Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1522: Đánh kẻ sa cơ

Kim Dương Xà Đế rơi từ trên không trung xuống.

Một quái vật khổng lồ theo sát ngay phía sau, hơn một trăm cái đầu đều mở to miệng lớn, lực lượng Thần Đạo kinh khủng đang nhanh chóng hội tụ, sắp phóng ra cùng một lúc.

Nếu như Kim Dương Xà Đế trực tiếp chịu chiêu này, chỉ sợ không chết cũng tàn phế.

"Gào ha ha ha...đã rất lâu rồi chưa ăn đại năng cảnh giới Hợp Đạo, thật sự rất mong chờ gâu! Ực ực... Be be be be... Meo meo..." Các loại âm thanh không giống nhau đồng thời vang lên trên người thần yêu Hồng Hoang Viễn Cổ, đều biểu đạt một ý, đó chính là vui mừng!

"Nghiệt súc, đừng mong làm càn!" Hắc Linh Xà lạnh lùng nhíu chặt mày, kiếm Tru Tà Sáng Thế trong tay bỗng nhiên chém về phía thần yêu Hồng Hoang Viễn Cổ kia.

Mũi kiếm màu vàng mang theo lực lượng trấn áp tuyệt đối, xé rách trời cao, từ trên trời giáng xuống.

Con thần yêu kia căn bản không ngờ đến Hắc Linh Xà sẽ ra tay với nó, trong lúc nhất thời không né tránh kịp, cơ thể che kín vảy giáp bị lưỡi đao nhọn xé rách ra một vết vô cùng to lớn, da tróc thịt bong, máu tươi vung vẩy.

"Gào...!" Thần yêu Hồng Hoang Viễn Cổ kêu thảm lên một tiếng, pháp thuật bị đánh găy.

Hắc Linh Xà điên cuồng rút lui, khô lâu Thôn Thần lại càng đánh càng hăng.

"Chị!" Bạch Linh Xà nhìn thấy Hắc Linh Xà rơi vào thế hạ phong, cũng bắt đầu cảm thấy căng thẳng. Nhưng cô biết bây giờ không phải là lúc phân tâm để giúp đỡ. Đồng thời đối phó với sáu nguyên soái cảnh giới Thiên Khải, không thể phân tâm dù chỉ một chút!

Ánh lửa văng tung tóe!

Thần yêu trăm đầu thật vất vả mới lấy được ưu thế, không ngờ lại bị Hắc Linh Xà đánh trọng thương, lại bị đánh gãy thuật pháp, bây giờ thân thể còn bị Kim Dương Xà Đế dùng Thái Kim Thánh Hỏa oanh tạc, giờ phút này chỉ thấy vô cùng tê dại.

Hắc Linh Xà vừa mới ra tay trợ giúp Kim Dương Xà Đế đã vội quay về đón đòn, cũng trong chớp mắt này, bảo châu màu đen ở tay trái của khô lâu Thôn Thần đột nhiên phóng ra từng đợt dao động kỳ dị, khiến vẻ mặt Hắc Linh Xà có chút hoảng hốt hơn, hình như tâm trí đã chịu ảnh hưởng.

Khô lâu Thôn Thần biến sắc, nhưng lưỡi liềm màu máu vẫn theo thế đánh xuống.

Nhưng vào đúng lúc này.

"Hắc Linh Xà, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!" Khô lâu Thôn Thần chưa bao giờ giết được kẻ địch mạnh như vậy, hai mắt trống rỗng bắt đầu hiện ra ngọn lửa màu xanh lam u ám, càng thêm hưng phấn.

Ầm!

Một khô lâu màu xanh lam đã vọt đến trước mặt Hắc Linh Xà, tay phải cầm lưỡi liềm đỏ như máu chém xuống.

"Ha ha ha... thần yêu trăm đầu, ngươi làm rất tốt, đánh bại Kim Dương Xà Đế làm sao quan trọng bằng giết chết được Hắc Linh Xà chứ. Ngươi đã tạo ra cơ hội rất tốt cho ta!" Khô lâu Thôn Thần thoải mái cười lớn, lưỡi liềm trong tay vạch ra từng đường từng đường quỹ tích chết chóc chấn động tâm hồn.

Hắc Linh Xà nhìn thấy lưỡi liềm gần như sắp chém xuống cổ mình rồi, trên mặt lại hiện ra vẻ kiên quyết, kiếm Tru Tà Sáng Thế cầm trong tay bỗng nhiên xé rách hư không, trong giờ khắc này mũi nhọn màu vàng như được kéo lên đến đỉnh phong, kiếm khí kéo dài ba trăm dặm!

Thần kiếm bị lưỡi liềm đỏ như máu chém vào, đồng thời dùng tư thế nhanh như sét đánh vạch ra một miệng máu trên người Hắc Linh Xà.

Khô lâu Thôn Thần kêu lên thảm thiết, mũi kiếm đâm trúng xương ức, đạo thể trải qua ngàn năm rèn luyện, lại bị một nhát kiếm đâm vào tạo ra vết nứt, thân thể theo ánh kiếm đâm đến mà lùi mấy chục nghìn mét.

Hai con ngươi của Hắc Linh Xà trầm xuống, đối mặt với lưỡi liềm đỏ như máu vung đến, không lùi mà tiến.

Nó không tin Hắc Linh Xà sẽ không tránh.

Đúng lúc này, một vị nguyên soái đang vây đánh Bạch Linh Xà đột nhiên nhướng mày, giương mắt nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm: "Có gì đó không đúng..."

Hắc Linh Xà không trả lời, nở nụ cười lạnh tiếp tục chém về phía khô lâu Thôn Thần.

Lúc này, cú chém như mặt trời sáng chói, trong nháy mắt ép lui sáu vị nguyên soái.

"Chỉ thiếu một chút nữa thôi." Hắc Linh Xà nở một nụ cười khiến người đời ngưỡng mộ.

"Trừ phi họ đều chết rồi!"

Lúc này, cái cổ trắng nõn như thiên nga của Hắc Linh Xà đă xuất hiện tơ máu, máu tươi bắt đầu tràn ra.

"Chúng ta chờ một chút, nếu như vẫn không liên lạc được..."

Họ không dám tin vào suy đoán này, nhưng trước mắt dường như cũng chỉ suy đoán này là có khả năng lớn nhất! Dù sao sau khi loại bỏ tất cả khả năng không thể xảy ra, chỉ còn lại duy nhất một đáp án khiến người khác khó có thể tin này.

Lời vừa nói ra, các nguyên soái đều cảm thấy chấn động không thôi.

"Đồ điên! Con mẹ nó ngươi là đồ điên sao? Thiếu một chút nữa là đầu ngươi rơi xuống đất, lại còn dám liều mạng với ta trong tình huống này!" Khuôn mặt của khô lâu Thôn Thần vặn vẹo phẫn nộ.

Dáng người phóng khoáng của Bạch Linh Xà, chủ động chém về phía một nguyên soái trong đó.

"Chúng ta chiến đấu kịch liệt như vậy, cũng có chút thời gian rảnh để nói một câu, không có lẽ nào mà đến kết nối một liên hệ mà họ cũng không làm được..." Một nguyên soái giúp đỡ đồng đội ngăn cản Bạch Linh Xà, lên tiếng nói.

"Trừ phi..."

Bởi vì Hắc Linh Xà liều mạng một lần, cuộc chiến giữa hai bên lại rơi vào trạng thái kịch liệt.

"Cái này... chắc là chiến đấu quá kịch liệt, không kịp tiếp nhận!"

"Tất cả nguyên soái tiến đánh giới Cửu Châu đều không liên lạc được rồi..." Một nguyên soái cau mày nói.

"Có gì không đúng?" Một nguyên soái khác hỏi.

Đúng lúc này, bùa truyền âm của khô lâu Thôn Thần phát sáng.

Nhưng đối thủ của khô lâu Thôn Thần là Hắc Linh Xà, làm sao có cơ hội nghe bùa truyền âm chứ? Nếu như lăng phí dù chỉ không phẩy một giây, chỉ sợ nó đă bị cắt thành nhiều mảnh rồi!

Sau một lúc lâu, bùa truyền âm của khô lâu Thôn Thần không sáng nữa, bùa truyền âm của Thần yêu trăm đầu lại bắt đầu sáng lên. Thần yêu trăm đầu vừa mới bị Hắc Linh Xà chém cho một kiếm, bị thương rất nặng, bây giờ lại bị Kim Dương Xà Đế tấn công điên cuồng, lúc tâm trạng đang bùng nổ, càng không rảnh rỗi nghe bùa truyền âm.

Cuộc chiến cứ tiếp tục kéo dài như vậy.

Qua thêm nửa giờ.

Rốt cuộc nguyên soái của Thiên Nhân tộc không thể giữ vững bình tĩnh.

Theo lý mà nói, liên quân Thiên Nhân tộc tiến đánh Cửu Châu, có thể nói là đă dùng binh lực có tính nghiền ép, thuận lợi, bây giời cho dù diệt toàn bộ tất cả liên quân ở nam tuyến của Cửu Châu cũng không kỳ lạ, không thể nào đánh đến mức không có thời gian để liên lạc được...

"Rút lui không?" Một nguyên soái nói.

Một nguyên soái tóc trắng nhìn vào đa số người đều rất vất vả mới vượt qua được hồ Thiên Xà Lôi, trên mặt có không cam lòng, nhưng vẫn hít sâu một hõi, lớn tiếng nói: "Rút lui!!!"

Tiếng kèn báo hiệu rút lui vang vọng khắp trời đất.

Tất cả liên quân Thiên Nhân tộc đều ngây người, rõ ràng bọn họ đang chiếm ưu thế, vì sao phải rút lui chứ?

Không chỉ có Huyết tộc, Hư Linh tộc không hiểu, đến cả cường giả của Thiên Nhân tộc cũng cảm giác thấy hơi hoang đường, đều nhao nhao đưa mắt nhìn về phía các nguyên soái trên không trung.

Khô lâu Thôn Thần còn chửi ầm lên: "Làm cái gì đó? Nói rút lui liền rút lui à? Chơi chúng ta sao?"

Nếu không phải trời là đại biểu của Thiên Nhân tộc, nó thật muốn nuốt hết đám hàng này.

Đột nhiên liên quân Yêu tộc hưng phấn, đánh liên quân Thiên Nhân tộc như đánh kẻ sa cơ!

Nhưng mà, đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo lại không nằm trong số này.

Thần yêu trăm đầu điên cuồng trợn mắt, khô lâu Thôn Thần thì nổi trận lôi đình.

Tuy nhiên đa số các sinh linh vẫn làm theo.

Nguyên soái của Thiên Nhân tộc có quyền hành thống trị tuyệt đối, có quyền lực lớn nhất trong liên quân.

Từng liên quân thật vất vả mới vượt qua Lôi Hà, bây giờ lại phải quay trở về lần nữa, lại tiếp nhận khảo nghiệm sinh tử của Lôi Hà lần nữa, nghĩ lại cũng cảm thấy uất ức.

Đại quân Thiên Nhân tộc bắt đầu rút lui.

Khiến cho kẻ địch là liên quân Yêu tộc cũng ngốc luôn rồi, hình như người yếu thế là chúng mà! Tuy nhiên sau khi trôi qua khoảng thời gian đờ đẫn ngắn ngủi thì chúng lập tức hét lên một cách hưng phấn: "Giết!!!"

"Đừng để chúng an toàn rời khỏi đây!"

"Người phạm vào giới Linh Hồ chúng ta, giết không tha!!!"

"Tình huống có thay đổi, Thiên Nhân tộc tiến quân vào giới Cửu Châu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cẩn trọng làm đầu." Nguyên soái Thiên Nhân tộc mở miệng giải thích, trong lời nói ẩn chứa thiên uy, khiến cho lòng người sinh ra thần phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận