Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 288: Gần như thành người tàn phế

Cảnh tượng cuối cùng An Lâm nhìn thấy là sấm sét cực nóng chớp nháy không ngừng, tràn ngập khắp cả không gian.

Sau khi ánh sáng màu vàng từ lá chắn thệ ước ngăn cản được một phần sức mạnh của sấm sét thì lá chắn hoàn toàn vỡ vụn, những tia chớp còn sót lại thì tiếp tục đánh vào thân thể An Lâm, xé rách thân thể, khiến nội tạng của hắn bị chấn đến bể nát.

[Tinh tinh, đã kiểm tra xong, trái tim Thánh Ma đã bị phá hủy hoàn toàn...]

[Nhiệm vụ hoàn thành, trái tim bắt đầu truyền dẫn đạo pháp Nguyên Lôi tầng thứ hai...]

Đây là âm thanh cuối cùng của con người mà An Lâm nghe được.

Sau đó, hắn hoàn toàn chìm vào trong bóng tối.

Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu.

Rì rào, rì rào...

An Lâm nâng cái cổ lên, định ngồi dậy.

Mẹ kiếp! Tại sao thắt lưng của hắn lại không thể động đậy? Tay không thể cử động! Chân cũng không thể cử động nốt!

Đều là nhờ thực lực của hắn rất mạnh, lại còn quyết đoán, anh dũng liều mạng, có vậy mới lấy được thắng lợi vĩ đại!

Sau đó, hắn phát hiện một việc rất kinh khủng.

Hắn chớp chớp mắt, cuối cùng cũng nhớ lại những chuyện trước khi mình ngất đi.

An Lâm: "..."

Âm thanh của từng tiếng sóng vỗ truyền vào tai, An Lâm mơ màng mở hai mắt ra.

Không... Trừ những bộ phận từ cổ trở lên, tất cả đều không có cảm giác!

Ha... Rốt cuộc Thánh Ma cũng bị hắn giết chết!

Trên bầu trời xanh, mấy đám mây trắng đang nhàn nhã trôi lững lờ.

Cổ lắc lắc, nhưng thân thể hắn lại không thể nhúc nhích được một chút.

Cách đó không xa, một giọng nói bỗng nhiên truyền tới.

Ừ, trước tiên hắn phải đứng dậy cái đã.

"Anh An, cuối cùng anh cũng tỉnh, gâu!"

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến một từ, high paraplegia, hay còn gọi là liệt nửa người.

"Đại Bạch... Tiểu Sửu!" Hắn kêu to lên.

"Không cần hoảng sợ, không cần hoảng sợ... Lúc anh vừa bị nổ xong thì mới gọi là kinh khủng, cả người đều xám đen, ngay cả chân cũng không còn một cái, hại tôi và Tiểu Sửu đều bị dọa sợ gần chết, cứ tưởng anh sẽ không xong rồi!"

"Tôi chỉ hỏi, tôi bị làm sao?" An Lâm nước mắt lưng tròng, nói thêm: "Còn có thể cứu được không?"

Đại Bạch gãi đầu một cái, mở miệng: "Anh hỏi tôi, tôi biết hỏi ai đây... À đúng rồi, bây giờ Tiểu Sửu đã mang Tiểu Long đi chôn, dầu gì cũng đã cộng sự với nhau một thời gian, hắn đi cũng rất an tường."

"Tôi... Tôi bị làm sao vậy?" An Lâm đau khổ hỏi.

Nhưng lúc hắn và Lục Dực Long Đế mới ký kết khế ước nô bộc, hắn vốn cũng không bỏ bao nhiêu tình cảm vào trong đó.

Một trận tiếng bước chân vang lên dồn dập, mặt chó đầy lông đáng yêu mà oai phong của Đại Bạch xuất hiện trước mặt An Lâm.

An Lâm hơi xúc động mà mở hệ thống, nhìn vào cột công pháp.

Haizz... Lần trảm Thánh Ma này thật là biến đổi bất ngờ, hệ thống công pháp suýt nữa đã bỏ mạng luôn rồi.

Hắn chỉ muốn lợi dụng con rồng này để tìm tới hang ổ của bọn họ, phòng ngừa Yêu Long làm phản, cho nên hắn mới ký kết khế ước nô bộc. Nhưng khi hắn nghe được tin dữ về Yêu Long, trong lòng vẫn dâng lên nỗi đau thương.

Đại Bạch lè lưỡi: "Anh An, anh phóng ra một đầu đạn hạt nhân khiến Thánh Ma bị nổ đến ngay cả một hạt bụi cũng không còn, quá khí phách! Gâu!"

An Lâm: "... Tại sao Tiểu Long lại chết?"

Đại Bạch thở dài một hơi: "Tối hôm qua chịu một quyền kia của Thánh Ma, căn bản là hắn thở ra nhiều hơn hít vào. Sau đó anh lại bỗng nhiên tung ra đầu đạn hạt nhân, chúng tôi chưa kịp đưa hắn ra chỗ khác, cho nên cũng bị ảnh hưởng không nhẹ..."

Khóe miệng An Lâm co giật, vậy mà cũng gọi là đi rất an tường?

Hắn ngẩng cổ, hai mắt nhìn xuống thân thể bên dưới, phát hiện thân thể đã được bao bọc trong một đống vải trắng, ngoài ra còn có màu trắng của trận pháp chữa trị đang xoay quanh thân thể, liên tục trị liệu cho hắn.

Hắn vẫn có chút lo lắng: "Tình trạng hiện tại của tôi rốt cuộc là thế nào?"

An Lâm nghe nội dung cốt truyện biến đổi bất ngờ, nhìn lại hai chân mình vẫn còn, chắc cũng là công hiệu của Thanh Dương đan.

Đại Bạch lác cái đầu, thở dài nói: "Mặc dù khi đó anh có chết, nhưng cũng không khá hơn được bao nhiêu, chỉ còn một hơi thở. Nếu không phải Tiểu Sửu quyết định nhanh chóng, cưỡng ép luyện hóa nhẫn không gian của anh rồi tìm được trong đó cái viên này, tiên đan cấp chín Thanh Dương đan có thể cứu sống người chết, cho anh dùng tại chỗ... nói không chừng anh thật sự sẽ hết cứu rồi! Gâu!"

Đạo pháp Nguyên Lôi đã được nâng lên tầng thứ hai, đồng thời còn tạo ra một môn tiên pháp đặc biệt - thuật Tăng Lôi!

Công hiệu chủ yếu của nó là tăng cường uy lực của tiên pháp hệ Lôi.

An Lâm suy nghĩ một chút, nếu kết hợp công pháp này với thuật Dẫn Lôi, nói không chừng sẽ có kết quả bất ngờ.

Ngẫm thử mà xem, người khác ném vào người bạn tia chớp một trăm nghìn vôn, bạn trực tiếp dẫn tia chớp của người kia bay ngược về phía họ, còn khiến nó biến thành tia chớp một trăm năm mươi nghìn vôn, bạn nói người kia liệu có tuyệt vọng hay không?

Tôi ném tia chớp về phía ông đấy!

Tôi trở tay ném một cái, chính là hai tia chớp!

Nghĩ tới đây, An Lâm lại trở nên kích động, muốn làm thử xem hiệu quả thế nào.

Nhưng hắn nhanh chóng nhớ lại, giời ạ, hiện tại hắn là người mà ngay cả một ngón tay cũng không động đậy được! Tình trạng này thì chơi thuật Dẫn Lôi, thuật Tăng Lôi cái rắm, sử dụng thuật Thần Giám mắt trắng dã thì may ra còn tạm được.

An Lâm cũng không tức giận, chỉ quét mắt nhìn những chỗ khác trong hệ thống.

"Không sao đâu, tôi dùng công pháp Thanh Mộc Trường Sinh thì sẽ có thể dung hợp dược liệu của những đan dược kia."

"Anh An, như vậy không được, hiệu lực của tiên đan vẫn còn, bây giờ anh mà dùng linh đan thì chẳng những không có hiệu quả, mà còn có thể gây hại cho thân thể đấy!" Tiểu Sửu vừa nghe lập tức khẩn trương khuyên nhủ.

An Lâm: "Mau đút tôi ăn toàn bộ số đó đi!"

Tiểu Sửu nghe vậy liền sững sờ, không biết An Lâm hỏi chuyện này làm gì, hắn có chút nghi ngờ gật đầu: "Vẫn còn mười mấy viên linh đan ở trong đó."

Hiện tại, ngay cả ngón tay hắn cũng không thể động nổi, đương nhiên không dùng được nhẫn không gian.

An Lâm hít sâu một hơi, bỗng nhiên nói: "Tiểu Sửu! Trong nhẫn không gian của tôi có còn linh đan giúp khôi phục thương thế không?"

Vậy hẳn là vật gì đó còn hơn cả mấy thứ cao lớn ở trên kia, Đại Bạch và Tiểu Sửu cũng không biết, hắn nghĩ có thời gian thì nên đi hỏi hiệu trưởng, Doãn Hỉ hoặc là Hằng Nga một phen. Bọn họ có kiến thức rất rộng, chắc hẳn là sẽ biết.

"Anh An, anh đã tỉnh rồi!"

Một tiếng kêu mừng rỡ truyền tới từ đằng xa.

Chẳng mấy chốc, An Lâm đã thấy một cái mặt khỉ vô cùng kích động nhanh chóng tới gần.

An Lâm cảm thấy con mắt có chút cay, hắn nghiêng đầu, lúc này mới lên tiếng hỏi: "Tiểu Sửu, vết thương của tôi đại khái bao lâu mới lành, bao lâu tôi mới có thể tự đi lại?"

Trong ba người, sợ rằng chỉ có Tiểu Sửu là biết rõ thương thế của hắn nhất, pháp trận chữa trị cũng là do hắn làm.

Tiểu Sửu vuốt vuốt cái cằm giống như cái mông, có chút không chắc chắn nói: "Tôi đã kiểm tra qua vết thương của anh, trước mắt toàn bộ cơ thể xương cốt máu thịt đã khôi phục, kinh mạch vẫn còn đang liền lại, nguyên khí thì cực kỳ khô cạn, đoán chừng còn phải tê liệt hơn mười ngày nữa..."

An Lâm nghe vậy thì thở phào một cái, cũng còn may, không phải là tàn phế thật, chẳng qua là tê liệt hơn mười ngày mà thôi...

Nhưng đột nhiên, hắn lại ý thức được một vấn đề, hắn giờ đã bán thân bất toại (*), chuyện của Tiểu Long Nữ thì phải làm sao bây giờ, qua hơn mười ngày nữa là phải tựu trường rồi!

Thiên Thần có lẽ không phải chỉ chân thần đâu, nếu không thì yêu cầu này thực sự là có độc.

Hiện tại hắn... vẫn không hiểu.

Khi đó hắn đọc xong mà ngốc luôn, hoàn toàn không hiểu cái gì là trái tim Thiên Thần, cái gì là nước Thiên Thần, cái gì là quả thần Chí Tôn.

Lúc An Lâm ở thành Ba Lan, thật ra đã từng xem qua yêu cầu tấn thăng này.

Cảnh giới: Hóa Thần sơ kỳ, điều kiện đạt được: có được trái tim Thiên Thần, uống nước Thiên Thần, ăn quả thần Chí Tôn.

Con đường tấn thăng cảnh giới của hắn đã được đổi mới, đây là một bước nhảy vọt lớn của cảnh giới, tất nhiên không phải là chuyện đơn giản gì.

"Đừng nói nhiều, mau lấy linh dược ra cho tôi!"

Chịu đựng dâm uy của An Lâm, Tiểu Sửu không thể làm gì khác hơn là lấy mười mấy viên linh đan ra khỏi nhẫn không gian.

Sau đó, hắn chỉ thấy An Lâm một hơi nuốt hết mười mấy viên linh đan vào bụng, nuốt liên tục không ngừng.

Cảnh tượng này dọa Tiểu Sửu muốn hỏng, nếu hắn mà nuốt linh đan theo kiểu An Lâm thế này thì chỉ cần nửa phút thôi là cơ thể sẽ phát nổ rồi bỏ mình ngay!

Một vầng sáng màu xanh lục xuất hiện trên đỉnh đầu An Lâm.

Mười mấy viên linh đan ẩn chứa sóng năng lượng mãnh liệt, bắt đầu mạnh mẽ đánh thẳng vào từng vị trí trên thân thể hắn.

Công pháp Thanh Mộc Trường Sinh được phát huy đến cực hạn, nhanh chóng chuyển đổi hiệu lực của linh đan.

An Lâm nằm trên trận pháp chữa trị, vẻ mặt kiên định.

Long Đình, tôi đến đây!

Chú thích:

(*) Bán thân bất toại: liệt nửa người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận