Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1167: Khốn cảnh dưới mai rùa

Giáp Thiên Tinh Ám có thể chống đỡ được cả đòn tấn công của đại năng cảnh giới Hợp Đạo, muốn cản đòn tấn công của Cổ Long Đế, đương nhiên không phải chuyện gì khó.

Cổ Long Đế nhìn thấy cảnh này, nuốt ngược một ngụm máu tươi vào trong bụng, nghiến răng nghiến lợi quát: "Tại sao lại là mai rùa nữa chứ?!"

Lần trước cô ta muốn giết chết An Lâm, An Lâm biến ra một cái mai rùa xanh mươn mướt.

Lần này cô ta muốn giết cả hai người Hứa Tiểu Lan và An Lâm, Hứa Tiểu Lan lại thả ra một cái mai rùa còn mạnh hơn cái của An Lâm, một cái mai rùa của sức phòng ngự cao tới mức làm cho cô ta không thể làm gì được nó!

Hai người này rốt cuộc là người Long tộc hay là người Quy tộc vậy hả trời?!

"Gào!" Cổ Long Đế ngửa cổ lên trời thét dài một tiếng, thần đạo màu hồng trong nháy mắt trở nên càng dày đặc hơn, lệ máu chảy ra càng nhiều hơn, trên lớp vảy rồng, máu thấm ra cũng nhanh hơn nhiều hơn, một nỗi tuyệt vọng bị tàn sát và tức tối hoá thành sức mạnh thực chất, không ngừng va chạm vào cái mai rùa màu đen thui kia "Hô An Lâm, nhiều mệt ngươi mai rùa" Hứa Tiểu Lan sắc mặt có chút tái nhợt, sống sót sau tai nạn nàng, nhẹ nhẹ thở phào nhẹ nhõm.

"Bây giờ còn chưa thể thả lỏng cảnh giác được, đừng quên, thuật pháp gọi ra giáp Thiên Tinh Ám chỉ có tác dụng trong vòng mười phút." An Lâm lén lút truyền âm nhắc nhở Hứa Tiểu Lan: "Trong vòng mười phút này hai ta phải nghĩ cách để thoát khỏi cục diện này."

"Là ba mươi phút mới đúng, em có dùng thuật pháp gọi ra mai rùa này tới tận ba lần đó." Hứa Tiểu Lan lặng lẽ truyền âm sửa đúng lời An lâm.

Cổ Long Đế sử dụng thần đạo liên tục va chạm ăn mòn lớp mai rùa nhưng không có kết quả, cô ta vừa định nghỉ ngơi được chút, đã nghe được cuộc nói chuyện giữa An Lâm và Hứa Tiểu Lan, hơi chần chừ.

Đương nhiên, tiền đề của chuyện này là cái thuật pháp mai rùa đó thật sự không giữ được lâu nữa.

"An Lâm, làm sao bây giờ? Em sắp không giữ nổi cái mai rùa này nữa rồi." Mặt Hứa Tiểu Lan lộ ra vẻ lo lắng, tay cô siết chăt lấy thanh kiếm Long Tước, dường như đang chuẩn bị tư thế để liều chết một phen.

Nguyên lý này cũng giống như khi ta đang khóc thật to, khi ấy ta giữ trạng thái khóc to này sẽ đơn giản hơn nhiều so với việc ta dừng lại nghỉ ngơi một lúc rồi bắt đầu khóc tiếp.

An Lâm nghe hiểu ngay, vui vẻ truyền âm đáp lại: "Em muốn khiến cô ta mệt chết à?"

Hai mắt Cổ Long Đế nheo lại, cô ta nhanh chóng thử tính hết mọi đường trong đầu mình.

Cô nhìn Cổ Long Đế đang đứng đằng trước, ngẫm nghĩ lát, mới tiếp tục truyền âm: "Em có một ý tưởng, hình như khi con rồng đó dùng thuật pháp này, cô ta sẽ cực kì mệt mỏi, hình như còn phải mất một lượng máu khá nhiều."

Hứa Tiểu Lan đã nói mình sắp không giữ được cái mai rùa này nữa, mà một khi mai rùa biến mất, sức mạnh thần đạo Nỗi Đau Tàn Sát sẽ lập tức ảnh hưởng lên người của An Lâm và Hứa Tiểu Lan, sẽ làm cơ thể nọ nổ tung ngay tại chỗ!

Tầm mắt của cả hai chạm vào nhau, dù không ai nói ra một lời, nhưng đã hiểu được ý nhau.

"Thuật pháp này với cô ta mà nói, hẳn là cực kì có hại. Mà hiện giờ cô ta không biết được thuật pháp này của chúng ta có thể kéo dài tới bao giờ, em muốn khiến cô ta vẫn tiếp tục sử dụng cái thuật pháp tự hại đó."

Nếu cái thuật pháp mai rùa này đã sắp không giữ nổi nữa rồi, vậy thì cô ta cứ tiếp tục thả Nỗi Đau Tàn Sát của mình ra sẽ đỡ mệt hơn là dừng lại một chút, rồi lại thả ra tiếp.

Thuật pháp phòng ngự mạnh tới như vậy, chắc chắn không thể giữ được quá lâu!

"Đừng lo quá, mai rùa vừa bị vỡ, chúng ta sẽ bỏ chạy ngay, em không thấy con rồng đó chảy nhiều máu vậy à? Chắc chắn nó đã bị thương rất nặng rồi, khi ấy nó không đuổi kịp chúng ta đâu!" An Lâm cố an ủi Hứa Tiểu Lan.

Cho dù là trang, cái này mai rùa phòng ngự thuật pháp, cũng chống đỡ không một phút đồng hồ!

Nhưng nếu Hứa Tiểu Lan và An Lâm chỉ đang lừa cô ta thì sao đây?

Cuối cùng cho ra kết luận, cái khả năng này thật sự rất nhỏ.

Sao cứ thấy như mình đang bị hai người đó lừa nhỉ?

"Không sao đâu, Cổ Long Đế cũng sắp không chống nổi nữa rồi, chắc chắn chúng ta sẽ là người thắng cuối cùng!" An Lâm ôm lấy vòng tay mềm mại nhỏ nhắn của Hứa Tiểu Lan, lên tiếng cổ vũ.

Lại thêm một phút nữa trôi qua.

Một phút đã trôi qua.

Đúng lúc này, từ đằng xa có một luồng sức mạnh cực kì mạnh mẽ đang tiến lại gần.

Cổ Long Đế tiếp tục chảy xuống lệ máu, tuy rằng chính bản thân cô ta cũng đã giảm nhẹ lại cường độ của thuật pháp, nhưng vẫn giữ vững Nỗi Đau Tàn Sát.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan nhìn thấy người tới, trong lòng cũng vui vẻ không thôi.

"Ha ha ha An Lâm, Hứa Tiểu Lan, hai người đang bị vây ở chỗ này à? Tôi tới cứu hai người ngay đây!" Một con rồng to người đan xen hai màu trắng và đỏ từ đằng xa cưỡi mây lướt gió đi tới, bật cười thật to, nói.

Chuyện Cổ Long Đế lo lắng nhất vẫn đã xảy ra, cô không kịp giết chết hai người Hứa Tiểu Lan và An Lâm, thì đã có một kẻ địch mạnh khác tới chen ngang.

"Á An Lâm, em giữ hết nổi rồi." Hứa Tiểu Lan ôm ngực, lén cắn nát môi mình, làm khoé miệng cô chảy ra máu tươi.

Cổ Long Đế sắp không giữ nổi thuật pháp của mình nữa, sức mạnh của cô ta bắt đầu có dấu hiệu kiệt quệ, máu cũng bắt đầu cạn kiệt.

Chẳng lẽ... chẳng lẽ cô ta thật sự bị hai người họ ép tới mức này à?

Cổ Long Đế siết chặt hai nắm tay của mình lại, trong lòng tràn đầy sự không cam và bi thương.

Cổ Long Đế: "..."

Cố giữ thêm chút nữa thôi, chắc chắn hai người họ sắp giữ không nổi nữa rồi!

Cái thuật pháp phòng ngự này mạnh hơn những gì cô ta nghĩ nhiều! Tuy rằng nó sẽ tạo thành gánh nặng cho người sử dụng, nhưng đúng thật là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy con bài bảo mệnh mạnh tới thế này.

Nhìn cái cảnh ôm ôm ấp ấp này khó chịu chết đi được.

"Tiền bối Long Ngạo Thiên, rốt cuộc tiền bối cũng đã tới rồi!" An Lâm tỏ ra cực kì vui vẻ lên tiếng chào hỏi.

"Nhớ cẩn thận Cổ Long Đế nhé, thực lực của cô ta cực kì cao cường, tuyệt đối đừng để bị sức mạnh thần đạo của cô ta bao vây!" Hứa Tiểu Lan vội lên tiếng nhắc nhở.

"Yên tâm đi, tôi biết mình đang đối mặt với đối thủ cỡ nào mà!" Hai mắt Long Ngạo Thiên như muốn bốc cháy, hắn nhìn chằm chằm Cổ Long Đế: "Người mạnh nhất bộ tộc Tà Long đúng không, tôi chưa bao giờ nhìn thấy cô ra tay cả, lúc này đây, hãy để tôi nhìn thử xem thực lực của cô đáng sợ tới mức nào!"

Con rồng dài hai màu trắng đỏ giao nhau nọ chấp hai vuốt lại làm động tác xé mở, sức mạnh thần đạo màu trắng hình thành một cơn lốc ngay trước mặt hắn, sau đó bay thẳng về phía Cổ Long Đế.

Sức mạnh thần đạo của Long Ngạo Thiên là chấn động, mọi vật đều có thể chấn động, chấn động sẽ tạo thành sức mạnh!

Nơi cơn lốc màu trắng đi qua, không trung chung quanh bắt đầu uốn khúc, hình thành một loại sức mạnh cực kì đáng sợ không ngừng đè ép lên thần đạo của Cổ Long Đế.

"Roẹt xoẹt!" Cơn lốc của Long Ngạo Thiên vô cùng dễ dàng đâm xuyên qua thần đạo màu đỏ đang bao trùm không gian, nhưng lại bị Cổ Long Đế dùng thân pháp vô cùng kì lạ tránh thoát được.

"Cái gì cơ?" Long Ngạo Thiên biến sắc, người đứng khựng lại tại chỗ.

Sức mạnh thần đạo đó quá mức kì lạ, hoàn toàn không có cảm giác chân thực.

Bây giờ là ba người An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Long Ngạo Thiên cùng nhau trốn trong mai rùa.

Điểm khác nhau duy nhất chính là, trước kia chỉ có An Lâm và Hứa Tiểu Lan trốn trong mai rùa.

Mọi thứ bây giờ lại quay về điểm bắt đầu.

An Lâm vuốt cằm, nhìn cô gái Long tộc đang chảy lệ máu kia, lầm bầm tự hỏi: "Tôi thì muốn biết, rốt cuộc là cô ta đã trải qua những chuyện gì, mới có thể lĩnh ngộ được thần đạo đáng sợ tới như vậy."

"Tôi không hề xem nhẹ thực lực của cô ta, nhưng ai mà biết cô ta còn đáng sợ hơn những gì tôi nghĩ chứ." Long Ngạo Thiên cười khổ một tiếng: "Trước giờ tôi chưa thấy cô ta ra tay bao giờ cả, không ngờ, cô ta lại có thực lực đáng sợ tới như vậy."

"Suýt chút nữa là ông chết thật rồi đấy." Hứa Tiểu Lan trợn mắt nói: "Tôi đã nói ông phải cẩn thận, đừng bước vào lĩnh vực chân ý thần đạo của Cổ Long Đế rồi kia mà."

Trong khoảnh khắc Long Ngạo Thiên bị sức mạnh thần đạo màu đỏ bao phủ, hắn cảm nhận được máu trong người mình đang kêu rên, giãy giụa, sôi trào! Mà nguyên nhân của toàn bộ chuyện này, đều là vì thứ sức mạnh thần đạo kì lạ len lỏi vào khắp mọi ngóc ngách đó!

Sức mạnh thần đạo của hắn, thậm chí không cách nào chống lại sự ăn mòn từ sức mạnh thần đạo của Cổ Long Đế.

Cảnh này thật sự làm Long Ngạo Thiên hoảng sợ, may mà Hứa Tiểu Lan đứng một bên xem, đã chuẩn bị sẵn sàng, nhắm đúng thời cơ bay lại giúp hắn.

"Mau chui vào đi!" Hứa Tiểu Lan la to lên.

Long Ngạo Thiên không chút do dự hóa thành hình người, xông vào ảo ảnh mai rùa trước mặt!

Ảo ảnh mai rùa mở ra một cái lỗ nhỏ, nuốt lấy Long Ngạo Thiên trong dáng vẻ một người đàn ông trung niên vào.

Ầm ầm! Long Ngạo Thiên va mạnh vào vách đối diện của mai rùa.

Toàn thân hắn sưng đỏ cả lên, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thở hổn hển, huyết khí không ngừng dâng lên, chỉ lát sau, hắn đã phun ra một ngụm máu tươi.

"Phù... phù... đúng là nguy hiểm quá đi mất, suýt chút nữa là tôi nghĩ mình chết rồi đó." Long Ngạo Thiên lòng đầy sợ hãi nói.

Đúng vậy, Hứa Tiểu Lan đã phát hiện mình có thể vừa sử dụng thuật pháp mai rùa vừa di chuyển đi nơi khác, nhưng mà tốc độ di chuyển chẳng hiểu sao lại bị cái mai rùa ảnh hưởng làm tốc độ của cô giảm hẳn đi.

Cái mai rùa cũng di chuyển theo Hứa Tiểu Lan.

"Tiền bối Long Ngạo Thiên, cẩn thận kìa!" Hứa Tiểu Lan thấy thế kéo An Lâm bay nhanh về phía Long Ngạo Thiên.

Sức mạnh thần đạo màu đỏ lan tràn tới, chỉ nháy mắt đã kéo Long Ngạo Thiên vào trong lĩnh vực của mình.

Cổ Long Đế quay đầu lại, đôi mắt đỏ ngầu đang chảy ra lệ máu nheo lại, nhìn chằm chằm vào Long Ngạo Thiên.

Mưa máu vẫn còn kéo dài không dứt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận