Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1374: Sinh Tử Liên Sát!

"Đây chính là cảm giác bị thương sao?" Phong Vô Nhai giật giật tay phải xương cốt vỡ vụn, lau đi máu tươi trên khóe miệng, còn nở nụ cười tươi rói.

"Ha ha ha... đã bao lâu ta không cảm thụ qua cái loại cảm giác như vậy rồi nhỉ, nếu không phải ngươi xuất hiện, ta cũng sắp quên mất cảm giác thân thể thống khổ!" Hai mắt hắn đầy ngoan độc, vẻ mặt càng tàn bạo và khát máu hơn.

Phong Vô Nhai đạp mạnh bước chân, lấy tốc độ càng khủng khiếp hơn, chủ động xông về phía An Lâm, đồng thời cánh tay cũng trở nên đen kịt, từng luồng chân ý Liên Đạo khuếch tán ra bên ngoài.

Rầm rầm!

Phong Vô Nhai và An Lâm tung quyền về phía nhau.

An Lâm có thể cảm giác được rất rõ ràng, lực lượng của Phong Vô Nhai mạnh hơn trước không ít.

Sau đó, Phong Vô Nhai lại bị An Lâm đánh bay...

Thân thể hắn nặng nề đụng vào kết giới, lại là một trận chấn động mãnh liệt.

An Lâm: "???"

Phong Vô Nhai hướng phun ra một ngụm máu về phía đóa sen trắng: "Sinh Tử Liên Sát tầng thứ nhất, Thuấn Mệnh (lấy mạng trong tích tắc)!"

"Tiên Vương, ngươi chỉ có trình độ thế này thôi sao?" An Lâm đi từng bước về phía Phong Vô Nhai, thần hỏa bao phủ quanh thân, tựa như Hỏa Thần gặp thế, thiêu tẫn thiên địa, "Ngươi còn cứ tiếp tục như vậy, thì ngươi sẽ bị con kiến hôi trong mắt ngươi đập cho chết tươi đó nha..."

Phong Vô Nhai bấm hai tay tạo ra một cái pháp quyết kỳ lạ, một đóa sen trắng lại xuất hiện ở trước người của hắn, chậm rãi xoay tròn, An Lâm lại cảm nhận được một luồng hơi thở vô cùng thánh khiết từ trong đóa sen trắng kia.

Va chạm dữ dội mãnh liệt, dư âm năng lượng không ngừng đánh thẳng vào xung quanh kết giới.

Đóa hoa sen trong đỏ có đen đột nhiên biến mất trong hư không một cách đầy quỷ dị.

Phong Vô Nhai cười ha ha, tiếp tục đạp mạnh bước chân, đánh về phía An Lâm, tiếp tục tung quyền về phía An Lâm.

Đóa sen trắng dính máu tươi, nhanh chóng đổi màu, biến thành đóa hoa sen trong đỏ có đen, tử khí đậm đặc hiện lên sóng gợn khuếch tán, dường như muốn tước đi sự sống của vạn vật.

Thân thể Tiên Vương Phong Vô Nhai lần nữa bị đánh bay, đụng vào trên kết giới.

Có hình thức Hỏa Thần, An Lâm đâu có ngại gì, trực tiếp tung quả đấm đối lại quả đấm.

Mình nói hắn bị bệnh liệt dương sao?

Một cảm giác vô cùng nguy hiểm đột nhiên bao phủ toàn thân.

Phong Vô Nhai đau đến mức như bị kích thích đến thần kinh, chợt gào to lên: "Ngươi mới bị bệnh liệt dương, ta muốn giết ngươi!!!"

Hắn chậm rãi cúi đầu, phát hiện vị trí trái tim của mình hơi động.

"Chết đi!" Phong Vô Nhai bày ra vẻ cay độc hét lớn một tiếng.

Trong lòng An Lâm đột nhiên nảy lên một luồng cảm giác hết sức kỳ quái, giống như đóa hoa kia sen không hề biến mất, mà giống như là nó vẫn còn tồn tại ở một nơi nào đó, đúng rồi, tồn tại ở trong tim của mình...

Máu tươi nổ bắn tung tóe tạo thành một màn sương máu.

Phong Vô Nhai thì nhếch miệng cười: "Chết đi... Cứ thế đi chết đi..."

"Ôi! Làm sao lại..."

Trái tim đột nhiên trở nên rất thoải mái, muốn cứ như vậy chết đi, giống như hoa nở hoa tàn, sinh tử luân hồi, hết thảy đều hiển nhiên đến thế...

"A a a a a...!!! Đau quá!!!" Lúc này An Lâm mới bị cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế lan khắp toàn thân, thống khổ che ngực, cảm giác đau đớn vô tận điên cuồng kích thích thần kinh của hắn, khiến cho hắn gần như ngất đi.

Thần thể kiên cố không phá vỡ nổi, lại chợt xuất hiện một cái khe.

An Lâm biết, Phong Vô Nhai nói không sai, hoa sen đen thay thế trái tim, không chỉ có điên cuồng cắn nuốt lực lượng sinh mệnh của hắn, còn có hiệu quả phong trấn cực mạnh, khiến cho hắn không thể sử dụng một cái lực lượng gì!

Phong Vô Nhai thấy trái tim An Lâm nổ bung, cuối cùng cũng vui vẻ mà tươi cười: "Ngoan ngoãn trở thành chất dinh dưỡng của hoa sen đen đi, hiện giờ ở loại tình huống này, coi như là thần cũng không thể nào cứu được ngươi nữa!"

"Ha ha ha... Thượng tiên áo trắng, đây là Sinh Tử Liên Sát mà ta phải hao phí trăm năm tu vi để thi triển, một lời liền định sinh tử! Chỉ cần ta ở trong thế giới Hắc Liên, thì ta sẽ có thể làm cho Sinh Tử Liên Sát Thuấn Sát Đoạt Mệnh Liên, nở rộ ở bất kỳ địa phương nào, bao gồm cả trái tim của ngươi!!!"

Hai mắt An Lâm dần trở nên mê man.

"Thượng tiên áo trắng!"

Một đám tu sĩ kích động kêu gọi chàng trai áo trắng.

Trên một đỉnh núi ở phía xa có một cô gái mặc váy đỏ, không để ý hết thảy bay về phía đài Trảm Tiên, hốc mắt hiện đỏ, lớn tiếng hô tên An Lâm.

Bùm bùm!

Đột nhiên xuất hiện biến cố, khiến tất cả người vây xem đều phải giật mình.

Một đóa hoa sen đen khát máu, lại chợt xuất hiện ở vị trí trái tim của hắn, thay thế trái tim của hắn, tản ra tia sáng cực kỳ yêu dị!!

Vị trí trái tim của An Lâm đột nhiên nổ tung, tạo thành một lỗ hổng rất lớn.

Tình trạng của hắn bây giờ, chỉ có thể chờ chết!

Hắn quá khinh địch!

Quả nhiên, không có bất kỳ một đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp nào là yếu kém cả, mỗi một đại năng Hợp Đạo siêu cấp đều có uy lực quỷ thần khó lường.

Ví dụ như Phong Vô Nhai, trong lúc bất chợt nhảy ra một cái bí pháp, cũng có thể tìm về một đường sống trong lúc nguy cấp!

An Lâm không ngờ trận chiến này lại kết thúc nhanh như vậy, hắn còn muốn xem thử Phong Vô Nhai sâu cạn bao nhiêu, dùng Phong Vô Nhai làm đối tượng để thí nghiệm thực lực của bản thân, lại không nghĩ rằng Phong Vô Nhai đột nhiên ném ra một quả bom, nổ tung trái tim của hắn...

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ...

An Lâm run run rẩy rẩy vươn ra cánh tay, muốn nhổ đóa hoa sen đen bên trong trái tim ra.

Nhưng hoa sen đen bắm chặt lấy trái tim của hắn, đâm rễ rất sâu, hắn ở trạng thái suy yếu, ngay cả lực lượng để kích thích hoa sen đen cũng không dùng nổi.

Chẳng lẽ hắn thật sự phải chết ở chỗ này ư?

"Đúng rồi, về chuyện này, thì phải bắt đầu nói từ linh vận trong thiên địa... " Tiểu Tà thấy mặt Phong Vô Nhai có vẻ nghi ngờ, liền thao thao bất tuyệt phổ cập khoa học cho đối phương.

"Kiếm Linh? Đó là cái gì? Kiếm có linh hồn còn có thể hóa thành thật thể?" Phong Vô Nhai kinh hãi, hắn có đồ vật có thể nói, nhưng vẫn chưa từng thấy đồ vật có thể trực tiếp biến thành sinh mệnh nhảy ra.

"Ngay cả Kiếm Linh mà cũng chưa thấy bao giờ à? Đồ nhà quê!" Tiểu Tà bày ra vẻ mặt ghét bỏ.

"Đến cùng thì ngươi là ai?" Phong Vô Nhai chau mày, cực kỳ kinh ngạc nhìn Tiểu Tà.

An Lâm ngồi xuống ở một bên, điên cuồng thúc dục công pháp Thanh Mộc Trường Sinh, tiêu hóa dược lực cực mạnh của ba viên tiên đan, nhanh chóng tu bổ thương thế bên trong cơ thể.

Trái tim đã bị nổ, may là hắn đã luyện công pháp Thanh Mộc Trường Sinh tới tầng thứ ba, có thể kéo dài sinh mệnh trong thời gian ngắn, nếu không mới vừa rồi hắn đã trực tiếp mất mạng rồi.

"Xoẹt!"

Mũi nhọn cực kỳ sắc bén xuyên qua đóa hoa sen đen đang nở rộ, cắt nát đóa hoa sen đen!

"Gì thế này?" Phong Vô Nhai biến sắc.

An Lâm mang vẻ mặt khó có thể tin mà nhìn lồng ngực của mình, nơi đó đang cắm một thanh trường kiếm đen như mực nước.

"Tiểu... Tiểu Tà..."

Hắn cười, chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, ngồi ngay đó.

Một cô bé mũm mĩm bỗng nhiên xuất hiện, bàn tay trắng noãn nhỏ bé nắm chặt kiếm Thắng Tà, rút ra, sau đó đột nhiên xoay người, lông mày chau lên, nhìn về Phong Vô Nhai với ánh mắt lạnh lẽo.

"Đánh với Hợp Đạo mới tấn cấp, mà còn khiến mình suýt bị đánh chết, thật là mất hết thể diện."

Nghe thấy lời nói trách cứ của Tiểu Tà, An Lâm chỉ đành phải bất đắc dĩ cười một tiếng, lấy ra ba viên tiên đan từ trong nhẫn không gian, trực tiếp nuốt vào bụng.

Sau đó lấy tốc độ cực nhanh đâm vào trái tim An Lâm!

Một luồng hào quang màu đen đột nhiên nhảy ra từ phía sau.

Ngay lúc này.

Thời điểm nó thật sự phủ xuống, thì chúng ta mới biết giờ phút này vô lực và tuyệt vọng đến cỡ nào.

Cho tới bây giờ, tử vong vẫn sẽ không thương tiếc bất kỳ sinh linh nào.

Khuôn mặt An Lâm tràn ngập vẻ không cam lòng, nhưng không cách nào ngăn cản sinh mệnh xói mòn, mặt mũi cũng trở nên tiều tụy, xuất hiện nếp nhăn với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

An Lâm thầm nghĩ làm tốt lắm!

Kéo dài thời gian, vừa đúng theo tính toán của hắn.

Hắn vội vàng nắm chắc cơ hội chữa thương, khí huyết càng tràn đầy hơn, trái tim bắt đầu dần xuất hiện.

Tiên Vương Phong Vô Nhai không phải kẻ ngu, thấy An Lâm len lén chữa thương, lập tức giận tím mặt, không thèm nghe Tiểu Tà giải thích, trực tiếp đánh về phía An Lâm.

"Nếu muốn bắt nạt hắn, trước phải bước qua xác ta đã!"

Tiểu Tà cầm kiếm Thắng Tà trong tay che ở trước người An Lâm, chủ động vung kiếm chém về phía Phong Vô Nhai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận