Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1479: Vùng đất ánh sáng vĩnh hằng

Ngoài giới Cửu Châu, còn có di tích Tử Tinh.

Đó từng là khu vực trung tâm của văn minh Tử Tinh, cũng từng là nơi huy hoàng chói lọi nhất của Đại Lục, nhưng nay nó đã bị thiên địa nguyền rủa, không có đến một ngọn cỏ, không khí u ám.

Không ai dám xông vào đó một mình, cứ coi như là đại năng cảnh giới Phản Hư, không cẩn thận, toàn thân cũng bị tan tác, chết vì băng hoại đạo căn.

Nhưng chính là vùng tuyệt địa phế tích như vậy, lại có ánh sáng trắng thuần khiết tản ra, không có một chút bụi nào. Vô số pho tượng điêu khắc hình thú dữ đứng ở hai bên.

Phía sau pho tượng điêu khắc thú dữ cuối cùng, là một tòa cung điện màu trắng, nó như một toà tinh thể trong suốt, thánh khiết không tì vết. Điều duy nhất khiến người ta cảm thấy không phù hợp đó là, đường vòng cung của nó có vô số vết nứt, giống như một tấm kính có thể nứt vỡ bất cứ lúc nào.

Nơi này là trụ sở Phá Thiên Bang, vùng đất ánh sáng vĩnh hằng!

Có rất nhiều Đại năng phản hư đã tu luyện pháp thuật kỳ lạ trên vùng đất này, từng chiêu thức đều mang thế xung thiên, dường như một nhát đao sẽ xuyên thủng phá vỡ tất cả.

Ở Đại Lục đều là cường giả bá chủ một phương, ở đây chỉ là những chiến binh bình thường.

Na Tra ở dưới tháp không ngừng giãy giụa nói."

"Con xem người ta kim đồng ngọc nữ, xem thất tiên nữ.. Có ai không khắc khổ hơn con? Cùng là thiên tài trẻ tuổi, họ chưa từng nghĩ đến đi chơi, chỉ muốn luyện tập thuật pháp Phá Thiên, cứu rỗi người trong tộc, chỉ mình con ngày ngày muốn làm chuyện khác, có ra gì không?

Bất đắc dĩ, ông ta đành sử dụng "Tháp áp bầu trời", đè cậu thiếu niên dưới tháp.

Đại thúc thở dài bất đắc dĩ.

Một đại thúc giữ tháp hét lớn chạy theo một cậu thiếu niên.

"Để con nghỉ ngơi một chút được không?"

Chiến binh trên con đường tu luyện, đều sẽ có lúc nhìn về phía toà cung điện trên vùng đất này. Họ biết, người trên vương tọa đại điện mới là lão đại thực sự đáng sợ, và cơ hội được vào đại điện nhậm chức là vinh dự vô biên.

Lý Thiên Vương chỉ hận thép không luyện thành gang, trực tiếp so sánh sự chênh lệch của con trai mình với con nhà người ta.

Ầm!

"Na Tra, đừng chạy lung tung! Phá Thương Khung của con vẫn chưa luyện xong! Chân ý Phá Thiên vẫn chưa đạt! "

"Haiz!"

"Nhìn xem Thắng Phật trước đây năm lần khai chiến với con, người ta đã hợp đạo rồi, con còn ở Phản Hư đỉnh phong! Người ta đến Thiên Đạo nhất chỉ, loại thuật pháp chí cao của Phá Thiên cũng đã học được rồi, con thì vẫn đang học nhất thương phá thiên mới nhập môn.

"Buông con ra, ngày nào con cũng luyện cái này, sắp phát điên rồi!

Na Tra: "..."

Na Tra vẫn đấu tranh nói: "Mọi người đều nghiên cứu Phá thiên"

Lý Thiên Vương làm như không nghe thấy, chỉ về phía Tây nói:

Phá Thiên bang không chỉ có cường giả của các thế lực Đại Lục, còn có gần như tất cả cường giả, Tứ Đại Siêu Cấp Tiên Tông, Thiên Đình Tứ Đế, Cửu Hoàng Thất...

Thiên đạo thể hiện sự lo lắng, bây giờ cơ hội quyền hành thiên đạo lộ mặt trong chiến tranh ít hơn rất nhiều so với trước đây rồi. Vì vừa xuất hiện thì sẽ bị đám cường giả Phá Thiên bang mang một loạt thuật pháp phá thiên ra thử nghiệm kết quả. Khổ luyện bao năm không phải chính là đợi ngày này sao?

Một thiếu niên khuôn mặt thanh tú, mặc áo màu vàng nâu bỗng nhiên xuất hiện tại vùng đất ánh sáng vĩnh hằng, đi từng bước về phía đại điện.

Nếu tiếp tục đấu tranh, chắc Lý Thiên Vương phải mang con nhà người ta để luận với cậu.

Lý Thiên Vương tức giận quát, bảo tháp màu vàng thần quang hiển hách trong tay phát ra uy lực cuồn cuộn, vẻ mặt cảnh giác nhìn cậu thiếu niên đó.

Cuối cùng cậu bé đáng thương cũng ngừng đấu tranh.

Cậu thiếu niên thấy nhiều cường giả lạ mặt như vậy, khuôn mặt lộ ra nụ cười ấm áp, không có bất kỳ ý gì, chỉ mỉm cười gật đầu và tiếp tục đi về phía trước.

Lai lịch không rõ ràng, rất có thể là Thiên Nhân tộc hoặc là quyền hành Thiên Đạo đến.

Những Đại năng khác thấy vậy cũng dần điều chuyển sức mạnh trong cơ thể, như thiếu niên đó có hành động gì thì sẽ giết ngay tại chỗ.

Ở chỗ khác chỉ có nhân vật chính muốn nghịch thiên phá trời, ở đây thì rất lợi hại, người người giới Cửu Châu đều muốn phá trời lật trời. Cứ là Đại năng Phản Hư, cơ bản đều đang tu luyện thuật pháp Phá Thiên.

Một đám đại năng nhìn thấy cảnh này đều giật này mình.

Đây là khuôn mặt họ chưa từng nhìn thấy.

"Ai?"

Trên vùng đất ánh sáng vĩnh hằng, ngoài những người Phản Hư đang khổ luyện thuật pháp phá thiên ra, còn lại đều đã ở tuyến đầu trong chiến tranh, liều mạng chiến đấu bảo vệ dân tộc.

Khi đại năng khắc khổ luyện tập.

Nếu nói Thiên Đinh là trụ cột của Nhân tộc, Tứ Cửu Tiên Tông là anh hùng của Nhân tộc, vậy thì Phá Thiên bang chính là thanh kiếm sắc nhất của Nhân tộc! Điều duy nhất khiến Nhân tộc nuối tiếc là Tứ Cửu Tiên Tông không gia nhập Phá Thiên bang. Vì chuyện này đến nay vẫn có rất nhiều dị nghị với Tứ Cửu Tiên Tông.

Loài người không có đường lui, chỉ có thể hợp tất cả sức mạnh lại để có thể tận dụng được chiến đấu.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng.

Cánh cửa duy nhất của tòa đại điện vùng đất ánh sáng vĩnh hằng liền mở quyền hành ầm ầm.

Một cô gái váy trắng bồng bềnh, làn da trắng tinh khôi, khuôn mặt thanh tú không tì vết đi ra ngoài cửa, vẻ mặt kịch động.

"Tuyết Nhan đại nhân"

Na Tra nhìn cô gái ngoài cửa, vừa kính sợ vừa có chút ái mộ.

Tuyết Nhan rất đẹp, từ cái nhìn đầu tiên Na Tra đã như bị mũi thương đâm xuyên tim, cảm giác trái tim muốn nổ tung vậy.

Nhẹ nhàng thanh khiết, băng tuyết nhược tiên.

Nhưng Tuyết Nhan- người luôn để lại ấn tượng cho Na Tra, hôm nay hai vành mắt đỏ hoe, thậm chí còn có hai hàng nước mắt rơi, tất cả đều là vì người đàn ông vừa đến đó.

Trong lòng Na Tra có dự cảm không tốt.

Những cường giả đang tu luyện ở đó nhìn người đàn ông vừa đến, không dám động thủ, trong lòng suy đoán.

Ngay lúc này, Thiên Tử Cổ Long Đế mặc đế bào chân long cũng đã đứng ngoài cửa, tươi cươi rạng rỡ, hơi cúi người, xem ra, là muốn hoan nghênh người đàn ông đó.

Lần này, có thể nói là khiến cho tất cả đại năng ở đó đều kinh ngạc rồi.

Cổ Long đế đã là nhân vật siêu cấp tôn quý thứ hai của Phá Thiên Bang, là người thế nào lại có tư cách khiến cô hành đại lễ như vậy?

Một người đàn ông đầu có ma giác, hai con ngươi đỏ thẫm, bên hông dắt một hồ lô rượu, tướng mạo bình thường, thậm chí còn hơi lôi thôi, cũng đi ra ngoài cửa, sau khi thấy người đàn ông vừa đến, hình như rất vui, cầm lấy hồ lô rượu uống mấy hớp, hình như là để chúc mừng chuyện này.

Không ít người của vùng đất ánh sáng vĩnh hằng đã từng gặp anh ta, nhưng không biết thân phận của anh ta.

Có một đại năng Phá Thiên bang đời trước từng nói, anh ta là tùy tùng của Thiên Tử thứ nhất, tên là Ti Vũ Ma Đế, đã từng là cường giả đầu tiên của Chân Ma tộc, sau này thay đổi hình dạng, cảnh giới cũng chỉ đến được Hóa Thần, vô cùng kỳ lạ.

Đương nhiên, anh ta chưa từng trược thừa nhận chuyện này.

Vào lúc này, một người đàn ông phong độ nhẹ nhàng, khuôn mặt tuấn tú, mặc áo màu đỏ đi ra.

Sự xuất hiện của anh ta khiến cả hiện trường tĩnh lặng, thậm chí người người không nhịn được mà hít một hơi sâu.

Khi họ gia nhập Phá Thiên bang, từng gặp người đàn ông này, nhưng không ngờ rằng, anh ta lại vì người đàn ông vừa đến mà đích thân ra tiếp đón.

Người đàn ông Chân Ma tộc này, những đại năng từ cảnh giới Phản Hư trở lên không ai không biết, anh ta là cường giả đầu tiên chân chính của Chân Ma tộc, thiên tử đầu tiên của Bang Phá Thiên, Tây Lý Nhĩ!

Tây Lý Nhĩ mỉm cười nhìn người vừa đến, giọng nói ôn hòa nói:

"Chào mừng trở về, Thiên Tử thứ hai của chúng ta, Trần Trần."
Bạn cần đăng nhập để bình luận