Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2094: Thân phận thật sự của An Lâm được phơi bày ra ánh sáng

Ầm ầm...

Bầu trời biến thành màu xanh vàng.

Mặt đất đang chấn động kịch liệt.

Lần động đất này, liên lụy đến cả đại lục Thái Sơ.

Ở trên đại lục với diện tích khôn cùng, vô số địa phương đã bắt đầu xảy ra động đất, núi lửa bùng phát, lốc xoáy thủy triều... đủ các loại thiên tai. Dĩ nhiên, nghiêm trọng nhất chính là động đất, cấp độ động đất ở mỗi một địa phương đều không giống nhau, nhưng mức độ chấn động đều rất cao, tạo thành hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, mặt đất rạn nứt, đất đá va đập, núi cao sụp đổ, sông suối chảy ngược, vô số phòng ốc sụp đổ, vô số sinh linh đồ thán.

Các sinh linh trên chiến trường Nguyệt Đồng Thần thành là cảm nhận được rõ ràng nhất, mặt đất lay động đến độ không thể đứng vững. Thiên Nhân tộc và tu sĩ bay ở trên bầu trời cũng không an toàn, mặt đất nứt ra phun trào khí thể màu xanh vàng, có thể trực tiếp khiến thân thể của bọn họ hóa thành bụi phấn.

"Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra? Chẳng lẽ đây là sát chiêu của Thiên Nhân tộc?"

"Đánh rắm, anh không thấy đòn công kích này không phân địch ta à?"

Ở trong nháy mắt nó xuất hiện, tất cả sinh linh đều cảm nhận được một luồng cảm giác bị áp bách trước nay chưa từng có, giống như bọn họ đang đối diện với khí thế và lửa giận của thần linh, thân thể cũng không kiềm chế được mà run rẩy lên.

"Nhưng nhìn từ khí thế, phải nói là còn mạnh hơn những thiên thần bình thường khác không biết bao nhiêu lần..."

Ngay sau đó, hình ảnh càng làm cho người ta khiếp sợ đã xuất hiện.

"Thật là đáng sợ, đây là... Đây mới thực sự là thần linh sao?!"

Có tu sĩ đưa mắt nhìn sang phía Tây, đều không kìm nén được kinh hãi mà hô lên.

"Làm sao có thể... Chúng ta cũng không phải là chưa từng thấy Thiên Thần Đại Địa ra tay, thực lực của hắn, sao lại trở nên kinh khủng như thế chứ?"

"Cũng đúng..."

Liên quân Phá Thiên cũng kinh hãi không thôi, tồn tại trước mắt thức sự quá cường đại, cho dù cách xa nhau như vậy, chỉ dựa vào khí thế cũng có thể ảnh hưởng đến cả chiến trường ở tiền tuyến trung tâm, sự tồn này quá mức khủng khiếp!

Thần quang màu xanh vàng kích động ở cả vòm trời, mãi mãi không ngừng, vốn là vòm trời đã bị màn đêm bao vây, ở chổ đó, đã bị thần quang chiếu rọi tựa như ban ngày.

"Mọi người mau nhìn phía Tây đi, những tia sáng kia đều là cái gì?!"

"Đây là vật gì..."

Một số đại năng Phản Hư bắt đầu suy đoán.

Một vị thần linh chân đạp đại địa, đầu đội vòm trời, toàn thân màu vàng đất khoác áo giáp bảy màu, cánh tay trái quấn quanh vô số tinh thần trường hà màu trắng bạc, tay phải cầm lấy tinh đồ mênh mông thâm thúy, đột nhiên xuất hiện ở trung tâm khu vực động đất, phóng ra thần quang đại địa vô cùng vô tận.

Các cường giả khác nghe vậy, mặc dù ngoài miệng nói không tin, nhưng phần lớn đều đã thầm công nhận cái suy đoán này rồi. Như vậy, nếu như nói cái kia thần linh là Thiên Thần Đại Địa, thế thì là ai ép hắn đến cái tình cảnh này?

"Tôi cảm giác được, đây là lực lượng đại địa, chẳng lẽ thần linh kia là Thiên Thần Đại Địa?"

"Rất hiển nhiên, hắn là bị dồn đến tuyệt cảnh, nên phải vận dụng lá bài ẩn nào đó!"

"An Lâm... Hôm nay ta phải giết ngươi bằng được!!!"

Một số sinh linh thông minh, mơ hồ đoán được cái gì, nhưng cái suy đoán này thức sự quá kinh hãi và lớn mật, bọn họ đều không dám nói ra.

An Lâm!

Rõ ràng là An Lâm đuổi giết Thiên Thần Âm Dương,

Mặc dù rất khó tin, nhưng thân phận chân thật của An Lâm, vào giờ khắc này, đã hiển hiện rõ ràng rồi.

Là hắc ám như muốn cắn nuốt hết thảy trước đó sao? Suy cho cùng thì trận va chạm lúc trước, chính là hắc ám vô bờ bến, cắn nuốt lực lượng đại địa màu xanh vàng hầu như không còn nữa...

Phơi bày rồi, thân phận thật sự đã bị phơi bày rồi.

Cái vị thần linh đại địa phóng thích ra vô tận lực lượng trước mắt này, không cách nào che dấu được tức giận, câu nói độc địa phát ra từ nội tâm kia, lại càng xác nhận điểm này.

Vì sao An Lâm đuổi giết Thiên Thần Âm Dương, sẽ biến thành lực lượng đại địa và lực lượng hắc ám chém giết, hơn nửa chính là Thiên Thần Đại Địa ra mặt vây giết An Lâm, khiến An Lâm ép lực lượng của chính mình ra ngoài.

Thế sao bây giờ lại thành đại địa và hắc ám đối quyết rồi?

Quả nhiên là An Lâm!

Thật sự là An Lâm đang tỷ thí với Thiên Thần Đại Địa!!!

Bất kể là các chiến sĩ tăng nhân, các chiến sĩ Thánh Vũ tộc, các chiến sĩ Chân Ma tộc, hay là các chiến sĩ Bạch Vũ tộc, đều hít sâu một hơi, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Đang lúc này, thứ âm thanh tựa như thiên lôi truyền khắp thiên địa, phảng phất như là tiếng gầm thét đến từ trời xanh.

Những lời này tựa như vén mây nhìn thấy mặt trời, để cho nghi vấn trong lòng các sinh linh đều được giải đáp.

Đồng thời, cái âm thanh này còn ảnh hưởng đến tinh thần của bọn hắn, cũng chấn động theo.

Thần linh giận dữ quát một tiếng, khiến lỗ tai của tất cả sinh linh đều ong ong vang lên.

An Lâm, chính là Thiên Thần Hắc Ám!

Thời điểm chuyện này bày ra ở trước mắt các sinh linh, bọn họ đều rung động tột đỉnh.

"Thiên thần quyền hành chí cao thần bí nhất trong truyền thuyết kia, lại chính là An Lâm tông chủ?"

"Không, sao Thần An của tôi có thể là quyền hành Thiên Đạo được, tôi không thể chấp nhận được chuyện này!!"

"Tôi cảm thấy rất tốt quà, An Lâm là đứng về phía chúng ta, bớt đi một kẻ địch khủng bố, nhiều thêm một đồng đội bá đạo tột đỉnh!!!"

"Rõ ràng là một người có quyền lực trong liên minh Tây Hải đã nói với tôi rằng Lôi Thiên Thần là mạnh nhất, sao bây giờ lại biến thành Thiên Thần Hắc Ám rồi? Chẳng qua thế cũng tốt, hình như đúng là trâu bò hơn thật..."

"Nhưng lỡ đâu hắn không bị khống chế, hoặc là đột nhiên phản bội thì làm sao bây giờ, suy cho cùng thân phận của hắn là thiên thần, không phải là sinh linh bình thường của đại lục Thái Sơ, là kẻ địch của chúng ta đấy... " Cũng có người tỏ vẻ lo lắng.

"Hóa thân của trời, thật sự sẽ đứng về phía chúng ta ư?"

Thân phận của An Lâm bị phơi bày ra ánh sáng, khiến cho không ít chiến sĩ liên quân Phá Thiên đều cảm thấy bất an.

Thì các chiến sĩ của liên quân Phá Thiên, vẫn tôn hắn là Vương!!!

Cho dù An Lâm có là Thiên Thần Hắc Ám.

Song...

Thân phận của An Lâm đã bị phơi bày.

Các sinh linh của liên quân Phá Thiên, giống như đánh máu gà, càng thêm anh dũng mà chém giết.

"Giết! Vì đại lục Thái Sơ, vì thắng lợi!!!"

"Đúng vậy... An Lâm tông chủ đang liều mạng ở bên kia, chúng ta lại đi chất vấn hắn, chuyện này thật sự quá là kỳ cục!!!"

"Đúng đấy, bây giờ suy nghĩ thử xem, những chuyện An Lâm làm vì đại lục Thái Sơ còn ít ư? An Lâm đã vào sinh ra tử biết bao nhiêu lần, chúng ta có tư cách gì để chất vấn hắn?"

"Nhìn một người, không phải là nhìn vào thân phận gì, mà là nhìn xem người đó ra sao."

Vô số sinh linh đều tiêu tan nỗi băn khoăn trong lòng mình.

"Hắn là Thiên Thần Hắc Ám thì thế nào chứ, chỉ cần biết rằng, hắn đứng ở bên phía chúng ta là được, hắn vẫn luôn là lãnh tụ tối cao của liên quân Phá Thiên chúng ta!"

"Thần An vĩnh viễn là tấm gương của tôi, vĩnh viễn là chiến thần số một trong lòng của tôi!"

"Bây giờ thử ngẫm lại xem, Thiên Thần Hắc Ám lại chính là lão đại của chúng ta, thật ra thì vẫn là chuyện rất đáng lên mặt..."

"Được rồi, đừng nói nữa, chỉ bằng cái miệng có thể thay đổi được chuyện gì chứ, chúng ta hãy làm ra một chút hành động thực tế đi! Hắn đang chiến đấu với kẻ địch cường đại nhất, thì sao chúng ta có thể lười biếng cho được?"

"Chiến đấu đi!"

Câu nói của Hứa Tiểu Lan, giống như một cái chùy nặng, đánh vào trong lòng các chiến sĩ của liên quân Phá Thiên.

"Vì các ngươi, vì thắng lợi, bây giờ hắn đang liều mạng đấy!!!"

"Đừng quên, bây giờ An Lâm hắn đang chiến đấu vì đại lục!"

"Các người đều đang hoài nghi cái gì, lo lắng cái gì?"

Lúc này, một thanh âm vui mừng réo rắt vang lên tựa như tiếng kêu của Chu Tước truyền khắp thiên địa.

Sĩ khí của liên quân Phá Thiên cũng có một chút dao động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận