Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1997: Thiên Thần tối cao kinh sợ

Thiên Thần Quang Minh, và Thiên Thần Đại Địa đều sợ đến ngây người.

An Lâm?

Không ngờ lại là An Lâm?!

"Mẹ kiếp...tên An Lâm này...thật sự nghĩ rằng chúng ta không có cách trừng trị hắn sao?" - Thiên Thần Đại Địa không ngừng tức giận, giọng nói trở nên cực kỳ lạnh lẽo.

"Vậy là chiến lược đại sát khí của chúng ta hỏng rồi..." Thiên Thần Quang Minh vẫn còn đắm chìm trong đả kích lúc trước, dường như chưa trở lại bình thường.

Trước đây nàng không đếm xỉa đến những tổn thất trong chiến trận, liều lĩnh khiến cho quân đội của giới liên quân Cửu Châu hao tổn, đại quân một trăm triệu Thiên Nhân tộc bị cô ta làm tổn thất chỉ còn mười triệu! Cô ta cho rằng tiêu hao binh lực liên quân Cửu Châu nhiều một chút thì đại quân một tỷ Thiên Nhân tộc nhất định sẽ giáng một đòn trí mạng vào Nhân tộc.

Kết quả thì sao? Giờ lại nói với cô ta một tỷ Thiên Nhân tộc không còn?!

Thiên Thần Hải Dương cũng đau lòng muốn chết, nó đem chuyện trước đây kể rõ đầu đuôi, bao gồm cả việc nó muốn xoá bỏ trí nhớ của Lam Tiểu Nghê, khống chế thuỷ binh, cả việc An Lâm tìm thấy nó thần kỳ như thế nào, và cả việc An Lâm tài tình ra sao khi tìm được cách đánh bại đại quân của nó...

Thiên Thần Quang Minh trầm giọng nói: "Chuyện này để sau hãy nói, trước tiên ngươi cứ bảo vệ Tây Thiên Môn cho tốt."

Không, giờ mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

Hai vị Thiên Thần vừa tức vừa hận Thiên Thần Hải Dương. "Trừng phạt ngươi? Bây giờ ngươi tỏ vẻ muốn chết, chúng ta mà trừng phạt ngươi nữa thì có mà giết luôn ngươi đi cho xong?!

Chuyện này kết thúc rồi sao?

Nhưng nó cũng chân thực đến mức làm người ta không thể phản bác được.

Việc này khiến cho liên quân Cửu Châu bị doạ không nhẹ.

Thiên Thần Quang Minh và Thiên Thần Đại Địa nghe xong đều cảm thấy kinh hãi một trận.

Hôm đó, phía Đông đại lục Thái Sơ đột nhiên có luồng sáng cực kỳ đáng sợ bùng lên, từng trận từng trận nổ ra mạnh mẽ, không ngừng lập loè chớp tắt.

Thiên Thần Hải Dương khóc lóc than thở, bi thương biến thành nước biển, nó muốn Thiên Thần Đại Địa và Thiên Thần Quang Minh nghiêm khắc trừng phạt nó, nếu không nó sẽ rất áy náy.

Việc này cũng quá là trùng hợp đi!

Thiên Thần Quang Minh và Thiên Thần Đại Địa ngừng truyền tin.

Thế nhưng cảnh tượng đó chỉ xuất hiện trong một giờ rồi dần biến mất.

Bọn họ hận Thiên Thần Hải Dương chết đi được, ngay thời khắc quan trọng lại có thể đánh rơi liệm tử (là cái dây chuyền), có lẽ vì quá tức giận, thậm chí đến cả sức lực mắng to cũng không có.

Thiên Nhân tộc không tấn công, Thiên Thần quyền uy tối cao cũng không đánh đến đây.

Tại Bạch Quỳnh Hải kế bên đại lục Thái Sơ, Đại Địa rung chuyển dữ dội, một nguồn năng lượng khủng bố thoát ra ngoài, giống như tiếng gầm thét của mãnh thú thượng cố muốn làm cho Đại Địa tách ra, sụt nứt hoàn toàn, để Đại Địa không còn là Đại Địa nữa.

Vội vàng kéo chuông báo động mức cao nhất, chuẩn bị giao chiến bất cứ lúc nào.

Tuy rằng Thiên Thần quyền uy tối cao không có trí tuệ và tài năng toàn diện nhưng khi tập trung lực lượng nhằm vào việc gì đó tiến hành thôi diễn vẫn có thể thu được rất nhiều tin tức.

"Với Thiên Thần Hải Dương mà nói, nó cũng bị tổn hại rất lớn..."

Vốn nghĩ rằng mượn sức đại quân Thiên Nhân tộc để áp chế loài người, khiến cho bọn họ cảm nhận sự tuyệt vọng, giờ thì hay rồi, hắn lại là người đầu tiên cảm thấy tuyệt vọng.

Đột nhiên xuất hiện giọng nói của Thiên Thần Đại Địa: "Quang Minh, Hải Dương không phải lãnh địa của ta, ngươi có biết rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì không?"

"Tìm một ngày tốt khởi động đại chiến đi!"

Mọi thứ an tĩnh trở lại, chỉ có đám liên quân mờ mịt, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi hoàn toàn không biết vở tuồng này do ai diễn.

Thiên Thần Sinh Mệnh dung mạo xinh đẹp vô song cùng với Thiên Thần Thiên Không tạo thành từ những đám mây trắng đang đứng trên nhánh cây, cả hai có chút yên lặng.

Trên đỉnh của thần thụ Thông Thiên.

Trung tâm biến Bạch Quỳnh.

Thiên Thần Quang Minh khẽ nói:"Ta đã dùng hết cách truy tìm hơn mười ngàn lần, phát hiện tuy sự việc này rất trùng hợp nhưng không thấy địa phương nào bị bỏ sót. Lam Tiểu Nghê đang liều chết phản kháng, Thiên Thần Hải Dương thật sự muốn sửa đổi ký ức của nàng, Thôi diễn thuật của An Lâm thật sự quá mạnh mẽ nên Thiên Thần Hải Dương mới bị phát hiện, hơn nữa sau đó Thiên Thần Hải Dương còn liều mạng chiến đấu với An Lâm..."

"An Lâm...tên đáng chết nhà ngươi!!!!" - Thiên Thần Đại Địa cảm thấy mặt nóng như lửa đốt, vốn dĩ trong lòng không có gì lo lắng lại bị trận phong ba do An Lâm tạo ra làm cho đứng ngồi không yên.

"Chúng ta vẫn còn một kế sách, chẳng qua bây giờ dùng kế sách này e là tỷ lệ thành công không cao. Nhưng chúng ta cũng chỉ còn sự lựa chọn này mà thôi..." - giọng Thiên Thần Quang Minh mờ mịt xen lẫn vẻ bất đắc dĩ và lo âu.

Nói tới kế sách này, khí lực của Thiên Thần Đại Địa mới hồi phục một chút.

"Thiên Thần Hải Dương đã bị thương giờ lại thêm tổn thất nữa rồi."

Thiên Thần Đại Địa rất lo lắng:"Vậy giờ chúng ta phải làm sao?"

Thiên Thần Quang Minh thở dài nói:"Chúng ta cố ý tiến vào đại lục Thái Sơ sát hại sinh linh, vốn dĩ chính là làm chuyện nghịch thiên, bị thiên đạo đoạt đi vận may là chuyện đương nhiên..."

Thiên Thần Đại Địa nghe vậy không nhịn được thở dài: "Sao chúng ta lại xui xẻo như vậy? Chẳng lẽ thiên đạo lại đoạt đi vận may của chúng ta?"

Bọn họ đều biết tin tức do Thiên Thần Hải Dương truyền đến, tâm trạng cực kỳ phức tạp.

"Ngươi..." - Thiên Thần Sinh Mệnh khẽ hé đôi môi phấn hồng - "Ngươi nhận ra được chuyện gì sao?"

"Những gì Thiên Thần Hải Dương nói đều là sự thật, hơn nữa, nếu vào thời khắc mấu chốt, An Lâm hay Bính Kính muốn giữ lại Thiên Thần Hải Dương, cho nó một đòn chí mạng thì..." Tuy Thiên Thần Thiên Không suy luận sâu sắc hơn Thiên Thần Quang Minh vài phần nhưng kết luận vẫn giống y nguyên.

Thiên Thần Sinh Mệnh khẽ nhăn hàng mi thanh tú, nhỏ giọng nói"Chuyện này không dễ thực hiện đâu. Điều này không chỉ là đả kích nặng nề đối với Quang Minh và Đại Địa mà còn ảnh hưởng rất nhiều đến kế hoạch của chúng ta nữa."

Thiên Thần Thiên Không thản nhiên nói: "Đây có tính là chúng ta tự làm tự chịu hay không nhỉ?"

Thiên Thần Sinh Mệnh cười khổ, nói: "Ban đầu không nên giao An Lâm cho tên Thiên Thần đó".

Đúng là vì giao An Lâm cho tên Thiên Thần đó nên giờ An Lâm mới có thực lực lớn mạnh như vậy. Nếu thân thể của An Lâm không có đại thành thì làm sao hắn có thể nhân cơ hội này tiêu diệt hết một vạn quả trứng của Thiên Nhân tộc?

Vào lúc các Thiên Thần quyền uy tối cao đang cực kỳ phiền não thì ở Thuỷ Thượng Tiên Địa lại tràn ngập vui mừng.

"Ma tôn Lăng Cổ hồi sinh rồi, hồi sinh rồi!!!!!!"

"Trời ạ! Hắn kêu lớn quá!"

"Cố lên! Gắng sức thêm chút nữa!"

Thành viên của liên minh Tây Hải điên cuồng nhìn lăng cổ Ma Tôn, thậm chí có người còn lớn tiếng reo hò.

"A a a a...!" Chân thân ma tôn hơn mười vạn trượng đứng trên biển, đột nhiên bụng càng ngày càng lớn, dường như có vật gì đó muốn thoát ra ngoài.

Một ngày này, lăng cổ ma tôn nhờ ăn trứng Thiên Nhân mà tiến vào Hợp Đạo hậu kỳ.

Hiện tượng kỳ lạ bắt đầu xuất hiện.

Hành động vĩ đại lần này của ma tôn khiến cho hắn đạt được danh hiệu "Ma tôn ăn trứng".

Có thể ăn một vạn quả trứng Thiên Nhân trong thoáng chốc, ngươi có thấy đáng sợ hay không hả?

Trong số các thành viên liên minh Tây Hải tại đó, có người kêu to "Cố gắng lên!", lại có người lớn tiếng bảo :"Dùng sức đi!"

Cuối cùng, vào lúc ma tôn đột phá kêu to một tiếng:"A a a a a...!!"

"Ầm!" - Một tiếng vang rất lớn nổ ra.

"Phá rồi, phá rồi!"

"Rốt cuộc ra rồi!"

"Ma tôn ăn trứng đột phá thành công rồi!"

Thần lực bắt đầu bao phủ khắp nơi.

Bọn họ cũng biết rằng chính ma tôn đã ăn một vạn quả trứng. Một vạn quả trứng đó!!! Ăn một vạn quả trứng vào bụng là khái niệm gì cơ chứ? Còn chưa có mấy người được thử nuốt vào loại nhiễm sắc thể tổ truyền này đâu, huống chi lại còn nuốt lượng trứng lớn như vậy.

Mấy chục vạn thành viên của liên minh Tây Hải biết trước đây An Lâm không những cứu Lam minh chủ của bọn họ mà còn thành công phá hư mưu kế khủng bố của Thiên Thần quyền uy tối cao, do đó cực kỳ phấn khích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận