Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2137: Tình cảnh của nhóm thiên thần quyền hành chí cao

"Ai có thể giải thích cho ta một chút..."

"Chuyện Trung Thiên môn?"

Thiên Thần Hải Dương kềm chế tức giận, trầm giọng nói.

"Ta... Chúng ta bị Lam Tiểu Nghê trấn áp ở dưới đáy Tây Hải, cũng không biết chuyện... " Thiên Thần Minh Hà run rẩy mà cất giọng nói.

Thiên Thần Hải Dương nghe nói như thế, suýt nữa liền không nhịn được mà muốn động thủ.

"Các ngươi còn không biết xấu hổ mà nói ra! Ta gọi bốn kẻ các ngươi đi bắt Lam Tiểu Nghê, các ngươi khen ngược, lại bị một mình Lam Tiểu Nghê trấn áp toàn bộ ở bên trong đáy biển, mặt mũi của thiên thần đều bị các ngươi làm cho mất hết!! " Thiên Thần Hải Dương căm tức nhìn bốn thiên thần trước mắt.

Bốn thiên thần không nói ra được một câu nói nào.

Bọn họ cũng cảm thấy rất mất thể diện.

Một đám tướng sĩ Thiên Nhân tộc quỳ xuống, ngay sau đó vô số binh lính cũng quỳ xuống theo.

Thỉnh cầu Thiên Thần Hải Dương đại nhân ban cho chúng ta được chết!"

"Thiên Thần Hải Dương đại nhân, thỉnh cầu ngài ban cho chúng ta được chết!"

"Thỉnh cầu Thiên Thần Hải Dương đại nhân ban cho chúng ta được chết!"

Các Thiên Nhân tộc đỏ bừng hai tròng mắt, mặt lộ vẻ xấu hổ cúi đầu.

Mẹ nó! Trung Thiên môn không còn liền đã đủ thảm, bây giờ ngay cả binh lính cũng một lòng muốn chết, muốn hắn làm sao bây giờ?!

Vốn là cho rằng thắng lợi rất dễ dàng, ai có thể nghĩ đến thực lực của Lam Tiểu Nghê lại tăng vọt nhiều như vậy.

Tất cả binh lính Thiên Nhân tộc cũng quỳ xuống, mcảột đám xấu hổ đến muốn qua đời ngay lập tức, âm thanh hội tụ tạo thành sóng triều, gần như muốn nhấc lên sóng lớn.

"Ta... Ta tội đáng chết vạn lần..."

"Còn các ngươi nữa! " Thiên Thần Hải Dương đảo mắt nhìn về phía đại quân mấy ngàn vạn Thiên Nhân tộc, gần như gầm thét mà cất giọng nói, "Hơn năm ngàn vạn đại quân, lại có tàuTây Hải Thiên, thậm chí ngay cả một cái Lam Tiểu Nghê cũng đỡ không nổi, ta nói lưu các ngươi lại còn có tác dụng gì?!!"

"Cũng là chúng ta quá phế vật, mới khiến kẻ địch được như ý."

Thiên Thần Hải Dương cảm thấy nghẹn ứ ở trong lòng, chính mình đang nuôi một đám người gì đây?

"Tội thần đáng chết!!"

Những người này thi hành nhiệm vụ có từng thành công ư?

Thiên Thần Hải Dương tối sầm hai mắt.

Có cần phải dày vò nhau như thế không?!

Chỉ có điều... Hắn không nghĩ tới, bốn thiên thần không ngăn được một cái Lam Tiểu Nghê, rồi tiếp theo thì hơn năm ngàn vạn Thiên Nhân tộc cộng thêm thiên thần Tây Hải cũng không ngăn chặn Lam Tiểu Nghê...

"Ai... An Lâm đối với ta, cuối cùng hắn vẫn không tín nhiệm ta... " Thiên Thần Hải Dương sâu kín thở dài, những chuyện này, hắn là có thể đoán được, hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý.

Để cho ta một mình yên lặng một chút. " Thiên Thần Hải Dương sâu xa nói.

Vừa nghĩ như thế, Thiên Thần Hải Dương lại cảm giác được một trận đau trứng.

"Tây Thiên môn là lối đi vào của Thiên Nhân tộc, mặc dù Nữ Oa vá trời, hoàn thiện Thiên Đạo, đã hạn chế cái lối đi thông hành này, nhưng vận dụng phương pháp nào đó, vẫn có thể mạnh mẽ đả thông... Mà bây giờ, cái gì cũng mất hết, cửa cũng bị mất, còn nói cái rắm... " vẻ mặt Thiên Thần Hải Dương có phần chán nản.

Duy nhất một lần thành công, vẫn là Thiên Thần Hải Dương bày kế lừa người mình trở về đi?

"Tây Thiên môn của ta cũng đã bị phá, cô ta lại vẫn không tới an ủi ta, xem ra nhất định là cô biết gì đó rồi, có lẽ là đã tức điên rồi cũng không chừng "

"Có nên đến trao đổi với Quang Minh một chút không?"

"Trung Thiên môn cũng không có, bây giờ ở Đông Nam Tây Bắc, còn sót lại mỗi Đông Thiên môn của Thiên Thần Quang Minh là không có bị đánh bại, đó là cơ hội cuối cùng của thiên thần quyền hành chí cao chúng ta..."

Mẹ kiếp, cái khỉ gió gì thế này?!

Mấy thiên thần nghe vậy lập tức lui ra.

Các Thiên Nhân tộc lại càng thức thời mà ào ào xôn xao lui ra.

Thiên Thần Hải Dương cô đơn đứng ở bầu trời chi cảnh, nhìn về phía Tây Thiên, vẻ mặt có phần hoảng hốt, hắn không nghĩ tới, một chuyện quan trọng như vậy, lúc mất đi, lại quá đột nhiên, căn bản là hắn không kịp phản ứng và giữ lại nữa.

Đúng, hắn nắm chắc chuyện mình làm, cũng nắm chắc rằng An Lâm sẽ không tín nhiệm mình, Lam Tiểu Nghê tới trộm nhà, cũng là hoàn toàn hợp lý.

"Các ngươi lui ra đi,

Hoặc là nói, cái Lam tiểu đệ kia của An Lâm quá giỏi...

Nói cho cùng, vẫn là đám tay chân của hắn, quá phế vật.

"Ta tới trao đổi với cô ta cũng có khả năng là sẽ tự chuốc lấy khổ, lỡ đâu kích thích đối phương, đối phương vác đao tới gặp, vậy cũng không tốt, aiz, vậy phải làm sao bây giờ?"

Thiên Thần Hải Dương có phần không biết làm sao, tiếp tục yên lặng phân tích.

"Bây giờ ưu thế duy nhất, chính là hiềm nghi giữa ta cùng An Lâm đã được rửa sạch rồi, dù sao đối phương cũng phái người phá hủy Tây Thiên môn của ta, chuyện này hoàn toàn không cần thiết làm, trừ khi có cái thâm cừu đại hận gì."

"Thế nên bất kể là Quang Minh hay là Sinh Mệnh, hay là Thiên Không, cũng sẽ không hoài nghi về chuyện của ta cùng An Lâm."

"Cứ như vậy, Sinh Mệnh, Thiên Không và Quang Minh hẳn là sẽ rất tín nhiệm ta..."

Đại Dương đang chìm trong suy tư, thì Thiên Thần Thiên Không cũng đã chủ động liên lạc với Đại Dương.

"Đại Dương, ta mới biết được tin Tây Thiên môn của ngươi bị phá hủy, ngươi hãy bớt đau buồn đi..."

"Thiên Không, ta nghe nói Trung Thiên môn của ngươi bị phá hủy, ngươi cũng bớt đau buồn đi..."

Song phương liên hệ với nhau, lại bắt đầu an ủi và hàn huyên.

Thiên Thần Quang Minh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tuyệt mĩ của cô gái nằm trong quan tài, trong mắt có vẻ kiên quyết không thôi và một luồng ý chí thấy chết không sờn.

"Có lẽ thật sự có thể được, nếu không phải bọn họ ép, làm sao ta sẽ đi tới một bước này."

"Ta hiểu ý của ngươi..."

"Đại Địa, đây chính là lực lượng gốc rễ cuối cùng mà ngươi vận dụng ư, là quà tặng cho ta sao?"

Nếu không phải là đã dừng hô hấp, thì còn tưởng rằng cô là một mỹ nhân đang ngủ say đây.

Thiên Thần Quang Minh chậm rãi đẩy ra quan tài đá, nhìn một nữ tử áo đen đang lẳng lặng nằm bên trong. Dung mạo cô ta ôn hòa sáng trong như trăng, vóc người thon dài, thướt tha yểu điểu, tóc dài màu đen rũ xuống tới đôi chân trần.

Kia đều là lửa giận của Thiên Thần Quang Minh a!!

Thiên Thần Quang Minh đã vận dụng thời gian hồi tưởng, xem xong tất cả trận chiến phát sinh ở chiến trường trung tuyến, cho nên hắn biết Thiên Thần Đại Địa là chết như thế nào!

An Lâm cường đại vượt quá dự liệu, là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất.

Nhưng còn có một nguyên nhân, đó chính là Thiên Thần Hải Dương lại hoa thủy trong toàn bộ quá trình!!!

Đã nói là hai thiên thần chí cao giáp công An Lâm, kết quả thế nào, duy nhất mấy lần ra tay, lại đều là thêm phiền phức, đây chính là hại Thiên Thần Đại Địa!

"Ha hả... Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy, Đại Dương... Ngươi là cùng một bọn với Sinh Mệnh và Thiên Không ư? Lúc này coi như là ta nhìn nhầm rồi, thật không nghĩ tới đường đường là thiên thần quyền hành chí cao, lại có thể ti tiện như thế, ngay cả ta cũng dám lừa gạt... " hai cái đồng tử của Thiên Thần Quang Minh có vô tận bi thương và tức giận.

"Lần này coi như là ta sai, nhưng ngươi cho rằng, chỉ còn lại một mình ta, thì ta liền sẽ thất bại sao... " Thiên Thần Quang Minh nhìn quan tài đá lơ lửng trước mắt.

Mặt ngoài của quan tài đá hiện lên màu xám tro, phía trên là vết khắc gập ghềnh.

Từ bề ngoài phía lại, thì có vẻ thường thường không có gì lạ.

Nếu như các sinh linh cẩn thận quan sát, thì sẽ phát hiện hôm nay mặt trời mọc lên từ phương đông đặc biệt phát sáng, thậm chí còn nóng hơn mấy phân so với dĩ vãng muốn.

Thiên Thần Quang Minh đúng là tức điên rồi!

Thiên Thần Hải Dương nghĩ không sai.

Lúc này, Đông Thiên môn.

Thậm chí, ba vị thiên thần còn cùng nhau khoái trá mà thương nghị, quyết định như thế nào dùng ba đại trận Luân Hồi Chân Thiên, bày kế trấn áp An Lâm...

Thiên Thần Hải Dương biết, Thiên Thần Sinh Mệnh và Thiên Thần Thiên Không, thật sự vô cùng tín nhiệm hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận