Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1768: Ta có thể cưỡi ngươi chứ?

Vật cưỡi?

Có phải có chỗ nào không đúng không vậy?

Sương Hàn Ngụy Tinh nhìn thoáng qua thân hình tròn căng của chính mình.

Loại dáng người như nó, có chỗ nào giống vật cưỡi cơ chứ?

Chẳng lẽ nó lại gặp phải tên biến thái rồi!!

"Đừng nằm mơ nữa, ta chính là Sương Hàn Ngụy Tinh của Hư Linh tộc, cường giả tuyệt thế uy chấn cả một vùng, ngươi muốn bảo ta làm vật cưỡi? Ông đây chỉ cần hơi đè ép là có thể đè chết được ngươi!" Sương Hàn Ngụy Tinh giận dữ nói.

"Ồ? Cảm tình không tồi đâu." Người đàn ông Chân Ma tộc cũng không tức giận, chỉ khẽ mỉm cười nói: "Ta là cường giả lớn nhất Ma Vực – Man Cổ Ma Thần, ngươi cứ suy nghĩ kỹ đi, làm vật cưỡi của ta."

Sương Hàn Ngụy Tinh chửi ầm lên: "Ta quan tâm người là Man Cổ Ma Thần hay ma thần dã man gì gì đó, ai ông đây cũng... đợi chút, ông, ông là..."

Sương Hàn Ngụy Tinh do dự chốc lát, nói: "Rốt cuộc ông thích cái gì ở chỗ tôi, tôi đổi còn không được sao? Tôi là cầu mà! Tôi chưa bao giờ thấy có người nào thích dùng bóng làm vật cưỡi cả!!"

Man Cổ Ma Thần chỉ vào Sương Hàn Ngụy Tinh, nói: "Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, từ khi nhìn thấy tư thế đáp xuống đây của ngôi sao ngươi, ta đã lập tức muốn cưỡi ngươi rồi!"

"Ôi đờ mờ, chửi trời trăng sao, mình vừa mới thoát khỏi độc thủ của An Lâm, thế mà lại rơi vào trong ma trảo của Man Cổ Ma Thần?" Sương Hàn Ngụy Tinh sắp sửa phát điên mất, sao đi chỗ nào cũng có lão đại nhằm vào nó thế này?

"Hơn nữa, ta thông qua Mắt Không Gian còn thăm dò được tương lai của ngươi, sau này ngươi sẽ trưởng thành thành một tinh cầu sinh mệnh thực sự... Nghĩ mà xem, chân đạp ngôi sao làm vật cưỡi là kiểu kinh hãi thế tục đến mức độ nào, bá khí vô song đến mức độ nào, đây mới là vẻ phô trương mà Man Cổ Ma Thần ta nên có."

Ầm ầm!

"Lựa chọn gì?" Sương Hàn Ngụy Tinh kích động nói.

Hành tinh nhỏ màu lam đột nhiên run rẩy một cách điên cuồng: "Ông chính là Man Cổ Ma Thần đã bày ra thế cục giết chết Linh Tổ thành công?!"

Sương Hàn Ngụy Tinh: "..."

Sương Hàn Ngụy Tinh như bị sét đánh trúng.

"Ồ? Xem ra ngươi biết không ít chuyện đâu." Man Cổ Ma Thần mỉm cười: "Đúng là ta."

Man Cổ Ma Thần rất nghiêm túc lắc đầu: "Không, ta dùng Mắt Chân Thật thấy được bản thể của ngươi, bản thể của ngươi là một hành tinh nhỏ có đường kính sáu trăm dặm?"

Trong lòng Sương Hàn Ngụy Tinh chấn động kịch liệt, điên rồi! Nó gặp phải một kẻ điên rồi!!

"Sao rồi? Ngươi đồng ý, hay là không đồng ý?" Man Cổ Ma Thần hỏi.

Chẳng biết tại sao, bây giờ nó cực kỳ nhớ nhung An Lâm.

"Nếu như ngươi không đồng ý làm vật cưỡi của ta, ngươi cũng có lựa chọn thứ hai." Man Cổ Ma Thần nhìn thấy vẻ mặt Sương Hàn Ngụy Tinh không tình nguyện, lại mở miệng nói.

Man Cổ Ma Thần nhấc cự kiếm lên, cười nói: "Đương nhiên là bị ta chém chết. Bảo bối mà ngay cả ta cũng không thể cưỡi thì kẻ khác cũng không có tư cách cưỡi, hủy đi là lựa chọn tốt nhất."

Hai dòng chảy bỗng xuất hiện trên ngôi sao màu xanh lam, đó là nước mắt khuất nhục của nó...

Man Cổ Ma Thần: "Ba, hai,..."

An Lâm xé rách không gian, thân hình rơi xuống như một quả cầu lửa, một lần nữa lao về phía Ma Cơ.

Lúc đầu Man Cổ Ma Thần vô cùng hứng thú nhìn Sương Hàn Ngụy Tinh, nhưng đột nhiên dường như hắn cảm giác được điều gì đó, trên mặt xuất hiện vẻ tức giận: "Ma Cơ gặp phải phiền phức rồi... Ta cho ngươi ba giây đồng hồ để cân nhắc, chết, hay là để cho ta cưỡi."

Ầm ầm!

Ít nhất An Lâm sẽ không muốn cưỡi nó, sẽ không có kiểu một lời không hợp liền muốn chém chết nó, thời khắc mấu chốt khi nó nguy hiểm còn có thể bảo vệ nó...

Ma Cơ thấy vậy rốt cuộc cũng thở phào một hơi, lại có thêm mấy phần bình tĩnh mà mỉm cười: "Thiên Huyết Ma Tinh của ta là pháp khí hộ thân do Man Cổ Ma Thần đích thân luyện chế cho ta, không chỉ có huyết dịch trời sinh mà còn có sức mạnh cực đỉnh do chính ngài tự mình thêm vào, các ngươi muốn phá vỡ được nó trong một vài phút chính là một chuyện mơ tưởng hão huyền."

Trận pháp tinh thể rung động kịch liệt, nhưng không bị phá vỡ.

Nắm đấm lửa rơi xuống.

Toàn thân Sương Hàn Ngụy Tinh run lẩy bẩy: "Cái gì? Ba giây đồng hồ?!"

"Các ngươi mau tới đây!" Ma Cơ hét lớn với năm Thánh Ma còn lại, sau đó móc ra một viên tinh thể màu máu từ trong rãnh ngực ra, điên cuồng thúc động nó.

Năm tên Thánh Ma không chút do dự phóng về phía Ma Cơ.

Một tấm chắn tinh thể năng lượng màu đỏ đột nhiên xuất hiện, ngay lập tức bao quanh Ma Cơ và năm cường giả Chân Ma tộc còn lại, trận pháp tinh thể huỳnh quang kia có vô số bùa chú và sức mạnh thần đạo chuyển động bên trên.

"Tôi bằng lòng!" Vẻ mặt Sương Hàn Ngụy Tinh tràn đầy khuất nhục.

Nhưng Ma Cơ biết, nếu như đánh nhau thực sự thì phe cô ta sẽ không chống đỡ nổi một phút đồng hồ.

Mặc dù số lượng người của hai bên bằng nhau.

Ma Cơ và năm tên Thánh Ma bị nhóm sáu người An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Liễu Minh Hiên, Hắc Linh Xà, Bạch Linh Xà, Liễu Thiên Huyễn bao vây.

Đúng lúc này, chẳng biết từ bao giờ trên đầu An Lâm bỗng nhiên xuất hiện một chiếc vòng thần.

Bên trên nắm đấm lửa có một luồng năng lượng cuồn cuộn vô biên, ầm vang rơi đập.

Ầm ầm!!

Xung kích hình vòng sóng khuếch tán chấn động.

Sức mạnh vô biên của núi nghiêng đổ, mặt đất vỡ tan, vạn dãy núi đổ sụp.

Cũng trong một khắc này, Thiên Huyết Ma Tinh liền nứt ra, sụp đổ...

Cả người Ma Cơ ngẩn hết ra, bà đây vừa mới nói xong thì Ma Tinh liên bị đấm rách?!

"Vài phút? Ngại quá, chỉ cần vài giây đồng hồ."

An Lâm ha ha cười lạnh, tiếp tục lao về phía Ma Cơ.

Thần hồn của Ma Cơ bị hồn long cắn xé, không ngừng phát ra tiếng keu rên, xem chừng sắp sửa không chịu nổi nữa rồi.

"Muốn chạy trốn?!" Thần hồn An Lâm phất một tay, vô số Ám Ảnh Hồn Long từ trong tay áo xuất hiện, điên cuồng ra sức cắn Ma Cơ đang hóa thành một vũng máu trên mặt đất để chạy trốn.

Vào lúc thanh kiếm rơi xuống, Ma Cơ liền hóa thành một vũng máu chảy xuống mặt đất.

Hồn kiếm của Thần hồn An Lâm rơi xuống.

Bịch!

Bị ép đến bất đắc dĩ, cô ta liền móc ra món đồ bảo mệnh thứ hai.

An Lâm tiếp tục phóng về phía ma Cơ, cho cô ta một phát 'Kỳ Lân Tí Hỏa Thánh Quyền'.

Ma Cơ điên cuồng vận chuyển sức mạnh, tạo ra hơn một vạn tấm chắn màu máu trước người."

Nắm đấm của An Lâm nện lên trên tấm màn chắn, tựa như lửa mạnh gặp băng, khiến màn chắn máu bị hòa tan thậm chí còn sôi trào, sức mạnh Thần Đạo gì đó, Chân Ý phòng ngự gì gì đó đều bị một đấm này cho nổ tung!

Bùm bùm bùm bùm...

Hơn một vạn lớp phòng ngự bị phá vỡ trong chớp mắt.

Lúc này Ma Cơ mới cảm nhận sâu sắc được rằng, sức mạnh của An Lâm khủng bố đến mức độ nào, nắm đấm nện vào trên ngực cô ta, đột nhiên tạo thành một lỗ máu cực kỳ lớn, thân thể máu chảy đầm đìa bay ngược về phía sau như tấm vải rách.

Lúc này, một thân hình màu lam chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở sau lưng cô ta.

"Cảm nhận sự tuyệt vọng đi." Thần hồn An Lâm cầm kiếm hồn màu vàng trong tay, chỉ với uy thế còn sót lại của thanh kiếm tản ra ngoài cũng đủ để khiến Ma Cơ cảm nhận được một cảm giác bị chém đứt khủng khiếp.

Ma Cơ bị dọa rồi, có phải cô ta đang đánh nhau với tu sĩ Phản Hư đâu, nếu như không phải hắn không có nguyên lực thì cô ta có cảm giác như chính mình đang đánh nhau với một thần linh Sáng Thế rồi!!

Mấy người Hắc Linh Xà, Bạch Linh Xà cũng lần lượt ra tay, chém về phía đám Thánh Ma trước mặt.

"Chỉ bằng các ngươi mà cũng muốn bảo vệ Ma Cơ? Nếu không phải có Ma Cơ, năm tên các người còn không đủ cho một mình ta chém." Hứa Tiểu Lan khẽ hừ một tiếng, kiếm Long Tước trong tay có Chân Long Và Chu Tước cùng thét gào, trực tiếp chém về phía một tên Thánh Ma cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ trong số đó.

Năm tên Thánh Ma còn lại đều hung hãn không sợ chết xông lên, bảo vệ Ma Cơ.

"Chống cự tới lúc Man Cổ Ma Thần đến."

"Giết a!!!"

"Bảo vệ Ma Cơ đại nhân!"

"Dừng tay!" Ở nơi xa truyền đến tiếng gầm giận dữ.

Chân Ma trên người khoác thần giáp màu sắc sặc sỡ không ngừng chớp lóe bay đến, trong giọng nói ẩn chứa thần uy cuồn cuộn khiến chúng sinh đều phải thần phục: "Ta chính là cường giả lớn nhất Ma vực, Man Cổ Ma Thần, nếu như ngươi dừng tay..."

"Cút ngay!" An Lâm quay người, cũng đánh ra một quyền.

Uỳnh!

Trong tình huống vội vàng không kịp chuẩn bị, Chân Ma bị nắm đấm dí thẳng mặt, bị nện bay ngược về sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận