Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1794: Bình An tiên tông

Một đường vừa vui đùa vừa di chuyển.

Không bao lâu, một tòa tông môn cực kì to lớn hiện ra trước mắt.

Cánh cổng cao vút trong mây, cùng với hai chữ tinh thần " Bình An" màu vàng kim treo ở trên đỉnh đầu, đều lộ ra khí phách nồng đậm.

"Nhanh lên nhanh lên! Tông chủ đại nhân đã về rồi!"

"Trưởng lão Điền Linh Linh cũng quay về nữa!"

Đệ tử trên núi nhìn thấy một nam tử ngự kiếm từ trên trời bay đến, lập tức đi thông báo.

Bùm! Bùm! Bùm!

Từng luồng ánh sáng rực rỡ bắn lên trời, tạo thành một dòng chữ lớn.

Bình An tiên tông có hơn ba ngàn tu sĩ, cường giả cảnh giới Dục Tiên có hơn hai mươi người, cảnh giới Địa Tiên hóa thần bao gồm Điền Linh Linh, An Minh Xuyên, tổng cộng có bốn người, khoa trương nhất chính là ngay cả đại năng phản hư, Bình An tiên tông cũng có một người.

Ngao Lôi Phách rất cảm động, sau khi nó độ kiếp thành công, tri ân đồ báo, ở lại Bình An tông làm đại trưởng lão, trở thành người trấn giữ Bình An tiên tông.

Mặt An Minh Xuyên lộ vẻ xấu hổ, giận dữ nói: "Thực ra, cha không muốn thế, nhưng mỗi lần về bọn họ đều chào đón cha như vậy..."

Lúc đấy Ngao Lôi Phách cần độ kiếp lên cảnh giới phản hư, nhưng lại cần rất nhiều dược liệu quý hiếm. Nó rất nghèo, căn bản là không mua được, hơn nữa dù có tiền cũng tìm không ra, cho nên tìm đến tên thổ hào là An Minh Xuyên, vừa hay An Minh Xuyên đều có những dược liệu này, liền cung cấp miễn phí toàn bộ dược liệu mà Ngao Lôi Phách cần đến, coi như là kết một cái duyên lành.

"Cửa lớn nhà ta luôn luôn mở rộng, mở rộng cái ôm ấp chờ bạn, cùng tu luyện, bạn sẽ yêu nơi này. Không kể bạn bè gần xa, không cần phải khách khí. Ước hẹn ở bên nhau, chúng ta chào đón bạn... Bình An chào mừng bạn, vì bạn khai thiên lập địa..."

Nó tự thấy rằng ở thế giới này, nó đã bước lên đỉnh cao nhất.

Hoan nghênh tông chủ trở về!

Cảnh giới phản hư trên phạm vi toàn cầu chỉ có vỏn vẹn năm người, Thái Bình Dương có một người, Mĩ Liên một người, Châu Âu một người, Hoa Thái có hai người, một người trong đó chính là Ngao Lôi Phách của Bình An tiên tông, chính là dựa vào vận khí mà có được.

"Ặc..." An Lâm nghe bài ca dao này, hơi mơ hồ.

Đồng thời âm thanh thần tiên bắt đầu vang vọng ở không gian núi rừng.

Đương nhiên, vị phản hư này không phải là Phản hư Vưu Mộc, người địa cầu đầu tiên độ kiếp thành công mà là một con giác long ở sâu trong núi Côn Luân gọi là Ngao Lôi Phách.

Vai quấn Hỗn Thiên Lăng, chân đạp Phong Hỏa Luân, hai mắt như thần diệu...

An Lâm gật đầu cảm động nói: "Không sao, đều là tấm lòng của mọi người trong tông môn."

Hắn ta chính là tam thái tử Na Tra trong truyền thuyết ư?

Ngao Lôi Phách một thân màu vàng, dáng người cao ngất, hai cái sừng dựng thẳng, đứng ở đỉnh núi phía sau tông môn, khoanh tay nhìn về phía An Minh Xuyên đang bay đến.

Nhưng đối diện với hơi thở đáng sợ như có như không đang tiến đến, lại khiến cho hắn run sợ không thôi.

An Lâm và Long Tộc có không ít liên hệ, có thể cảm nhận được Ngao Lôi Phách có huyết mạch của Ngao tộc ở Đông Hải Long Đình, nghiêm túc mà nói hắn ta và Hứa Tiểu Lan còn có một chút quan hệ huyết thống đấy.

"Lão Ngao không cần đa lễ."An Minh Xuyên vội vàng nâng Ngao Lôi Phách dậy.

"Cái này..." Ngao Lôi Phách tiếp nhận bí tịch, cả người giống như bị sét đánh, tay cũng run run. Bất cứ một quyển bí tịch nào, đều là truyền thừa, chứ đừng nói đến bản Tâm pháp Long tộc cấp cao, vậy thì chính là truyền thừa cấp bậc cao nhất đấy! Ở trên địa cầu, tuyệt đối có thể nói là cực phẩm truyền thừa chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu!

Ngao Lôi Phách hít sâu một hơi, sắc mặt cung kính tiến về phía trước nghênh đón.

Điền Linh Linh ở bên cạnh nhìn đến mức nước miếng chảy ròng: "Ôi chao, truyền thừa cấp bậc hợp đạo... Nếu không sau này tôi cũng thử tu luyện công pháp của Long tộc, làm một con rồng nhỏ?"

Còn có người kia, hơi thở còn manh hơn cẩu nam nhân, chẳng lẽ chính là...

"Sau này muốn tu tiên thế nào, tôi cho cô một bộ công pháp thích hợp không phải là được rồi sao?"An Lâm nói

Đôi mắt Điền Linh Linh sáng ngời hung hăng trừng An Lâm, đang muốn phản kháng lại, nghe được câu tiếp theo của An Lâm, lúm đồng tiền lại tươi như hoa, ngọt ngào giống như cô gái nhà bên.

Tay An Lâm nhéo nhéo khuôn mặt non mềm co dãn của cô gái, cười nói: "Tu luyện phải tránh tự tiện thay đổi công pháp khác, nếu không mà bị tẩu hỏa nhập ma thì tôi cũng không cứu được cô đâu."

"Vãn bối Ngao Lôi Phách, cung nghênh An Minh Xuyên tông chủ, An Lâm tiền bối, Na Tra tiền bối!"

Vậy mà hiện tại, An Lâm lại giao thứ quan trọng như vậy cho nó?

"Ngao Lôi Phách ta, hiện tại xin thề, nhất định sau này sống chết bảo vệ Bình An tiên tông!" Ngao Lôi Phách quỳ xuống, trịnh trọng cúi đầu với An Lâm và An Minh Xuyên.

An Lâm rất hài lòng, nói chuyện với người thông minh, đúng là thoải mái.

An Lâm nhìn thấy Ngao Lôi Phách của Bình An tiên tông, khẽ gật đầu, mặt lộ vẻ mỉm cười nói: "Thật là không ngờ, ở Địa Cầu lại có họ Ngao của Long Tộc..."

Bản bí tịch này có lẽ sẽ giúp ích được đối với tu hành của ngươi, không cần lo lắng, không liên quan gì đến Đông Hải Long Đình, là đồ đệ ta biên soạn, có thể tu luyện lên cao hơn."

An Lâm rất tán thưởng tính cách nói chuyện thẳng thắn của Ngao Lôi Phách, xem ra phẩm hạnh của con rồng này không tồi, liền lấy từ trong nhẫn không gian ra một quyển tâm pháp Long tộc, vứt cho Ngao Lôi Phách.

"Thực ra từ ban đầu vãn bối đã luôn luôn sống cuộc sống tu hành ở dãy núi Côn Lôn cùng với Ngao hệ Long tộc ở Cửu Châu giới, kì thật không hề liên quan, cũng không có hứng thú..." Ngao Lôi Phách mở miệng nói.

"Đạo sĩ giả nói đúng, đạo sĩ giả thật tốt!"Điền Linh Linh tươi cười ngọt ngào, không để ý mặt bị xoa nắn, cười khiến hai lúm đồng tiền càng sâu.

Na Tra thấy một màn như vậy, đen mặt nói: "Thật dễ dụ ..."

Ngay sau đó, Bình An tiên tông tổ chức đại hội, người diễn thuyết là thiếu tông chủ An Lâm.

Việc này chấn động toàn bộ tông môn.

Toàn bộ mọi người đến đông đủ, ánh mắt nóng cháy nhìn nam tử áo trắng phiên nhiên như thần tiên đang đứng trên đài.

Bọn họ đều biết, thân phận của nam tử trước mắt này là gì, đây chính là núi dựa lớn nhất của Bình An tiên tông đấy!Tuổi còn trẻ mà đã trở thành nhân vật truyền thuyết đạt tới địa vị tu tiên giả mạnh nhất!

An Lâm tiếp nhận ánh mắt nóng cháy của mọi người dưới đài, đối với việc này đã tập mãi thành quen, bắt đầu chậm rãi nói với các đệ tử của tông môn, trò chuyện về tương lai.

Dù sao thì hắn nói gì cũng đều đúng.

Sau khi nói xong, chúng đệ tử vỗ tay điên cuồng, trong lòng chỉ có một suy nghĩ.

Ôi mẹ ơi! Cuối cùng ta cũng có thể nhìn thấy An Lâm bằng xương bằng thịt!!

Sau khi nói chuyện say sưa một hồi, mặt trời đã dần dần hạ xuống đỉnh núi.

Mặt trăng nhô lên cao, bầu trời lấp lánh ánh sao.

An Lâm, Đại Bạch, Điền Linh Linh, Na Tra bắt đầu nhích người xem Đông Phương Tuyết biểu diễn.

Ánh sao của Thượng Hải

Vũ đài cao cấp nhất của Hoa quốc.

Mỗi lần biểu diễn có thể chứa được ba mươi vạn người.

Chỗ ngôi sao trôi nổi trên không trung, xòe thành mười vòng giống như cầu vồng.

Sân khấu hình tròn nằm ở vị trí quan trọng nhất giống như viên minh châu, tản ra ánh sáng dịu dàng, khiến cho người xem đều có thể nhìn thấy vẻ đẹp của nó tốt nhất.

Rõ ràng cách thời gian mở màn còn những một giờ, hầu như chỗ nào ở tinh quang cũng đã ngồi đầy người xem.

Giọng hát của Đông Phương Tuyết trầm bổng du dương thay đổi linh hoạt, vị trí trên trường quốc tế là ngôi sao ca nhạc hàng đầu trăm năm có một, độ hot của cô chưa bao giờ hết. Một số ngôi sao quốc tế hàng đầu đã ở trong quan tài, cô ấy vẫn đang hot, đối với những ngôi sao còn lại mà nói, là tuyệt vọng đến mức độ nào.

Sự chi phối của Đông Phương Tuyết gần như khó có câu trả lời, khiến cho bao mươi vạn tấm vé, một vé cũng khó cầu!

Đám người An Lâm đều lấy được phiếu tốt nhất ở trong, đi vào chỗ nổi bật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận