Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2084: Liều mình chiến đấu đến giây phút cuối cùng

Thiên thần không gian đã không còn rõ là rốt cuộc Thiên Đế đã phá vỡ bao nhiêu tầng không gian rồi.

Thiên Đế của lúc này, đế bào tan nát, máy chảy đầm đìa, trông như chật vật không gì sánh bằng.

Thế nhưng thiên thần Không Gian biết rõ rằng thực ra người chật vật hơn cả là mình mới đúng.

Vô Hạn Thần Không đúng thật là vô hạn!

Nhưng, sức lực của người duy trì Vô Hạn Thần Không như hắn lại không phải là vô hạn!!

Thiên thần Không Gian hiểu rõ năng lực bản thân và cách chi phối quyền hành, mới có thể thi triển chiêu pháp thuật này. Nhưng đối mặt với pháp thuật đỉnh cao như vậy, Thiên Đế không những không bị sức mạnh của Vô Hạn Thần Không kiếm chế, trái lại vẫn tiếp tục từng bước từng bước một tiến về phía hắn, khiến cho thiên thần Không Gian không thể không gia tăng cường độ pháp thuật...

Rắc rắc rắc...

Những vết nứt trên Thần Hoàn vẫn đang tiếp tục lan tràn.

Khuôn mặt tuy dính máu tươi nhưng vẫn đeo nụ cười tươi trên môi của Thiên Đế đang càng ngày càng tiến gần hắn hơn, trông như Thần Chết đang muốn đoạt mạng của hắn vậy, mỗi một bước chân như đang kéo hắn vào bóng tối của sự hủy diệt.

Thiên thần Không gian có lòng tin là mình sẽ người kiên trì tới phút cuối cùng.

Thiên thần Không Gian cắn răng nghiến lợi, liều mạng chống trả.

Thế nhưng trái lại hắn cũng không hoảng loạn quá mức, mà vẫn duy trì năng lượng cần thiết cho Vô Hạn Thần Không, không lẽ Thiên Đế vẫn giữ nguyên dáng vẻ này hay sao, mà không cần phải trả giá gì sao? Thiên Đế tuyệt đối không thể nào luôn duy trì mãi như thế được, hiện giờvẫn cứ thế mà đấu xem ai có thể chịu đựng được lâu hơn mà thôi.

Một bên thì đang duy trì cuộc tấn công quy mô lớn, một bên thì vẫn có thể tiếp tục phá vỡ thuật thiên thần của thiên thần Không Gian, điều này càng khiến thiên thần Không Gian càng thêm hoảng loạn hơn.

Thiên thần Không Gian trợn to hai mắt, chuyện này là thế nào? Sao lại không tiếp tục đập phá không gian nữa? Mà ngay lúc này lại rút ra một thanh kiếm là định làm gì? Không lẽ hắn ta muốn...

Bước chân của Thiên Đế vẫn không hề có dấu hiệu dừng lại.

"Vô Hạn Thần Không?"

Thiên Đế vẫn từng bước từng bước tiến đến gần như trước.

Thiên thần Ô Lam trốn mình trong mai rùa liền chui ra cứu viện, nhưng lại bị Thiên Đế tiện tay đập một phát, Thiên Lực vô biên ầm ầm tăng vọt, đập trúng mai rùa, còn đánh bay luôn cả mai rùa nữa.

Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được loại cảm giác này.

"Roẹt!"

Từng bức tường không gian bị năng lượng khủng bố đánh vỡ tan tành.

Vô số ánh sáng lấp lánh đang xao động trên Thiên Kiếm, cuốn theo năng lượng vô biên nện vào tầng không gian đó.

Thiên Đế nắm lấy hư không, chậm rãi rút ra một thanh Thiên Kiếm tỏa ra ánh sáng lung linh từ vết nứt không gian kia, vô số Thiên Lực, vô số năng lượng tự do khác, đang bắt đầu cuồng loạn ngưng tụ trên lưỡi kiếm kia.

Không thể nào, tuy là bọn họ vẫn cách nhau có 10 mét, thế nhưng còn có khoảng cách của Vô Hạn Thần Không nữa! Đó lại là đại biểu cho vô số tầng thành lũy không gian Thần Lực chồng chất lên nhau, nên rất hao tổn sức lực khi phá vỡ các tầng thứ này, càng không thể cưỡng ép phá nát...

Một người đàn ông tuấn tú tóc đen đang đứng sừng sững trên trời, liền mở to hai mắt, ngần ngơ trông thấy Vô Hạn Thần Không bị nứt ra làm hai nửa, trên thân thể bắt đầu xuất hiện đường máu, đang lan chảy từ đầu thẳng xuống tới chân, sau cùng trước ánh mắt kinh hồn khiếp vía của vô số người ở đây, mà thành hai nửa từ vết cắt trơn bóng kia, mà rơi xuống mặt đất lớn bên dưới.

Lắc rắc!!

Lầm rầm!

Tầng tầng lớp lớp không gian bị phá vỡ nghe như tiếng dây pháo nổ lên vậy.

"Haha, vẫn còn một nhát." Đối với đặc tính bất tử của thiên thần Không Gian, Thiên Đế cũng không để lộ sắc mặt kinh ngạc gì cho lắm, mà lại lần nữa rút ra thanh Thiên Kiếm chói mắt kia, Thiên Lực vô biên cùng với các năng lượng tự do khác lại ngưng tụ lại trên lưỡi kiếm kiathêm lần nữa.

Trong phút chốc, trời đất liền biến thành hai màu trắng đen, chỉ có thanh kiếm kia lóe lên ánh hào quang vô cùng chói mắt, mỹ miều vô cùng, cũng dũng mãnh không kém!!

Lại có thể tiếp tục sử dụng chiêu thức khủng bố này lần hai được nữa sao?!

Còn nữa sao?

Thiên thần Không Gian chứng kiến được một màn này, hàm răng không tự chủ mà run lên một cái.

Thiên thần Không Gian tận mắt chứng kiến hàng loạt tầng cấu trúc không gian trước mắt đây, lại đang nứt ra làm hai với một tốc độ không thể nào lý giải nổi, không gian tiếp xúc với lưỡi kiếm, dù cho là bao nhiêu tầng đi chăng nữa cũng dường như đều nứt toạch ra với tốc độ y hệt vậy.

Thân thể của thiên thần Không Gian bị chém thành hai nửa và rơi xuống mặt đất, hóa thành vô số hạt ánh sáng rồi tan biến dần.

Nhưng rất nhanh, những hạt ánh sáng đó lại ngưng tụ lần nữa, tạo thành một người đàn ông tuấn tú, với một vóc dáng cao lớn, cùng với tấm thần bào đang lay động trong làn sương, đó rõ ràng lại là thiên thần Không Gian bị chém ra làm hai phần trước đó kia mà!

Nhìn bề ngoài thì thấy thiên thần Không Gian không có chút thương tích gì hết, thế nhưng viên Thần Hoàn trong đầu đã bị sứt mẻ đén nước không cứu vãn được nữa rồi. Hàng loạt các vết nứt đen nhẻm rậm rạp chẳng chịt lên nhau, giăng đầy Thần Hoàn khiến cho Thần Hoàn trông như cái mạng nhện dữ tợn vậy.

Lưỡi kiếm hạ xuống, ánh sáng rực rỡ của thanh kiếm xuyên thẳng lên bầu trời.

Dáng vẻ của Thiên Đế vẫn trâu bò như trước tới giờ, trước nay đều đáng tin như thế! Thế mà lại chỉ dựa vào sức lực bản thân, mà đàn áp sự tồn tại ba vị thiên thần cấp, thật không hổ danh là người đứng đầu Cửu Châu, mạnh mẽ như vậy!

Liên quân Cửu Châu tận mắt chứng kiến dáng vẻ uy nghiêm hiển hách của đế vương bọn họ, khí thế bừng bừng, không một thiên thần nào có thể chống cự lại, đều nhịn không được mà lớn tiếng hò reo cả lên.

"Chỉ có như thế." Thiên Đế thu thanh kiếm lại, sắc thái lãnh đạm lộ ra uy nghiêm vô hạn.

"Ô Lam!" Thiên thần Không Gian lớn giọng hét một tiếng về phía đằng xa kia.

Hắn cần cứu binh ngay!

"zzz zzz zzz..." Mai rùa vàng kim xoay chuyển một hồi, từ xa đến gần, nguồn Thiên Lực cuồn cuộn trông như biển rộng mênh mông bát ngát liền bắt đầu đâm về phía Thiên Đế.

Thiên Đế đưa tay một chưởng đánh tới, lại đánh bay mai rùa thêm lần nữa.

Cũng lười để mắt tới nhìn cả quá trình ra sao.

Thiên thần Không Gian trông thấy thiên thần Ô Lam bị đánh bay như thế, liền kích động đến muốn vỡ òa luôn rồi. Con mọe nó, có thể cứu bồ có tâm hơn một chút được không?

"Chịu chết đi, không ai có thể cứu được ngươi nữa đâu." Thiên Đế giơ cao thanh Thiên Kiếm trong tay lên.

Thiên thần Không Gian rất muốn chạy trốn, thế nhưng lại phát hiện ra rằng tất cả năng lượng trong trời đất đều đang trói buộc hắn lại, khiến hắn lâm vào lưới trời lồng lộng không cách nào trốn thoát ra được.

Thật sự là phải chết thật sao?

Nhưng nhát kiếm này của Thiên Đế cũng không hề thua kém, đó có thể gần như là chính là chiêu thức xử lý thiên thần Không Gian khi nãy.

Chiêu thức thiên địa hội tụ vào kiếm nắm giữ nguyên tắc của bóng tối, dù cho là mặt đất, sao trời, ánh trăng, hay là Thiên Lực, nguyên khí, hạt nhân, năng lượng, không gian, cảnh giới...tất cả của tất cả, cũng đều bị nó nuốt chửng tiêu diệt hóa hư không. Không những như thế, trong kiếm còn ẩn chứa sức mạnh chém giết, trọng lực, sức mạnh nhân quả, sức mạnh tử vong, nên càng nâng cao uy quyền của nó lên thêm một nấc bậc nữa.

Mạnh mẽ mà tạo ra một cỗ năng lượng khủng khiếp đến cùng cực.

Hai nguồn năng lượng đối đầu với nhau.

Lầm rầm!!!

Cùng lúc đó thanh kiếm trong tay Thiên Đế cũng chém về phía thiên thần Đông Long trước mắt đây, lưỡi kiếm ánh lên hào quang chói mắt, đó là năng lượng Thiên Lực, là toàn bộ tất cả năng lượng có ngay trong chiến trường này đều liên kết lại với nhau!

Thiên Đế nhìn thấy bộ dạng của thiên thần Đông Long, cuối cùng thì nét mặt cũng ngưng trọng lại: "Cửu Trọng Thần Hoàn...ta vẫn chưa ra quyết định giết chết ngươi, thì bản thân ngươi lại chọn cách tự sát cho mình rồi?"

Bỗng chốc Thiên Thần Cảnh của tộc Thiên Nhân liền khởi động Cửu Trọng Thần Hoàn, đoạt lấy nguồn năng lượng khủng bố hơn sức tưởng tượng rất nhiều, thế nhưng cái giá phải trả cho nguồn sức mạnh này lại chính là cái chết!

Thiên thần Đông long nghe được những lời này của Thiên Đế, liền hé miệng nở nụ cười.

"Chỉ cần có thể giết chết được ngươi, giết sạch đám kẻ thù làm dơ bẩn đất trời, thì rất đáng giá!"

Bóng tối điên cuồng khuấy động.

Dọc theo Thiên Lực và năng lượng tự do quanh người Thiên Đế, trông như đang bị một cái miệng vô hình cực lớn nuốt chửng vào vậy.

Thiên thần Đông Long giơ cao thanh kiếm đen tuyền có nguồn sức mạnh được tập hợp bởi Cửu Trọng Thần Hoàn hòa vào thành một.

"Thuật Thiên thần, thiên địa hội tụ vào kiếm, nguyên âm!!"

Thiên thần Đông Long xông đến trước mặt Thiên Đế, đột nhiên nhấc kiếm hạ xuống!

Chủ nhân của bóng dáng này lại chính là thiên thần Đông Long đã bị chém tới thân thể không còn nguyên vẹn kia mà!

Chín mảnh Thần Hoàn đang xoay quanh bóng dáng của một người nào đó, người đó đang khoác trên mình bộ vũ y màu đen, dần dần hiện ra trước mặt tất cả mọi người, trong tay hắn đang nắm chặt trường kiếm đen sẫm, phía trên thì lại có chín miếng Tinh Thần kì lạ đang phát sáng.

Chính là đất trời tối đen, ngay cả ánh sáng chói mắt của pháp thuật cũng bị che lấp đi mất.

Tuy nhiên, ngay lúc này đây, trời đất bỗng dưng biến thành một mảng tối đen như mực.

Nhưng có ai lại ngờ được rằng, hiện giờ tình huống lại đảo ngược lại, biến thành ba người họ bị một mình Thiên Đế giết chết một cách tàn khốc?

Thiên thần Không Gian đưa mắt nhìn người đàn ông uy nghiêm không thể hình dung nổi, trong lòng không hiểu sao lại dâng lên cảm xúc đành chịu phó mặc và hối hận. Vốn dĩ hắn cứ tưởng rằng đây sẽ là một trận chiến hỗn loạn tàn nhẫn, và kết cục sẽ là bọn hắn giết chết Thiên Đế, khiến cho tinh thần của toàn bộ liên quân Cửu Châu hoàn toàn sụp đổ.

Tuy nhiên, vừa bắt đầu va chạm, Thiên Đế dần nhận ra được Thiên Kiếm của mình đang chóng bị nuốt chửng một cách nhanh chóng.

Sức mạnh bóng tối quá mạnh rồi, cứ cho là thân thể hắn hoàn toàn phát nổ, cũng không cách nào chống cự lại được!

"Phá cho ta!!" Thần Văn trên người Thiên Đế nứt ra, tức giận gầm thét lên một tiếng, cầm lấy thanh kiếm đè ép xuống dưới.

Bỗng chốc năng lương trắng thuần khiết phát nổ, đè chặt lấy một đầu của bóng tối!

Thế nhưng bóng tối kéo dài không dứt, trông như vực thẳm không có điểm dừng, trông như nếu không nuốt chửng hết mọi thứ trước mắt mình thì sẽ vĩnh viễn không bao giờ biến mất...

Gió to gào thét, sức mạnh hủy diệt đang tàn phá mọi vật, hơn ngàn dặm chu vi trong không trung và mặt đất, đều thành nơi chiến trường giữa hai lưỡi kiếm của Thiên Đế thiên thần Đông long giao tranh với nhau.

Thậm chí sự đụng độ giữa bọn họ cũng khiến cho thiên thần Không Trung nằm ngay gần đó bị nổ bay đi mất.

Thiên thần Không Gian vốn đang vật vờ sắp chết rồi, thiếu chút nữa thì đã bị dư âm của vụ nổ làm cho sợ chết.

Đại số liên quân Cửu Châu cùng với liên quân tộc Thiên Nhân, cũng bị ảnh hưởng không ít bởi trấn đậu kỳ này, có người thì bị hộc máu ngã bay đi mất, có người rơi xuống hồng trần, nhưng cũng không có la lối chửi bới, mà trái lại còn hồi hộp lại thấp thỏm không yên mà quan sát toàn bộ trận chiến ở nơi phương xa kia.

Họ rất muốn biết được kết quả!

Hai nguồn năng lượng đó vẫn cứ tiếp tục chạm trán vừa đủ 10 giây thì liền tan biến, thế nhưng chúng nó vẫn chưa phân định được ai thắng ai thua, mà lại cùng lúc tan biến đi mất.

Cùng trong khi đó, trong không trung dần dần xuất hiện hai bóng người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận