Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2120: Thề chết cũng phải phá Thiên Môn!

Mọi thứ xảy ra quá đột ngột.

Tất cả sinh linh của Thiên Nhân Tộc căn bản không đoán được rằng Lam Tiểu Nghê sẽ quay trở lại, hơn nữa còn bỏ qua phòng thủ của bọn chúng, trực tiếp lựa chọn phá cổng.

Bọn họ hoàn toàn không kịp phản ứng!

Thanh thần kiếm thiên thủy ẩn chứa sức mạnh vô thượng thần uy, thác nước hủy diệt rơi xuống bầu trời, tay cầm thần binh, nữ tử vô cùng xinh đẹp đứng dưới thần quang ngập tràn bầu trời, tại giờ phút này, dung hòa một cách hoàn mỹ với nhau tạo thành một bức tranh lộng lẫy vô cùng, khiến nhịp thở của hơn mười triệu Thiên Nhân Tộc chậm lại nửa nhịp.

Suy nghĩ đầu tiên của bọn họ là, trời ơi, Lam minh chủ thật sự xuất chiêu rồi, cô ta đáng sợ quá!

Ngay sau đó, suy nghĩ thứ hai của bọn họ cũng xuất hiện rồi. Cô ta không thể nào phá vỡ mạnh bất diệt từ cổ xưa đến nay của Tây Thiên Môn được. Cuối cùng, suy nghĩ thứ ba cứ xoay mãi trong lòng, Lam minh chủ điên rồi sao? Cô ta muốn đến đây tìm cái chết à?!

Ầm ầm!!

Thần kiếm thiên thủy bổ vào cột trụ cực lớn của Thiên Môn, trong sự bất ngờ của vô số Thiên Nhân Tộc, thanh kiếm bổ ra một vết nứt có ánh sáng cực kì chói mắt, cứ như là trên một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ tuyệt đối đột nhiên xuất hiện những thứ ghê tởm, phá hủy toàn bộ mỹ cảm.

"Giết đi!!"

"Giết giết giết!!"

Cũng không cần chờ nguyên soái ra lệnh, hàng triệu sinh linh Thiên Nhân Tộc đã bắt đầu phẫn nộ lao tới chỗ Lam Tiểu Nghê.

"Lúc này biết đâu chính là cơ hội của chúng ta, mau bao vây và giết cô ta tại đây, báo thù cho những huynh đệ đã hy sinh của chúng ta!"

"Mau ngăn cô ta lại đi!!" – Nguyên soái Tây Mông dường như hét lớn đầu tiên.

"Hợp lực phá vỡ thác nước đi!"

Lúc này, một cảm giác mát lạnh khó hình dung được bắt đầu tràn ra khắp cơ thể của các sinh linh Thiên Nhân Tộc.

Các sinh linh Thiên Nhân Tộc phóng ra một tia thánh quang đến Lam Tiểu Nghê đang đứng ở chỗ Thiên Môn.

"Không thể để cô ta phá Tây Thiên Môn, mọi người mau bao vây lại giết chết cô ta!" – Nguyên soái Khang Ny cũng hét lớn.

Bọn họ đều ý thức được một chuyện, thì ra những thứ cứ tưởng là vĩnh hằng cũng sẽ bị phá hủy, mà Lam Tiểu Nghê thì có bản lĩnh làm chuyện đó!

"Dù cho Lam minh chủ có sức chiến đấu cấp thiên thần cũng không thể nào chống cự lại chống ta."

"Xông qua đi!"

Thiên Môn có vị trí thần thánh vô cùng trong lòng bọn họ, không thể cho phép người nào phá hủy nó, dù cho có phải đánh đổi mạng sống cũng phải bảo vệ nó!

Cả đám người Thiên Nhân Tộc không hề do dự từ chính giữa xông đến chỗ Lam Tiểu Nghê.

Nhưng những đòn tấn công đó đều bị thác nước từ đại dương trên trời đổ xuống chặn lại.

Sáu nguyên soái cảnh giới Thiên Khải sử dụng trận địa cùng tấn cùng, ngưng tụ một thanh kiếm thanh quang dài mấy trăm dặm, chém thẳng vào thác nước đang đổ xuống, khiến thác nước vô cùng sừng sững kia bị chém làm hai!

"Lấy cái khí thế ăn một tỷ trứng Thiên Nhân của ngươi ra đi!" – Lam Tiểu Nghê dường như biết được ma tôn Lăng Cổ đang sợ hãi, nhất thời cất lời khích lệ.

Ma tôn Lăng Cổ nghe thấy câu này, nước mắt cũng muốn rơi ra rồi.

Rầm rầm rầm...

"Thì ra nó thật sự có tác dụng. Hôm nay Lam Tiểu Nghê ta không phá được Thiên Môn thề sẽ không trở về!"

"Gào..."

Vào lúc này thì Lam Tiểu Nghê đã tích đủ sức lực để chuẩn bị phát tấn công thứ hai.

Tốt xấu gì ma tôn Lăng Cổ cũng từng tiếp xúc với Cường giả cấp cao nhất của sáng thế môn hạm, trên chiến trường này không có một kẻ Thiên Nhân Tộc nào có thể là đối thủ của nó. Thế nhưng dù có mạnh thế nào cũng không thể chống lại sự đông đảo của đối phương, mấy trăm triệu người là khái niệm gì? Lượng mà thay đổi cũng sẽ dẫn đến sự thay đổi về chất đó.

Ma tôn Lăng Cổ cũng không chỉ làm cái khiên thịt, nó quát lớn giận dữ, hai thanh đao đỏ tươi trong tay tràn đầy ma khí chém về phía trước làm dấy lên một trận mưa đao ẩn chứa ma khí hắc ám, chúng không ngừng va chạm với thánh quang cũng không ngừng xông tới, dường như sự va chạm của ánh sáng và bóng tối vô cùng kinh thiên động địa.

Thánh quang nứt ra, tựa như từng mảnh đạn hạt nhân loại nhỏ, bắn vào người ma tôn Lăng Cổ một cách vô tình, nổ lên khiến nó trày da tróc vẩy, liên tục lùi lại phía sau, xém chút nữa là nuốt không tiêu đòn tấn công dời núi lấp biển vô tận kia.

"Ma tôn ăn trứng, mấy tên cỏn con đó giao cho ngươi!" – Lam Tiểu Nghê nhìn đám đông Thiên Nhân Tộc chi chít kia, nhẹ giọng nói.

Đòn tấn công của Thiên Nhân Tộc đều đánh vào ma tôn Lăng Cổ, bị làn da dày thô ráp của nó chặn lại hết.

Nhưng nó còn chưa kịp thở một hơi thì vô số đòn tấn công của cấp Động Thần nhanh chóng đánh tới. Đòn tấn công của một hai đại tướng cảnh giới Thần Động chỉ là gãi ngứa cho nó, nhưng nếu của cả mấy trăm tên thì sao? Giống như là mấy trăm con muỗi đuổi theo bạn mà cắn, vậy cũng là chuyện vô cùng kinh khủng đó!!

Rầm rầm rầm!

Đám lâu la của Thần Đặc Ma, Đặc Ma là nơi của Thiên Nhân Tộc đó! Không nhìn thấy biết bao nhiêu là nguyên soái với tướng quân hay sao? Ấy là chưa nhắc tới còn năm trăm triệu đại quân Thiên Nhân Tộc đó... Dù cho có mười mấy siêu cấp đại năng thâm hạm ở đây, thì đây vẫn là tuyệt địa mà kẻ sống bị ngược chết!

Nó xoay người một cái, liền trở nên cao đến vạn trượng, trên tay cầm hai thanh đao viễn cổ thần ma màu đỏ tươi.

"Chết tiệt! Liều thôi!" – Tròng mắt của Ma tôn Lăng Cổ đỏ rực, gầm lên một tiếng, ma khí điên cuồng và cuồn cuộn dâng lên, chấn động cả vòm trời.

Lúc này, lượng lớn sinh linh Thiên Nhân Tộc đã bắt đầu đợt tấn công thứ hai tới Lam Tiểu Nghê.

Ví dụ như sự va chạm của hai chiêu thức trước mặt đây. Trận mưa đao của ma tôn Lăng Cổ chỉ có thể chống cự được vài giây thì lại bị phá vỡ một lần nữa, sau đó thì đòn tấn công mạnh mẽ đó lại bùng nổ trên người nó.

Huyết nhục rạn nứt, máu tươi bắn tung tóe như mưa rơi.

May là máu của ma tôn Lăng Cổ nhiều, nếu không nó đã không thể chống cự là đòn công kích này.

"Rốt cuộc là xong chưa vậy?" – Ma tôn Lăng Cổ kêu thảm thiết.

Nó chỉ nghe một tiếng nổ lớn đáp lại.

Cột trụ lớn của Tây Thiên Môn phía sau cuối cùng cũng bị Lam Tiểu Nghê chém đứt, đổ xuống ầm một cái.

"Aaaaa, mau xông lên, giết chết cô ta!!!"

Các sinh linh Thiên Nhân Tộc nhìn thấy cảnh này đều như phát điên.

Bọn chúng bắt đầu bất chấp tất cả mà xông lên, thậm chí không thèm để ý tới đòn tấn công của ma tôn Lăng Cổ, dùng thân thể của mình để mở đường cho các binh lính phía sau.

Khung cảnh bi tráng không hề sợ chết của bọn chúng này, khiến cho đại quân Thiên Nhân Tộc bộc phát ra khí thế chưa từng thấy trước đây, khiến cho ma tôn Lăng Cổ bắt đầu không chặn được nữa, cũng đúng lúc này tình thế cá lọt lưới xuất hiện rồi.

Từng cường giả của Thiên Nhân Tộc vượt qua ma tôn Lăng Cổ.

"Lam minh chủ, hôm nay là ngày tận thế của ngươi!"

"Chết đi!!"

Cường giả Thiên Nhân Tộc ra tay với Lam Tiểu Nghê.

Đúng lúc này, đại dương trên bầu trời đột nhiên rơi xuống từng thanh kiếm do nước đóng băng tạo thành, uy lực vô cùng đáng sợ, hơn nữa cũng vô cùng chuẩn xác, đâm xuyên qua não của từng tên Thiên Nhân Tộc lọt lưới một cách hoàn mỹ.

"Vẫn còn địch, thế mà vẫn còn kẻ địch!"

"Mau nhìn lên phía trên kìa, là Ngư Phi Ngư – cảnh giới Hợp Đạo của liên minh Tây Hải!!"

Lúc này, một mỹ nhân ngư có đuôi cá thon dài, dáng người cao gầy, trong khí chất lạnh lùng có điểm thêm chút điềm tĩnh xuất hiện ở giữa đại dương, vô số thanh kiếm nước ngưng tụ trên cao, giải phóng uy thế đáng gờm.

"Ai dám tấn công Lam minh chủ, giết không tha!" – cô buông lời đe dọa.

Đa số Thiên Nhân Tộc đều kinh ngạc bởi sự xuất hiện của Ngư Phi Ngư, nhưng hoàn toàn không sợ hãi trước lời đe dọa của cô, vẫn bất chấp mọi thứ mà xông lên!!

Cột trụ của Tây Thiên Môn vẫn còn một cái nữa, ý định ngăn chặn Lam Tiểu Nghê phá Thiên Môn vô cùng kiên định, dù cho có chết cũng phải ngăn cản bọn họ.

Chính tại lúc này, tiếng nổ vang cực lớn vang từ đằng xa tới.

Một chiến hạm màu trắng thuần như thủy tinh đột nhiên phát ra ánh sánh thần thánh vô cùng chói mắt ra, đồng thời cũng bắt đầu bay lên trên trời, cửu đại thiên kì nguyên soái cùng với hàng trăm triệu Thiên Nhân Tộc phân bố ở khắp các nơi trên chiến hạm, điên cuồng tập hợp năng lượng của mình hợp cùng với chiến hạm.

"Tây Hải Thiên Châu, phát động!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận