Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1658: Đột nhiên hiện lên ý nghĩ táo bạo

Thiên thần giống như là sư tử bị nhốt trong lồng.

Bọn chúng tuy nhiên ra không được, nhưng vẫn hung mãnh đáng sợ như cũ.

Thiên Đế hơi nhíu lông mày lại: "Bảy tên Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Khải, ba Thần Thú Hợp Đạo, hai Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Thần, ba Thiên Thần quyền hành, cái đội hình này đủ để san bằng một vùng, bọn chúng thật là để mắt đến cậu đó, An Lâm."

Hắn biết, tất cả đều là nhằm vào An Lâm.

An Lâm đau đầu nhức não một hồi: "Thiên Đế ngài đừng nói những lời này, ngài cho rằng tôi muốn được bọn chúng coi trọng như thế sao? Tôi cũng chỉ muốn làm một người tu tiên bình thường thôi!"

Thiên Đế vui vẻ: "Cái người tu tiên bình thường như cậu còn không bình thường bằng Thiên Đế chủ Thiên Đình như tôi đây, nguyện vọng này của cậu để kiếp sau thực hiện đi."

Hứa Tiểu Lan hừ nhẹ nói: "An Lâm sẽ không có kiếp sau đâu, đời này anh ấy sẽ không chết!"

Không hổ là Lan bảo vệ chồng, An Lâm nghe được câu nói này cảm giác rất ấm lòng.

"Không sai." Trần Trần khẽ gật đầu: "Lực lượng bên ngoài của Thiên Nhân Tộc ở bắc tuyến không hề giảm bớt, tôi đoán sự có mặt các thiên thần cấp cao này là từ bắc tuyến Thiên Môn chạy tới, bọn họ đã bị nhốt trong thé giới của Đề Na, chúng ta sao không thừa cơ đánh vào cửa của bọn chúng?"

Ý nghĩ này thật táo bạo!

Chỉ có kẻ điên mới có thể nghĩ như vậy?

Mọi người không nhịn được nuốt nước miếng một cái, trong mắt chứa thêm vài phần nóng rực.

Trong nháy mắt An Lâm biết được ý đồ của Trần Trần: "Cậu muốn nhân cơ hội này phá Bắc Thiên Môn?"

Mấy cái tên ngốc đần kia đều không quan trọng rồi, chính là vì muốn giết An Lâm, kết quả là không giết được An Lâm, ngược lại lại bị nhốt trong thế giới Gương Thần, đây chính là thời cơ tốt để trộm nhà!

"Được rồi, chúng ta vẫn phải bàn bạc cho xong làm thế nào để xử lý mấy tên Thiên Thần này đi." Nhìn thấy chủ đề lại bị lệch hướng, Đông Phương Tráng Thực lại phải uốn nắn lại phương hướng thảo luận của mọi người.

Nhưng không có người nào phản bác.

Lời vừa nói ra, mọi người đều kinh hãi.

"So với xử lý thiên thần, tôi càng nghiêng về hướng nắm lấy cơ hội..." Trong mắt Trần Trần hiện lên một ngọn lửa hiếm thấy, đó chính là ý chí chiến đấu không thể ngăn cản được.

Trần Trần vạch trần một phần mấu chốt quan trọng.

"Trước hết Đề Na không cần tham chiến, cô trốn ở thế giới Phượng Hoàng của Tứ Cửu Tiên tông đi, Thiên Thần Bầu Trời không tìm thấy cô, sẽ không cách nào ép buộc cô mở thông đạo của hai giới." An Lâm mở miệng nói.

Lần trước đại phá Nam Thiên Môn, cũng là bước tới đường cùng thập tử nhất sinh, bây giờ vẫn còn muốn phá thêm cửa nữa sao?

Đề Na khẽ gật đầu: "Người khổng lồ An Lâm, cậu nhất định phải chú ý an toàn!"

Bởi vì cái này thật sự là cơ hội rất khó có thể có được!

"Mấy thiên thần bên trong thế giới của Đề Na, chính là một mối họa ngầm rất lớn, chúng ta phải mau chóng xử lý mới được." Thiên Đế nói lên cách nhìn của ông ta.

Mọi người ăn ý với nhau, xuất phát hướng về phía giới Thương Bắc Sơn.

"Cho nên... Bây giờ chúng ta đang quay đầu trở về?" Hứa Tiểu Lan mở miệng nói.

"Trọng Thanh nguyên soái." Một đại tướng của Thiên Nhân Tộc vóc dáng khôi ngô quỳ một chân trên đất, hành lễ cung kính nói.

An Lâm, Thiên Đế, Hứa Tiểu Lan, Trần Trần, Đông Phương Tráng Thực, năm vị lão đại đứng trên không trung.

Đại tướng của Thiên Nhân tộc nói: "Ngay nói sau khi có thú tộc nhìn thấy hai thần thú ngã xuống thì nơi đó còn có năng lượng khủng khiếp bùng nổ, có lẽ lại xảy ra một trận chiến thần bí nào đó. Chỉ là, những thú tộc ở khoảng cách gần trận chiến này nhất đều chết cả, chúng ta vẫn không biết ở đó xảy ra chuyện gì..."

Tiểu tinh linh bay mất.

"Lột da?" Trọng Thanh cười lạnh một tiếng: "Nếu là các thiên thần Bắc Thiên Môn ra tay, An Lâm chắc chắn phải chết không còn nghi ngờ gì! Thật sự nghĩ An Lâm là vô địch thiên hạ sao? Dù hắn là đỉnh Phá Thiên cũng chỉ có lực chiến đấu của một thiên thần cấp cao, mà Bắc Thiên Môn chúng ta có tới năm thiên thần!"

Đại Tướng đang quỳ gối nghe vậy trên mặt hiện lên vẻ cuồng nhiệt: "Các thiên thần ra tay, An Lâm lần này nếu như không chết thì cũng bị lột da!"

Trọng Thanh khẽ gật đầu: "Xem ra là Thiên Thần Đại Nhân Môn của Bắc Thiên Môn đã ra tay, Thiên Biến Thần Hầu cùng Hồng Hoang Ma Hùng có lẽ cũng là bị bọn họ điều động khẩn cấp."

Tâm trạng vừa khẩn trương vừa hưng phấn.

Trọng Thanh khẽ gật đầu, hỏi: "Vụ việc của Ác Linh Thú Ngục điều tra ra được sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao Thiên Biến Thần Hầu và Hồng Hoang Ma Hùng lại không từ mà biệt?"

Đại tướng quỳ một chân trên mặt đất, toàn thân run rẩy, cũng không biết là sợ hãi hay là kích động, giọng gấp gáp nói: "Ngọc Khung Thiên Tôn cùng Thần Bức Đại Đế vẫn đi lạc, là bốn tên đại năng An Lâm, Thiên Tước Thần Nữ, Ma Huyết Kỳ Lân, Đề Na đó làm."

Lời vừa nói ra, dù là Trọng Thanh tướng lãnh cao nhất của đội quân liên minh Thiên Nhân Tộc ở bắc tuyến, cũng là không kìm được thay đổi sắc mặt: "Cái gì? An Lâm và Hứa Tiểu Lan xuất hiện trong Ác Linh Thú Ngục, còn giết hai tên Thần Thú sao? Sao bọn họ lại có lá gan đó?"

"Ác Linh Thú Ngục có thiên nhãn của thú tộc kiểm soát hệ thống, chúng ta vòng qua Ác Linh Thú Ngục, từ giới Thương Bắc Sơn tiến vào Bắc Thiên Môn, như vậy càng có thể đánh bất ngờ." Trần Trần đề nghị.

Một nguyên soái Thiên Nhân Tộc tóc trắng bay phất phới, hai mắt màu vàng, khí thế cuồn cuộn đứng ngạo nghễ ở hàng đầu đại quân, vẻ mặt tuy kiêu ngạo nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ lo lắng và ưu phiền.

Hai ngàn vạn liên quân của Thiên Nhân Tộc, phân ra chín cứ điểm, đóng quân ở phương hướng khác nhau, tạo thành một đại trận kinh thiên động địa, có thể khiến cho quân đội to lớn này liên hệ với nhau.

Giới Cửu Châu, Châu Phong Nguyên.

"An Lâm ơi là An Lâm... Uổng công bọn ta coi ngươi là kẻ thù lớn, thật không ngờ ngươi lại không biết nặng nhẹ còn dám giết Thần Thú ngay trước mắt thiên thần nữa, thật sự đúng là vô cùng ngu xuẩn." Trọng Thanh lắc đầu than nhẹ, trên mặt hiện lên vài phần khinh miệt và mỉa mai.

Suy cho cùng, đối thủ cũng chỉ là một tên phù dung sớm nở tối tàn mà thôi, điều này khiến hắn rất thất vọng.

"Truyền lệnh, chúng ta tổ chức lễ Tế Trời." Trọng Thanh đột nhiên nói.

"Nhưng mà Nguyên soái, bây giờ bên trong Ác Linh Thú Ngục vẫn chưa có kết quả..." Đại tướng của Thiên Nhân tộc có chút ngạc nhiên cất tiếng nói. Lễ Tế Trời chỉ khi Thiên Nhân tộc có chuyện vui mừng trọng đại mới được tổ chức, bây giờ tin chiến thắng còn chưa truyền đến, bọn họ đã tổ chức lễ Tế Trời...

"Hừ! Ngươi nói cho ta biết, năm vị thiên thần hợp sức lại tấn công An Lâm sao mà thua được chứ?"

Trọng Thanh nguyên soái hai mắt nhắm lại, giọng nói bao hàm uy thế cuồn cuộn.

Đại tướng Thiên Nhân tộc run lẩy bẩy, không phản bác được.

Đúng vậy, một cường giả cấp bậc thiên thần đã có thể san bằng một vực. Bây giờ có tới năm thiên thần cùng hợp sức hành động, An Lâm còn thế nào đánh lại sao?

"An Lâm chắc chắn sẽ phải chết không nghi ngờ gì, Thiên Nhân tộc chúng ta được dịp tổ chức lễ Tế Trời, chiêu cáo thiên hạ! Để toàn bộ sinh linh trên thiên hạ đều biết, An Lâm vì đánh vào Nam Thiên Môn của tộc chúng ta nên đã chết thảm ở Ác Linh Thú Ngục! Như thế mới có thể tăng thêm khí thế kiêu ngọa hung hăng đánh địch của Thiên Nhân tộc chúng ta!"

Bởi vì Nam Thiên môn bị phá, toàn bộ chiến tuyến của Thiên Nhân tộc lui về phía sau mười vạn dặm. Trọng Thanh thân là nguyên soái Thiên Nhân tộc, thật sự là vô cùng ấm ức, bây giờ có cơ hội phát tiết, hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

Cứ như vậy, hai ngàn vạn liên quân Thiên Nhân tộc phía Bắc, đột nhiên bắt đầu tổ chức đại lễ long trọng.

Bọn chúng ca hát nhảy múa, bọn chúng ca tụng trời xanh, bọn chúng ăn uống thoải mái.

Cùng lúc đó, một tin tức cũng bắt đầu được truyền ra từ bên trong Thiên Nhân tộc phía Bắc, chấn động toàn bộ đại lục.

Đám người An Lâm trong Ác Linh Thú Ngục đã giết chết Ngọc Khung Thiên Tôn và Thần Bức Đại Đế.

Đồng thời, bọn chúng cũng bị các thiên thần của Bắc Thiên Môn liên thủ vây giết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận