Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1956: Nhiệm vụ gian khổ của cô giáo Cổ Long Đế

Thật ra Hiên Viên Thành cũng không nói sai điều gì.

Bây giờ tổng hợp sức mạnh, chiến lực đỉnh cao, tình hình bên trong và tiềm lực phát triển của Tứ Cửu tiên tông đều vượt qua tứ đại tông môn, thậm chí còn vượt qua cả thế lực Thiên Đình.

Cho dù phóng tầm mắt nhìn xa hơn thì cũng có thể sánh ngang với các thế lực siêu nhiên có thần linh Sáng Thế trấn giữ.

An Lâm nói rõ thực lực của kẻ địch cho các thành viên mới, không chỉ không khiến đối phương sợ hãi mà còn khơi dậy ý chí chiến đấu của bọn chúng, ai nấy đều bày ra dáng vẻ thấy chết không sờn.

Điều này nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng cũng khiến hắn vô cùng vui vẻ.

Hắn bắt đầu gửi bùa truyền âm cho Cổ Long Đế.

Rất nhanh bùa truyền âm đã được kết nối, từ bên trong truyền ra một giọng nói khí khái hào hùng.

"Này, An Lâm, có chuyện gì thế?"

Thật ra cô rất muốn từ chối, cô còn lặng lẽ thề rằng sẽ không dạy người mà An Lâm đưa đến nữa. Nhưng mà hiếm khi có thành viên mới gia nhập bang Phá Thiên, đây là cơ hội hiếm có để thế lực Phá Thiên lớn mạnh, vì sự nghiệp Phá Thiên, vì sinh linh toàn thế giới, cô không thể từ chối chuyện này được...

Cổ Long Đế thở phào nhẹ nhõm, đang muốn nói tiếp.

An Lâm bị phản ứng của Cổ Long Đế dọa cho sợ hết hồn: "Hả? Cô giáo Cổ Long Đế, sao thế?"

"Cảnh giới không cao." An Lâm nói.

"Còn tới nữa? Cậu còn tới nữa?!" Cô hoảng sợ kêu lên.

Đây mà gọi là cảnh giới không cao đấy à? Đây mà là cảnh giới không cao sao?!

"Là thế này, cô giáo Cổ Long Đế, chỗ của tôi mới nhận chín bạn nhỏ muốn dấn thân vào sự nghiệp Phá Thiên vĩ đại, muốn nhờ cô truyền thụ một ít chân ý và chiêu thức của hệ Phá Thiên..."

An Lâm tiếp tục nói: "Sáu Hợp Đạo đỉnh phong, ba Hợp Đạo trung kì."

Cô vừa mới dưỡng thương xong! Lần trước bị Tiểu Thố Thố mà An Lâm đưa đến đánh tới mức nghi ngờ vào cuộc sống rồi, bây giờ lại dẫn học sinh mới đến cho cô, hơn nữa còn là chín người, muốn giết cô đó hả?!

Cổ Long Đế ở vùng đất Ánh Sáng Vĩnh Hằng nghe vậy thì hoảng sợ ngồi bật dậy.

Cổ Long Đế không nhịn được hỏi: "Mấy người bạn nhỏ kia của cậu... có cảnh giới gì?"

"Yên tâm đi, cô giáo Cổ Long Đế, mấy người bạn nhỏ tôi dẫn đến rất ngoan, sẽ không gây chuyện đâu." An Lâm cho rằng Cổ Long Đế nhớ lại chuyện gì không mấy tốt đẹp liền khuyên.

"Không... Không có gì..." Cổ Long Đế vội vàng đè nén cảm xúc.

Cổ Long Đế suy nghĩ một chút, đối phương mới chỉ là cảnh giới Hợp Đạo thôi, không phải là cảnh giới Sáng Thế, chắc cô có thể trấn áp được, sẽ không xuất hiện bi kịch học sinh quật ngã giáo viên đâu, vì vậy cô chần chừ một lát rồi đồng ý.

Suýt nữa thì Cổ Long Đế phun ra một búng máu rồng.

Nếu không dùng thuật pháp hệ Phá Thiên thì mấy người kia có thể đánh chết cô đấy.

Lúc ấy An Lâm lại quên mất Bạch Tiểu Hổ, vẫn cho rằng Bạch Tiểu Hổ là một vật cưỡi bình thường, may mà Dương Viễn nhắc nhở hắn.

Cô giáo Cổ Long Đế thật là chu đáo quá.

Không gian nứt ra.

An Lâm cũng vui vẻ đồng ý luôn.

"Cô giáo Cổ Long Đế, sau này xin nhờ vào cô!"

"Được rồi, bảo họ chờ tôi ở Tứ Cửu tiên tông, tôi sẽ tự đến đó." Cổ Long Đế gật đầu nói.

Thậm chí cô còn cảm nhận được một uy áp viễn cổ của đối phương từ trong huyết mạch của mình

Cổ Long Đế mở to đôi mắt màu máu, trên khuôn mặt xinh đẹp hào hùng hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Từng giọng nói vang lên.

Là đến tận cửa phục vụ nha.

Cổ Long Đế với vóc người cao gầy, mặc một cái long bào màu sắc rực rỡ, đôi chân dài màu lúa mạch đi một đôi giày màu đỏ như máu xuất hiện ở cửa của Tứ Cửu tiên tông.

Sau đó cô liền nhìn thấy chín con Chu Tước với khí tức rất mạnh và Bạch Tiểu Hổ hành lễ với cô.

"Bái kiến cô giáo Cổ Long Đế!"

Chín con Chu Tước và Bạch Tiểu Hổ ngoan ngoãn nằm trên sân cỏ chờ giáo viên của chúng.

Xọat.

Chín với mười cũng không khác mấy.

Nhưng mà cũng không sao.

Đây... Rốt cuộc đây là...

"À, quên mất không giới thiệu với cô, đây là Nam Ly, U La, Băng Tâm... đến từ Chu Tước nhất tộc."

"Đây là Bạch Tiểu Hổ, con gái của Bạch Hổ đến từ Bạch Hổ nhất tộc."

An Lâm vội vàng giới thiệu trước.

Cổ Long Đế hít ngược một hơi long khí.

Mẹ nó!!

Dẫn cả chiến lực nòng cốt của bốn thánh thú đến cơ á?

Rốt cuộc tại sao An Lâm có thể làm được vậy?!

Bình tĩnh! Cổ Long Đế cô là giáo viên, phải tỏ ra không được sợ hãi, phải giữ được uy nghiêm của người thầy, nhất định phải bình tĩnh!

Cổ Long Đế giận dữ, nói thẳng luôn: "Ta nói gì không đúng sao?"

Còn nữa, còn nữa, ngươi có thể tưởng tượng ra cảnh ngươi đang nghiêm túc giảng bài mà các học sinh đều dùng vẻ mặt chế giễu và khinh thường nhìn ngươi không?

Cổ Long Đế rất tức giận, cô căn bản không thể chịu được uất ức này!

Đều nói tôn sư trọng đạo, tôn sư trọng đạo, nhưng mà mấy con Chu Tước này đều hếch mũi lên tận trời thì thôi đi, còn dùng lỗ mũi trừng giáo viên nữa, cực kì kiêu ngạo.

Cô vốn tưởng rằng dạy lý thuyết sẽ rất dễ, nhưng rất nhanh cô đã thấy được sự thờ ơ của học sinh.

Cổ Long Đế bắt đầu dạy từ lý thuyết trước.

"Thề tận tâm trung thành với nữ đế đại nhân!"

Chu Tước Lục Tử đồng thanh hô to.

Vẻ mặt Cổ Long Đế kinh sợ nhìn cảnh tượng trước mắt.

Trò vui gì đây? Ta mới chỉ khách sáo một câu, rốt cuộc các ngươi đang nói gì thế?

An Lâm thấy vậy cũng không nhịn được day trán, không ai có thể thay đổi được sự cung kính và địa vị tối cao của Chu Tước Nữ Đế đại nhân trong lòng chúng, về phương diện này thì hắn cũng bó tay rồi.

An Lâm đi về phía trước, nhỏ giọng giải thích bên tai Cổ Long Đế.

Cổ Long Đế mới chợt hiểu ra rồi gật đầu một cái: "Không sao, tôi có thể đối phó với loại chuyện này được."

Cứ như vậy, Cổ Long Đế bắt đầu hành trình dạy thuật pháp hệ Phá Thiên của mình.

"Các ngươi nghe cho kỹ, chân ý đạo pháp của hệ Phá Thiên chính là không nhìn theo cái nhìn của trời, bất kì thứ gì cũng có thể biến mất, cũng có thể bị hủy diệt, bao gồm cả bầu trời chí cao xuất hiện ở khắp mọi nơi..."

"Nữ đế đại nhân vạn tuế!"

"Đừng hòng bẻ cong tư tưởng của chúng ta, cô chỉ là giáo viên của chúng ta thôi, cả thể xác và tinh thần của chúng ta đều thuộc về Chu Tước Nữ Đế đại nhân!" Phi Hoa Chi Tước hừ lạnh nói.

"Không! Cho dù thế nào thì chúng ta vẫn còn có một thân phận là tùy tùng của Chu Tước Nữ Đế đại nhân!!!" Nam Ly Chi Tước hô lớn.

"Vâng!" Bạch Tiểu Hổ kêu lên.

Vẻ mặt cô lạnh nhạt nói: "Cho dù trước đây thân phận của các ngươi là gì hay đã từng làm gì, bây giờ các ngươi chỉ có một thân phận, đó chính là học sinh của ta, biết chưa? Mong rằng sau này các ngươi có thể cố gắng học tập!"

Cổ Long Đế không ngừng ám chỉ mình, cưỡng ép tâm trạng bình thường lại.

Nam Ly Chi Tước ngẩng đầu lên nói: "Cô nói trời là tồn tại tối cao nhất, nếu muốn phá trời thì nhất định phải lĩnh ngộ tất cả sự sụp đổ, đánh vỡ hết tất cả chân ý bị hạn chế, ta không đồng ý với điều này."

Vừa dứt lời, mấy con Chu Tước còn lại đều gật đầu theo.

Khóe miệng Cổ Long Đế hơi co lại, hỏi ngược lại: "Thế ý của ngươi là gì?"

Nam Ly Chi Tước dựng lông chim, ngẩng cổ lên, vẻ mặt rất kiêu ngạo nói: "Chu Tước Nữ Đế đại nhân mới là tồn tại chí cao nhất, trời cái gì chứ, đã sớm bị Chu Tước Nữ Đế đại nhân giẫm ở dưới chân rồi! Chúng ta chỉ cần đi theo nữ đế Chu Tước đại nhân chiến đấu là được rồi!"

Đám Chu Tước điên cuồng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Cổ Long Đế: "..."

Cô giáo Cổ Long Đế tính tình hiền lành, mệt mỏi chỉ muốn về hưu.

Tiểu Lan nhỏ vừa đi đến muốn đến xem tình hình một chút, bước chân lảo đảo một cái.

Sớm đã giẫm trời ở dưới chân?

Ta không phải, ta không có, các ngươi đừng có nói bậy!!

Đám Chu Tước nhìn thấy cô bé mặc váy hồng đi tới thì đôi mắt phát ra ánh sáng nóng bỏng.

Chúng nó nằm xuống ngay ngắn, đồng thanh kêu to: "Bái kiến Chu Tước Nữ Đế đại nhân!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận