Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1108: Một ngày cuối cùng của đám cá mặn

Cảnh tượng này thoạt nhìn rất là ấm áp.

Đây chính là người một nhà!

An Lâm bị xúc động, nhìn bức hình này không khỏi có phần mê mẩn.

"Đây là lần đầu tiên em cho người khác xem bức ảnh này đấy, bây giờ em chỉ có thể dựa vào tấm hình này, hồi ức lại dáng vẻ của cha mẹ em." Hứa Tiểu Lan nhẹ giọng nói.

An Lâm thì cảm thán: "Tiểu Lan, khi còn bé em đáng yêu thật đấy, cười đến rất đẹp, cha mẹ cười nhìn cũng rất đẹp..."

Được khen, cảm xúc bi thương trước đó của Hứa Tiểu Lan cũng vơi đi ít nhiều.

Cô cười nói: "Dĩ nhiên rồi, giá trị nhan sắc của cả nhà em đều là đứng đầu mà."

"Đúng rồi, anh cảm thấy em giống cha em nhiều hơn, hay là giống mẹ em nhiều hơn?" Hứa Tiểu Lan nghiêng đầu, hai tròng mắt trong suốt sáng ngời nhìn về phía An Lâm.

Vì để tránh cho Hứa Tiểu Lan tiếp xúc quá sớm, Chu Húc Trạch cũng không tiết lộ thân phận của bọn nó.

Cô nói cho An Lâm, hai đại năng Hư Linh tộc kia tên Thôn Thần Khô Lâu và Tẫn.

An Lâm ngẩng đầu nhìn lên sao trời mênh mông, hô hấp chạy dài, vẻ kiên định xuất hiện ở trên mặt.

Thật ra thì chuyện này rất dễ tra.

Sau, hai người cứ thế trò chuyện, vượt qua một đêm dài đằng đẵng này.

Đối phương thật sự quá mạnh mẽ!

An Lâm suy nghĩ một lúc, mới nói: "Bình thường em trông giống ba em, lúc đánh nhau thì giống mẹ em."

Thân phận đế vương, đại danh đỉnh đỉnh, thống ngự một vùng lãnh thổ, coi như là ở trong các siêu cấp đại năng Hợp Đạo, cũng thuộc dạng nổi bật.

Hứa Tiểu Lan kể lại chút chuyện cũ cho An Lâm nghe, trải hết nỗi phiền muộn trong lòng, có lẽ cũng có chút mỏi mệt, liền vô thức tựa vào trong ngực An Lâm ngủ say.

Hứa Tiểu Lan nghe vậy không khỏi sửng sốt, sau đó "phụt" một tiếng bật cười, lộ ra lúm đồng tiền, trông rất đẹp, hiển nhiên là lời nói này của An Lâm khiến cô rất vui vẻ.

Nhưng sau khi trưởng thành, Hứa Tiểu Lan liền vận dụng thủ đoạn tra được rồi.

Cái thù này, hắn yên lặng cầm quyển vở nhỏ viết kỹ!

Về hai đại năng Hư Linh tộc cảnh giới Hợp Đạo kia.

Ngày hôm sau, mặt trời vừa bắt đầu mọc.

Đây cũng là lí do vì sao sau khi trở thành tông chủ Chu Tước tông, Chu Húc Trạch vẫn không báo thù. Và cũng là lý do vì sao Hứa Tiểu Lan liên tục dặn dò An Lâm, không nên xúc động trong chuyện này, phải nghe lời của cô.

Hiển nhiên An Lâm sẽ không ngốc nghếch ra tay thiếu suy nghĩ, dù nói thế nào, cũng phải đột phá tới cảnh giới Phản Hư rồi hãy nói.

Hứa Tiểu Lan nghe vậy gật đầu, bắt đầu ngồi xuống tu luyện.

"À không, anh tỉnh sớm hơn em một chút thôi." An Lâm tươi cười nói.

Sau khi thấy An Lâm, bọn họ vừa hâm mộ vừa kính nể mà chào hỏi.

"Buổi sáng tốt lành." An Lâm mỉm cười nói.

"Các bạn học cực khổ rồi."

Hứa Tiểu Lan tỉnh lại từ trong ngực An Lâm, khuôn mặt trắng nõn bỗng xuất hiện một rặng mây đỏ, yên lặng rời khỏi ngực An Lâm, ngồi tựa vào tường thành.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên thấy cái dáng vẻ này của An Lâm, trong lòng lại tràn đầy sự buồn bực.

"Các bạn học phải chú ý nghỉ ngơi đấy."

"Các bạn học lại đen đi nhiều rồi."

Hứa Tiểu Lan có phần ngượng ngùng, e thẹn mỉm cười hạnh phúc: "Buổi sáng tốt lành, anh... anh không ngủ cả đêm sao?"

Chuyện An Lâm và Hứa Tiểu Lan làm ở đại địa Hắc Trạch, đã bị Y Đăng Đại Đế truyền ra, mọi người đều biết rồi. Bốn vị đại năng Phản Hư, hơn ngàn cường giả Huyết tộc... bị tiêu diệt toàn quân!

Chỉ sợ là chiến công của vị đại lão này lại muốn nghịch thiên rồi!

An Lâm cưỡi Đại Bạch, gặp được bạn học thì đều nhiệt tình chào hỏi.

Thật ra thì hắn nói dối, khó có được cơ hội ôm Tiểu Lan lâu như thế, sao hắn có thể lãng phí thời gian để ngủ chứ?

Rất nhiều sinh viên vẫn chưa đạt được chiến công nào.

Đây là ngày cuối cùng của lần kiểm tra cuối kỳ rồi.

An Lâm không tu luyện, mà cưỡi Đại Bạch đi vòng quanh thành tường, bắt đầu một lượt dò xét mưới.

Cậu cho rằng mình là lãnh đạo, tới đây để thị sát đấy hả?

Các bạn học nghe được lời nói này của An Lâm, nước mắt đều sắp tuôn rơi.

"Đúng là phơi nắng đen đi nhiều, nhưng mà không hề khổ cực!"

"Tôi cảm thấy tôi chính là một con cá mặn, chuyện gì cũng không làm, ngồi không trên tường thành cũng hơn mười ngày rồi..."

"Hu hu hu... Anh An đã nói là sẽ dẫn chúng ta đi giả ngầu, dẫn chúng ta bay cơ mà? Sao bây giờ lại giả ngầu một mình vậy?"

An Lâm và các bạn học thân thiết trao đổi.

Không khí hết sức hòa hợp.

Lần kiểm tra cuối kỳ này hạ màn trong không khí hài hòa và thân thiện này.

Sinh viên năm nhất sáng tạo ra con số thương vong bằng 0 trong truyền thuyết.

Tử Tinh châu.

Chủ nhiệm lớp vừa gặm bánh bao Đại Bạch Bất Lý mà An Lâm đưa, vừa lặng yên suy nghĩ như vậy.

Trao giải gì đó, hàng năm đều có, nhưng hôn lễ thì cả đời chỉ có một lần mà thôi!

Đối với loại chuyện này, hiển nhiên Lăng Tiêu Kiếm Tiên cũng biết nặng nhẹ, cố hết sức dàn xếp.

Sau khi đám người An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân và Miêu Điềm xin phép, bọn họ trực tiếp chạy tới Tứ Cửu tiên tông, cùng nhau chuẩn bị hôn lễ.

Cho dù phần thưởng chính là tiên đan, hắn cũng chỉ khẽ mỉm cười, bày ra vẻ tôn kính.

Lớp trưởng Hiên Viên Thành vô tình khiến cả đoàn đại quân Huyết tộc bị tiêu diệt, khiến cho bọn họ không được chạm tới dù là một tên binh lính Huyết tộc.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan càng quá đáng hơn, sự kiện Cốt Ma Huyết tông trực tiếp làm cả vùng Tây Nam đại địa Hắc Trạch sợ hãi, người người Huyết tộc cảm thấy bất an, bây giờ ngay ngay cả bóng dáng của Huyết tộc đám sinh viên bọn họ cũng tìm không ra!

Thế nên, ba người Hiên Viên Thành, An Lâm và Hứa Tiểu Lan đều max điểm, các sinh viên còn lại đều là 0 điểm...

Miêu Điềm là cường giả Tiên Bảng của trường, cảm thấy vô cùng tủi nhục khi bị 0 điểm. Chẳng qua cô lại nghĩ tới, Tô Thiển Vân còn là thiên tài của một thế hệ, thế mà cũng bị 0 điểm, ngẫm lại thì trong lòng cũng có chút thăng bằng...

Mọi người bắt đầu lên đường trở về.

Đám người An Lâm và Hứa Tiểu Lan muốn đi Tứ Cửu tiên tông.

Ngày kia chính là hôn lễ của Tiểu Sửu, đây là chuyện lớn, bọn họ không thể trì hoãn.

Thảo luận một hồi.

Cuối cùng bọn họ quyết định để cho chủ nhiệm lớp thay mặt nhận phần thưởng của trường, thật ra thì phần thưởng như thế nào, An đại gia cũng không cần.

Cô quay đầu đi, có phần tức giận trừng mắt lườm mấy người ở đằng xa.

Thiếu nữ Miêu Điềm không phản bác được.

Miêu Điềm: "..."

Lăng Tiêu Kiếm Tiên cười khổ một tiếng, lên tiếng an ủi: "Yên tâm đi, kiểm tra cuối kỳ lần này xảy ra tình huống đặc biệt, sẽ cho mọi người tốt nghiệp. Vấn đề không quá phận thì tôi mới có thể cân nhắc. Huống chi, tất cả mọi người đều là 0 điểm, rất hài hòa mà, có có gì khó coi?"

"Hu hu hu... Chủ nhiệm lớp, điểm 0 thật sự khó coi, có thể đặc cách cho em không? Yêu cầu của em không cao, cho em sáu mươi điểm là tốt rồi, thiếu một điểm gặp họa, nhiều một điểm lãng phí... " Miêu Điềm tủi thân mà vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn, kéo ống tay áo Lăng Tiêu Kiếm Tiên làm nũng nói.

Đồng thời cũng sáng tạo ra kỷ lục chín mươi phần trăm sinh viên trở lên đạt điểm 0...

Trên một mảnh thảo nguyên rộng lớn.

Có một con đường phủ kín hoa hồng, cực kỳ nổi bật giữa thảo nguyên xanh, tựa như con đường hạnh phúc, thông thẳng đến cái tiên tông trong truyền thuyết kia.

Cách hôn lễ của Tiểu Sửu còn có hai ngày, có rất nhiều vị khách đã tới, trên cao trời xanh mây trắng, dưới đất có hoa cỏ bao phủ, vô số dị thú làm vật cưỡi xuất hiện, tiên nhân đằng vân giá vũ, pháp lực tỏa ra ánh sáng rực rỡ xẹt qua vòm trời, một bầu không khí vô cùng náo nhiệt và phồn hoa.

Không sai, Tứ Cửu tiên tông đại danh đỉnh đỉnh giới Cửu Châu muốn cử hành hôn lễ!

Đây chính là buổi lễ lớn thứ hai của Tứ Cửu tiên tông, kể từ sau lễ mừng khai tông, cũng không biết có phải là vì danh khí lớn hơn trước, mà buổi hôn lễ này còn có quy mộ lớn hơn lễ mừng khai tông mấy phần.

Không chỉ có đại diện cho các thế lực và tông môn của Nhân tộc tham dự, mà còn có rất nhiều cường giả của những thế lực khác trên đại lục tham dự, nghiễm nhiên là một buổi lễ long trọng cấp Thế Giới.

Mà lúc này, đám người An Lâm đang trên đường chạy tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận