Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1543: Các nguyên soái tuyệt vọng

"Lăng Minh nguyên soái!" Sắc mặt tám vị nguyên soái Thiên Nhân tộc còn lại đều biến đổi.

Bọn họ không bao giờ nghĩ tới, trên trận chiến này, bọn họ lại ngã xuống trước!

Cho dù Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Khải không cùng đánh trận pháp gia tăng, cũng có thể nói là tồn tại vô địch từ Hợp Đạo trở xuống, nhưng hôm nay lại bị mấy Phản Hư liên hợp lại giết chết, chuyện này khiến cho bọn họ cảm thấy bị sỉ nhục.

Thạch Hoa nguyên soái không ngừng ném mạnh những cục đá kim sắc, chúng như đạn pháo với uy năng cực kì khủng bố, đánh tới ba vị tuấn nam mỹ nữ trước mặt.

Những cục đá kim sắc này, nếu như có đại năng không cẩn thận bị nện trúng, sẽ trực tiếp bị nện cho hình thần đều diệt.

Nhưng chính trong một loại hoàn cảnh chiến đấu đáng sợ như vậy, Tô Thiển Vân dáng người mạnh mẽ, không ngừng tránh né cục đá, liên tục vụt thoát khỏi tử vong, trông cô bình tĩnh khác hẳn người bình thường.

Nguyệt Quang Luân vẽ ra từng đường quỹ tích đáng sợ ở trên hư không, xuất quỷ nhập thần, lấy các loại góc độ kỳ dị, tiến hành ám sát Thạch Hoa nguyên soái.

Ở dưới trạng thái chiến đấu, Tô Thiển Vân chưa bao giờ hoảng sợ!

Một người thiếu nữ cao ráo yểu điệu linh lung, nhảy ra từ trong đá vụn, trong tay cầm kiếm, vẽ ra một luồng sáng màu trắng bạc chói mắt rực rỡ ở trên hư không, đâm tới bộ ngực Thạch Hoa nguyên soái với tốc độ cực nhanh.

Thạch Hoa nguyên soái lạnh lùng hừ một tiếng, đưa tay nắm chặt hư không, hư không vặn vẹo áp súc cực độ, một luồng ý chí của trời mênh mông vô tận, dừng lại một kích kia.

Thạch Hoa nguyên soái có phần chật vật lui về phía sau, đối mặt với công kích của Tô Thiển Vân, cô có thể lấy thân pháp ưu nhã tránh né, nhưng đối mặt với những phát nổ không hề có đạo lý của Hiên Viên Thành, cô vẫn tức giận đến mức chỉ muốn giết người!

Vừa xuất hiện đã tràn ngập hơi thở chết chóc!

Không khí bên cạnh cô đột nhiên nổ tung!

Vốn là ba người thúc thủ vô sách đối mặt với Thiên Nhân tộc nguyên soái, hôm nay lại có thể chiến đấu với Thạch Hoa nguyên soái đến mức cân sức cân tài, đây đều là nhờ thuật pháp hệ phá thiên áp chế Thiên Nhân tộc.

Song Thạch Hoa nguyên soái đâu dễ đối phó, đối mặt với Nguyệt Quang Luân đột nhiên đánh tới, cô luôn có thể tránh né bằng thân pháp ưu nhã, đẹp mắt tựa như một đóa hoa nhảy múa theo gió, cảnh đẹp ý vui.

Ầm ầm!

Một luồng năng lượng hủy diệt như muốn nổ trời bộc phát.

Ầm!

Một chiêu này tựa như lôi đình.

Tình hình trận chiến không giống như nhóm nguyên soái suy đoán, xuất hiện tình huống nghiêng về một phía.

Thời điểm đã ở lui về phía sau, đá vụn văng ra, đột nhiên có dao động không gian chấn động.

Bọn họ lúc này mới chợt nhận ra, lúc trước bọn họ nói những lời đó, là không biết và cuồng vọng đến mức nào. Cái gì mà tiêu diệt kẻ địch, giết chết kẻ địch chỉ trong vòng một phút đồng hồ sau đó đi giúp thiên thần đại nhân...

Diệp Linh bị đánh bay, rồi lại tan biến trong thiên địa với tốc độ cực nhanh, cũng không biết trốn ở nơi nào. Lúc này, công kích của Tô Thiển Vân vừa tiến tới trước mặt Thạch Hoa nguyên soái...

Đây cũng là lý do tại sao, gần như tất cả đại năng của cả giới Cửu Châu, đều gia nhập bang Phá Thiên. Chỉ cần có thể đạt được lực lượng có thể chống lại Thiên Nhân tộc, chỉ cần có thể bảo vệ giới Cửu Châu, bọn họ đều tình nguyện hy sinh tất cả!

Rất hiển nhiên, hắn đã quyết định muốn giết chết đối phương ngay lập tức.

"Vụt!" Vu Mã nguyên soái vung một cái tát đánh bay phi kiếm Diêu Minh Hi đâm tới, xoay người lại tung một quyền, trực tiếp đánh cho Tôn Vũ Lạc ở phía sau hộc máu bay.

Vu Mã nghe âm thanh quỷ dị kinh khủng kia, theo bản năng cảm thấy dưới chân của mình thật sự có đầu của mình, hướng ánh mắt xuống mặt đất, kết quả lại nhìn thấy là cái đầu thằng bé trai đang nở nụ cười giả tạo.

Vu Mã nguyên soái bối nhanh chóng giết chết hai người kém cỏi trước mặt, sau đó lại đi trợ giúp các đồng đội còn lại. Đối thủ của hắn thoạt nhìn rất dễ bắt nạt!

Cổ kiếm rơi vào giáp xác, bộc phát ra ánh lửa sáng chói.

Bây giờ bọn họ còn chưa tiêu diệt được tướng địch, thì kẻ địch đã tiêu diệt một vị đại tướng của bọn họ mất rồi!

Cuối cùng Lam Mộng Kiếm Linh bị một quyền của Vu Mã nguyên soái đánh tan.

"Tiểu Mộng!" Tôn Vũ Lạc rút lui về phía sau nghẹn ngào hô to.

Vu Mã bắt được đầu lưỡi Lam Mộng, xé đứt, sau đó lại đánh một quyền vào đầu Lam Mộng Kiếm Linh!

Kẻ địch của hắn là Tôn Vũ Lạc và Diêu Minh Hi hai đại kiếm tiên Phản Hư của Tứ Cửu tiên tông.

Mà cổ Vu Mã nguyên soái, ở trong nháy mắt này, đã bị cổ kiếm trảm xuống như sét, giống như thật sự muốn chặt đứt đầu của hắn trong nháy mắt!

Đe dọa, ám sát, một con rồng, chính là thủ pháp Lam Mộng Kiếm Linh am hiểu nhất!

Nhưng nó vẫn đánh giá thấp thực lực của Vu Mã nguyên soái, trong nháy mắt ở cổ kiếm rơi xuống, Vu Mã nguyên soái vốn đang hoảng hốt liền lấy lại tỉnh táo, đột nhiên ngưng tụ giáp xác rắn chắc màu vàng ở trên cổ.

Hắn đạp mạnh bước chân, thậm chí tựa như một luồng lưu quang, trong nháy mắt vọt đến trước mặt Tôn Vũ Lạc, đồng thời một tay quấn quanh lôi đình màu trắng, định đón đầu ép xuống.

"Đầu của ngươi rớt... Không nhặt lên à..."

Một đứa trẻ toàn thân màu lam trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh Vu Mã, đầu lưỡi linh hoạt duỗi dài, quấn chặt lấy cổ của đối phương, đồng thời một cái âm thanh rét lạnh tận xương khẽ chui vào lỗ tai.

"Tiểu Mộng!" Tôn Vũ Lạc lớn tiếng kêu cứu, cổ kiếm trong tay phiếm hào quang dịu dàng.

Lúc này, Diêu Minh Hi đã cầm kiếm chém tới.

Lòng bàn tay Vu Mã cũng ngưng tụ giáp xác dầy cộm nặng nề, tay không tiếp được mũi kiếm cắt ngang hơn mười dặm không gian kia. Diêu Minh Hi thầm chấn động, lúc này Vu Mã dùng một cánh tay khác làm đao, như tốc độ ánh sáng, trong nháy mắt đã chặt đứt cánh tay cầm kiếm của hắn!

"A...!" Diêu Minh Hi kêu thảm rút lui, tay cụt đầm đìa máu tươi.

Tôn Vũ Lạc lại xông tới, sau đó bị một quyền của Vu Mã đánh cho gân cốt đứt đoạn, hộc máu lăn xuống mặt đất.

"Hừ, cũng ương ngạnh lắm." Vu Mã liếc mắt nhìn hai người một cái, giơ lên quả đấm, định hướng bổ thêm một quyền về phía Tôn Vũ Lạc, định đưa hắn lên đường trước.

Đang lúc này, một thanh huyết kiếm từ trên trời giáng xuống, mênh mông cuồn cuộn, sắc nhọn vô cùng!

Vu Mã nguyên soái biến sắc, lập tức ngưng tụ áo giáp ngăn cản công kích.

Người tới là kẻ đã tru sát Lăng Minh nguyên soái, không thể coi thường!

Tôn Vũ Lạc như bắt được một cọng cỏ cứu mạng, kích động suýt khóc: "Khả Khả Tư Đế đại lão, rốt cuộc ngài cũng tới hỗ trợ!"

Một đại năng Phản Hư đỉnh phong cũng không có, không phải là cái loại biến thái như Hiên Viên Thành hay Diệp Linh, hắn và Diêu Minh Hi hoàn toàn đang phục vụ quên mình, cố gắng cầm chân nguyên soái Thiên Nhân tộc!

May là, Khả Khả Tư Đế giết đi nguyên soái Thiên Nhân tộc bên kia, kịp thời chạy tới nơi này trợ giúp, nếu không hắn và Diêu Minh Hi thật sự xong đời.

Tại một khu vực chiến đấu khác.

Tiểu Hồng đang lạnh run núp ở bên trong mặt trời sáng tạo.

Bên ngoài là Khỉ Nam nguyên soái đang điên cuồng đập lên màn chắn mặt trời của cô.

Đây là lần đầu tiên Tiểu Hồng cảm thấy sợ hãi như vậy, không có biện pháp nào khác, đây vẫn là lần đầu tiên cô đối mặt với đối thủ có thể sánh ngang với cấp bậc Hợp Đạo mới tấn cấp, hoàn toàn không dám chiến đấu chính diện!

Rốt cuộc, cũng không lâu sau, Đại Bạch và Mạch Luân lập tức chạy tới cứu trợ.

Rốt cuộc Tiểu Hồng cũng dám đẩy mặt trời khổng lồ ầm ầm đánh tới phía Khỉ Nam nguyên soái...

Quyền Thánh còn đang đau khổ chống đỡ, hắn vốn là đại năng Phản Hư hàng đầu dưới trướng Nữ Oa, đánh với một tên nguyên soái Thiên Nhân tộc, vẫn có thể miễn cưỡng chống chọi, không chết.

Về phần Bạch Lăng, cô đang một mình ngược đãi một nguyên soái Thiên Nhân tộc, cứ như đang chơi.

Đề Na thì càng lợi hại hơn, cô đang đuổi đánh ba nguyên soái Thiên Nhân tộc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận