Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1642: Liên quân Thiên Nhân tộc chiến tuyến phía bắc

"Đi thôi, chỗ này không nên ở lâu, chúng ta trở về thôi."

An Lâm thu nhẫn không gian về, mở miệng nói.

"Tôi cũng phải về Thiên Đình một chuyến, đi cùng mấy người vậy." Đông Phương Tráng Thực cũng nói.

Có thêm một lão đại Hợp Đạo mãn cấp đồng hành, chuyến đi này của An Lâm lại càng thêm ổn định.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đề Na, Đông Phương Tráng Thực, Thao Thiết cùng nhau bay về phía giới Cửu Châu.

Họ không hề biết rằng tại biên giới của Thú Ngục Ác Linh, đã sớm có một đội liên quân Thiên Nhân tộc tập kết, đồng thời cũng đang không ngừng phát triển rộng ra!

Hiện tượng kỳ lạ lúc Ngọc Khung Thiên Tôn chết đi đã lan đến toàn bộ Ác Linh Thúc Ngục.

Nếu như liên quân Thiên Nhân tộc ở phía bắc còn không biết thì mới gọi là có quỷ,

"Huyễn Mộng Thiên Thần, lần này chắc chắn An Lâm có mọc cánh cũng khó mà thoát được!" Một người đàn ông thân hình cao to mặc áo bào mây của Thiên Nhân tộc, khí tức cuồn cuộn khó lường vừa cười vừa nói.

Một thiên thần trên người khoác chiếc áo bào xám tro như lá cờ tung bay đang đứng giữa không trung, trên đầu là vòng thần có màu mâu xám, bên dưới ngũ quan tối tăm u ám có một hàm răng nanh sắc nhọn, giọng nói như mờ ảo: "Không sao, chỉ cần kéo được đám An Lâm kia vào Hồn giới của ta, tất cả liền kết thúc trong giây lát."

Có vẻ như trên lưng con Tích Dịch Thần Long màu vàng đất tựa như một đại lục cỡ nhỏ kia có một đám cường giả Thiên Nhân tộc đang nghiêm túc đứng thẳng. Một thân hình mơ hồ như sương khói, mờ ảo đến độ không chân thực, vòng thần trên đầu cũng như ẩn hiện đang ngồi ngay ngắn trên thần tọa, tay đang đặt trên tay vịn ghế.

"Đáng tiếc, ba vị đại nhân Ánh Sáng, Đại Địa, Biển Cả đều đã bị hãm chân cả rồi, nếu không chúng ta chẳng việc gì phải chuẩn bị nhiều đồ như vậy, cứ trực tiếp xông tới là được." Một thứ hình cầu màu trắng khẽ thở dài, xung quanh nó còn có chi chít những quả cầu tròn nhỏ màu đen vây quanh như vệ tinh, đỉnh đầu còn có một chiếc vòng thần cực kỳ xinh đẹp, đến mức khiến người nhìn không thể nào dời mắt nổi.

Bóng đen khẽ lướt trên không trung, che đi mặt trời phía trên, dường như đêm tối đã buông xuống.

An Lâm này đã lớn mạnh đến mức độ đấy rồi sao?

Chúng nó đã sớm chuẩn bị hành động, khởi động tất cả Thiên Nhãn có thể mở của Thú Ngục Ác Linh, quan sát động tĩnh của đám người An Lâm, lẳng lặng tập trung cường giả, tranh thủ tiêu diệt gọn kẻ địch đã xâm lấn Thú Ngục Ác Linh trong một lần!

Bên dưới đám thiên thần, con Tích Dịch Thần Long màu vàng đất nghe thấy mà toàn thân cũng phát run.

Thế nhưng, thật ra đây cũng chỉ là một con Thần Long màu vàng đất với thân hình dài hơn ba trăm dặm mà thôi.

"Theo tình báo mà người quan sát cuộc chiến gửi tới, thân phận của kẻ địch đã xác định, theo thứ tự là tông chủ An Lâm của Tứ Cửu tiên tông, nữ thần Thiên Tước – các chủ Viêm các, và tán tu Ma Huyết Kỳ Lân." Một nguyên soái Thiên Nhân tộc có khí tức mạnh mẽ quỳ một gối trên đất, vẻ mặt cung kính nói.

"Chúng ta không được chủ quan." Một cô gái tóc uốn màu lục khoác áo choàng, làn da trong suốt như ngọc nói, "Trong những bình luận về thực lực chiến đáu của Thiên Thần Giới chúng ta, An Lâm đã vượt qua cả thiên thần bình thường, lại xét đến những việc mà trước kia hắn đã từng làm, dù chúng ta có chú ý cẩn thận đến mức nào cũng đều không đủ."

Nó là một con Thần Long cảnh giới Hợp Đạo, đối mặt với sự tồn tại này mà cũng chỉ có thể run lẩy bẩy dưới chân bọn chúng, căn bản không dám có bất cứ duy nghĩ dám chống cự nào. Mà những thiên thần khủng bố này... hai thiên thần của Thiên Nhân tộc, ba vị thiên thần nắm giữ quyền năng, ấy vậy mà đang mưu đồ bí mật xem làm sao để giữ An Lâm lại Thú Ngục Ác Linh vĩnh viễn!

Một giọng nói vừa xa xăm nhưng cực kỳ dễ nghe vang lên: "An Lâm này đúng là không chịu yên tĩnh tí nào... Chuyện của chiến tuyến phía nam mới chưa qua được bao lâu, thế mà đã dám nháo loạn đến tận Thú Ngục Ác Linh rồi..."

Lúc đàu nó còn nghi ngờ về sự tích sáng chói được truyền rộng khắp đại lục Thái Sơ của An Lâm, thế nhưng bây giờ nó lại chỉ muốn nói rằng, chỉ sợ người trên đời vẫn còn đánh giá thấp An Lâm!

Nhiều thiên thần trong truyền thuyết như vậy lại cùng nghiêm túc tập hợp nghĩ mưu kế xem làm sao để giết chết An Lâm?

Phải biết rằng, chỉ cần tùy tiện ném một thiên thần đang ở đây ra ngoài thôi thì cũng đều là cấp bậc diệt thế!

Họ cũng biết nơi này không nên ở lâu, quyết định dùng tốc độ nhanh nhất để trở về giới Cửu Châu.

Lúc này, ở phía đông nam Thú Ngục Ác Linh.

"Khụ khụ... Cái này, dù sao cậu cũng đã từng trải qua chuyện với Đông Phương Mộng Khiết một lần rồi đúng không?" Đông Phương Tráng Thực hơi ngại ngùng khi nói ra.

Đây cũng chính là điểm khiến An Lâm luôn cảm thấy âu sầu.

Bởi vì hắn nuốt Huyết Ngọc Kỳ Lân của Đông Phương Tráng Thực nên sau khi tiến vào tòa thành đã được ngừng thời gian, không hiểu sao lại lọt vào trong mộng cảnh của Đông Phương Tráng Thực, sau đó gặp được Đông Phương Mộng Khiết, tiếp nữa là những cái 'ba ba ba' liên hồi...

Có thể bị năm thiên thần đối xử nghiêm túc như thế, dù nói An Lâm là thần linh cấp bậc Sáng Thế thì cũng không hề quá đáng!

"Hạt sinh mệnh hỗn độn này chính là thứ đồ quan trọng để cứu cô ấy." Đông Phương Tráng Thực nói.

An Lâm dám thề, từ nhỏ đến lớn hắn chưa bao giờ phải chịu nhiều cái tát như vậy!!

Đương nhiên, những tiếng 'ba ba ba' kia là từng cái tát cực kỳ nóng bỏng.

Kẻ địch mà những tu sĩ khác gặp phải đều là kẻ địch coi thường họ, chỉ phái ra đám binh lính nhỏ qua làm màu vả mặt, tăng lên theo từng cấp độ cảnh giới, còn kẻ địch mà hắn gặp phải thì lại chỉ muốn khiến hắn nổ bung...

An Lâm nhớ lại tòa thành đang bị thời gian ngưng trệ kia, nhớ tới cô gái làm nghề y có nụ cười dịu dàng kia, cùng với cả bàn tay nóng bỏng...

"Ừ, tôi vẫn nhớ..."

An Lâm khẽ gật đầu, loại tư vị mà bàn tay kia mang tới, chỉ sợ hắn sẽ nhớ nguyên cả một đời!

Đám An Lâm và Hứa Tiểu Lan đang vượt qua không gian, nhanh chóng tiến về phía trước.

"Tôi cũng nên biết?" An Lâm kinh ngạc quá độ, thứ đồ chơi này còn liên quan gì đến hắn đây?

Đông Phương Tráng Thực nghe được câu hỏi của An Lâm, hơi im lặng một lát sau đó mới nói: "Nói với cậu cũng không sai, chúng ta cũng được coi như là chiến hữu đồng sinh cộng tử rồi, cho nên chuyện này cậu cũng nên biết."

An Lâm hơi tò mò nhìn sang ông chú bên cạnh, mở miệng nói: "Ông mặc kệ cả nguy hiểm tính mạng chỉ vì cái được gọi là hạt sinh mệnh hỗn độn kia? Nó có ích gì chứ?"

"Ông tìm được cách để cứu cô ấy rồi sao?" Hai mắt An Lâm sáng lên, kích động hỏi.

Đông Phương Tráng Thực gật gật đầu với vẻ mặt quái lạ, sau đó lại lắc đầu: "Hạt hỗn độn sinh mệnh cũng chỉ có thể xóa bỏ được sự quấy nhiễu thời gian trong sinh mệnh cô ấy, nhưng về phần nối tiếp thời gian của quá khứ và thời gian hiện tại lại với nhau, tôi vẫn chưa tìm ra được biện pháp nào tốt..."

An Lâm nghe xong liền chìm vào trầm tư, hắn đột nhiên có một ý nghĩ to gan.

Tạm thời đè cái ý nghĩa to gan kia xuống, hắn mở nhẫn không gian của Ngọc Khung Thiên Tôn ra trước.

Là cường giả mạnh nhất Thú Ngục Ác Linh, chắc hẳn Ngọc Khung Thiên Tôn sẽ có không ít bảo bối đâu.

An Lâm luyện hóa nhẫn không gian, nhìn vào bên trong, lập tức có chút ngây người.

"Đây... đều là mấy thứ đồ linh ta linh tinh gì vậy?" An Lâm hít sâu một hơi.

Hắn phát hiện bên trong chất đầy các bộ phận và thi thể của rất nhiều loại hung thú, nó còn đang tỏa ra sóng dao động cực kỳ khủng khiếp, có thể thấy rõ rằng thực lực của đám hung thú này lúc còn sống cực kỳ mạnh mẽ.

An Lâm đột nhiên nhớ tới bí pháp Bách Thần Thú mà Ngọc Khung Thiên Tôn từng sử dụng.

Chẳng lẽ cái bí pháp kia có liên quan đến những khối xác này?

Ngoại trừ một vài thứ đồ linh tinh ra, hắn còn ngạc nhiên phát hiện được rằng Ngọc Khung Thiên Tôn có hơn một trăm sáu mươi triệu linh thạch, có thể xem như đây chính là người giàu có nhất trong số những đại năng siêu cấp mà hắn từng giết.

Hắn đếm sơ sơ lại tổng số tài sản của chính mình, tính thêm phần của Ngọc Khung Thiên Tôn nữa, hiện giờ đã có một tỷ hai.

Chút tiền ấy, ở giới tu tiên cũng được tính là người giàu sụ rồi đúng chứ?

Trừ những thứ đó ra, hắn còn phát hiện ra được một đống tài nguyên linh khí linh đơn, tám món tiên khí, mười sáu viên tiên đơn, còn hai mươi loại tài nguyên cấp Tiên, một tài nguyên cấp Thần.

Tiên khí An Lâm có thể cầm, có cơ hội sẽ đổi toàn bộ thành tiên kiếm, dùng để trả tiền.

Tiên đơn và tài nguyên cấp Tiên, An Lâm toàn chia hết cho Hứa Tiểu Lan, ngay cả món tài nguyên cấp Thần kia hắn cũng đưa cả cho Hứa Tiểu Lan. Bởi vì đó là hài cốt nguyên bản của cấp bậc Hợp Đạo trong Long tộc, có thuộc tính tương ứng với Hứa Tiểu Lan.

Đối với đám thú sủng và lão bà, hắn vẫn luôn rất rộng rãi mà!

Tốt xấu gì cũng là người thắng cuối cùng của trận chiến, An Lâm hắn chẳng hề mất mát gì cả.

Hắn nhìn vào món đồ hấp dẫn hắn nhất trong nhẫn không gian, một chiếc đĩa bát quái thủy tinh với vô số hạt ánh sáng màu xanh lam đang lơ lửng, cảm nhận được sóng dao động xung quanh nó, đây chính là một món Thần khí mãn cấp!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận