Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 749: Tìm người khởi công!

Bạch Lăng kinh hãi, nói với bùa truyền âm: "Sáng lập tông phái ở cái nơi chim không thèm ỉa này? Anh còn có thể tùy tiện đến mức đấy sao?"

"Ha ha, ai nói chim không thèm ỉa? Chỗ này còn có cả một quả trứng chim cơ mà!"

"Hơn nữa, thật sự không phải như cô nghĩ, tôi thật sự không tùy tiện, phía ngoài thay đổi rất nhiều, không tin cô ra ngoài xem thử đi! Nơi này không chỉ có phong cảnh như vẽ, nguyên khí cũng cực kỳ đậm đặc, là một nơi thích hợp để khai tông lập phái!" Giọng điệu hứng khởi của An Lâm truyền đến, cho thấy hắn đang rất vui vẻ.

Những điều An Lâm nói rất khó tin, rõ ràng là một mảnh đất khô cằn, lại cứ khẳng định rằng phong cảnh như vẽ?

Bạch Lăng do dự chốc lát, nhưng vẫn là quyết định đi ra bên ngoài nhìn một chút.

Nếu như An Lâm dám đùa cô, cùng lắm thì thời điểm gặp mặt, trực tiếp đánh cho hắn một trận.

Cô đi qua con đường thông hai giới, rời khỏi tiểu thế giới, sau đó liền cảm nhận được gió mát phả vào mặt, cảm giác sảng khoái tràn đầy toàn thân, nguyên khí lại càng đậm đặc đến mức độ hoá lỏng thành tiên vụ, làm cho người ta tràn đầy lực lượng.

"Nơi này... thật sự là cái chỗ kia ư?" Bạch Lăng ngơ ngác mà ngắm nhìn khung cảnh trước mặt.

"Vừa vùng đất Lạc Hoàng là một nơi vô chủ, chúng ta đặt chân ở chỗ này có thể tránh khỏi tranh chấp, còn là nơi thông với tiểu thế giới của cô, cũng là nơi có nguyên khí nồng đậm nhất, tổng bộ tông môn chúng ta liền an trí ở đây!"

"Cái chỗ này có giá trị rất cao, anh dám chắc mình có thể nắm trọn nơi này trong lòng bàn tay ư?" Bạch Lăng nhướn cặp lông mày xinh đẹp lên, có chút ngạc nhiên hỏi.

Bạch Lăng: "..."

An Lâm mở hai tay ra, mặc sức tưởng tượng.

Bạch Lăng đi tới, không nhịn được hỏi: "Sao lại biến thành thế này?"

"Còn các thế lực khác..." An Lâm cười một tiếng ha hả, "Tôi còn không để vào mắt!"

Tuy là cô đã từng được chứng kiến không ít chuyện kỳ quái, nhưng lúc này vẫn cảm thấy không thể tin nổi.

"Hoàng tộc Thanh Mộc thì để Tô Tô tới đàm phán." An Lâm nói.

An Lâm một thân áo trắng, phủi ống tay áo không nhiễm một hạt bụi, dùng giọng hơi thâm trầm nói: "Có lẽ... đây chính là ý trời!"

"Này, chị Bạch, cô tới rồi!" Cách đó không xa có một chàng trai áo trắng cười gọi.

"Sau đó, ở cả trong vòng một ngàn dặm tại vùng đất Lạc Hoàng, chính là địa phận mà Tứ Cửu tiên tông chúng ta cai quản!"

Đây mới là phong thái mà người đứng đầu một tông môn hạng nhất nên có!

"Dù sao thì bất kể có như thế nào, Tứ Cửu tiên tông vẫn sẽ tọa lạc tại nơi này!"

Ở bên trong Tử Tinh châu, chỉ bàn riêng về thực lực, Tứ Cửu tiên tông bọn họ cũng đã là tông môn mạnh nhất ngoại trừ hoàng tộc Thanh Mộc. Nếu các tông môn còn lại thật sự muốn xâm phạm địa phận của Tứ Cửu tiên tông, vậy thì phải xem xét kĩ lại thực lực của mình rồi!

"Yên tâm đi, cứ giao cho tôi! " Tô Thiển Vân vỗ ngực, bảo đảm nói.

Mọi người đều chấn động, trong ánh mắt khi nhìn An Lâm, lập tức nhiều thêm vài phần sùng kính.

"Đây không phải là muốn chọn địa điểm trước sao, những chuyện tiếp theo thì chưa có kế hoạch gì..." An Lâm có phần lúng túng nói.

Mọi người tiếp tục im lặng.

Rất nhanh, tin tức bắt đầu được truyền lưu đi khắp Tử Tinh châu, rằng đột nhiên xuất hiện một cái tông môn tên là Tứ Cửu tiên tông, có mấy vị đại năng Phản Hư trấn giữ.

Mọi người nhìn lẫn nhau, không nói gì, trong không khí tràn ngập sự im lặng.

Tứ Cửu tiên tông tọa lạc tại vùng đất Lạc Hoàng ở Tử Tinh châu, vào khoảng ba ngày sau, ở trung tâm vùng đất Lạc Hoàng, muốn thuê kiến trúc sư giới tu tiên có tay nghề cao ở toàn bộ giới Cửu Châu, để kiến tạo một cái tông môn chân chính!

Bạch Lăng cười nói: "Vậy được, chúng ta bắt đầu xây dựng tông môn đi! Ai trong số mọi người biết xây nhà?"

Lúc bọn họ tiến vào khu vực này, thì đều bị khung cảnh tựa như tranh vẽ của vùng đất này gây chấn động không thôi. Ngàn dặm đất đai khô cằn biến thành tiên cảnh, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?!

Trong khoảng thời gian ngắn, anh hào tứ phương đều tề tụ về vùng đất Lạc Hoàng.

Một cái tông môn vô cùng lớn mạnh mới được sáng lập, hấp dẫn ánh mắt của vô số tu sĩ có chí đi trước.

Bạch Lăng: "... Thế bản thiết kế đâu rồi? Không thì kế hoạch xây dựng sơ lược cũng được!"

Cái tin tức này, đã được ba thế lực đứng đầu là hoàng tộc Thanh Mộc, Hồng Lâu cốc cùng với Phi Thần tông chứng thực.

Cứ như vậy, trong nháy mắt Tứ Cửu tiên tông đã danh chấn Tử Tinh châu, thậm chí còn gây nên xáo động rất lớn tại giới Cửu Châu. Tin tức điên cuồng truyền lưu, cái tông môn mới nổi lên này, chính thức xuất hiện tại đại lục Thái Sơ.

Cũng không lâu sau, lại có một tin tức được truyền ra, đã tạo thành sóng to gió lớn tại giới Cửu Châu chỉ trong chớp mắt.

Bạch Lăng đen mặt, trợn to mắt: "Các người không chuẩn bị gì, nhưng vẫn chạy tới đây xây dựng tông môn?!"

Khóe miệng Bạch Lăng thoáng co rút, ánh mắt cô nhìn An Lâm, tựa như đang nhìn một kẻ ngu lắm tiền.

"Cũng không thể nói là hoàn toàn dựa vào tình yêu được..." An Lâm như nghĩ tới điều gì, nở nụ cười nói, "Tôi có tiền! Không có chuyện gì, là tiền không giải quyết được! Không có bản thiết kế, chúng ta thuê nhân tới thiết kế! Không có nhân lực, chúng ta thuê công! Tóm lại, có linh thạch là được, ông đây không thiếu linh thạch!"

Bạch Lăng vỗ cái trán, mái tóc hơi rối lên: "Thật là phục mấy người đó, hóa ra mấy người chưa chuẩn bị hết, đi thành lập một cái tông môn, hoàn toàn dựa vào tình yêu để triển khai đúng không?"

Bọn họ hâm mộ thì hâm mộ, những cũng không dám nảy ra ý định không an phận nào.

Giống như là một phàm nhân đi du lịch ở Thiên Đình, sẽ không đỏ mắt đến mức muốn chiếm Thiên Đình làm của riêng chứ? Chỉ có bị bệnh thần kinh mới dám nghĩ như vậy!

Trong số những người này, có người là kiến trúc sư giới tu tiên đến nhận lời mời xây dựng tông môn, hiển nhiên là An Lâm sẽ chiêu đãi tận tình những người này. Có người thì muốn tới gia nhập tông môn mới, những người này thì đều bị An Lâm đuổi đi.

Còn có rất nhiều người, là đại diện cho tất cả các tông môn lớn nhỏ.

Bọn họ cố ý đến đây tạo mối quan hệ tốt với Tứ Cửu tiên tông, khẩn cấp đưa hạ lễ đến.

Tông môn còn chưa xây xong, vẫn chưa cắt băng khánh thành đâu, thế mà đám người kia đã chạy tới tặng lễ rồi, thế này gọi là sao đây?

Đối với cái loại người này, An Lâm đều nhận hết quà biếu, lúc nhận quà cũng nói với bọn họ, rằng chờ đến lức tông môn chính thức xây xong, cắt băng khánh thành, lại mời bọn họ tới một lần nữa!

Đại diện của những tông môn kia đều ngẩn ra.

Ôi cái đệch! Đã tặng quà rồi còn mời người ta tới lần nữa? Đến cùng thì đây là cái kịch bản gì???

Quà của các đại tông môn đều được đặt trong một chiếc nhẫn không gian thượng phẩm, làm người vận hành tài chính của tông môn, Đại Bạch sẽ tạm thời trông coi.

Năm nay là năm Tuất, Đại Bạch có thêm vầng hào quang của chó chiêu tài, nói không chừng tài nguyên có thể cuồn cuộn.

Rất nhanh, ba ngày đã trôi qua rồi.

Đám người An Lâm, Bạch Lăng và Liễu Thiên Huyễn đứng ở trung tâm vùng đất Lạc Hoàng.

Tại đây có hơn ngàn tu sĩ tề tụ, có tu sĩ cảnh giới cao thâm, thực lực lớn mạnh, cũng có tu sĩ Đạo Chi Thể cấp thấp, chỉ không có người phàm. Bọn họ là đội xây dựng của giới tu tiên, rất nhiều người đều đã từng tham gia xây dựng kiến trúc tiên gia!

An Lâm không nghĩ tới lời chiêu mộ của hắn lại có thể có tác dụng lớn như vậy, ở trong vòng ba ngày tụ tập hơn ngàn tên tu sĩ làm xây dựng ở chỗ này.

Phải biết rằng tu sĩ theo ngành kiến trúc ở giới tu tiên là rất hiếm, ở cả Tử Tinh châu, khả năng cũng tìm không đủ một ngàn tên tu sĩ làm kiến trúc chuyên nghiệp!

Hắn hắng giọng một cái, mở miệng nói: "Hoan nghênh mọi người đến đây cùng tôi tham gia kiến thiết cái tông môn vĩ đại này, trước tiên tôi sẽ tạm phân chia một chút, sau đó lại tiến hạnh chọn lọc nhân tài. Nhân viên thiết kế và lập kế hoạch đứng bên này, nhân viên sáng chế và mua nguyên liệu đứng ở bên kia, kiến trúc sư áp dụng thuật pháp để xây dựng đứng ở bên đó."

Nhiều người như vậy, An Lâm không thể thuê toàn bộ được, như vậy thì hắn sẽ tốn rất nhiều tiền công.

Ngành kiến trúc ở giới tu tiên, bởi vì có thuật pháp gia tăng, thế nên hiệu suất cực cao, chọn một trăm người là coi như đủ rồi.

Hơn ngàn tên tu sĩ nghe vậy thì bắt đầu di chuyển.

Lúc này, một giọng nói lanh lảnh lại lộ ra khí phách đột nhiên vang lên:

"Không cần! Để những người này đi cả đi, ở đây, một mình tôi là đủ rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận