy đường đi vẫn tương đối xa xôi, bọn họ cần phải cảnh giác thế lực của Thần Bức Đại Đế điều tra.

Mọi người tạm ở Đan Tháp thêm một ngày.

Đôi nam nữ đang trong tình yêu cuồng nhiệt này đúng là biết cách chơi.

Cái An Lâm đổi là một viên Thiên Hồn Đan, là tiên đan lục cấp, hiệu quả là có thể tăng sức mạnh linh hồn lên cảnh giới cao nhất, thậm chí vượt qua ngưỡng tối đa trong thời gian ngắn.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Tiêu Trạch, Cốt Ngọc Tiên Trùng, Đông Phương Tráng Thực, Thao Thiết, Áo Ngưu, mỗi người đều chuẩn bị đầy đủ ba cái linh đan ẩn dấu hơi thở chuyên dụng của Đông Phương Tráng Thực.

"Phân Ny, anh đi đây, chờ anh trở lại Tứ Cửu tiên tông anh sẽ liên lạc với em." Tiên Trạch trân trọng đưa cho Phân Ny một mảnh vảy rồng màu đen, sau đó mới vẫy tay tạm biệt.

Cảm giác trời sinh giữa các cao thủ Hợp Đạo luôn rất mạnh mẽ, nếu Đan Thánh đi bên cạnh họ càng làm cho Thần Bức Đại Đế chú ý. Đến lúc đó Thần Bức vui vẻ, chạy đến chào hỏi một cái, thế là bị lộ tẩy.

An Lâm chọn viên tiên đan này giữa bao nhiêu loại khác cũng là do muốn nhìn xem, linh hồn của mình đã mạnh như vậy rồi, nếu có thể tăng thêm vượt qua ngưỡng tối đa sẽ bày ra trước mắt thế nào.

Ngược lại, không phải nói Đan Thánh sợ Thần Bức Đại Đế, nhưng nếu như thật sự chạm mặt, rất nhiều việc sau đó sẽ biến thành vụn vặt rắc rối, đạt tới cực điểm có thể làm rung chuyển cả Đan Thành.

Đám An Lập dùng một viên linh đan để ẩn dấu hơi thở, bắt đầu bay hướng giới Cửu Châu.

Tuy Đan Thánh vẫn còn lo lắng cho sự an toàn của đám An Lâm, nhưng cũng chỉ thương mà không giúp gì được.

Mấy người An Lâm, Tiêu Trạch đều cảm nhận được sức mạnh bị đè nén.

Từ phần tây tiến dần đến phần trung, đặc điểm của sự đè nén trong quy tắc nào đó bắt đầu xuất hiện.

"Ha ha ha... Mùi vị thế này, tôi thích." Ông chú nheo hai mắt lại.

Con rồng đen ngàn trượng bay qua bầu trời, mang theo từng cơn gió dữ.

Thao Thiết tiếp lời: "Nói đúng ra, tình trạng bây giờ của chủ nhân cũng không phải là sinh mạng đang thật sự tồn tại, mà là đứng giữa ranh giới sống chết."

An Lâm cũng rất ngượng ngùng, đã lấy trái tim của con gái Đan Thánh, chẳng lẽ còn kéo Đan Thánh xuống nước nữa sao? Vậy nên, bọn họ vẫn quyết định đi giới Cửu Châu mà không nhờ vả ai.

Không giống với Quỷ tộc trời sinh có thể thu lại sức mạnh tử vong như Phân Ny, rất nhiều loài đều không có năng lực như vậy, phải chủ động tu luyện công pháp hệ Âm mới có thể dồi dào sức sống ở những nơi thế này.

Nơi này là thiên đường của người chết.

An Lâm không có lời gì để nói.

Đám An Lâm ngồi trên đầu rồng, nhìn những quang cảnh kỳ lạ dưới mặt đất từng chút một xuất hiện trước mắt họ.

Hứa Tiểu Lan muốn nói lại thôi.

Nhưng An Lâm lại thật sự nhịn không được: "Ông chú Đông Phương, thật sự không sao chứ? Bộ dạng ông cứ như muốn chết đấy!"

"Tôi đã từng chết rất nhiều lần, cái này nhằm nhò gì chứ?" Đông Phương Tráng Thực cười nói.

Mọi người đều cảm nhận được hơi thở mục nát, khổ sở, tối tăm, chết chóc, thuộc tính cực mạnh đang tràn ngập giữa không khí.

Càng là lay lắt bên bờ chết chóc, sức mạnh lại càng được tăng lên.

Nhưng mà, Đông Phương Tráng Thực và Thao Thiết lại càng cảm thấy sảng khoái.

Sức sống càng dồi dào, sức mạnh càng bị đè nén.

"Ấy, nhanh nhìn dưới kia, nhiều đợt xác sống quá!" Hứa Tiểu Lan kêu lên với vẻ sợ hãi.

An Lâm nhìn xuống mặt đất, hai đám quái vật xác không hồn, không có hơi thở, không còn sống đụng vào nhau. Hai bên đại quân chiến đấu, số lượng cũng phải đến mấy chục vạn.

Quái vật xác sống cắn xé thân thể quân địch, chiến đấu rất điên cuồng, có một số quái vật còn bị ăn mất cả đầu luôn, thế mà vẫn hoạt động được, dùng móng vuốt xâu xé thân thể quân địch đến mức nát bươm.

Nhìn như hai quân giao chiến, phạm vị cực lớn, thật ra đang thực sự tham gia chiến đấu chỉ có hai người sống.

Đó là hai pháp sư Tử Linh cảnh giới Hóa Thần, hai người đứng dưới cùng sau hai quân, dùng pháp với nhau, một bên sử dụng tấn công tầm xa, một bên điều khiển các đợt xác sống tấn công.

"Nhiều thi thể như thế tìm ở đâu ra?" An Lâm nhíu mày nói.

Người sống lấy người chết làm vũ khí, loại chuyện thế này làm hắn luôn cảm thấy khó chịu.

Cốt Ngọc Tiên Trùng bay lên vai An Lâm, giải thích: "Giới Bỉ Ngạn là nơi vui vẻ của người chết nổi tiếng trên đại lục. Vạn vật sắp chết đi vào giới Bỉ Ngạn thì sức mạnh sẽ tăng lên, vậy nên có thể sống lâu thêm một ít. Nhờ vào điểm này, giới Bỉ Ngạn biến thành phần mộ cực tốt, lôi kéo rất nhiều người sắp chết trên cả đại lục đến đây."

An Lâm: "..."

Tiêu Trạch cũng biết rõ điểm này, bắt đầu bay hướng phía nam.

Kế hoạch chạy thoát không thể dính thêm chuyện gì nữa ở ngay lúc này.

"Nhanh! Chúng ta đi! Trực tiếp đi hướng nam!" An Lâm gấp gáp mở miệng nói.

Đám An Lâm đồng thời co rút con ngươi, sức mạnh của hai bên chiến đấu rất mạnh!

Hít...

Một tia ánh sáng màu xanh vô cùng lạnh, thiên kiếm dường như xé rách mặt đất, chém hơn trăm dặm trên mặt đất thành hai nửa, làm cả một tòa thành cũng bị hủy hoại.

Cứ thế, mọi người bình tĩnh bay một thời gian, sau một ngày, bọn họ đã đến phía Đông Nam của giới Bỉ Ngạn, nhiệt độ không khí bắt đầu giảm xuống.

Phía Đông là thánh địa lạnh vô cùng, khu vực phần Đông Nam có thể ngang nhiên chen vào giới Cửu Châu.

Đám An Lâm bắt đầu căng thẳng, tinh thần tập trung cao độ.

Không cần đoán cũng biết, Thần Bức Đại Đế nhất định bày kế đằng sau ở bên bờ giới Bỉ Ngạn.

Ầm ầm ầm...

Phía Đông truyền đến dao động năng lượng rất mạnh mẽ.

Đông Phương Tráng Thực nhíu mày: "Hình như bên kia có đánh nhau."

"Chuyện không liên quan đến chúng ta, chúng ta phải nhanh rời khỏi nơi này." An Lâm không muốn thêm chuyện.

Bang!

Thật ra... Đây chỉ là cơn gió mà Tiêu Trạch đi ngang qua sẽ có thôi.

Do đám Tiêu Trạch đã ẩn dấu hơi thở, vậy nên hai pháp sư tử linh dưới mặt đất còn chẳng nhận ra được là có một con quái vật khổng lồ bay ngang qua giữa bầu trời. Chỉ là đột nhiên có một cơn gió dữ bất thường nổi lên, dọa chúng nó nhảy dựng, còn tưởng là người thuật pháp hệ Phong kia làm.

Đám An Lâm nhìn thoáng qua trận chiến dưới đất, lại tiếp tục bay về phía giới Cửu Châu.

Một trong những nơi được công nhận là đáng ghét nhất trong đại lục, ít nhất không thể dùng với những người sắp chết, chúng nó cực thích giới Bỉ Ngạn.

Đang sắp chết, tới đây có thể sống lâu, chạy nhảy lung tung một thời gian... Không thể không nói, điều kiện như vậy rất lôi kéo người, ít nhất rất cuốn hút người sợ chết.

Hóa ra đây là mảnh đất phần mộ thiên nhiên sao?

Đánh nhau ở phía đông, vậy bọn họ đi về hướng nam nhất định sẽ né được chứ?

Ầm ầm ầm...

Hai đợt sức mạnh cực kỳ kinh khủng xuất hiện ở phía nam, va chạm nhau dữ dội, làm cả đất trời đều bắt đầu vặn vẹo, hơi thở Thần Đạo bao phủ cả bầu trời.

An Lâm: "... Chúng ta đi hướng Tây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận