Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1527: Phu thê cùng nhau tác chiến

Khô Lâu Thôn Thần nhìn thấy An Lâm đột nhiên xuất hiện trước mặt, đầu tiên là sững sờ, sau đó cười gằn trực tiếp vung lưỡi liềm chém về phía An Lâm: "Đi chết đi!"

Lưỡi liềm vạch ra một đường màu đỏ kinh hãi thế tục, giống như tử thần cướp đi trăm triệu sinh linh, ra sức chém về phía trước, khiến cho người khác nhìn thấy mà kinh hãi trong lòng.

Uy năng của thần khí dung hợp hoàn mỹ với sức mạnh Thần Đạo.

Một đòn này, còn đáng sợ hơn pháp thuật của tất cả những đại năng khác mà An Lâm từng đối địch.

Trong nháy mắt toàn thân An Lâm phủ thêm chiếc mai rùa thật dày.

Công kích của Khô Lâu Thôn Thần giáng xuống người hắn, xé rách mai rùa, nhưng uy năng còn lại thì không đủ để chém đứt thân thể Chiến Thần của hắn, chỉ để lại trên ngực một vết máu.

Ba tầng bạo thể khiến lực lượng của An Lâm nhanh chóng tăng vọt.

Trong nháy mắt không gian trở nên tối tăm.

Đột nhiên.

Xương cốt màu xanh da trời bắt đầu nứt ra, xuất hiện một lỗ thủng lớn.

Theo tiếng nổ vang lên, thân thể của nó bị thế kiếm đánh cho bay ngược lại.

Không hiểu sao ngực của nó nổ tung!

Vô hình nhưng lại ẩn chứa lực lượng có thể chôn vùi tất cả, khiến Khô Lâu Thôn Thần cảm nhận được bóng tối thuần túy nhất, bóng tối này khiến sắc mặt nó biến đổi kịch liệt.

Bóng tối mất đi, An Lâm cầm kiếm Thắng Tà trong tay, thở dốc dữ dội.

Khu vực của thần khí kiếm Thắng Tà!

Đây là nỗi đau đớn không thể diễn tả bằng lời! Đạo thể của khô lâu bị tổn hại mạnh mẽ, sự đau đớn lên đến đỉnh điểm.

Lúc này nó đặt bảo châu màu đen ở trước người, tỏa ra ánh sáng đen tối vô tận.

An Lâm giơ cao kiếm Thắng Tà, thức cuối cùng của Tà Kiếm Thuật – Vĩnh Dạ, không chút lưu tình mà đánh xuống!

Oành!!!

Trong lúc Khô Lâu Thôn Thần rút lui, che xương ở ngực lại, toàn thân run rẩy, rõ ràng vẫn chưa lấy lại được tinh thần từ trong lực lượng quỷ dị của An Lâm.

"Vẫn may, Cực Ám Quang Châu của ta đỡ được." Khô Lâu Thôn Thần thở dài một hơi.

Lúc này, một tà áo xanh vọt đến sau nó, lưỡi kiếm Long Tước như ánh sáng lướt qua, trong nháy mắt đặt lên trên cổ của Khô Lâu Thôn Thần.

Tiếng kêu thảm thiết của Khô Lâu Thôn Thần quanh quẩn trong bóng đêm.

Chiêu thức hủy diệt của Lăng Thiên Thắng Tà, thật sự mạnh đến mức khủng bố, cũng thật tốn lực lượng...

Nhưng cũng trong chớp mắt này, An Lâm lại vọt đến trước mặt Khô Lâu Thôn Thần lần nữa, luồng gió quấn quanh kiếm Thắng Tà, tốc độ nhanh đến mức kinh hãi thế tục, hoàn toàn bắt được giây phút Khô Lâu Thôn Thần ra tay với Hứa Tiểu Lan.

Hứa Tiểu Lan lập tức vung kiếm lên đón đỡ.

"Tru Tà!" Giọng nói lúc ẩn lúc hiện vang lên.

Con ngươi của Hứa Tiểu Lan ngưng lại, cô phát hiện khi lưỡi kiếm của mình va chạm với xương cốt, bộc phát ra tia lửa kịch liệt, nhưng không cách nào chém đứt cổ đối phương.

Chưa kịp thi triển thuật pháp phòng ngự, ánh kiếm đã xé rách phòng ngự của Cực Ám Quang Châu, mang theo lực lượng phong trấn kinh khủng mà một phát ép xuống, đánh cho Khô Lâu Thôn Thần rơi xuống mặt đất.

Âm thanh sắc bén vang lên.

Mấy trăm ngọn núi lớn bị dư âm san thành đất bằng.

Mặt đất trong phạm vi ba trăm dặm đều bị chấn động đến mức nát tan.

Ầm ầm!

Lúc này, lưỡi liềm của Khô Lâu Thôn Thần xoay tròn một đường cong trên không trung, mang theo sự sắc bén chém về phía Hứa Tiểu Lan ở phía sau lưng.

Ánh kiếm không thể hình dung trên trời giáng xuống.

Nó trắng tinh như mây, xanh thẳm như nước biển, xanh biếc như rừng rậm, chói lọi như cầu vồng, dường như bao gồm tất cả màu sắc trên thế gian này, lại cũng không phải là một màu nào trên thế gian.

Khô Lâu Thôn Thần ngẩng đầu, sắc mặt thay đổi.

Lưỡi kiếm và lưỡi liềm va chạm, lực lượng vô cùng to lớn đánh bay cô gái ở phía sau.

Kiếm Thắng Tà của An Lâm rơi vào trong ánh sáng màu đen như rơi vào đầm lầy, lực lượng nhanh chóng bị trôi mất.

Sắc mặt Khô Lâu Thôn Thần biến đổi, Cực Ám Quang Châu ở tay trái phóng ra ánh sáng màu đen giống như thực chất, bao quanh thân thể của nó.

An Lâm đột nhiên xông đến nhắm ngay vào đầu của Khô Lâu Thôn Thần!

Khô Lâu Thôn Thần nằm ngay trung tâm mặt đất, vẻ mặt khiếp sợ nhìn lên không trung.

An Lâm rất quen thuộc với chiêu này: "Đây là chiêu thức của Sáng Thế kiếm Trấn Tà, nhất định là Hắc Linh Xà lén lút tụ lực một lúc lâu, sau đó mới thi triển ra một chiêu thức kinh thiên động địa như vậy!"

Hắn đương nhiên sẽ không lãng phí thời cơ mà Hắc Linh Xà tạo ra, bắt đầu phóng đến chỗ của Khô Lâu Thôn Thần.

Một bên khác, một hình bóng màu xanh cũng nhanh chóng lại gần, thánh uy cuồn cuộn bao phủ hư không, như Chu Tước giáng trần, thánh uy chí cao, khiến vạn sinh linh một lòng thuần phục.

Hứa Tiểu Lan và An Lâm liếc mắt nhìn nhau, không cần nói nhiều, từ hai góc độ phóng về phía Khô Lâu Thôn Thần, đồng thời ra tay!

An Lâm thi triển Chiến Thần Lục Kiếm Ảnh Hổ, trong nháy mắt vượt qua mười mấy dặm, đi đến bên cạnh Khô Lâu Thôn Thần, kiếm Thắng Tà phóng ra năng lượng đen kịt, hóa thành một đường cong đoạt mạng, chém xuống phần eo của Khô Lâu Thôn Thần.

"Long Tước, Linh Dao Trảm!" Hứa Tiểu Lan cầm kiếm Long Tước trong tay, chuyển sang góc độ khác vô cùng thông minh, chém xuống bả vai của Khô Lâu Thôn Thần.

Hai người đồng thời ra tay, dường như phong tỏa tất cả đường lui của Khô Lâu Thôn Thần.

"Thật sự khiến cho sọ não của ta đau nhức." Đại não của Khô Lâu Thôn Thần hơi phình ra.

Khô Lâu Thôn Thần nắm lấy cơ hội, lưỡi liềm màu máu trong tay vung lên không chút do dự chém về phía cổ của Hứa Tiểu Lan, nó chiến đấu lâu như vậy, chính là chờ đến giây phút quyết phân thắng bại này!

Đột nhiên trong đầu Hứa Tiểu Lan có vô số cảm xúc nổ tung, vẻ mặt trở nên hoảng hốt.

Khô Lâu Thôn Thần lộ ra vẻ ngoan độc, Cực Ám Quang Châu ở tay trái đột nhiên phóng thích ra dao động kỳ dị.

Khô Lâu Thôn Thần nổi giận dùng lưỡi liềm chém An Lâm, đánh bay hắn thêm một lần nữa. Lúc này Hứa Tiểu Lan lại vọt đến trước mặt nó một lần nữa, hai chân như sấm vang chớp giật, Thánh Hỏa trên lưỡi kiếm thiêu đốt hư không.

Đúng vậy, thần tiên đánh nhau, phàm nhân muốn ngồi ăn dưa xem đánh cũng không được!

Hơn mười triệu sinh linh trên chiến trường, chỉ có thể nhìn thấy Khô Lâu Thôn Thần dần dần bị dồn đến đường cùng, còn bóng dáng của ba người kia thì không thể nhìn thấy được.

Ví dụ như nó sau khi chém bay một người, sự tấn công của tên còn lại sẽ lập tức đến, để tự vệ, nó căn bản không thể ra tay truy kích người vừa rơi vào thế hạ phong kia. Thật vất vả mới đánh bay một người phía sau, người trước đó vừa bị chém bay lại xông đến...

Phối hợp vô cùng ăn ý.

Tấn công vô cùng quỷ dị và mạnh mẽ.

Tất cả những thứ này khiến Khô Lâu Thôn Thần vô cùng bực bội.

Càng không phải đề cập đến Hắc Linh Xà ở trên trời cao đang lén lút tụ lực...

Rầm rầm rầm!

Tiếng binh khí va chạm vang vọng đất trời.

Khô Lâu Thôn Thần vung vẩy lưỡi liềm màu máu, ánh đỏ lấp lóe, mỗi một đòn đều có thể mở núi rẽ biển.

Nhưng lại có hai đường ánh sáng như sao rơi trăng giáng, kéo ra từng đường cong rực rỡ trong hư không, thay phiên nhau đánh về phía Khô Lâu Thôn Thần, mỗi một lần va chạm đều kinh thiên động địa.

Khô Lâu Thôn Thần tự nhận thấy rằng bất kỳ người nào đơn độc đối đầu với nó đều có kết cục chắc chắn phải chết, nhưng hai người này cùng nhau tấn công ăn ý đến đáng sợ, khiến cho nó bị lún sâu trong đầm lầy.

Bọn họ hóa thành hai bóng người màu đen trắng, không ngừng đánh về phía Khô Lâu Thôn Thần.

Kiếm của An Lâm chém ra liên tục những chiêu thức, vô cùng rối mắt, Hứa Tiểu Lan thì bá đạo vô song hơn, khi thì kinh hãi trời cao như Thần Nữ, khi thì uyển chuyển như chim nhạn.

Nhưng bọn họ chỉ lui lại về phía sau vài trăm mét, thân thể liền cố gắng dừng lại, tiếp tục chém về phía Khô Lâu Thôn Thần!

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đều bị một chiêu khua tròn của lưỡi liềm này đánh bay.

Nó cầm lưỡi liềm màu máu trong tay, đột nhiên bộc phát ra ánh sáng màu máu kinh thiên, bỗng nhiên vung thành hình tròn, thế chém khuếch tán theo hình tròn, kéo dài mấy chục nghìn mét, cắt tất cả những gì gặp phải trên đường thành hai mảnh!

Trong giây phút này, đủ để quyết định sống chết một đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo!!!

An Lâm bị đánh ngược về phía sau, hai mắt ngưng lại, dao động vô hình trong nháy mắt đánh trúng Khô Lâu Thôn Thần.

Thuật pháp Muốn Bạn Khóc!

Thuật pháp Muốn Bạn Ị!

Đồng thời bị hai thuật pháp đánh đến, đột nhiên Khô Lâu Thôn Thần cảm thấy vô cùng đau buồn, bụng dưới cũng truyền đến sự quặn đau.

Sự đau đớn chết tiệt! Lão tử là xương mà!!!

Toàn bộ xương cốt của Khô Lâu Thôn Thần đều cứng đơ.

Đúng lúc này, Hứa Tiểu Lan đã lấy lại tinh thần, kiếm Long Tước gào thét đâm xuống.

Ầm ầm!

Khô Lâu Thôn Thần lại bị lưỡi kiếm khủng bố chém bay...

Lưỡi kiếm mạnh mẽ, thậm chí lại chém nứt xương cốt của nó ra lần nữa.

"A a a a!" Khô Lâu Thôn Thần vô cùng bực bội mà rống to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận