Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1329: Bạo thể VS Thiên Đạo

Một tiếng bạt tai vang dội quanh quẩn ở khắp cả một vùng đất trời.

Cảnh tượng này làm cho trong lòng mọi người đều chấn động.

Không một ai có thể đoán được, An Lâm đứng lên một lần nữa, lần đầu tiên ra tay sẽ lại là một cái bạt tai vang dội như thế! Một cái bạt tai còn chưa tính, uy lực lại còn kinh khủng đến mức suýt đánh tan luôn thân thể của Phong Thiên Thần!

Đây chính là chuyện mà ngay cả Ngũ Đế liên thủ cũng không thể làm được!

Mọi người không chỉ ở khiếp, mà còn sinh ra một cảm giác sung sướng.

Phong Thiên Thần bị một cái bạt tai đánh cho sững sờ: "Không thể nào, ta chính là một trong những quyền hành của Thiên Đạo, cho dù lực lượng của ta bị áp chế rồi, cũng tuyệt đối không thể nào bị một cái bạt tai suýt đánh tan được..."

Đối lập với vẻ sững sờ và kinh hãi của Phong Thiên Thần, An Lâm lại bày ra vẻ mặt thất vọng: "Cái gì thế này, mỏng manh đến mức ấy ư, ta còn đang muốn hành hạ ngươi một phen cho ra trò, bây giờ ngẫm lại, hay là thôi đi nhỉ?"

Phong Thiên Thần: "..."

Lục quang ngập trời, lực lượng chữa khỏi không cách nào nói rõ, điên cuồng tràn vào bên trong kiếm Thắng Tà.

Tia sét cầu vồng không chỉ có uy năng kinh khủng, mà còn có màng che bỏ qua quy tắc của Phong Thiên Thần và lực lượng tốc hành vốn có của Phong Thiên Thần.

Chẳng biết tại sao, Phong Thiên Thần lại cảm nhận được nỗi đau đớn cực kì khủng bố, nghẹn ngào kêu to lên.

Một tay hắn nắm nhẹ chuôi kiếm, một tay khác còn đang không ngừng phóng ra tia sét cầu vồng. Lôi đình nổ vang, không ngừng khiến Phong Thiên Thần bị giật.

Lôi quang bò một đường dọc theo thân kiếm Thắng Tà lên cánh tay Phong Thiên Thần, lan tràn tới toàn thân Phong Thiên Thần, điên cuồng xé rách thân thể của nó.

"Giết... Phải giết ngươi, ta quyết không tha cho ngươi!"

Mọi người: "..."

Cũng chính bởi vì như thế, Phong Thiên Thần mới cảm nhận được cảm giác đau cực kỳ kịch liệt.

"A...!"

Hai ngón tay đang kẹp kiếm Thắng Tà của An Lâm đột nhiên bắn ra lôi quang sáng chói giống như cầu vồng.

"Thật xin lỗi, Tiểu Tà, khiến cô bị nặng như thế vì tôi, tôi sẽ bắt đối phương trả giá thật nhiều..." An Lâm lộ vẻ áy náy cất giọng nói.

Người này tuyệt đối không thể lưu!

Kiếm Thắng Tà cũng vì vậy mà rời tay, bị An Lâm đoạt lại.

Nó thúc dục tất cả các loại lực lượng mà nó có thể thúc dục, toàn thân tách ra thần quang màu trắng vô cùng vô tận, mây gió cuốn lên mấy vạn dặm, tựa như cái phễu vô cùng khổng lồ.

Phong Thiên Thần không nghĩ tới, con kiến hôi chỉ cần niết tay là chết lúc trước, hôm nay lại bộc phát ra lực lượng kinh khủng và khó phá giải như thế, một loại cảm xúc chưa bao giờ có bao phủ toàn thân của nó.

Suy nghĩ trong đầu Phong Thiên Thần đột nhiên trở nên vô cùng rõ ràng và kiên định.

Giết! Giết! Giết!

Tốc độ, áp lực, cắn nuốt, cắt giảm, phá tan, ăn mòn...

Thế rồi, cơn gió thần khủng khiếp đã thổi quét, tàn sát cả sân trường.

Đúng, đó là uy năng khiến cho đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp cũng phải cảm thấy tim đập nhanh không ngừng.

Cơn gió thần kia có thể dễ dàng giết hết tất cả đại năng Phản Hư, bắt đầu điên cuồng khởi động, trải khắp đất trời, thổi quét tới mấy vạn thầy trò...

Tại trung tâm xoáy nước, hai tròng mắt Phong Thiên Thần tựa như ánh mặt trời, vòng thần màu trắng lại càng chói mắt hơn cả mặt trời trên cao. Giờ phút này nó đã hóa thân thành một vị thần linh chí tôn, phóng ra thiên uy huy hoàng vô tận.

Lực lượng này là do Phong Thiên Thần thả ra, chỉ dựa vào phó hiệu trưởng Ngọc Hoa và gần mười vị đại năng cảnh giới Phản Hư, làm sao có thể che chở được nhiều sinh viên như vậy?

Bọn họ bị vây ở trong kết giới, đối với cái này loại gió thần khủng khiếp này, căn bản là không có chỗ để trốn!

Sắc mặt các thầy trò tái nhợt, ngay cả mặt của phó hiệu trưởng Ngọc Hoa cũng có vẻ tuyệt vọng.

Tia sét cầu vồng bao trùm ở trên người nó bị gió quấy vỡ chỉ trong nháy mắt.

Mảnh đất trải rộng mấy vạn kilomet vuông đã được trận pháp gia cố rạn nứt từng khúc, dải núi trải dài liên miên không dứt bị chém đứt, những tòa nhà nát tan, cánh rừng già bị thổi thành những mảnh vụn gỗ nhỏ...

Đây là lực lượng mà Phong Thiên Thần hoàn toàn phóng ra, mảnh đất trời này căn bản là không chịu nổi.

Trong phút chốc, không gian nứt toác, hỗn độn náo loạn, tựa như tận thế.

Vận dụng hết tất cả!

Không hiểu sao trong lòng mọi người cũng hiện lên một loại cảm giác, rằng đó chính là: Trời muốn giết An Lâm!

Sát khí của nó, thậm chí còn khiến cho trời đất cộng hưởng, khiến cho đại đạo của trời đất chấn động.

Phong Thiên Thần chưa bao giờ muốn giết một ai giống giờ phút này.

Đang ở thời khắc chỉ mảnh treo chuông.

Một cái thân thể vừa đen kịt vừa khổng lồ vô cùng đột nhiên hiện ra ở trước mặt bọn họ.

Là một con cá voi có bốn cái chân ngắn, đôi môi thô dày như lạp xưởng, nó tựa như một tòa núi khổng lồ, chặn lại cơn gió thần đánh tới.

Ầm ầm...

Cơn gió thần không ngừng đánh thẳng vào thân thể màu đen, ở trên thân thể vẽ ra từng vết máu nhìn thấy mà giật mình.

"Hiệu trưởng!"

Đám thầy trò thấy một màn như vậy, ánh mắt đều nóng lên, gần như cảm động đến mức sắp muốn khóc luôn rồi. Hiệu trưởng đại nhân vẫn luôn không có cảm giác tồn tại, hôm nay kịp thời xuất hiện, bất chấp nguy hiểm tính mạng dùng thân thể cứu mạng bọn hắn!

Cá voi "ngaoooo..." một tiếng, nghiêng đầu, thân thể dần dần hóa mờ.

Mọi người có thể thông qua thân thể hơi mờ của cá voi, nhìn nơi An Lâm chiến đấu.

Khí nhọn hình lưỡi dao kinh khủng đến mức tận cùng, cho dù đứt gãy, vẫn rơi xuống mặt đất, xé rách cả vùng đất thành một cái khe sâu thẳm chạy dài đến mức không thấy cuối.

Ầm!

Đao thần hỗn độn kim sắc giống như có thể chém rách đất trời, bị chém thành rồi hai nửa ở trên không trung.

An Lâm cầm kiếm Thắng Tà trong tay, nhảy vọt lên, bóng kiếm nhẹ nhàng như khói sương.

"Thuật Tà Kiếm, thức thứ nhất, Trảm Không."

Kim mang diệu thế, đất trời chỉ còn lại một lưỡi đao kia. Không còn gì phải nghi ngờ nữa, nếu như một kích kia rơi vào trên người bất kỳ một vị Ngũ Đế nào, cũng sẽ bị chém cho hình thần đều diệt.

"Hiệu trưởng đại nhân, tôi yêu ngài!"

Tại khu vực chiến đấu.

Phong Thiên Thần đang phóng ra thiên uy vô tận.

"Hôm nay, chắc chắn là hẳn phải chết."

Nó lên tiếng nói chuyện, lạnh nhạt đến mức không có bất kỳ tình cảm gì, giống như là trời xanh đưa ra phán quyết với chúng sinh, chúng sinh chỉ có thể ngoan ngoãn tiếp nhận.

Giờ phút này, Phong Thiên Thần mới tự ý thức là mình có quyền hành của Thiên Đạo.

An Lâm đứng ở gần Phong Thiên Thần, cảm nhận uy thế kinh khủng của nó ở trực diện, sắc mặt cũng không mảy may biến hóa: "Đây chính là toàn bộ lực lượng của ngươi ư?"

An Lâm cảm giác bây giờ không có gì là mình không làm được, hắn cũng muốn biết cái gì gọi là quyền hành của Thiên Đạo, cuối cùng thì nó khủng khiếp đến mức nào, bây giờ nhìn lại...

Hai tròng mắt Phong Thiên Thần ngưng tụ, một cơn gió thần hỗn độn kim sắc như một lưỡi đao thần đánh về phía An Lâm, tốc độ nhanh đến mức ngay cả Ngũ Đế cũng không thể nhìn kịp.

"Bạn học kia chú ý lời nói, bây giờ chúng ta đang nói hiệu trưởng cơ mà!"

"An Lâm học trưởng em yêu anh!"

"Rõ ràng đã bị cơn gió thần chà xát đến mức thương tích đầy mình, vẫn không quên thỏa mãn nhu cầu xem cuộc chiến của chúng ta, trên cái thế giới này, còn có hiệu trưởng biết quan tâm như thế sao?"

"Hu hu hu... Vương hiệu trưởng, thật là cảm động, đúng là vị hiệu trưởng tốt nhất giới Cửu Châu!"

Đám thầy trò lại cảm động đến phát khóc.

Đôi mắt to tròn sinh động của cá voi cong thành hình trăng khuyết, khóe miệng khẽ cong lên, bày ra dáng vẻ tán dương.

Phong Thiên Thần thấy một màn như vậy, hai cái đồng tử vẫn không hề bận tâm nhiều thêm một tia dao động.

"Thuật Tà Kiếm, thức thứ hai, Đâm Nhanh."

Thân thể An Lâm bỗng nhiên biến mất ngay tại chỗ.

Tất cả mọi người cảm thấy An Lâm biến mất khỏi hư không, chỉ còn lại Phong Thiên Thần.

Hai tay Phong Thiên Thần nhấn về phía trước một cái, trong nháy mắt đã ngưng tụ hơn vạn chiến khiên gió hình tròn, trọng mỗi một cái khiên gió đều ẩn chứa quyền hành của gió chống đỡ hết thảy quy tắc Thiên Đạo!

Quả nhiên, trong nháy mắt tiếp theo, An Lâm liền xuất hiện ở trước mặt Phong Thiên Thần, cầm kiếm Thắng Tà đâm thẳng tới phía trước.

Mũi kiếm đen nhánh va chạm vào hơn vạn chiếc khiên gió hình tròn, nhưng lại như thế chẻ tre, phá vỡ tất cả khiên gió phòng ngự, bất kể là lực lượng gió, hay là quy tắc gió, đều bị đâm rách!

Khiên gió vạn trượng lập tức bị phá mở toàn bộ chỉ trong thời gian chưa đầy một giây.

Kiếm Thắng Tà dưới sự chú ý của vô số người, gọn gàng linh hoạt đâm vào ngực Phong Thiên Thần!

An Lâm ngẩng đầu, đối diện với cặp đồng tử mờ mịt và tràn đầy khiếp sợ của Phong Thiên Thần hai, mỉm cười nói: "Lực lượng Thiên Đạo? Cũng chỉ có thế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận