Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 499: Nhận được thuật thần tham

Gợn sóng màu vàng khuếch tán ra bốn phía, trong phút chốc nó đã bao phủ Tiểu Tam Thiên Nhãn Yêu Long.

Tiểu Tam Thiên Nhãn Yêu Long quá quen thuộc với luồng sức mạnh này, nhưng nó phát hiện ra sức mạnh này lại có chút khác biệt, bởi vì gợn sóng này lại là màu vàng.

Sau đó, nó lại cảm thấy dường như mình đã mất đi cái gì đó.

Lần đầu tiên Tiểu Tam Thiên Nhãn Yêu Long lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, nó gào thét một tiếng, thân hình nhanh chóng lùi lại!

An Lâm đã sử dụng thuật cướp đoạt, cướp đi sức mạnh phân hóa vạn vật của Tiểu Tam Thiên Nhãn Yêu Long.

Hắn lấy kiếm Thắng Tà ra lần nữa, khóe miệng hơi hơi cong lên: "Vậy thì bây giờ hãy để tôi xem sau khi chém mày thành hai nửa, thì có thể biến thành hai con Tiểu Tứ Yêu Long hay không."

Phong Linh tầng hai, Phong Dực!

Chiến thần lục kiếm, Phong Kiếm!

Hai khúc thân thể kia đang ngọ nguậy, thử phân hóa, nhưng mà bất kể như thế nào thì cũng không thể phân hóa ra bộ phận mới!

An Lâm cười mỉa và đi về phía Thiên Nhãn Yêu Long, cũng không nói nhảm quá nhiều, trực tiếp sử dụng Tứ Đại Thần Hỏa bao phủ Thiên Nhãn Yêu Long trên mặt đất, thiêu đốt điên cuồng.

Tiểu Tam Thiên Nhãn Yêu Long bị kiếm Thắng Tà chém thành hai nửa, thân thể rơi xuống mặt đất phát ra tiếng ầm ầm.

Sức mạnh cướp đoạt chính là sức mạnh gốc nó vốn có, vậy mà người nam trước mặt có thể cướp đi loại sức mạnh này, đồng thời còn sử dụng nữa, rốt cuộc hắn là quái vật gì vậy?!

An Lâm giơ cao kiếm Thắng Tà, gió màu trắng chuyển động xung quanh ánh kiếm, như cầu vồng trắng vắt ngang mặt trời, mang theo uy thế sắc bén đâm xuống Tam Thiên Nhãn Yêu Long.

Giờ khắc này,

Dưới sự tăng cường của hai thuật pháp tăng tốc, tốc độ của An Lâm tăng vọt, nhanh chóng tiếp cận Tiểu Tam Thiên Nhãn Yêu Long đang chạy trốn.

Con ngươi của Thiên Nhãn Yêu Long kêu gào, con mắt màu đỏ ngòm chậm rãi nứt toác, thân thể run rẩy theo.

"Xoẹt!"

"Yêu nghiệt trốn chỗ nào, ăn một kiếm của lão An ta đi!"

Con mắt của Thiên Nhãn Yêu Long chuyển động theo An Lâm, trong ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi và không hiểu.

Gợn sóng vô hình lan ra bốn phía, An Lâm có thể cảm nhận được dường như mình lại có thể dùng thuật Khiên Lôi rồi, nhưng mà sức mạnh phân hóa vạn vật cướp được từ Thiên Nhãn Yêu Long lại đang từ từ lan ra khắp nơi. Ngọn lửa đỏ thẫm trong ngực của Hồng Đấu cũng bởi vì sức mạnh quay trở lại mà bốc cháy lên một lần nữa, sức sống đã lâu không gặp tràn đầy toàn thân.

Không có máu me tung tóe, giống như một cục bột mì thật lớn bị chém thành hai cục bột mì...

[Leng keng! ]

Tứ Đại Thần Hỏa cuồn cuộn không dứt, thẳng đến khi lấy hết sức mạnh cuối cùng trong cơ thể An Lâm, lúc này mới dừng dùng lửa đốt.

Thiên Nhãn Yêu Long trên mặt đất đã bị lửa mạnh đốt thành ngắm than đen, không còn có khả năng sống lại.

Hắn bò từ trong hố sâu lên, thấy được một cái bóng áo trắng nhẹ nhàng đang đưa lưng về phía mình, cầm một thanh trường kiếm màu đen trên tay, cái bóng kia bị một tầng ánh sáng nhạt bao trùm, lộ ra vẻ vô cùng cao lớn.

Quả nhiên mỗi một thuật pháp Tu Thần đều là tool hack, thuật thần tham này rất giống thuật cướp đoạt của Thiên Nhãn Yêu Long, phạm vi thả ra ở trong vòng trăm thước, chỉ cần kết nối với hai mắt của kẻ địch, tỏa ra gợn sóng đánh trúng kẻ địch, thì có thể cướp lấy sức mạnh thuật pháp đặc biệt của kẻ địch. Thời hạn là mười phút đồng hồ, nhiều nhất là có thể cùng tiếp nhận ba loại sức mạnh!

Hồng Đấu nhìn thấy người kia, lập tức ngây ra như phỗng.

Hình vẽ con mắt màu vàng trên trán An Lâm trở nên rõ ràng, cuối cùng ẩn vào trong da.

Cái kịch bản này không đúng!

[Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ bắt đầu truyền thuật thần tham đã lấy được. ]

Lưu Sở Sở bĩu cái môi nhỏ nhắn hồng phấn đầy đặn, bất mãn nói: "Còn không bằng giết người cướp của nữa?"

An Lâm cũng có hơi bất đắc dĩ mà nhún vai: "Thể sinh mệnh thể này khá đặc biệt, nếu không xảy ra bất trắc thì nó đã bị đốt thành tro rồi. Tôi còn đang suy nghĩ sau khi đốt sạch nó, không biết trong cơ thế có xuất hiện mấy món đồ tốt như tinh nguyên của thế giới hay không, không ngờ là tôi suy nghĩ nhiều rồi."

Một cô gái mang váy lụa màu hồng giẫm lên mây mù mà đến, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh An Lâm, nhíu hàng mày liễu mảnh khảnh, phàn nàn: "Con rồng lợi hại như thế, sao không có vật gì hết vậy?"

Hắn hít sâu một hơi, mở ra hai mắt sáng ngời, trên mặt có vẻ hài lòng.

"Bà mẹ nó! Là anh sao!?"

Hắn gào to một tiếng, trong lòng như có một vạn con dê chạy qua.

Hắn lại được An Lâm cứu? Chẳng phải là hắn dùng thân phận của Chúa Cứu Thế cứu An Lâm sao?

"Ngọn lửa sinh mệnh của ta, trở về rồi hả?" Trong cái hố thật to, Hồng Đấu thì thào mở miệng nói.

Tấm lưng kia quay người, nhìn về phía Hồng Đấu, hai tròng mắt màu đen chớp chớp, chợt cười nói: "Hóa ra là tiểu hữu Hồng Đấu à, là tôi cứu cậu đó, cậu làm gì để cảm ơn tôi đây?"

Hồng Đấu mang hai mắt đẫm lệ mông lung mà mở miệng nói, khắp khuôn mặt là sự cảm kích và sùng kính.

"Tiền tiền bối, là ngài đã cứu tôi ư?"

An Lâm: "..."

Cũng như vậy, chiến đấu nhọc nhằn cực khổ, suýt chút nữa còn liên lụy tới cái mạng nhỏ, cuối cùng đánh bại một con boss thời xa xưa. Nhưng không ngờ sau khi đánh bại boss, không những không đánh rơi đồ, ngay cả tiền vàng cũng không có! Mấy người xem bọn họ còn liều mạng như vậy làm gì? Gặp phải tình huống như vậy, là người nào thì cũng cảm thấy đau lòng khó chịu.

Thật ra An Lâm cũng không thấy khó chịu ra sao, dù sao hắn thu được một cái tool hack, nên vẫn rất vui vẻ. Nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài, tránh cho Lưu Sở Sở càng thêm khó chịu, hắn săn sóc như thế đấy.

Hai người chịu khổ với nhau, dù sao cũng tốt hơn một người có được cơ duyên, một người tiếp tục chịu khổ.

Lúc này, con sứa trôi nổi trên bầu trời cũng từ từ đáp xuống bên cạnh An Lâm, dùng giọng nói hơi kỳ ảo tự giới thiệu mình: "Xin chào các đạo hữu, tôi là Lăng Ảnh đã tạo ra điện Sáng Thế."

An Lâm gật đầu một cái, cùng chắp tay nói: "Chào Lăng Ảnh, tôi là An Lâm tới từ Thiên Đình của giới Cửu Châu."

Tiếp đó Lưu Sở Sở tự giới thiệu mình: "Xin chào, tôi là Lưu Sở Sở tới từ Thiên Đình của giới Cửu Châu."

"Tôi là Đề Na của thành trung ương!" Đề Na vỗ cánh màu vàng, cười hì hì mở miệng nói.

Hồng Đấu uống một viên đan dược khôi phục thương thế, khập khiễng đi tới, có hơi ngượng ngùng nhìn An Lâm một cái, quệt miệng, lại đưa mắt nhìn sang Lưu Sở Sở, mở miệng nói: "Tôi là Hồng Đấu tạo hóa khu vực điện Sáng Thế."

Hai mắt của Lưu Sở Sở sáng lên, thì ra hắn cũng là người thứ tư danh xưng Hồng Đấu?

An Lâm khẽ làm lễ với Lăng Ảnh và Hồng Đấu một cái, trên mặt mang vẻ cảm kích: "Cám ơn hai vị đã ra tay trượng nghĩa cứu giúp, tôi cám ơn hai vị ở đây trước."

Giờ phút này đám người An Lâm cũng có thể cảm nhận được không gian đặc biệt nào đó trong vòng xoáy, bởi vậy không chần chờ nữa, theo sau lưng Lăng Ảnh, cùng nhau bơi vào bên trong vòng xoáy khổng lồ này.

"Đây chính là lối vào bí cảnh, đi theo tôi!" Lăng Ảnh thấy thế thì đong đưa xúc tu, có chút hưng phấn mà bơi về phía vòng xoáy.

Phù văn lấp lóe, hình thành sức mạnh khuếch tán ra bốn phía. Ở một hướng khác trong nước, bởi vì sự dẫn dắt của sức mạnh, dòng nước bỗng nhiên tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy này giống như có thể hút lấy tất cả, đen òm sâu sắc.

Xúc tu của Lăng Ảnh nhanh chóng múa may, phát ra hào quang vô cùng chói sáng, khắc hoạ từng phù văn kỳ lạ.

"Mấy người cũng đừng thất vọng, tôicảm giác được đáy hồ Bạch này có chút không tầm thường."

Lăng Ảnh là sứa, cực kỳ mẫn cảm với việc liên quan tới nước, bởi vậy đã nhận ra tình huống khác thường.

Hai mắt An Lâm và đám người Lưu Sở Sở sáng lên, bay theo Lăng Ảnh về phái trung tâm hồ Bạch.

"Đi theo tôi, trong này có thể là một bí cảnh, chắc chắn con Yêu Long vừa rồi là thú bảo vệ bí cảnh!" Lăng Ảnh dẫn đầu chui vào trong hồ.

Chẳng biết tại sao, An Lâm nghĩ đến Gian An Lan bảo vệ di tích hồ Bạch Vân. Giang An Lan cũng là một con rồng, phụ trách bảo vệ di tích sở nghiên cứu Tử Tinh, nói như vậy, con Thiên Nhãn Yêu Long này cũng là một loại tồn tại giống Giang An Lan?

Chuyện bọn họ đã làm trước đó, có phải giống với việc giết chết Giang An Lan, sau đó tiến vào di tích hay không.

Có loại cống phẩm giống như trâu Thải Hồng khiến cho Thiên Nhãn Yêu Long chủ động trợ giúp bọn họ tiến vào bí cảnh hay không?

Trong khi An Lâm suy nghĩ lung tung, Lăng Ảnh đã đi tới đáy hồ.

Đáy hồ vô cùng tối, nhưng vẫn có thể thấy cái hố nhỏ bị phá do trận nổ.

Sau khi giới thiệu, Lăng Ảnh chậm rãi bay về phía trung tâm hồ Bạch.

Hồng Đấu cũng bị lời cảm ơn này làm cho có chút xấu hổ, hắn khẽ hừ một tiếng, chuyển đầu sang hướng khác.

"Ha ha, đạo hữu An Lâm không cần phải như thế, bọn tôi cũng không giúp đỡ được gì." Lăng Ảnh xua tay liên tục, mấy chục cái xúc tu hơi mờ màu trắng hơi rung nhẹ trong không trung.

Cho dù kết quả như thế nào, Hồng Đấu và Lăng Ảnh thật sự đã ra tay giúp An Lâm đối phó với Thiên Nhãn Yêu Long, hắn vẫn là ghi nhớ phần ân huệ này trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận