Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1257: Uy phong của Nhật Lôi tôn giả

Lông vũ màu vàng là Cửu Thải Thần Tước và người thủ hộ của thần cây Thái Dương, căn cứ vào bí phù của cây Thái Dương, hao phí chín phần vật liệu Tiên cấp, một kiện vật liệu Thần cấp, hợp lực ngưng luyện được thứ mà có thể bảo vệ thân thể một lần duy nhất.

Nó tên là thần vũ Thái Dương, có công hiệu bảo vệ thân thể cực kì đáng sợ.

Sau khi có được công hiệu kia, nó không chỉ có thể ngăn cản công kích của đại năng cấp Hợp Đạo mà ngay cả công kích của Sáng Thế cấp bậc Thần Linh cũng có thể ngăn cản một khoảng thời gian!

Chi phí để chế tạo ra một cọng thần vũ Thái Dương đã cần hơn hai nghìn vạn linh thạch, đồ vật trân quý nhưng chỉ có thể bảo vệ thân thể một lần duy nhất như thế, Cửu Thải Thần Tước lại đem ra dùng ở nơi này, đi lấy bảo vật không biết là vật gì, đổi lại là trước kia hoàn toàn không dám nghĩ.

Nhưng Y Lỵ đã nói rồi, vì vậy cô sẽ đi tới một bước cuối cùng.

Cơ hội Hợp Đạo ngay tại Thần Thú tông, ngay tại hồ Ngũ Sắc Thiên Lôi!

Vì để Y Lỵ Hợp Đạo thành công, Cửu Thải Thần Tước bắt buộc phải có được bảo vật bên trong hồ Ngũ Sắc Thiên Lôi!

Có thần vũ Thái Dương mở đường, lúc đầu tiến vào cực kỳ thuận lợi.

Nó không nhịn được có chút sốt ruột.

"Không được, lôi trì này quá nguy hiểm, ngay cả Cửu Thải Thần Tước có được đồ vật thần kỳ kia mà cũng gặp phải nguy hiểm, mình cứ liều lĩnh xông vào như vậy, khác gì tự chạy đi chịu chết chứ?" Quỳ Ngưu lý trí phân tích.

Một tiếng hô lớn thanh thúy vang lên rồi lại im bặt.

Nó đang muốn phóng vào lôi trì kinh khủng, nhưng đã đến biên giới, lại đành phải ngừng bước chân.

Nhưng trong lúc đó, một sự việc đột ngột xảy ra làm cho cô la hoảng lên.

Hắn có chút ngạc nhiên ngồi dậy, nhìn xem toàn thân đeo mấy miếng vải đen mỏng nhẹ ánh sáng lưu động, mở miệng nói.

Cửu Thải Thần Tước được ánh sáng thần thánh màu vàng bao bọc, bất kể có là dạng thiên lôi gì thì cũng không thể làm cô bị thương.

An Lâm giống như đã nghe thấy một tiếng la, chầm chậm mở hai mắt ra.

"A...!"

Lôi điện liên tục bắn phá vào vòng ánh sáng thần thánh, nổ tung tạo ra nhiều đóa mây sét, nhưng không thể nào làm vòng ánh sáng thần thánh bảo vệ quanh thân thể bị rung chuyển mảy may.

Nguy rồi, vậy phải làm sao bây giờ? Nhất định Cửu Thải Thần Tước đã gặp phải chuyện gì rồi!

An Lâm khẽ gật đầu, nhìn quanh bốn phía rồi hỏi: "Đã qua bao lâu rồi, thương thế của tôi sao lại khôi phục được nhanh như vậy?"

"Thần Tước đạo hữu, cô làm sao vậy?" Quỳ Ngưu nghe vậy hô to, nhưng lại không thấy ai trả lời.

Hắn biết mình bị thương nặng bao nhiêu, cho nên mới không thể tưởng tượng nổi trước việc này.

"Phù... Tôi chưa chết sao... Hơn nữa thân thể... không ngờ lại hoàn hảo không hao tổn gì?!"

"Ùm... ụm bò... ò... cậu đã tỉnh rồi!" Quỳ Ngưu quay người nhìn về phía An Lâm.

Quỳ Ngưu bị phản ứng của An Lâm hù dọa, sau đó lại nói: "Hơn nữa, cậu gấp cũng vô dụng, hiện tại cô ấy đi vào nơi sâu nhất của lôi trì, chẳng lẽ cậu còn có thể đi sao? Đừng quên trước đó cậu bị sét đánh thành bộ dáng gì đấy nhé!"

An Lâm vừa nghe nói như thế, lập tức đứng lên: "Đờ mờ, sao ông không nói sớm!"

"Nếu tôi dùng tới lực lượng, ai dám ngăn cản đường đi của Nhật Lôi tôn giả tôi đây?!"

An Lâm sinh lòng cảm kích, lại hỏi: "Cửu Thải Thần Tước đâu rồi? Hình như vừa nãy tôi nghe thấy tiếng của cô ấy, cô ấy ở bên trong trung tâm của hồ Ngũ Sắc Thiên Lôi sao?"

Ngay sau đó, vạn sét phủ xuống, nhường ra một con đường lớn, giống như đang cung nghênh vua của bọn nó.

"Mới một canh giờ thôi, lúc trước là Cửu Thải Thần Tước cho cậu ăn... một viên tiên đan, lại dùng toàn lực trị liệu cho cậu, vì thế mới khôi phục nhanh hơn một chút." Quỳ Ngưu nói.

Có cần phải ma huyễn như vậy hay không chứ!!

Ngũ sắc thiên lôi – thứ mà ngay cả nó cũng vô cùng e ngại, dĩ nhiên lại thần phục An Lâm?

"Đây là loại tình huống gì?!" Quỳ Ngưu thấy một màn như vậy, trái tim đang đập nhanh bị dọa đến ngừng lại đột ngột.

Quỳ Ngưu lộ vẻ mặt ngưng trọng: "Cửu Thải Thần Tước vừa mới tiến vào, thì ra cậu cũng đã nghe được tiếng thét kia sao? Hình như cô ấy gặp nguy hiểm thì phải..."

"Mở ra cho ta!"

Hắn chỉ một ngón tay về phía ngàn vạn cột thiên lôi mênh mông mãnh liệt!

Trong nháy mắt, thiên lôi nhảy múa cuồng loạn giống như thần ma đều dừng lại, dường như đang đông lại ở trên hư không.

"Chuyện này... Bây giờ nói cũng không muộn mà, chuyện chỉ mới phát sinh mà thôi..."

An Lâm chạy tới lôi trì trước mặt, từng phát thiên lôi giương nanh múa vuốt, mang theo uy phong diệt thế, dường như có thể cắn nuốt thiên địa vạn vật đến hết.

Quỳ Ngưu nhìn An Lâm, nói không ra lời.

An Lâm đi từng bước về hướng lôi trì với dòng thiên lôi mãnh liệt, cũng không quay đầu lại nói: "Có phải ông đã quên tại sao tôi lại bị đánh hay không, đó là bởi vì tôi không có chống cự..."

An Lâm cứ tiến vào như vậy,

Không có bất kỳ một cột sét nào rơi lên người hắn, hắn chính là tôn chủ của tất cả lôi điện!

Quỳ Ngưu đã nói không ra lời, chỉ có thể ngây ngốc mà nhìn cảnh tượng trước mắt.

Nó thậm chí có một loại cảm giác, nếu nó sử dụng Thần Đạo sấm pháp đối với An Lâm, chỉ sợ kết cục cũng không thể so với trước mặt thiên lôi tốt hơn chỗ nào.

Cái An Lâm này, đến cùng là chàng trai như thế nào?

An Lâm đi một đường về phía trước, thân hình dần dần bị sấm sét che lấp.

Những cột sấm sét này là do trời sinh ra, có lực lượng ngăn trở thần thức dò xét, Quỳ Ngưu không nhìn tới động tĩnh của An Lâm, nhưng mà bóng lưng lớn mạnh không địch thủ kia lại in dấu thật sâu ở trong đầu của nó.

An Lâm không nhìn thấy nơi có Cửu Thải Thần Tước, chỉ có thể đi thẳng về phía trước, dọc theo đường lớn kêu la tên của cô.

Đáng tiếc, thuật Khiên Lôi của hắn chỉ có thể khống chế sấm sét ở phạm vi nhỏ, nếu không hắn đã gạt hết tất cả sấm sét ở nơi đây đi, như vậy còn phải buồn lòng vì không thấy được vị trí của đối phương nữa chắc?

An Lâm thử sử dụng thuật Khiên Lôi đối với quả cầu sét!

"Không sao đâu, xem tôi biểu diễn này!"

Sở dĩ cô cứ đứng ở chỗ này không dám đi chính là vì sợ sợ quả cầu sét phá hỏng thần vũ Thái Dương của cô!

"Anh cẩn thận một chút, nhớ là đừng lộn xộn, mấy quả cầu sét này không đơn giản đâu, một khi anh có động tác mãnh liệt bọn chúng sẽ đánh về phía anh. Thần vũ Thái Dương của tôi chính là bị chúng đâm thủng đấy!" Cửu Thải Thần Tước lập tức lên tiếng nhắc nhở.

Không chỉ có như thế, An Lâm còn cảm nhận được một cỗ lực lượng khởi nguồn từ trên người của bọn chúng.

Quả cầu sét màu lam, quả cầu sét màu đỏ thẫm, quả cầu sét màu vàng kim, quả cầu sét màu xanh lục, quả cầu sét màu tím, mỗi một quả cầu sét đều ẩn chứa năng lượng sấm chớp, đều là những thứ mà An Lâm ít gặp được trong cuộc đời.

Sắc mặt Quỳ Ngưu tái nhợt: "Nguy rồi, ngay cả một lôi tu mạnh mẽ như An Lâm tông chủ mà cũng khó có thể trốn được độc thủ của hồ Ngũ Sắc Thiên Lôi này sao? May quá mình chưa liều lĩnh đi vào."

"Bình xét cấp bậc nguy hiểm của lôi trì này chắc phải tăng lên một tầng nữa!!"

Cùng lúc đó.

Ở trong một mạng lưới không gian do ngũ sắc lôi cấu thành.

An Lâm rơi từ trên không trung xuống, thấy được Cửu Thải Thần Tước, kinh hỉ nói: "Tiểu Tước Nữ, cô không có việc gì sao, quá tốt rồi!"

Cửu Thải Thần Tước ngẩng đầu nhìn thấy An Lâm, đầu tiên là cười một tiếng, sau đó lại cau mày nói: "An Lâm, sao anh lại đi vào được, nơi đây rất nguy hiểm đó! Cứ để tôi lấy hạt châu ra giúp anh là được rồi!"

"Tôi tới cứu cô mà, nhìn xem bộ dạng hiện giờ của cô đi, thật sự có thể lấy được hạt châu ra giúp tôi sao?" An Lâm cười nhìn về phía Cửu Thải Thần Tước.

Sắc mặt Cửu Thải Thần Tước đỏ bừng, nũng nịu nhẹ giọng nói: "Tôi chỉ bị bao vây tạm thời thôi, thoát khỏi khốn trận này chỉ là vấn đề thời gian."

Bên người của cô có năm quả cầu sét phóng thích chấn động cực kì khủng bố, đang lẩn quẩn vờn quanh.

Không có ai trả lời.

"An Lâm tông chủ, cậu không sao chứ? Ùm... ụm bò... ò...!?"

Quỳ Ngưu đã nghe được tiếng kêu của An Lâm, sắc mặt lập tức biến đổi.

Bên ngoài lôi trì.

"A...!" Hắn cũng không nhịn được hét ầm lên.

Cứ nghĩ như vậy đi liền một mạch về phía trước, bất chợt dưới chân trống rỗng.

Nhưng mà, hắn lại phát hiện mình rất khó tác động tới chúng nó.

Rõ ràng đã là tầng thứ ba của đạo pháp Nguyên Lôi rồi, sao vẫn không được vậy!

Đúng lúc này.

"Ọe ọe!"

An Lâm đột nhiên phun ra một em bé Kim Quang mặc quần đùi ngắn màu đỏ.

Cửu Thải Thần Tước giật mình, thì ra cái câu 'xem tôi biểu diễn' đó có ý là xem hắn nôn một em bé ra ư?

Đôi mắt đẹp của cô trừng thực to, đang muốn nói cái gì đó.

Đã thấy em bé Kim Quang kia hưng phấn đánh về phía quả cầu sét!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận