Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1966: Trận đại chiến bùng nổ

Đông Thiên Môn, năm vị thiên thần trên đỉnh đầu đội chiếc vòng sáng, đang nhìn vào ánh sáng rực rỡ vô tận trước mặt một cách đầy mong đợi, trong mắt xuất hiện một chút hưng phấn và nóng lòng.

"Rốt cuộc cũng sắp phát động tổng quyết chiến rồi sao?"

"Quang Minh đại nhân, khi nào thì chúng ra chính thức lên đường?"

"Nghiền nát bọn chúng, nghiền nát loài người vô tri! Giết sạch lũ sâu bọ đó!"

Đám thiên thần nói với vẻ tràn đầy ý chí chiến đấu.

Lúc này, một giọng nói mờ ảo lại thần thánh truyền khắp Đông Thiên Môn.

"Đã đến lúc tẩy sạch đại lục Thái Sơ rồi, rốt cuộc loài người cũng sắp phải đối mặt với sự trừng phạt cuối cùng rồi, người nào cản đường ta, đều phải chết. Ta tuyên bố, cuộc tổng tiến công chính thức bắt đầu!!"

Đám thiên thần cùng hét lớn, bùng lên khí tức vô cùng kinh khủng, đánh về phía đại quân tuyến Đông.

Nếu không phải biết các thiên tử của bang Phá Thiên sẽ đứng cùng chiến tuyến với bọn họ trong vùng đất Ánh Sáng Vĩnh Hằng thì bọn họ thật sự không đủ dũng khí để đối mặt với sức mạnh khủng khiếp thế này.

Tử Vi Đại Đế đứng bên cạnh Thiên Đế, mở miệng hỏi.

Không nói những cái khác, chỉ riêng năm kẻ địch cấp bậc thiên thần, đã khiến bọn họ run sợ.

"Thiên Đế, đám người An Lâm đã khởi hành chưa??"

Nơi đây đã tập trung hơn năm mươi triệu binh sĩ tu hành.

"Ông có thể đừng xem thường sư phụ tôi không." Lúc này, một thiếu niên mặc áo choàng đen, dung mạo vô cùng tuấn tú, từ bên cạnh bước đến, trên mặt nở nụ cười rất tự tin.

Chiến trường tuyến Đông.

Thiên Đế khẽ gật đầu: "An Lâm, Hứa Tiểu Lan tiếp viện cho tuyến Trung và tuyến Tây, lực lượng còn lại của Tứ Cửu Tiên Tông sẽ tiếp viện cho tuyến Đông chúng ta."

Theo sự giải phóng của Bắc Thiên Môn và Nam Thiên Môn, binh sĩ quân liên minh Cửu Châu đã được bành trướng thêm một bước, không chỉ có được lực lượng toàn vẹn của giới Cửu Châu, còn có được lực lượng hoàn chỉnh của giới Linh Hồ và tộc Tuyết Nữ, chỉ riêng đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo đã có tới hai mươi người, thế lực này phóng tầm mắt đến đâu đều có thể san bằng. Nhưng đối mặt với sự tiến công của đại quân Thiên Nhân tộc tuyến Đông, bọn họ lại cảm thấy áp lực đè nặng.

Hàng rào mạnh nhất của đại quân giới Cửu Châu, Thần Hi Chi Thành.

Thiên Đế đứng trên chóp tường của Thần Hi Chi Thành, nhìn về phía đại quân Thiên Nhân Tộc ùn ùn kéo đến đông nghịt ở phía xa xa, đặc biệt là khi nhìn thấy mấy luồng thần quang cuồn cuộn thì lông mày nhăn lại.

Thiên Đế và Tử Vi Đại Đế cũng nhiệt tình chào hỏi.

Huống chi còn nghe nói Thiên Thần Quang Minh quyền hành chí cao cũng sắp lên đường.

Tiêu Trạch bây giờ là Chân Long Hợp Đạo, nhưng có thể ngang vai phải vế với các Ngũ Đế Thiên Đình bọn họ.

Trường Sinh Đại Đế ngây người đứng một bên: "Cái này... Nghe nói tình hình chiến trường tuyến Trung vô cùng nguy cấp, Thiên Thần Đại Địa Chí Cao hình như đang di chuyển đến tuyến Trung, mà bang Phá Thiên lại đến tuyến Tây chúng ta, chỉ có hai người bọn họ đến tiếp viện, thật sự có thể sao?"

"Tiêu Trạch đạo hữu." Trường Sinh Đại Đế nhìn thấy có người đến, cười ha hả nói.

"Không chỉ có sư phụ vượt qua cấp bậc Hợp Đạo, sư nương của tôi cũng như vậy, tôi thấy nếu người ra tay, cũng có thể phát huy lực chiến đấu cấp bậc Sáng Thế." Diệp Linh đi tới, nói với giọng điệu trong trẻo lạnh lùng lại kiên định.

Nhưng bây giờ, trong đáy lòng hắn lại đang tự hào về người sư phụ này.

"Ha ha ha... Nếu An Lâm và Hứa Tiểu Lan thật sự có thể mạnh như lời các người nói, có lực chiến đấu cấp bậc Sáng Thế, vậy quả thật là vinh hạnh cho Nhân Tộc bọn tôi rồi, hi vọng về trận đấu này lại lớn hơn rồi." Trường Sinh Đại Đế cười ha ha rồi nói, nói mấy lời mà ngay bản thân mình cũng không thể nào tin.

Lúc Tiêu Đồ nói những lời này, cũng ẩn chứa vẻ đắc ý và kiêu ngạo.

Bên cạnh bờ biển Bạch Quỳnh.

Lúc này Tiêu Đồ cũng bước ra, nói: "Thực lực bây giờ của sư phụ tôi đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với những gì ông biết được đợt trước, chỉ tính về lực chiến đấu mà nói, đã vượt qua cấp Hợp Đạo."

Sức mạnh chấn động tạo ra do sự va chạm lúc bọn chúng chiến đấu, dẫn đến đủ loại thiên tai khủng khiếp, dường như muốn hủy diệt toàn bộ thế giới.

Mấy trăm triệu sinh linh đang chém giết điên cuồng, chiến tuyến ước chừng kéo dài đến mười mấy vạn dặm.

Liên quân do Thiên Nhân tộc, vùng đất Tạo Hóa, Long tộc phía Tây, Hư Linh Vực tạo thành, cùng với liên quân do Phật Quốc phía Tây, Thánh Vực Nhạc Viên, Ma Vực tạo thành đang điên cuồng liều chết xung phong.

Trước kia hắn vì bất đắc dĩ mới bái An Lâm làm sư.

Chiến trường Thiên Nhân Tộc tuyến Trung.

Nơi đây đã biến thành cỗ máy xay thịt của chiến trường.

Võ Đạo Thánh Điện uy thế chí cao của tộc Thánh Vũ trấn áp tất cả thú tộc của Ác Linh Thú Tộc.

Có thể bái một nhân vật hô hoán kiêu ngạo như vậy làm thầy, quả thật chính là quá hời!!

Nhưng bây giờ, ba kẻ khoác lác này của Tứ Cửu Tiên Tông lại nâng An Lâm và Hứa Tiểu Lan thành sự tồn tại vĩ đại cấp bậc Sáng Thế? Đây là muốn nâng Tứ Cửu Tiên Tông lên để đè ép trình độ của Thiên Đình sao?

Bọn họ biết ba kẻ khoác lác của Tứ Cửu Tiên Tông, rất thích thổi phồng sư phụ của bọn hắn.

Ba vị Đế Vương Thiên Đình nghe vậy thì kinh hãi.

Thiên Nhân tộc nhờ có sự góp sức của ba cường giả khủng bố cấp bậc Thiên Thần, đàn áp đến nỗi liên quân chống lại Thiên Nhân Tộc phải tháo chạy liên tục, hơn nữa thương vong cũng vô cùng nặng nề.

"Mau, mau rút quân, quay về phía sau thành Nguyệt Đồng Thần!!" Thiên sứ Mễ Già Lặc tối cao của Thánh Vực Nhạc Viên khua thanh kiếm Thánh, giọng nói truyền khắp toàn bộ chiến trường.

Các liên quân nghe thấy vậy bên thì đánh, bên thì chạy.

Xoẹt!!

Một luồng sáng rực rỡ chói lóa đột nhiên xoẹt qua không trung xuất hiện trước mặt Mễ Già Lặc.

Đây là một sinh vật loài người toàn thân trắng nõn, dáng người yểu điệu, trên mặt cùng lúc hiện lên bảy loại biểu cảm khác nhau, vầng hào quang trên đầu cô đang không ngừng lấp lánh biến đổi các loại màu sắc.

Rõ ràng là một vị Thiên Thần quyền hành!

"Muốn trốn hả, ngươi không còn yêu ta nữa sao?" Sinh vật loài người lệ rơi đầy mặt nói.

Vẻ mặt của Mễ Già Lặc hiện lên vẻ hoảng hốt trong phút chốc, trong mắt lại xuất hiện một chút say đắm.

Thiên Nhân tộc thực sự quá mạnh, nhóm thiên thần đánh đâu thắng đó, nhất cử nhất động đều đủ để hủy diệt trời đất, đây mới là thực lực thật sự của Thiên Nhân tộc!! Càng phải nói sau lưng bọn họ còn có Thiên Thần quyền hành tối cao, đây chính là nguyên nhân vì sao vùng đất Tạo Hóa muốn nương nhờ vào Thiên Nhân Tộc.

Xem ra bây giờ, lựa chọn vùng đất Tạo Hóa là quyết định đúng.

Nhưng nó có thể làm được gì đây? Nó không thể thay đổi được điều gì. Nó không thay đổi được suy nghĩ của thế lực này, thậm chí nó còn không có tiếng nói...

Đó cũng không phải là điều mà nó muốn nhìn thấy.

Thế lực vốn dĩ là hữu hảo với Thiên Đình, bây giờ lại trở thành kẻ thù.

Hồng Đấu nhìn thấy chiến cục đã nghiêng về một phía, nhìn thấy kẻ địch đang liên tiếp bị giết hại, không ngừng thở dài.

Trong nháy mắt, thân thể Mễ Già Lặc đang ngưng tụ ở trăm dặm phía ngoài, vẻ mặt kiêng dè liếc nhìn nữ thiên thần một cái, sau đó không quay đầu lại mà bỏ chạy về phía xa.

"Thánh Quang không hủy diệt thân thể... Thật sự phiền phức đây..." Nữ thiên thần đầy căm giận nhìn thiên sứ đang bỏ chạy, cơ thể khẽ động, hóa thành thần quang đuổi theo với tốc độ cực nhanh.

Thế cục chiến trường chuyển tiếp đột ngột.

Lấy vùng đất Tạo Hóa làm nơi chiến đấu chủ lực.

Từng sợi mì màu vàng bắn ra, kéo tộc Bạch Vũ đang bỏ chạy từ trên trời xuống đất, có người bị đập chết tươi, có người toàn thân bị sợi mì trói buộc, có người lại bị cắt thành hai nửa.

Chén mì lớn của Lạp DiệnThánh Quân trở nên vô cùng lớn, giống như một tòa pháo đài di động, các sợi mì từ trong chén bắn ra lên đến hàng ngàn hàng vạn sợi, chúng nó giơ nanh múa vuốt, vô cùng vô tận, giống như ác ma nhào về phía sinh linh xung quanh, độ cứng còn hơn cả kim cương, căn bản không phải là thứ mà đám sinh linh tầm thường có thể chống đỡ được.

Một Phản Hư đỉnh phong, đủ để chi phối diễn biến của một chiến trường.

Lạp Diện Thánh Quân cười ha hả, hưởng thụ khoái cảm khi tàn sát.

Bên cạnh nó còn có người đá toàn thân bốc lên ngọn lửa màu đỏ, không chủ động tấn công, mà sẽ chỉ phi chùy vào kẻ địch tấn công mình, người đá này chính là Hồng Đấu.

Thân thể không đầu của Mễ Già Lặc hóa thành điểm sáng màu trắng rồi biến mất.

Giọng nói thiên thần trong trẻo, lộ ra nụ cười ngọt ngào.

"Hi hi hi... Yêu ta, vậy đi chết đi cho ta."

Nắm đấm khủng bố, bỗng chốc nổ tung xuyên qua đầu Mễ Già Lặc, ngay cả khoảng không mấy trăm dặm sau lưng cũng chấn động nứt ra, dường như trời xanh cũng bị nổ tung.

Ầm ầm!!

Lúc này, thiên thần đã vặn nắm đấm, hung hăng đánh vào mặt Mễ Già Lặc.

Đám thiên thần này, ai có thể cản được chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận