Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 751: Thiên Oa Thánh Quân

Lý Hinh Ngữ hoài nghi mình nghe lầm, không khỏi hỏi lại lần nữa: "Anh nói cái gì?"

"Ừm... Cô cứ tùy tiện xây dựng tông môn này cho tôi đi." An Lâm kiên trì lặp lại một lần.

Lý Hinh Ngữ: "..."

Cô gái với bầu ngực to miễn cưỡng nở một nụ cười: "Anh không đùa chứ? Tứ Cửu Tiên tông không phải tự xưng có thể so sánh với tông môn đỉnh phong của chín hoàng tộc lớn sao? Anh lại kêu tôi tùy tiện xây dựng?"

Trong lòng của cô ấy đã bắt đầu chửi ầm lên, lão nương nói với cậu nhiều như vậy, vậy mà cậu chỉ muốn tùy tiện xây dựng? Mẹ nó cái này không phải lãng phí tâm huyết của lão nương sao?!

Cho dù chỉ là kiến tạo phạm vi nhỏ trong khuôn viên trăm dặm, An Lâm mở miệng thì là có thể kiến tạo theo kiến trúc đẳng cấp Thiên Đình hay không, khí chất thổ hào giới tu tiên tràn đầy. Dựa theo suy nghĩ của Lý Hinh Ngữ, xem như không cần nghiêm túc xây dựng thì ít nhất cũng nên chọn một đẳng cấp thông thường để xây dựng chứ?

Kết quả thì sao... lại kêu cô ấy tùy tiện xây dựng!

An Lâm có chút xấu hổ nói: "Tông môn vừa mới khởi đầu, tôi vẫn là nên khiêm tốn một chút!"

"Nghe tới giá cả tùy tiện xây dựng thì trực tiếp đặt cọc, vậy cũng được sao?"

Đại Bạch nhìn thấy thì kinh hãi nói: "Cô gái này không chỉ có ngực rất to, mà còn rất hung dữ! Gâu!"

An Lâm chớp chớp mắt, do dự một chút, cuối cùng dường như đã hiểu ra cô gái này muốn nói điều gì, hai mắt sáng lên, gật đầu nói: "Đúng vậy, tôi không có tiền, chẳng lẽ cô có thể giảm giá cho tôi?"

Lý Hinh Ngữ chỉ vào mủi của An Lâm, trút xuống một tràng mắng chửi.

An Lâm: "???"

"Tôi... Tôi cũng không phải thật sự không có tiền, tôi chỉ là dòng tiền mặt thì chỉ có nhiêu đó, nhưng bảo vật bên trong nhẫn không gian của tôi thì có rất nhiều!" An Lâm ngẩng đầu, mặt bí xị, rất nghiêm túc nói.

Lý Hinh Ngữ hít vào, thở ra, hít vào, thở ra... Hai bầu ngực trắng như tuyết nhấp nhô khiến An Lâm hoa cả mắt.

Lý Hinh Ngữ túm lấy An Lâm mắng một trận thoải mái.

"Thật xin lỗi, con người của tôi nói chuyện có thể tương đối trực tiếp, anh không có tiền đúng không?" Đôi mắt long lanh của Lý Hinh Ngữ hơi nheo lại, chậm rãi mở miệng nói

Cô ấy nỗ lực từ từ kiềm nén cảm xúc sắp nổ tung của chính mình, trên mặt lần nữa nở một nụ cười thân thiện: "Không có tiền đúng không?"

"Mẹ nó vẻ mặt còn thành thật trò chuyện với tôi lâu như vậy. Mẹ nó còn nghiêm trang hỏi tôi đẳng cấp kiến trúc Thiên Đình giá cả như thế nào. Anh ra vẻ cái gì? Thứ nghèo rớt mồng tơi như anh hỏi những thứ này có tác dụng gì? Đối với loại người xem hiệu suất là thứ quý giá nhất như tôi mà nói, anh làm vậy chính là đang lãng phí thời gian của lão nương, lãng phí tiền tài lão nương đó có biết không!!"

"Há, anh có tiền, vậy thì bây giờ anh nói đi, anh muốn phục vụ với chất lượng như thế nào?" Lý Hinh Ngữ liếc mắt nhìn An Lâm, mỉm cười nói.

"A, anh không có tiền còn ra vẻ cái gì?!"

An Lâm: "..., tùy tiện xây dựng."

Đây là lần đầu tiên An Lâm bị chửi chỉ vì lý do nghèo, trực tiếp bị chửi đến ngây người.

Bị người ta liên tục mắng mình nghèo, An Lâm trước giờ vẫn tự cho mình là một thổ hào của giới Tu Tiên, cuối cùng chịu không được sự ức hiếp này.

Lý Hinh Ngữ thu tiền, vỗ vỗ bộ ngực to cấp độ F trắng như tuyết của mình, gây cho người ta một sự liên tưởng say lòng rồi cất cao giọng nói: "Tiểu Oa, ra làm việc nào!"

Hắn thật sự không chi nổi linh thạch, may mắn có các đại tông môn đưa quà mừng tới, chỗ này đưa mấy chục ngàn linh thạch, chỗ kia đưa mấy chục ngàn linh thạch, lúc này mới gom góp được hơn ba triệu, vừa vặn dùng để kiến tạo cái tông môn mới này.

An Lâm ngơ ngác nhìn con ốc sên bò trên ngực Lý Hinh Ngữ, hận bản thân mình không thể thay vào đó!

Nhưng cuối cùng, cô ấy vẫn thở dài thêm một hơi, vuốt vuốt ấn đường nói: "Tôi đúng là điên rồi mới so đo với anh những thứ này. Được rồi, đưa tiền đây, khởi công!"

Con ốc sên nhỏ lườm An Lâm và Đại Bạch một cái, đôi mắt nhỏ bên trên cái vòi hơi liếc xéo, rõ ràng chúng rất nhỏ, nhưng họ lại cảm nhận một loại cảm giác khinh miệt như từ trên cao nhìn xuống.

Lý Hinh Ngữ hít sâu một hơi, nắm chặt nắm tay lại, dường như muốn phát điên.

Con ốc sên nhỏ trước mắt này chắc không phải là Thiên Oa Thánh Quân chứ?!

An Lâm đột nhiên hồi tưởng lại, trước đó đám tu sĩ kia làm công trình, lúc đang bàn luận về tu sĩ Cự Tượng cũng có nhắc đến Thiên Oa Thánh Quân

Con ốc sên nhỏ này có uy quyền rất lớn!

An Lâm quay đầu nhìn về Đại Bạch, mở miệng nói: "Lại đây, Đại Bạch, lấy tiền tài của tông môn ra."

Đại Bạch cũng có thái độ vừa hâm mộ vừa ghen ghét, đột nhiên biến thành phiên bản chú chó nhỏ mini, chạy vòng quanh Lý Hinh Ngữ, giả bộ ngây thơ nói: "Chị Cự Tượng, chị còn cần sủng vật không? Loại có thể chui vào trong ngực ngủ ấy. Gâu!"

An Lâm: "..."

Lý Hinh Ngữ không thèm để ý đến Đại Bạch, chỉ mỉm cười nhìn con ốc sên nhỏ trên ngực của chính mình.

Có thể nói như vậy, là những tông môn khác ra sức nâng đỡ Tứ Cửu Tiên tông, cùng nhau sáng lập ngày mai tươi sáng cho Tứ Cửu Tiên tông...

"Tùy tiện làm thôi." Lý Hinh Ngữ đáp.

Nó dùng âm thanh cực kỳ chậm rãi mở miệng hỏi: "Làm thế nào?"

Ngay sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của An Lâm và Đại Bạch, một con ốc sên nho nhỏ từ cái khe ngực khiến cho người ta miên man bất định này chậm rãi bò ra. Con ốc sên này vô cùng xinh đẹp, có vỏ ngoài giống như vàng ngọc, thân thể giống như bạch ngọc, tạo hình lộng lẫy, thoạt nhìn vô cùng bất phàm!

"Này, Cự Tượng, sau này nhìn người chuẩn một chút, đừng mãi tiếp một số thể loại không có tài lực này, bản Oa rất mệt mỏi! Vả lại loại nghiệp vụ này lợi nhuận mang đến cũng thấp..." Con ốc sên nhỏ có chút bất đắc dĩ phàn nàn nói.

Lý Hinh Ngữ lập tức thay đổi bộ dạng đanh đá, thè cái lưỡi nhỏ ra, có chút xấu hổ nói: "Lần này không nhìn lầm nhé, nhìn tông môn thanh thế lớn như vậy, không ngờ chỉ là một tổ chức nghèo hèn chỉ biết khoác lác. Lời cũng nói ra rồi, dù sao cũng không thể không xây dựng cho bọn họ..."

Khóe miệng An Lâm lại co lại, khốn khiếp! Các người nói chuyện có thể quan tâm đến cảm nhận của người nghe một chút có được không? Sỉ nhục chủ sở hữu của người ta một cách quang minh chính đại như thế thật sự thú vị lắm sao?

"Được rồi, được rồi, vậy bắt đầu đi. Cô đi mô phỏng không gian, tôi đi tạo vật hư không." Ốc sên nhỏ nhảy từ bầu ngực trắng bóng của Lý Hinh Ngữ xuống mặt đất.

Ầm ầm!

Mặt đất rung động một trận.

Đám người họ nhìn lại lần nữa, con ốc sên nhỏ đã biến thành con ốc sên lớn siêu cấp cao khoảng trăm trượng!

"Hít... ánh sáng chói mắt quá!" An Lâm sợ hãi kêu lên.

Vỏ của con ốc sên lớn siêu cấp lấp lánh ánh vàng dưới ánh mặt trời, lóng lánh đến nỗi mắt của những người xung quanh dường như sắp bị mù.

Da của nó trong suốt sáng long lanh, giống như bạch ngọc, một cặp vòi hướng lên trời, đôi mắt nhìn xuống chúng sinh, giống như hồng hoang cự thú đang quan sát lũ sâu kiến nhỏ bé, khí thế bá vương vô hình làm cho lòng người dâng lên nỗi kính sợ.

Con ốc sên nhỏ uy quyền rất lớn, bây giờ lớn lên, uy quyền càng thêm khủng bố!

"Con ốc sên lớn này không đơn giản nhỉ..." Bạch Lăng đứng một bên ở bên ngoài quan sát, sợ hãi thán phục nói, "Ngay cả tôi, lúc đối mặt với con ốc sên lớn này cũng có một loại cảm giác tim đập nhanh."

Cảnh giới của tu sĩ Cự Tượng là Phản Hư hậu kỳ, tương đương với cảnh giới của Bạch Lăng, nhưng mà cảnh giới của con ốc sên lớn kia, Bạch Lăng lại không có cách nào dò xét được, rất có thể đã bước vào cấp độ thần thú!

Bạch Lăng có chút nghĩ không thông, mẹ nó ốc sên cũng có thể tu luyện tới cấp độ thần thú ư?

Bạn muốn nói là những loài bò sát trí tuệ cao truyền thừa từ thượng cổ, có được lực lượng huyết mạch cao như rùa hoặc là bá hạ còn nghe được. Việc những loài này trở thành thần thú còn có hi vọng.

Nhưng mà... Mẹ nó cái này là ốc sên đấy! Cô ấy chưa từng nghe nói qua thần thú cấp ốc sên, ngay cả cấp bậc tiên thú, nguyên thú cũng chưa từng có!

Còn có một điểm, cô ấy cũng không nghĩ ra.

Đường đường là thần thú Hợp Đạo, sinh vật cùng cấp với thần thú Chân Long và Phượng Hoàng, lại lấy chuyện xây dựng làm kế mưu sinh?

"Cự Tượng, bắt đầu đi!" Ốc sên lớn chậm rãi nói.

"Ừm, bắt đầu!" Lý Hinh Ngữ hít sâu một hơi, ngắm chặt hai mắt lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận