Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1939: Một người cản ba Sáng Thế

An Lâm nhìn mấy lão đại thần linh Sáng Thế buông xuống bên cạnh, khuôn mặt trở nên nghiêm nghị thêm mấy phần, nhưng vẫn không dời nửa bước, bình tĩnh đứng trước Hứa Tiểu Lan.

Hắn đã lặng lẽ ăn mười mấy tiên đan, dựa vào sức khôi phục nghịch thiên của thân thể Chiến Thần đại thành, cho dù là lực lượng thần hồn hay là vết thương trên người đều đã khôi phục được chừng năm phần.

Nhưng áp lực trong giờ phút này so với thời điểm vô cùng suy yếu lúc trước đối mặt với rất nhiều cường giả của Chu Tước nhất tộc còn lớn hơn vô số lần!

Không phải là nguyên nhân nào khác, chính là vì bây giờ hắn phải đối mặt với ba vị thần linh Sáng Thế

Thần linh Sáng Thế mang ý nghĩa vượt ra ngoài tưởng tượng, mang ý nghĩa nắm giữ lực lượng bản nguyên nhất trên thế giới, mỗi một người đều không dễ động vào, Minh Hà Tiên Kình, Đông Thần Thiên Vương, Cực Đạo Thánh Ưng, nếu như ba vị trước mắt này cùng ra tay... Đừng nói giờ phút này An Lâm đang chỉ còn nửa trạng thái so với bình thường, cho dù đầy đủ trạng thái cũng rất hoảng sợ.

Cực Đạo Thánh Ưng vỗ cánh đến gần với tốc độ cực nhanh, cuộn trào lên từng luồng gió đen, phàm là sự vật trong phạm vi ngàn dặm chạm phải nó đều bị phân giải sụp đổ thành bột mịn trong nháy mắt.

"Hả? Lại có thần linh Sáng Thế khác nhanh hơn ta sao?" Nó nhìn thấy Kỳ Lân vô cùng thánh khiết toàn thân bảy màu cùng với cá voi nhỏ đứng trước mặt An Lâm, sắc mặt hơi biến đổi một chút: "Đông Thần Thiên Vương và Minh Hà Tiên Kình à? Thú vị, nhưng mà các ngươi vẫn chưa lấy được Chu Tước Tâm Nguyên nhỉ..."

Đông Thần Thiên Vương lạnh lùng liếc nhìn Cực Đạo Thánh Ưng, lạnh nhạt nói: "Thánh Ưng, chuyện này ngươi vẫn chưa có tư cách nhúng tay vào. Chu Tước ngã xuống liên quan đến phạm vi quá lớn, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến ổn định của toàn bộ tinh vực, chuyện này do liên minh người hòa bình của chúng ta lo liệu, mong người lui ra."

An Lâm nhìn cá voi nhỏ hơn nghìn mét, cũng cười hỏi: "Miệng lưỡi đã động xong rồi, ngươi có muốn động tay luôn không?"

"Chính là ngươi giết Chu Tước sao?" Bước chân của Đông Thần Thiên Vương chậm dần, một uy áp thần hồn không gì sánh kịp trong phút chốc phủ toàn bộ tinh cầu Tiên Tước, khiến cho thần hồn của vô số sinh linh Chu Tước rung động, ngẩng đầu là có thể nhìn thấy một con Kỳ Lân bảy màu vô cùng to lớn từ trên không trung đáp xuống.

Nhưng mà, nó vẫn còn cơ hội.

Minh Hà Tiên Kình cũng không chủ động bước vào phạm vi An Lâm vẽ kiếm, ngược lại đang chậm rãi lui về phía sau, nhưng cũng không có ý muốn rút lui, dường như là để hai vị thần linh Sáng Thế đằng sau ra sân.

Hai vị lão đại Sáng Thế đều nhanh chóng di chuyển đến tinh cầu Tiên Tước.

Ầm ầm!!!

"Ha ha ha... Cái liên minh nát kia của ngươi, hù dọa một vài Phản Hư Hợp Đạo thì còn được, ít sĩ diện ở chỗ này của lão tử thôi, lão tử muốn đi đến đâu thì sẽ đi đến đó." Cực Đạo Thánh Ưng ha ha cười nói.

Cực Đạo Thánh Ưng cũng cuốn theo gió đen hạ xuống theo, khí thế vô cùng bá đạo, dường như có thể khiến toàn bộ chúng sinh quỳ xuống.

Minh Hà Tiên Kình đang vui vẻ nói chuyện với An Lâm, trong lòng đột nhiên nảy sinh xúc động, nhưng xúc động này vừa sinh ra đã bị ép xuống, nó biết cơ hội tốt nhất để ra tay của nó đã không còn rồi.

Đông Thần Thiên Vương nghe thấy vậy mặt mày đen lại, liên minh người hòa bình của chúng nó là tổ chức giữ gìn hòa bình của tinh vực, có hai vị thần linh Sáng Thế tọa trấn, được coi là tổ chức tối cao của tinh vực, bình thường quả thật còn được các thần linh Sáng Thế nể mặt, nhưng muốn cưỡng chế trói buộc hành động của một vị thần linh Sáng Thế, thật đúng là khó mà làm được.

"Ha ha ha... Đường Bát Tạng đạo hữu nói câu này thật oang uổng cho ta, ta vừa nói, ta là một tên ký giả, là một người theo chủ nghĩa hòa bình, động chân động tay là loại chuyện tuyệt đối ta sẽ không làm!"

An Lâm cảm giác toàn thân trên dưới giống như bị một ngọn núi lớn vô tận đè ép, nếu như là đại năng siêu cấp Hợp Đạo khác, chỉ sợ trong nháy mắt đã bị khí thế này ép thành thịt vụn rồi.

"Đường Bát Tạng đạo hữu, cảm ơn ngươi nhận phỏng vấn, bây giờ phỏng vấn đã kết thúc." Minh Hà Tiên Kình lắc lư cái đuôi phát sáng, khuôn mặt lộ ra mỉm cười thân thiện.

Thân thể An Lâm không hề nhúc nhích tí nào, hai mắt biến thành màu vàng óng.

"Chính là người này sao? Nhìn cũng không mạnh lắm!" Quái vật đầu rồng tám cánh cười ha ha, uy áp nồng đậm cực hạn không hề khách khí trực tiếp đập về phía An Lâm.

Hư không ngưng trệ, khắp nơi lõm xuống.

Sao thế gian có thể có sự tồn tại vĩ đại đến mức này?!!

Cực Đạo Thánh Ưng đứng mũi chịu sào, dường như nhìn thấy một thần linh quyền bạo ngân hà, tay cầm nhật nguyệt tinh thần, bách chiến bách thắng đang lạnh lùng quan sát nó.

Ba vị thần linh Sáng Thế, sau khi trải qua lễ rửa tội của thuật pháp Siêu Thần Uy, trong lòng kiêng kỵ đối với An Lâm cao thêm một bậc. Đến Cực Đạo Thánh Ưng trước đó vô cùng ngông cuồng, bây giờ cũng đã im lặng không nói.

Thuật pháp Siêu Thần Uy, phát động!

Đây chính là khác biệt, có thể khiến đối thủ đánh giá sai lực lượng của mình.

Gợn sóng màu vàng óng khuếch tán khắp trời đất, trong nháy mắt đánh tan khí thế của Cực Đạo Thánh Ưng.

"Vô Hồn Tinh của hắn bị diệt, kết quả mang lửa giận phát tiết lên đầu ta. Ta rất không vui, vì vậy liền dạy dỗ hắn một chút, hi vọng hắn bỏ qua cho ta, cũng mong ngươi chuyển đạt áy náy này của ta đến hắn."

An Lâm chắp hai tay ra sau lưng, dáng người thẳng tắp như cây tùng nhìn về Kỳ Lân bảy màu cách đó không xa, mỉm cười nói: "Đông Thần Thiên Vương, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nói đến tứ đại Thiên Vương của Linh tộc, trước đó ta đã từng gặp Bắc Lạc Thiên Vương một lần đấy."

Lại thêm cơ sở lúc trước hắn có chiến tích nghịch thiên, đối phương căn bản không dám không tin!

Uy áp Chiến Thần vô thượng chèn ép tất cả!!!

Nó vừa mới thăm dò một lần, kết quả cho thấy, An Lâm tuyệt đối còn khó đối phó hơn so với tưởng tượng.

Thuật pháp Siêu Thần Uy hao phí không ít lực lượng thần hồn của An Lâm, nhưng nó lấy được hiệu quả còn tốt hơn so với tưởng tượng. Chí ít, ba vị lão đại cấp bậc Sáng Thế trước mắt đều không dám tùy tiện ra tay.

Ưu thế lớn nhất của thuật pháp Siêu Thần Uy chính là mở rộng khí thế của mình đến vô hạn, giống Cực Đạo Thánh Ưng, có một phần thực lực trâu bò thì có thể phát huy một phần khí thế trâu bò. Nhưng An Lâm thì khác, có một phần thực lực trâu bò, dùng thuật pháp Siêu Thần Uy thì có thể phát huy mười phần khí thế trâu bò!!!

Lần đầu tiên nó cảm thấy mình thật nhỏ bé.

Là cường giả như thế nào mới có thể bộc lộ ra khí thế khủng bố đến như vậy?

Cả người Đông Thần Thiên Vương và Minh Hà Tiên Kình cũng đều chao đảo, cho dù không phải bị nhằm vào, cũng bị chấn áp, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.

Hai chân của Cực Đạo Thánh Ưng như nhũn ra muốn quỳ xuống, may thay tám cánh kịp thời dán vào mặt đất, lúc này mới không để xảy ra cảnh tượng mất mặt.

Sắc mặt An Lâm lạnh nhạt mà nói.

Trong lòng Đông Thần Thiên Vương cuộn trào sóng to gió lớn.

Vô Hồn Tinh bị diệt, Bắc Lạc Thiên Vương giận tím mặt, sau đó đại chiến một trận với Cực Đạo Hầu Vương, đánh bại Cực Đạo Hầu Vương, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết.

Nhưng Đông Thần Thiên Vương còn biết một chuyện bí mật, chuyện kia chính là Bắc Lạc Thiên Vương tiến vào Thanh Long nhất tộc phát động một trận đại chiến nào đó, kết quả Bắc Lạc Thiên Vương kết thúc trong thảm bại!

Một vị cường giả bí ẩn nào đó đánh cho Bắc Lạc Thiên Vương kiêu ngạo nhất Linh tộc đến tự bế, thậm chí sau khi Bắc Lạc Thiên Vương trở về thì lập tức mang những đồ vật quý giá đi, sau đó không rõ tung tích, rõ ràng là từ bỏ cơ nghiệp to lớn, bỏ chạy một mình...

Là ai khiến Bắc Lạc Thiên Vương sợ hãi như vậy?

Thậm chí ngay cả cơ nghiệp của Linh tộc cũng vứt bỏ?

Bây giờ rốt cuộc cuối cùng đáp án cũng được công bố sao...

Đông Thần Thiên Vương âm thầm nuốt nước miếng một cái, mới ngược Bắc Lạc Thiên Vương một trận, bây giờ chưa đến mấy ngày lại giết Chu Tước, người sói này, thật sự phải kết thù với hắn sao?

Từ phản ứng của Bắc Lạc Thiên Vương có thể thấy được, chàng trai trước mắt này không chỉ có thực lực khủng bố, còn có bối cảnh cực kỳ khủng bố, lúc nào cũng có thể phải hứng chịu tính sổ, nếu không Bắc Lạc Thiên Vương sẽ không chạy dứt khoát như vậy.

Không thể trêu vào, không thể trêu vào.

Đường Bát Tạng trâu bò!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận