Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1964: Hắc Linh Xà rất tuyệt vọng

"Hêy, Tiểu Hắc, cô tới rồi!"

"Vất vả rồi, mau tới đây ăn linh quả giải khát đi!"

Sau khi nhìn thấy Hắc Linh Xà, An Lâm phấn khởi vẫy tay, dáng vẻ đầy niềm nở.

Khóe miệng Hắc Linh Xà hơi co lại, lúc không có thực lực thì gọi cô là Hắc Linh Xà tỷ tỷ, bây giờ có thực lực rồi, thì lập tức đổi giọng kêu là Tiểu Hắc hả?

Mẹ kiếp, thật là muốn chém chết hắn!!

Hắc Linh Xà cố nén kích động muốn dùng kiếm Đại Bảo chém người, bay xuống trước mặt An Lâm.

"Đây là thần khí cao cấp Nữ Oa cho anh, Hồng Mông Thần Thoa."

Bàn tay trắng nõn của cô lật ra, một thanh Thần Thoa tỏa ra thần lực nồng nặc xuất hiện trong lòng bàn tay, sương khói như tím như không, hiện lên hình dáng hạt năng lượng tản ra bốn phía, dưới sức ảnh hưởng của Thần Thoa, hư không xung quanh bắt đầu sụp đổ lõm xuống.

Lập tức năm trăm nghìn nguyên thạch mạnh mẽ rơi xuống đất.

Vẻ mặt Hắc Linh Xà kinh hãi, hô hấp cũng dừng lại trong thời khắc đó.

An Lâm cười không nói gì, nhẫn không gian lóe lên.

"Đây... Đây toàn bộ đều là nguyên thạch sao?!"

"Ha ha, còn sợ tôi không có tiền sao?" An Lâm vui vẻ.

Mặt Hắc Linh Xà đỏ bừng, cắn răng không cam lòng nói: "Sao anh lại có nhiều tiền như vậy..."

Hai mắt An Lâm sáng lên: "Đồ tốt đấy!"

Một nguyên thạch là mười ngàn linh thạch, nhiều nguyên thạch như vậy chí ít cũng trị giá 5 tỷ linh thạch!!

"Hừ, ai mà biết được, hai tỷ là một khoản tiền lớn mà cảnh giới Hợp Đạo đều phải lực bất tòng tâm đấy, cậu đừng hòng trốn nợ." Hắc Linh Xà nắm chặt Thần Thoa, nhìn An Lâm với vẻ mặt cảnh giác.

Hắn đưa tay ra định cầm, kết quả là Hắc Linh Xà nắm Thần Thoa vào trong tay, lùi về phía sau một bước, nhíu mày nói: "Một tay giao tiền, một tay giao hàng, không cho ghi nợ!"

Khắp nơi đều rung chuyển, nguyên khí đang bao trùm, ánh sáng màu trắng suýt nữa đâm chói hai mắt của Hắc Linh Xà.

Hắc Linh Xà chịu hai lần đả kích.

Ầm ầm!!

Tên này... Một khi lợi hại hơn cô, thì chính là cái vẻ mặt này sao?

"Nhìn đi, chỉ riêng nguyên thạch trong nhẫn không gian, đã có thể mua hai ba cái Thần Thoa của cô rồi, tôi không có tiền ư?" Khóe miệng An Lâm khẽ nhếch lên nói.

"Chỉ cần cô mạnh, cô cũng có thể." An Lâm cười nói.

Số mệnh thật là khiến người ta vừa hâm mộ lại ghen tỵ...

"Đúng rồi." Tiểu Lan nhỏ gật đầu, đôi mắt to tròn nhìn Hắc Linh Xà, thuần khiết hoàn mỹ giống như cô gái tâm tư thông suốt không rành sự đời.

An Lâm thấy thế cũng vui vẻ, lấy từ trong nhẫn không gian ra mười mấy viên linh quả cao cấp quý hiếm, để chất đống lên bàn: "Ăn từ từ, nếu không đủ, ở đây vẫn còn."

Giọng nói trong trẻo Tiểu Lan nhỏ, chỉ vào số quả trên bàn, cười dịu dàng rồi nói.

An Lâm há miệng ăn, bộ dạng lười biếng, giống như lão đại gia.

"Hắc Linh Xà tỷ tỷ, đừng để ý đến anh ấy, nào, ăn một chút linh quả đi."

Trong mắt Hắc Linh Xà hiện lên vẻ kinh ngạc, An Lâm này lại tự ngộ ra được?

"Ai da... Thật không ngờ, tôi lại trở thành loại người mà bản thân mình ghét nhất, cuộc sống mà..." An Lâm ngước đầu nhìn lên bầu trời, khẽ cảm khái.

Hắc Linh Xà nhìn thấy vẻ mặt này, cắn miếng linh quả trong miệng một cách oán hận, đôi mắt đẹp đầy vẻ xem thường và tiếc nuối, cô không còn cơ hội để đánh An Lâm tơi bời rồi, điều này khiến cô thấy rất tiếc, rất không cam lòng.

Hắc Linh Xà hơi kinh ngạc thoáng nhìn qua loli đứng bên cạnh An Lâm còn đáng yêu đẹp đẽ hơn cả tinh linh, chần chờ nói: "Cô là... Hứa Tiểu Lan?"

Hắc Linh Xà: "..."

"Tiểu Cốt, ta muốn ăn nho Vân Tinh." An Lâm lười biếng nói.

"Được rồi, chủ nhân." Cô gái mặc y phục màu sắc dịu dàng đáp lại, bàn tay nõn nà vân vê qủa nho trắng muốt lấp lánh, cực kỳ thuần thục đưa vào miệng An Lâm.

Trong lòng Hắc Linh Xà hơi sợ hãi, đây chính là người có tư cách siêu thoát mà Nữ Oa nương nương nói sao?

Hắc Linh Xà định ăn đủ vốn rồi đi về!!

Vất vất vả vả chạy tới nơi này, cũng nên có chút phí chuyển phát nhanh chứ?

Đáy lòng cô cảm khái một tiếng, sau khi nhận lấy hai tỷ linh thạch, giao lại thần khí giao cho An Lâm, thì cầm linh quả lên ăn không chút khách khí.

"An An, đừng như vậy nghĩ, bất luận anh là ai, em cũng sẽ thích." Tiểu Lan nhỏ không biết vì sao An Lâm đột nhiên lại nói như vậy, nhưng vẫn an ủi.

An Lâm khẽ lắc đầu: "Ai da... Nhưng anh thật sự rất mơ hồ, vì sao anh lại trở thành kẻ mà mình từng ghét nhất? Sống như vậy mà vẫn đuổi theo sao?"

Hắc Linh Xà cười lạnh nói: "Coi như cậu tự biết thân biết phận đấy."

Tiểu Lan nhỏ nói: "Đúng rồi, loại người anh từng ghét nhất đấy là loại người nào?"

An Lâm nói: "Kẻ có tiền."

Tiểu Lan nhỏ: "..."

Hắc Linh Xà: "..."

"Phụt phụt..." Diệu Linh đang xoa bóp cho An Lâm ở phía sau, không nhịn được mà cười thành tiếng, sức lực cũng mạnh thêm vài phần, đau đến nỗi khiến An Lâm hơi nhếch miệng.

"Nhẹ chút... Đồ nhi ngoan của ta, nhẹ chút!"

Chín món cao cấp này ở đại lục Thái Sơ khiến cho vô số đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo phải điên cuồng, được An Lâm đặt hết vào trong Cửu Mệnh Nguyên Bàn. Thần quang mà bản thân thần khí phát ra, bắt đầu lưu chuyển theo đường hoa văn của Nguyên Bàn, cuối cùng hội tụ ở trung tâm Nguyên Bàn.

Hồng Mông Thần Thoa, Khôi Lỗi Vạn Hóa Tâm, Hồng Vũ Thần Kiếm, Long Ngục Đao Cốt, Tử Linh Thần Trượng, Thần Cực Thiên Đao, Hỗn Độn Giáp Khải, Hắc Nguyên Thần Mâu, Tinh Cực!

An Lâm lấy chín thần khí cao cấp ra, phân vào chín lỗ trống kia, thần khí vừa tiếp xúc với lỗ trống kia, thì thu nhỏ lại, được một quả cầu năng lượng màu trắng bao lấy.

Trên khay phủ kín từng đường hoa văn đẹp đẽ tinh xảo, liên kết tổng thể, hàm chứa lý lẽ của Thiên Địa Đại Đạo, phía trên có chín lỗ trống thần bí, phân bố đều ở mép của khay, phóng ra lực lượng hư vô.

An Lâm thấy vậy thì yên tâm, lấy ra một cái khay tròn màu xám vô cùng to.

Cô đã có thể sử dụng sức mạnh của Chu Tước trong thời gian ngắn, trong Tứ Cửu Tiên Tông không có người nào có tư cách hộ pháp hơn cô.

"Gần đây công việc bận rộn, cáo từ!" Hắc Linh Xà bỏ chạy không quay đầu lại.

An Lâm nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp một đi không trở lại, bất đắc dĩ nói: "Tại sao một người hai người đều là công việc bận rộn, không phải vẫn chưa tác chiến sao..."

Tiểu Lan nhỏ bất đắc dĩ liếc nhìn An Lâm một cái, vì sao người ta bận rộn anh còn không rõ sao?

An Lâm không để ý tới Hắc Linh Xà, lấy thần khí cao cấp Hồng Mông Thần Thoa ra ngắm nghía trong tay.

Thần khí này thật không đơn giản, không chỉ có sức mạnh xuyên thấu không gian vô cùng lớn, thậm chí còn có thể dễ dàng phá vỡ hàng rào giữa các thế giới, thuộc loại thần khí bậc nhất.

Hai tỷ của hắn để mua thần khí này, nói không chứng vẫn lời to!

"Thần khí lợi hại như vậy, chỉ là một trong chín đồ vật kích phát Cửu Mệnh Nguyên Bàn... Cửu Mệnh Nguyên Bàn này rốt cuộc là bảo vật gì, lại mạnh đến vậy..." An Lâm hào hứng.

Sao khi hắn hưởng thụ một lúc, bắt đầu tìm một thảo nguyên lớn, mân mê Cửu Mệnh Nguyên Bàn của hắn.

"An An, em đã bố trí đại trận phòng ngự rồi, yên tâm đi." Xa xa, Tiểu Lan nhỏ cao giọng nói.

"Ôi chao, Tiểu Hắc, ở đây còn rất nhiều linh quả, ăn thêm nữa đi!" An Lâm giữ lại nói.

"Tôi đi trước." Hắc Linh Xà xoay người rời đi.

Quan trọng vẫn không thể đánh!!

Mẹ kiếp! An Lâm chắc chắn là kẻ có tiền kiêu ngạo nhất mà cô từng thấy!

Hắc Linh Xà phát hiện không thể tiếp tục ăn chực linh quả ở đây được nữa.

"Ha ha, mạnh lên chút!" Tiểu Lan nhỏ cười lạnh nói.

An Lâm kích động, sau đó chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận