Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2012: Vương Giả trong bóng tối

Phía Đông đại lục Thái Sơ.

Bên trong biển ánh sáng màu trắng thuần.

Cô gái được tạo thành từ ánh sáng, dáng người yểu điệu, đường cong hoàn mỹ chìa ngón tay nhỏ bé, nhẹ nhàng vẽ ra một vòng tròn ánh sáng, theo ánh sáng dần dần mở rộng, một hình ảnh cực lớn bắt đầu hiện ra, bên trong xuất hiện một người đàn ông Kiến tộc khắp người đen nhánh, vẻ mặt cung kính.

Phía sau hắn là đất vàng cát trắng mênh mông vô tận.

Thi thể Kiến tộc chi chít trên mặt đất, tàn tạ không thể tả, bị vô số Cửu U Ác Ma gặm cắn, hơi thở tuyệt vọng đẫm máu kia dường như có thể xuyên qua màn hình, truyền thẳng đến chỗ cô gái này.

"Thiên Thần Quang Minh đại nhân tôn kính, đại quân Kiến tộc đã bị diệt toàn quân." Người đàn ông Kiến tộc cung kính hành lễ, quầng sáng màu trắng trên đầu "xì xì xì" nổi bọt, giống như đang nhảy nhót.

Hắn chính là tất cả hy vọng của Kiến tộc, Đế Vương Kiến tộc.

"Làm tốt lắm, Kiến Thiên Thần, còn lại bao nhiêu Cửu U Ác Ma?" Nữ Thần Quang Minh mỉm cười nói.

"Chủng tộc rác rưởi như vậy, sớm đã không xứng đáng sống trên thế giới này." Kiến Thiên Thần giẫm nát đầu một cường giả Kiến tộc, cả người cường giả Kiến tộc kia run rẩy, dường như chỉ còn ý thức bản năng.

Đầu bị Kiến Thiên Thần dùng một cước giẫm nát.

Đế Vương Kiến tộc hay chính là Kiến Thiên Thần nhìn thoáng qua tình cảnh đẫm máu, thê lương xung quanh, một đám Kiến tộc chết thảm trên mặt đất, thân thể tàn tạ, ánh mắt tuyệt vọng, vô cùng dữ tợn khiến người ta khiếp sợ. Mùi máu tươi rất nồng nặc trôi dạt mấy chục nghìn dặm khiến người ta có cảm giác buồn nôn.

Không khí cuồn cuộn nổi lên.

Người đàn ông Kiến tộc nhếch miệng cười: "Dĩ nhiên."

Trứng rơi xuống mặt đất.

"Tổng cộng có hai mươi tám triệu Cửu U Ác Ma, bây giờ còn lại hai mươi hai triệu, chúng nó vì ăn thi thể Kiến tộc nên thực lực tăng thêm một bậc." Người đàn ông Kiến tộc cung kính nói.

"Không đúng, Kiến tộc cũng không tính là bị diệt tộc, ta cũng là Kiến tộc, từ nay về sau Kiến tộc chính là Kiến tộc mới, một Kiến tộc lớn mạnh tràn ngập ánh sáng..." Kiến Thiên Thần mỉm cười nhìn về phía trước, thứ phía sau hắn bắt đầu mở rộng, sau đó có trứng màu vàng từ trong đó bắn ra.

Hình ảnh gián đoạn.

"Tốt lắm, ngươi biết tiếp theo nên làm gì rồi chứ?" Nữ Thần Quang Minh hỏi.

Thình thịch!

Mông Kiến Thiên Thần liên tục mở rộng.

"Kiến tộc xem như bị diệt toàn tộc rồi ư?" Kiến Thiên Thần mỉm cười, giống như không liên quan gì đến hắn. Chỉ riêng sinh linh Kiến tộc chết trong tay hắn đã đến mấy triệu nhưng trong lòng hắn không hề dao động.

Phốc phốc phốc...

"Phốc..."

Nhưng mà, vẫn chưa dừng lại.

Đúng vậy, xét về mặt lực lượng thì hắn là Thiên Thần.

Theo sinh mạng thì Kiến Thiên Thần thật sự là Đế Vương Kiến tộc.

Vực sâu Vạn Ác.

Mỗi bước bắn ra một quả trứng.

Lúc này, vực sâu Vạn Ác tĩnh mịch đã lâu đột nhiên bắt đầu náo nhiệt.

Kiến Thiên Thần chậm rãi đi về phía trước.

"Gào!" Một Tà Ma có hơi thở đáng sợ bất thình lình tuôn ra từ nham thạch, vẻ mặt dữ tợn đánh về phía Thiên Thần.

Một Thiên Thần toàn thân bao phủ trong bóng tối, chậm rãi đi lại trong vực sâu tối tăm, liên tục thâm nhập bên trong vực sâu Vạn Ác, bóng tối phía sau bắt đầu khởi động, đúng là ngàn vạn Tà Ma đang theo sau.

"Hu hu hu." Tiếng Tà Ma kêu thảm thiết bên tai không dứt.

Loại dáng vẻ tự tin và ngạo nghễ này làm cho Cửu U Ác Ma xung quanh cảm thấy kính nể.

Ranh giới phân cách giữa giới Cửu Châu và vùng cát trắng của Kiến tộc.

Ơ nơi sâu nhất của vực sau, một đám Tà Ma điên cuồng phát triển. Chúng nó rất khác Cửu U Ác Ma, Cửu U Ác Ma thì khát máu, mà Tà Ma lại là biến thái, bất kể là tính mạng hay tinh thần đều vặn vẹo, ẩn chứa rất nhiều cảm xúc tiêu cực, một vài sinh linh có ý chí không kiên định, một khi tới gần chúng nó còn có thể phát điên.

Sức mạnh cơ thể của Tà Ma rất mạnh, thực lực khởi điểm đã có thể sánh ngang cảnh giới Dục Linh, chúng nó sinh sống ở vực sâu Vạn Ác, không ai biết số lượng chính xác của chúng là bao nhiêu.

Nhưng hắn lại không hoàn toàn là Đế Vương Kiến tộc, bởi vì hắn còn được Thiên Thần Quang Minh đích thân ban cho lực lượng quyền hành, hơn nữa hắn là Kiến tộc có lực lượng quyền hành tối cao. Vừa ra đời đã là Kiến tộc mạnh nhất!!!

Khóe miệng hé ra, râu đen nhánh dựng thẳng lên trời như đèn lồng quỷ, mỉm cười tà ác, nói: "Ta đến đây, Kiến tộc cũ đã diệt vong, Kiến tộc mới ra đời, lực lượng đủ để khống chế đại lục Thái Sơ. Ta sẽ cho các ngươi biết, nỗi sợ hãi mang tên bị Kiến tộc khống chế!"

"Giới Cửu Châu..." Kiến Thiên Thần nhìn về phương bắc.

Hơn nữa là người thứ hai trên thế giới vừa sinh ra đã có thêm lực lượng quyền hành của Thiên Thần, Thiên Thần như thế này mạnh như thế nào, ngay cả hắn cũng không biết, nhưng hắn có thể khẳng định, hắn có lòng tin diệt được Nhân tộc!

Thiên Thần đưa tay chậm rãi điểm một cái vào không trung.

Cơ thể Tà Ma dừng lại trên không trung, khuôn mặt điên cuồng vặn vẹo bỗng trở nên càng vặn vẹo càng điên cuồng hơn, giống như bị lực lượng nào đó ăn mòn.

"Sa ngã đi... Sa ngã đi... Vứt bỏ thứ không cần, bày ra dục vọng thật sự, phóng ra tất cả tà ác trong lòng..." Giọng nói của Thiên Thần mờ mịt, sâu thẳm.

Tà Ma điên cuồng giãy giụa, hai mắt từ màu đỏ dần dần chuyển sang màu đen tuyền, hơi thở càng đáng sợ hơn, khuôn mặt vặn vẹo thống khổ của nó cuối cùng cũng dần dần yên tĩnh, sau đó bày ra nụ cười quỷ dị, yên lặng theo sau Thiên Thần, cũng không làm chuyện gì khác.

Thiên Thần không thèm nhìn nó, tiếp tục đi về phía trước.

Mỗi Tà Ma bị hắn đánh cuối cùng đều đi theo hắn, không chỉ như vậy, trong phạm vi mấy trăm dặm hễ có Tà Ma thì sẽ yên lặng theo sau Thiên Thần.

Thiên Thần liên tục thâm nhập vực sâu Vạn Ác, không ngừng hướng xuống lòng đất, Tà Ma đi theo sau hắn cũng càng ngày càng nhiều, mười nghìn, một trăm nghìn, một triệu...

Hắn giống như Đế Vương hắc ám, bất kể đi đến đâu, ai gặp phải đều phục tùng, cơ thể vừa xuất hiện, vạn ma đi theo, trăm vạn ma cúi đầu.

"Không thể cho ngươi tiếp tục đi xuống, dừng lại!"

Hắn nhìn bóng tối phía xa, bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Thiên Thần Sa Ngã đã bị đánh không thấy bóng dáng.

Người đàn ông chậm rãi thu chưởng.

Âm thanh đá vụn rơi xuống liên tục quanh quẩn trong vực sâu.

"Bùm bùm bùm..."

Chưởng lực đáng sợ một đường đi thẳng, không chỉ có Thiên Thần Sa Ngã mà ngay cả Tà Ma phía sau Thiên Thần Sa Ngã cũng bị đánh đến chôn vùi, mở ra một con đường chết bên trong vực sâu.

"Nếu ngươi biết thân phận của ta thì cũng nên biết ta có thể bóp chết ngươi như bóp chết một con kiến, còn không nhanh chóng cút đi!" Thiên Thần Sa Ngã thản nhiên mở miệng.

"Không!" Người đàn ông lắc đầu: "Người nên cút là ngươi!"

"Ha ha ha... Tự tìm chết!" Thiên Thần Sa Ngã đột ngột đánh về phía người đàn ông, quả đấm có thần quang màu đen quấn quanh đánh thẳng vào mặt người đàn ông: "Vậy ngươi trở về làm hạt bụi một lần nữa đi!"

Nhưng ngay lúc quả đấm sắp chạm vào mặt người đàn ông, một cánh tay màu đen đã dùng tốc độ rất nhanh xé rách thần quang hắc ám xung quanh cơ thể Thiên Thần Sa Ngã, đấm mạnh vào ngực Thiên Thần.

"Chiêu thứ tư Phá Thiên... Thiên Đạo Nhất Chưởng!"

Ánh sáng vàng chói phá vỡ tất cả bóng tối, bày ra khuôn mặt hoảng sợ của Thiên Thần Sa Ngã.

Một chưởng kia dường như đánh vỡ toàn bộ chân ý đạo cảnh của thế giới, giống như sóng dữ điên cuồng nuốt sống Thiên Thần Sa Ngã, bàn tay thẳng tắp đánh ra, ngực Thiên Thần Sa Ngã bắt đầu hóp vào, sau đó bị dập nát...

Thình thịch!

Kim quang nổ tung.

Dáng vẻ kiêu ngạo của Thiên Thần kia hơi dừng lại, hiển nhiên không ngờ đối phương có thể nhìn thấu thân phận của hắn, cho dù là mười vị đại năng siêu cấp giao chiến với hắn trên chiến trường tuyến Đông cũng không biết bản chất lực lượng của hắn, nhưng người đàn ông trước mặt...

"Ta từ trên người ngươi cảm nhận được bản năng thoái hóa, ngươi hẳn là người nắm giữ sa ngã, ta nên gọi người là Thiên Thần Sa Ngã phải không?" Người đàn ông thản nhiên mở miệng.

"Nhưng mà bằng ngươi mà dám cản đường của ta..." Khóe miệng Thiên Thần nhếch lên một độ cong mê hoặc, mở ra song chưởng, hơi thở mạnh mẽ bắt đầu lan rộng: "Ngươi có biết ta là ai không?"

Thiên Thần hơi dừng bước, sau đó có chút tò mò đánh giá sự tồn tại trước mắt, nở nụ cười: "Hả? Ở đây vậy mà có sinh linh cảnh giới Hợp Đạo? Thú vị, thú vị..."

Ngay sau đó, một người đàn ông cũng được bao phủ trong bóng tối xuất hiện trước mặt Thiên Thần, mở ra đôi mắt thâm thúy mênh mông như ngôi sao.

Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.

"Ta biết thân phận của ngươi nhưng ngươi lại không biết thân phận của ta..."

"Vì sao không hỏi ta là ai chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận