Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2307: Đối thủ mà bọn họ vẫn chưa từng chú ý đến

Vũ Nhân, Kiếm Nữ, Lâm, tam đại thiên nhân, đều ngơ ngác nhìn một màn trước mắt.

Chuyện gì xảy ra thế này?

Lúc trước còn khí thế mười phần, lòng tin tràn đầy, muốn tiêu hủy thế giới bổn nguyên của Lưu Kim, sao đột nhiên La lại bị cắn trả đến chết luôn vậy?

Thế giới Kính Thần cắn trả khủng bố như vậy sao?

Hết thảy phát sinh quá nhanh, hết thảy phát sinh quá mức đột nhiên, khiến cho ba thiên nhân vào giờ khắc này đều không biết nên làm gì, đầu óc Lâm trở nên trống rỗng.

Giống như là ba người mất rất nhiều công sức mới có thể bắt được hổ tướng, người đồng đội còn lại của mình cắm được một dao vào ngực kẻ địch, kết quả lại đâm chết luôn chính mình, cảm giác này thật sự quá giả dối. Thế này chẳng phải là bốn người đồng tâm hiệp lực đi nộp mạng à?

"La đại nhân thật sự chết thế này ư? " Kiếm Nữ lẩm bẩm nói.

"Không, không thể nào, La đại nhân là mạnh nhất trong ba người chúng ta, làm sao có thể nói chết là chết, hắn không thể chết được! ! " Lâm không ngừng lắc đầu.

Lúc này, Đề Na đang quyết cạn tàu ráo máng với Đế Ngũ, thì biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn chợt hơi thay đổi, tốc độ phi hành hơi giảm xuống.

"À. . . " An Lâm gật đầu, lại nhìn về phía đôi cánh bị đốt cháy của Đế Ngũ, như có điều suy nghĩ.

Để mất La, thiên nhân có chiến lực mạnh nhất. . .

"Không có chuyện gì. " Đề Na lắc đầu cười, giọng điệu bình thản, nói, "Có người muốn mạo phạm thế giới Kính Thần của ta, bị ta đánh trở về."

Trước đó Lưu Kim nói rằng muốn lấy một chọi bốn, đám thiên nhân cho rằng mình thật sự có thể làm một trận bạo ngược. Thực tế thì đúng là một trận bạo ngược.

Dùng thiên tuyến quấn quanh Lưu Kim, Lâm nghiến răng nghiến lợi nói .

Nhưng vào lúc này, một cái cánh của Đế Ngũ lại bị đốt cháy.

Lúc này, tại một chiến địa nào đó trên biển Bạch Quỳnh.

Nhưng bọn hắn lại hợp lực và đưa ra một quyết sách vô cùng ngu xuẩn.

Đám thiên nhân cảm nhận được, sắc mặt lại trở nên tái nhợt. Đây tựa như một cái chùy đá đập vào mặt gương, bất kể có phủ nhận thế nào, cũng không cách nào thay đổi sự thật.

An Lâm cảm giác được sự khác thường của Đề Na, tò mò hỏi: "Sao thế tiểu Na?"

"Dĩ nhiên không phải! " Lâm quát một tiếng, mười ngón tay chợt dùng lực, từng sợi dây cực kỳ dai luồn vào trong máu thịt của Lưu Kim.

Bốn đánh một, còn đưa không một người, biết đi đâu nói lí lẽ đây?

Lúc chàng trai kêu lênthảm thiết, mười ngón tay Lâm dùng hết toàn lực giật lại, thiên tuyến co rút lại, lập tức cắt thân thể Lưu Kim thành vô số đoạn! Máu tươi bắn ra, máu thịt bay ngang, một màn này thê thảm giống như lúc La rơi xuống!

"Chúng ta phải thay La đại nhân báo thù!"

"Báo thù thế nào đây, chẳng lẽ chúng ta cũng phải hủy diệt Thiên Đạo của Lưu Kim à? " Kiếm Nữ hồi tưởng lại thảm trạng của La, đôi mi thanh tú hơi cau lại.

"Thành công chưa? " Kiếm Nữ cầm kiếm ngắm nhìn bốn phía.

"Hừ ha ha! " Vũ Nhân tung một quyền lên bầu trời, đánh tan nguyên khí đỏ mực mà Lưu Kim buông thả ở trên không.

Khuôn mặt Kiếm Nữ như sương lạnh, lạnh lùng nói: " Chân Ma tộc Cảnh giới Sáng Thế thật sự khó dây dưa. . ."

Kiếm Nữ nghe thế cũng cảm thấy rất có lý.

Bọn họ đưa mắt nhìn sang Lưu Kim, phát hiện mặc dù thân thể Lưu Kim không có vết thương, nhưng bất kể là hơi thở Sáng Thế, hay là đạo lực chấn nhiếp, đều kém hơn trước rất nhiều, hiển nhiên là đã nhận phải tổn thương nghiêm trọng.

" Bây giờ Thiên Đạo bổn nguyên của Lưu Kim đã bị thương nặng, chúng ta liên tục tung ra đả kích trí mạng với thân thể hắn ở đại lục Thái Sơ, như vậy cũng có thể có cơ hội giết chết hắn! " Lâm cất giọng nói.

Hiển nhiên, đám thiên nhân thái cổ muốn dùng máu của Lưu Kim để rửa sạch nỗi sỉ nhục trước đó của bọn họ.

Lưu Kim phản sát La thành công, đang muốn lên tiếng giễu cợt đối phương mấy câu, liền phát hiện lên lực lượng của trời hội tụ thành năng lượng, khiến cho trái tim nhỏ của hắn có phần không chịu nổi. . .

Giờ khắc này, bất kể là Lâm, hay là Kiếm Nữ, hoặc là Vũ Nhân, ánh mắt của bọn họ đều trở nên đáng sợ, hơi thở lại càng khuếch tán như biển rộng.

Cô ta dịch chuyển Thanh Phong, Đại Thiên Nguyên kiếm ấn dung nhập vào thân thể Lưu Kim hoàn toàn buông thả năng lượng, hóa thành kiếm khí màu vàng ròng, hoàn toàn bóp nát thân thể Lưu Kim thành hạt!

Vũ Nhân cũng rất đau đầu: "Khả năng tái sinh này còn khoa trương hơn cả đáng cường giả Huyết tộc đỉnh cấp, quả nhiên là thế giới chưa bị tiêu diệt thì hắn vẫn sẽ không chết?"

Lâm lần lượt chuyển động mười ngón tay, sợi tơ trong thiên địa mơ hồ vây kín Lưu Kim, hai tròng mắt ác liệt, nhẹ giọng nói: "La đại nhân đã đả thông liên kết giữa Lưu Kim và thế giới mà Lưu Kim sáng tạo, bây giờ chúng ta giết chết Lưu Kim, là có thể khiến Thiên Đạo bổn nguyên của hắn chịu tổn thương nặng nề. . ."

Lời vừa nói ra, đám thiên nhân đều đã hiểu.

Hơi thở của Lưu Kim bắt đầu biến mất.

Ngay sau đó giống như là tế bào sinh sôi, với tốc độ cực nhanh, bắt đầu xuất hiện vật cục máu màu đỏ, sau đó khí thế tăng vọt, cục máu nổ tung, thân thể trọn vẹn không có chút vết thương gì của Lưu Kim bắt đầu xuất hiện ở trên bầu trời.

Một luồng nguyên khí màu đỏ mực bỗng nhiên xuất hiện.

Lâm xinh đẹp đứng trên không trung, hai tay buông thõng, những sợi dây trắng bay bay theo gió, dung nhập vào thiên địa, cảm giác đến mức tối đa, sau đó đưa mắt nhìn sang nơi nào đó trên hư không.

Lưu Kim không còn tâm trạng để giễu cợt nữa, không chút do dự ngẩng đầu hô lớn: "Chuẩn bị xong chưa thể? Ngươi còn không ra tay, ta sẽ không chịu nổi nữa đây! !"

"Đông!"

Một tiếng vang trầm muộn, từ phía trên khoảng không truyền đến.

Phá vỡ không khí giương cung bạt kiếm khẩn trương trên chiến trường.

Ba thiên nhân cùng ngẩng đầu nhìn về phía trời cao, nơi đó có một tảng đá tròn xoe.

Một cái tảng đá không có chút cảm giác tồn tại nào, tựa như kỳ tích, bị bọn họ bỏ qua cả hồi lâu.

Cũng chẳng biết tại sao, đám thiên nhân luôn vô thức bỏ quên nó, coi nó là sự vật không có sinh mệnh, không có khí tức, giống như một tảng đá ở ven đường, không hề thu hút, tầm thường không có gì lạ.

Song, ngày lúc mọi người chân chính chú ý tới nó.

Hết thảy đều đã chậm.

Tảng đá tầm thường không có gì lạ kia đã thay hình đổi dạng, biến thành một cái thế giới thạch, bên trong có mặt trời mặt trăng và ngôi sao. Mặt ngoài tảng đá là quang cảnh của một thế giới, núi non sông ngòi, chim thú côn trùng cá tôm, vạn tộc vui vẻ, ở nơi đâu cũng có thể nhìn đến, hơn nữa làm cho người ta có cảm giác vừa nhìn liền hãm sâu vào trong đó, giống như ngay cả ý thức cũng bị cuốn vào trong cái thế giới kia.

Kiếm Nữ, Lâm, Vũ Nhân, tam đại thiên nhân, cho dù có định lực cực mạnh, cũng không tránh được giây phút xuất thần.

"Cái tảng đá này. . . Hình như dáng vẻ của nó không giống với lúc trước. . . " Vũ Nhân ngơ ngác nói.

"Tự tin chút đi, xin hãy bỏ hai chữ 'hình như' đi. " sắc mặt Kiếm Nữ có phần không khá khẩm gì. Cho tới bây giờ, cô mới phát hiện một cái kẻ địch khác, điều này chứng tỏ điều gì?

Trong một khoảng thời gian dài đó, kẻ địch đang làm cái gì?

Lâm lần lượt thay đổi mười ngón tay, vô số sợi thiên ti có thể giết người trong tích tắc đột nhiên xuất hiện ở bốn phía xung quanh tảng đá, mang theo sự sắc bén và tính dai cực hạn quấn chặt lấy tảng đá!

Trình độ sát phạt quả quyết của cô, còn lợi hại hơn cả Kiếm Nữ, còn chưa chờ các người bạn thân mến của mình kịp phản ứgn, cô đã động thủ rồi!

Song, chiêu này có thể xé rách tường ốp nguyên khí cùng với thân thể cường hãn của Lưu Kim, nhưng lúc chạm vào tảng đá, lại phát ra âm thanh ma sát cực kỳ chói tai.

Trên thế giới thạch, chỉ xuất hiện vết cứa nhàn nhạt.

Ngay sau đó, một luồng năng lượng không biết đến từ đâu, bộc phát từ bên trong tảng đá, cắt đứt toàn bộ thiên ti của cô ta!

"Ùng ùng. . ."

Âm thanh va chạm khổng lồ vang lên.

Tảng đá đã lăn về phía bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận