Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1858: Âm thầm giúp đỡ.

"Còn phải tiếp tục giúp?" Cô gái có mái tóc dài đen như mực hơi ngần ra, nhẹ giọng nói: "An Lâm không yếu mà, bây giờ có thể nói cậu ta là mạnh nhất trong số Quyền Bính Thiên Thần bình thường rồi."

"Còn chưa đủ. Tôi muốn bồi dưỡng cậu ta thành tồn tại có thể uy hiếp được cả Quyền Bính chí cao vô thượng." Khuôn mặt trên không trung chậm rãi mở miệng nói.

"Không Trung, anh điên rồi sao?!" Cô gái có mái tóc dài đen như mực trợn mắt nhìn mặt người trên trời cao, nổi giận nói: "Anh làm như thế là đang dưỡng hổ vi hoạn, quá mạo hiểm, tôi không đồng ý!"

Cái gương mặt giống như mặt người kia, chính là một trong sáu người nắm giữ Quyền Bính tối cao, Thiên Không Thiên Thần.

Mà nữ tử có mái tóc dài, khuôn mặt cực kì xinh đẹp kia, chính là Chúa Tể tối cao của sinh mệnh, nắm giữ Quyền Bính tối thượng, Sinh Mệnh Thiên Thần.

"Đừng lo lắng, tôi đã tính qua, cho dù An Lâm có thể địch nổi một trong sáu chí tôn, thì nhân tộc vẫn sẽ đi về phía diệt vong. Bọn họ không thể đánh lại tam đại chí tôn liên thủ với nhau." Thiên Không Thiên Thần lãnh đạm nói.

"Phương pháp tiên đoán của ngươi, mặc dù tính toán không bỏ sót, nhưng cũng chỉ là tính toán không bỏ sót dưới sự cho phép của Thiên Đạo mà thôi. Ngươi không thể nào tính ra được những chuyện còn vượt qua cả tầm khống chế của Thiên Đạo." Sinh Mệnh Thiên Thần vẫn còn do dự.

"Yên tâm đi, cho dù là tình huống không có cách nào khống chế, chúng ta không phải là vẫn còn một chiêu cuối cùng sao? Chẳng lẽ cô cho rằng có người có thể phá vỡ đòn sát thủ của chúng ta sao?" Thiên Không Thiên Thần kiên trì nói.

"Ai." Cuối cùng cô gái cũng phát ra một tiếng thở dài bất đắc dĩ.

Sinh Mệnh Thiên Thần: "..."

Mấy tiếng chim kêu linh hoạt kỳ ảo truyền tới từ đầu cành cây phía dưới.

Thiên Không Thiên Thần chậm rãi nói: "An Lâm không phải là có thể hấp thu lực lượng Quyền Bính sao? Vậy thì chúng ta lại cho cậu ta thêm lực lượng Quyền Bính khác. Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, tôi có thể cảm giác được, cậu ta đã lấy được Kim Thủy Hỏa Thổ, chỉ còn thiếu mỗi thuộc tính Mộc nữa thôi. Cô hãy phái một Thiên Thần có liên quan đến thuộc tính mộc đến cho cậu ta đi."

Lại là một khoảng thời gian trầm mặc kéo dài.

Tây Hải Liên Minh.

Cô gái có mái tóc dài màu đen trầm mặc.

"Đúng rồi, nhớ ngụy trang cho cẩn thận một chút, đừng để cho cậu ta phát hiện ra được là chúng ta có ý tặng chỗ tốt đến." Thiên Không Thiên Thần đột nhiên lại bổ sung một câu.

Gió lay qua lá cây tạo ra tiếng vang xào xạc.

"Sinh Mệnh, cô hãy nghiêm túc suy nghĩ một chút đi. Nếu như Quang Minh, Địa Dương, Đại Địa diệt xong Nhân tộc, không thể vẫn lạc hai vị chí cao thì kế hoạch diệt sạch tất cả sinh linh trên thế giới của chúng ta không có cách nào có thể chấp hành một cách trót lọt được." Thiên Không Thiên Thần tận tình khuyên bảo nói.

"Anh nói đi, anh muốn tôi phải làm thế nào?" Sinh Mệnh Thiên Thần hỏi.

Một cái vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện ở bên bờ đại lục, kinh động đến không ít sinh linh trên đất liền.

Cô gái xuất thần nhìn giải phân cách giữa ban đêm và ban ngày ở phía xa, một đôi tròng mắt màu đỏ giống như mặt trời, lại giống như tinh quang sáng lạn, khiến cho người ta nhìn vào đều phải mê muội.

Cột nước giơ lên trời nhắc cao một cái đại lục rộng lớn vô cùng, ở trong Thái Sơ đại lục mênh mông vô tận có không ít chuyện lạ cũng là một loại kỳ cảnh khó có thể thấy được.

Sinh Mệnh Thiên Thần tâm tính thiện lương cảm thấy mệt mỏi, nhưng vẫn gật đầu.

Thủy Thượng Tiên Địa xê dịch đến bên bờ Tây Hải.

" Được." An Lâm sung sướng thưởng thức hải sản.

"Thật đúng là không nghĩ tới, Lam tiểu đệ cô lại có tay nghề lợi hại như vậy." An Lâm một bên hưởng dụng món ngon, một bên vui tươi hớn hở khích lệ nói.

"A. Ăn thật là ngon!" Cô nheo mắt lại hưởng thụ nói.

"An Lâm lão đại, mùi vị như thế nào?" Lam Tiểu Nghê đứng bên cạnh có chút thấp thỏm hỏi.

An Lâm khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

An Lâm ngồi ở trên ghế nằm, gió biển thổi, đắm mình trong ánh mặt trời, nồng nhiệt ăn hải sản mà Lam Tiểu Nghê chú tâm điều chế ra.

Lam Tiểu Nghê giơ bàn tay lên để cho An Lâm xem Thần Ấn ở phía trên, cười nói: "Đừng quên, tôi cũng là một người chưởng quản Thủy Chi Quyền Bính nha, còn lợi hại hơn so với Thiên Thần Quyền Bính bình thường đó, sẽ không kéo chân sau của anh."

An Lâm khẽ cau mày: "Đi nơi đó rất nguy hiểm."

"An Lâm lão đại, tôi cũng phải đi chung với anh để dò xét biển động sâu bên trong lòng Tây Hải." Lam Tiểu Nghê đi tới, thần sắc kiên định nói.

"Những phiến cá được thái mỏng này tươi ngon mềm mịn, vô cùng ngon miệng, mỗi một chút lượng nước và vị tươi mới bên trong đều có thể bảo lưu hoàn chỉnh, tạp chất cũng bị loại bỏ không sót chút nào, có thể nói là hoàn mỹ không tì vết. Hơn nữa phối hợp với nước tương mùi vị đậm đà, nhất định là sự kết hợp tuyệt với nhất, ăn rất ngon!"

Chẳng biết tại sao, cô cứ có cảm giác lần này ăn còn ngon hơn những lần trước cô làm.

Hai người thưởng thức hải sản, bất tri bất giác, lại qua một ngày nữa.

Ngày thứ hai.

Lấy được tán dương Lam Tiểu Nghê cười cực kì rạng rỡ, trong lòng tràn đầy cảm giác thành tựu, vui vẻ nói: "Nếu như anh thích, ngày mai tôi lại làm cho anh ăn tiếp."

Lam Tiểu Nghê một tay chống cằm, một tay dùng que gỗ xiên qua một miếng cá óng ánh trong suốt, bỏ vào bên trong cái miệng nhỏ xinh xắn, cẩn thận nhai kĩ.

Thịt tươi non ngon miệng, không chỉ có mùi vị rất tốt, mà còn ăn nhiều như thế nào cũng không ngán.

Nếu như bàn về mùi vị, có thể nói đây là hải sản ngon nhất mà cậu được ăn từ trước đến nay.

"Huống chi, tôi còn là minh chủ của Tây Hải Liên Minh, tôi có trách nhiệm loại bỏ tất cả những nhân tố có khả năng gây ảnh hưởng đến sự ổn định của Tây Hải." Lam Tiểu Nghê kiên trì nói.

An Lâm suy nghĩ một chút, bây giờ địch nhân có thể uy hiếp đến Lam Tiểu Nghê cũng không nhiều, để cho cô đi theo mình, cũng là một trợ lực không tồi, nên gật đầu đồng ý.

"Được, nhưng mà cô phải đồng ý với tôi, khi nào gặp được nguy hiểm mà cô không thể giải quyết thì nhất định không được ham chiến mà phải chạy trốn trước tiên." An Lâm dặn dò.

"Được, tôi đồng ý với anh." Lam Tiểu Nghê gật đầu sảng khoái.

Cứ như vậy, hai người hợp thành một đội ngũ, trang bị cẩn thận, rồi đi sâu vào bên trong biển Tây Hải.

Dọc theo đường đi, Lam Tiểu Nghê còn ném ra từng cái bong bóng thật lớn lên bầu trời.

Như cô đã từng nói, đây là cách chuyên môn dùng để theo dõi kẻ địch, từng cái bong bóng đều có thể theo dõi được tất cả động tĩnh xảy ra trong phạm vi ngàn dặm.

Đương nhiên, bong bóng này chỉ có thể nhìn rõ được hướng đi của quân đội Thiên Nhân Tộc. Còn đối với những Thiên Thần có thực lực mạnh mẽ, bọn họ có nhiều loại phương pháp có thể tránh khỏi bị điều tra, nếu không thì trước đó Lam Tiểu Nghê đã không lâm vào tình cảnh nguy hiểm một đánh ba.

Phi hành một khoảng thời gian.

Cuối cùng hai người nhìn thấy được biển động ở phía xa.

Nhìn từ đằng xa, giống như là một cái đại dương xanh thẳm mênh mông bát ngát đột nhiên bị thủng một cái lỗ lớn.

Trọng lực kì lạ bao phủ bốn phía, khiến cho ngay cả An Lâm dùng thần thức dò xét cũng bị quấy rối, chứ đừng nhắc tới những người mà tu vi yếu hơn cậu. Trọng lực kia rất hỗn loạn, hơn nữa lại rất đáng sợ, giống như là sâu như biển, sâu đến nỗi có thể im lặng chiếm đoạt tất cả ý thức, linh hồn. Chỉ cần đến gần cửa hang, sẽ khiến người ta cảm thấy mình đang liên tục chìm xuống lại chìm xuống tiếp, chìm sâu vào Vĩnh Vô Chi Cảnh, cuối cùng ngay cả ý thức của bản thân cũng tiêu tan, giống như chìm vào giấc ngủ vĩnh viễn.

Có thể nói là, sinh linh có cấp bậc thấp hơn Phản Hư mà tới đây, thì ngay cả thần trí cũng không có cách nào giữ vững.

"Trước đó chúng tôi phái ra khoảng năm tiểu đội đi dò xét dị thường của cửa hang này, thậm chí một đội cuối cùng còn có Phản Hư đại năng đã lĩnh ngộ lực lượng thần đạo. Nhưng mà tất cả đều không ngoại lệ, bọn họ còn chưa kịp truyền ra tin tức gì thì đã biến mất không một tiếng động. "Lam Tiểu Nghê vẻ mặt ngưng trọng nói.

An Lâm gật đầu nói: "Đi thôi, để cho chúng ta nhìn xem, bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cô cẩn thận một chút, đi sau lưng tôi."

Lam Tiểu Nghê nhìn bóng lưng bạch y trước mắt, nụ cười nhạt nhưng chân thành: " Được, An Lâm lão đại."

Trọng lực tầm này còn chưa đủ để ảnh hưởng đến An Lâm và Lam Tiểu Nghê.

Hai người tới được chính giữa cửa hang to lớn, nhìn cửa hang khổng lồ dài tới nghìn dặm, bên trong tối tăm u ám, nhìn không thấy đáy, chỉ có nước biển xung quanh đánh vào phát ra tiếng nổ lớn "Ào ào" không dứt bên tai. Nhìn rất mạnh mẽ, cũng rất đáng sợ, tựa như Tây Hải rộng lớn như vậy, cũng không có cách nào lấp đầy hang động khổng lồ này.

Bọn họ bắt đầu chậm rãi hạ xuống, thăm dò cửa hang bí ẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận