Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1070: Thì ra là thế, tôi hiểu rồi

Thống trị Tây Hải?

Xóa bỏ hết sạch Nhân tộc đến từ đại lục Thái Sơ?

Câu nói cuối cùng của người nước khiến cả An Lâm và Lam Tiêu Nghê đều ngẩn hết cả người.

Chức trách của con trai người tuyển chọn số mệnh là để làm loại chuyện này?

Con hàng này ấy vậy mà lại muốn Lam Tiểu Nghê thống trị Tây Hải? Xóa bỏ nhân tộc?

"Phụt..." An Lâm không kìm được cười ra tiếng.

Không nói đến yêu cầu này kinh hãi thế tục đến mức nào, chỉ với mỗi cái dáng vẻ không đáng tin cậy này của Lam Tiểu Nghê thôi, chỉ sợ ngay cả việc thống lĩnh Linh Ngư tộc cũng còn không làm được ấy chứ?

Có lẽ bởi người nước đã nói hết những gì mình nên nói rồi, trấn áp cao độ trên người An Lâm cũng theo đó mà trống không.

Cái thông đạo nối liền hai giới được người nước mở ra kia là cơ hội cuối cùng để bọn họ có thể rời khỏi địa phương cổ quái này!

Đột nhiên, người nước nhoáng một cái đã lấp trước mặt cửa động, duỗi ngón tay ra, chỉ về phía An Lâm: "Cậu, không ở lại đây sao?"

An Lâm nghiêm túc gật đầu: "Đi, chúng ta về thôi!"

Hai người biết việc này không nên chậm trễ, liền lập tức tiến về phía cửa động nối giữa hai giới.

An Lâm thở dài một hơi: "May quá, em vẫn là Lam tiểu đệ trước kia."

Hắn cười lớn một tiếng: "Tiền bối, tôi còn đang có việc cần phải làm, nhất định phải trở về trước đã."

An Lâm bỗng nhiên đứng dậy, vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt phấn nộn của Lam Tiểu Nghê.

Trong lòng An Lâm cảm thấy một trận mờ mịt.

Lam Tiểu Nghê nghe xong trong lòng liền cảm thấy ngọt ngào, nhưng vẫn xụ mặt, lạnh nhạt nói: "Tôi nên đi chấp hành sứ mệnh của mình rồi, đi thôi."

"Này, anh làm gì thế?" Lam Tiểu Nghê rụt đầu lại, khuôn mặt đỏ bừng.

Về phần dưới tình huống trời xui đất khiến thế nào mà Lam Tiểu Nghê phải gánh vác sứ mệnh quan trọng như vậy, là phúc hay là họa, vẫn nên đợi trở về đã rồi từ từ nghiên cứu sau.

Bầu không khí đột nhiên trở nên có chút dọa người.

Hiện giờ chuyện quan trọng nhất chính là trở lại thế giới cũ.

Một lúc lâu sau, người nước lại đột nhiên gật đầu, nói: "Thì ra là thế, tôi hiểu rồi!"

Cái câu hỏi này... quả thật quá con mẹ hắn kỳ quái! Vì sao ông đây lại phải ở lại nơi này?

Người nước nhìn chăm chú vào An Lâm bằng con mắt mà không phải mắt.

"Cậu có việc cần phải làm, tôi không giữ cậu lại nữa vậy."

Tim An Lâm đập mạnh một cái, vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía người nước đột nhiên ra tay.

Nhắc đến cũng rất kỳ quái, rõ ràng không nhìn thấy mặt của đối phương, nhưng An Lâm lại cảm thấy người nước này đang mỉm cười, đó là một nụ cười cực kỳ rực rỡ cực kỳ hữu hảo.

Rốt cuộc ngài đã hiểu cái gì rồi vậy hả?

Người nước này ấy vậy mà lại hình dung thứ đồ này thành đồ chơi, có cần phải kích thích người ta như thế không hả?

An Lâm: "???"

Hắn lại cười cười: "Tôi phải đi làm chuyện nên làm đây, tạm biệt!"

*lão cẩu: chỉ người kinh nghiệm phong phú, kiến thức uyên bác, không gì trói buộc.

Dù cho trong lòng khiếp sợ không thôi, nhưng trên mặt vẫn vững như lão cẩu*.

Người nước bỗng nhiên vung tay về một chỗ trống trong biển sâu, toàn bộ biển sâu kịch liệt phun trào, dòng nước chảy xiết sôi trào, phảng phất như toàn bộ thế giới đều rung hết lên.

"Thứ đồ chơi này cũng được."

An Lâm gật đầu nói, nhanh chóng nhập vai, phong đạm vân khinh thu hắn vào trong nhẫn không gian.

Ôi cờ mờ nờ luôn nha! Đây chính là mô hình vũ khí chiến lược có thể so sánh được với siêu cấp đại năng Hợp Đạo đấy!

Rất nhanh, một quả cầu ánh sáng màu xanh lam đã bay từ đằng xa tới, bị người nước nắm trong tay.

Người nước gật đầu, dùng cái miệng không phải là miệng đáp lời: "Đúng vậy, cảm thấy đây là thứ đồ chơi không tệ, hi vọng cậu không ghét bỏ nó."

An Lâm lại ngớ hết cả người nhận lấy quả cầu ánh sáng màu xanh, miệng giật giật, một suy đoán hoang đường bỗng dâng lên trong lòng hắn, khiến hắn không kìm được hỏi thành tiếng: "Chiến hạm Tinh Hỏa?"

"Tôi cũng không có thứ gì tốt tặng cho cậu, chiếc thuyền nhỏ này xông vào trước đây khá lâu rồi, nhìn cũng không tệ lắm, vậy thì tặng cho cậu đi." Người nước phất một tay lên, quả cầu ánh sáng màu xanh lam liền trôi về phía An Lâm.

Ừm... tuy không biết người nước này đã hiểu lầm cái gì rồi, nhưng lúc này chỉ cần giả ngầu theo hắn là được rồi!

Người nước nghiêng người sang một bên, tránh ra một con đường: "Cố lên, thế giới này sẽ càng thêm tốt đẹp!"

Khóe miệng An Lâm giật giật liên hồi, lôi kéo cánh tay nhỏ của Lam Tiểu Nghê, cũng không quay đầu lại mà đâm vào cửa động màu xanh lam giữa hai giới...

Tại thạch thất bí mật của hai tộc ở mộ cổ dưới đáy biển vẫn thần. (nơi thần chết đi)

Bức tượng khổng lồ có bề ngoài hình rùa đen và nam tử nhân ngư thở hồng hộc ngồi đối diện nhau, có vẻ như vừa mới kết thúc một loại vận động cực kỳ kịch liệt, cả hai đều trông có phần rã rời.

Chúng hắn chính là Đại Tế Ti tiền nhiệm của tộc Thiên Quy và tộc Linh Ngư – Thiên Thần Cơ và Tây Hải Tử.

Trước mặt bọn họ là một sinh linh có ngoại hình giống người da trắng, đang tản mát ra sóng gợn mạnh mẽ.

"Phân thân cấp bậc Phản Hư, cuối cùng cũng tạo xong rồi..." Tây Hải Tử khẽ cười nói.

Thiên Thần Cơ thỏa mãn cười một tiếng: "Người da trắng này chính là kết quả do hai chúng ta cùng nỗ lực tạo ra..."

Suy đoán này thật ra cũng không phải không có ý, lợi ích của hai bên có liên quan đến nhau, trợ giúp lẫn nhau cũng là điều bình thường. Hắn không thể bước đến thế giới này, nhưng hắn lại có thể ném nhẫn không gian đến thế giới này kia mà!

Sau đó, cô ta đột nhiên nghĩ đến một khả năng, liền khẽ cười, nói: "Chẳng lẽ là, hắn chủ động giúp chúng ta đưa nhẫn không gian của An Lâm đã chết ra ngoài?"

"Không thể nào, hiện giờ hắn vẫn chưa thể ra được." Thiên Thần Cơ lắc đầu phủ định.

"Chẳng lẽ là vị kia muốn đi ra ngoài?" Tây Hải Tử có chút sợ hãi nói.

Nói đến đây, vẻ mặt của Thiên Thần Cơ và Tây Hải Tử đều trở nên cực kỳ ngưng trọng.

"Là vị thần linh bên trong kia chủ động mở ra."

"Ở cái chỗ kia, quyền lực của chúng ta thật ra rất hạn chế, em lại không quan sát được tình hình bên trong, chỉ có thể ra chỉ lệnh từ một phía cho người Vũ Tinh. Lỡ như An Lâm không chết thì sao?" Tây Hải Tử vẫn có chút lo lắng như cũ.

"Ha ha, bọn họ bước vào cái nơi kia, không thể có khả năng không phát hiện được chiến hạm Tinh Hỏa. Phát hiện được chiến hạm Tinh Hỏa rồi, thì chắc chắn sẽ dẫn đến cuộc chiến với người Vũ Tinh. Anh cho rằng người Vũ Tinh lúc vũ lực được triển khai toàn bộ, lại có thêm chiến hạm Tinh Hỏa sẽ không giết chết được một tên nhóc An Lâm sao?" Đối với chuyện này, hiển nhiên là Thiên Thần Cơ cực kỳ có lòng tin.

Tây Hải Tử ngẫm nghĩ, liền phát hiện rằng cũng có lý: "Là anh quá lo lắng, vậy thì giờ để người da trắng qua đó nhặt xác và kiểm kê bảo vật đi."

Thiên Thần Cơ gật đầu, đang muốn mở thông đạo nối liền giữa hai giới ra.

Đột nhiên, một cửa động màu lam bỗng xuất hiện trong phòng.

Biến động đột ngột này khiến Thiên Thần Cơ và Tây Hải Tử cùng giật mình kêu lớn.

Tây Hải Tử mở to hai mắt: "Đây là thông đạo không gian nối giữa hai giới?"

Thiên Thần Cơ hít sâu một hơi: "Cái khí tức này... sẽ không thể sai được, chính là thông đạo không gian nối liền với thế giới kia!"

"Lối đi này trừ em có quyền hạn mở ra từ bên ngoài, chỉ còn lại một khả năng nữa..."

Đây chính là nguyên nhân mà hắn và Thiên Thần Cơ quyết định tạo người.

Người có duyên thì vẫn còn phải tiếp tục chọn, nhưng lễ vật thì cũng không thể thiếu được.

Chìa khóa có thể tiếp tục cho đi được, nhưng lần tiếp theo người có duyên lại đến đây, cũng không thể cực nhọc mãi mới có thể qua ải thành công mà không được cầm bảo tàng về đúng không?

Tây Hải Tử khẽ gật đầu, người có duyên lần này quá mạnh mẽ, chết rồi thì cũng coi như thôi.

Thiên Thần Cơ cười lạnh một tiếng: "Yên tâm đi, có thể xảy ra vấn đề gì được, thời gian cũng đã qua hơn mười ngày rồi, bọn họ sớm đã trở thành một nắm cát vàng. Sứ mạng duy nhất của người da trắng lúc vào đó chính là lấy bảo vật của bọn họ ra ngoài, trong nhẫn không gian của bọn họ không hiểu sao lại có bảo vật bên trong mộ cổ của chúng ta, thứ này tuyệt đối không thể để mất."

Trên mặt Tây Hải Tử lộ vẻ lo lắng: "Cái người tên An Lâm kia, thực lực còn mạnh mẽ hơn cả đại năng Phản Hư bình thường, để hắn đi vào thực sự không có vấn đề gì chứ?"

Kết quả là, Thiên Thần Cơ và Tây Hải Tử đều đưa mắt nhìn về phía cửa động.

Ngay sau đó, đôi mắt của hai vị Đại Tế Ti dần dần trừng lớn, vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía cửa động, nhìn cảnh tượng trước mắt bằng vẻ mặt khó có thể tin nổi.

Một giọng nói truyền ra từ bên trong thông đạo nối liền giữa hai giới.

"Ha ha, các người đoán sai mất rồi. Hắn không chỉ chủ động giúp các người trả lại nhẫn không gian, mà còn nhân tiện trả luôn cho các người bá chủ An Lâm của các người luôn rồi đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận