Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1851: Treo lên đánh một trận

Phía trên biển cả.

Vẻ mặt Kính Thiên Thần và Thiên Thần Thể Lưu vô cùng khó coi.

"Hắn có thể ngăn cản công kích của chúng ta?"

"Vậy mà có thể phá hủy táng đinh biển cả mà đại nhân Thiên Thần Hải Dương ban cho ta."

"Chờ một chút... Người kia rất quen mặt... Không phải là..."

Hai thiên thần mở to mắt, trong lòng dâng lên dự cảm xấu.

Ầm!

Mặt biển dậy sóng.

"Lực lượng này không chỉ lớn mà còn rất thuần khiết, ẩn chứa chân ý quyền hành vô cùng mạnh, có thể tiêu diệt sinh linh trong nước một cách dễ dàng.

Bỗng một bóng dáng áo trắng xuất hiện trên đỉnh đầu của họ.

"Lực nước thật đáng sợ..."

Hai thiên thần bay lên trời, muốn thoát khỏi sự bao vậy của Thiên Lao Nguyên Thủy.

Biển cả vô tận bỗng dậy sóng.

Ầm!

"Thần thuật, Thiên Lao Nguyên Thủy!"

"Muốn chạy trốn sao?"

Ngay sau đó, sóng lớn bỗng dâng lên từ bốn phương tám hướng, giống như thủy triều với uy thế hào hùng, bao vây hai thiên thần ở trung tâm.

Hai mắt Lam Tiểu Nghê sáng rực, vô số thần quang tỏa ra từ trên người cô.

"Còn ngẩn ra làm gì, chạy mau!"

Lúc này, Thiên Lao Nguyên Thủy của Lam Tiểu Nghê đã hoàn thành.

"Sao cô ta có thể điều khiển lực nước lớn như vậy?"

"Mấy thiên thần làm màu các ngươi còn muốn chạy?" An Lâm mặc áo trắng nhẹ nhàng, đứng ngạo nghễ trên không trung, nhìn hai thiên thần trên mặt biển.

Thần hoàn sơn chi trên đầu An Lâm chuyển động rất nhanh, quả đấm mạnh mẽ như núi chứa đựng uy lực chèn ép tất cả đấm mạnh vào người hai thiên thần.

Kính Thiên Thần và Thiên Thần Thể Lưu cùng bị một quyền đánh rơi xuống biển rộng.

Đuôi cá của Lam Tiểu Nghê vùng vẫy, toàn bộ biển cả đều gào thét.

Thiên Thần Thể Lưu hừ lạnh nói: "Sợ gì chứ, An Lâm có thể mạnh hơn Thần Sáng Thế sao? Hai chúng ta hợp lực chắc chắn có thể phá vỡ bao vây của hắn!"

Thiên Thần Thể Lưu hét lớn một tiếng.

Cô giống như trẻ con tố cáo thành công với cha mẹ, gò má vì hứng phấn mà đỏ ửng, hai mắt sáng rực, thậm chí nóng lòng muốn xem kịch hay.

Tiếng cười điên cuồng của Kính Thiên Thần vang vọng khắp đất trời.

Lam Tiểu Nghê thật sự hưng phấn, hai tay xoa cái eo nhỏ nhắn nói: "Trước đây mấy người lấy nhiều chèn ít, ức hiếp ta rất thảm. Bây giờ lão đại An Lâm của ta đã đến đây, ta xem mấy người phải làm sao?"

Lam Tiểu Nghê nhìn Kính Thiên Thần như kẻ ngốc: "Ta đã đạt được thực lực cấp bậc Thiên Thần, vì sao các ngươi lại xem thường ta? Vì sao bây giờ lại dùng toàn bộ phân thân giải vây?"

Một đám phân thân kính dùng hết sức kề sát bề mặt Thiên Lao Nguyên Thủy nhưng làm thế nào cũng không thoát ra được.

Sau đó hàng vạn phân thân "phù phù" bay đi, tất cả nằm dài trên nước xanh, chen chúc nhưng không ra được.

Cơ thể Kính Thiên Thần chiếu vào người An Lâm, giọng điệu cứng lại: "Quả nhiên là An Lâm của Tứ Cửu Tiên Tông, thật phiền toái!"

Toàn thân hắn hóa thành môt bãi thể lưu màu bạc, ngưng lại thành mũi tên xuyên qua không trung, trên bầu trời hiện ra một quỹ đạo màu bạc, đánh thẳng vào tường của Thiên Lao Nguyên Thủy.

"Kính hóa hàng vạn, hàng nghìn!" Thần hoàn trên đầu Kính Thiên Thần vỡ vụn loảng xoảng hóa thành những mảnh nhỏ li ti, những mảnh nhỏ này lại có khí tức giống hệt nhau, năng lượng dao động giống như thiên thần, khiến hàng vạn Kính Thiên Thần chạy trốn theo những hướng khác nhau.

"Đây là trên mười nghìn phân thân, cũng là bản thể của ta, chỉ cần một cái có thể thoát ra thì bản thể của ta cũng thoát ra được, sao ngươi có thể gây khó dễ cho ta được? Ha ha ha..."

An Lâm nghe được cuộc nói chuyện của hai thiên thần liền nở nụ cười: "Bây giờ một mình ta đối phó với hai ngươi, nếu các ngươi chia nhau ra chạy trốn thì có lẽ ta chỉ có thể giết một người nhưng ngươi đừng quên, ta còn có một tiểu đệ ở đây."

"Chạy!"

Vẻ mặt hai thiên thần thay đổi một lần nữa.

Cô vẫn đứng ngạo nghễ trên đỉnh của Thiên Lao Nguyên Thủy, giống như chủ nhân của biển cả, nhìn hai thiên thần phía dưới: "Bây giờ biển cả rộng lớn đều nằm trong lòng bàn tay của ta, ngươi muốn chạy trốn sao? Vậy trước hết phải đốt toàn bộ Tây Hải đã."

"Vèo!"

Mũi tên bạc hóa thân của Thiên Thần Thể Lưu đâm mạnh vào tường.

Hắn thông minh hơn, dùng tất cả sức mạnh tập hợp một chỗ, đổi thành việc có được lực xuyên thấu không gì sánh bằng, chậm rãi xé rách Thiên Lao Nguyên Thủy của Lam Tiểu Nghê.

Nhưng nó còn chưa kịp vui vẻ.

Một bàn tay đã túm lấy mũi tên, bàn tay kia chứa đựng năm loại lực lượng vô cùng đáng sợ. Sấm, gió, núi, kim, hỏa, vừa tiếp xúc đã khiến mũi tên cảm nhận được đau đớn tận cùng.

A..." Thiên Thần Thể Lưu kêu thảm thiết, bị An Lâm nắm chặt trong lòng bàn tay.

"Tổn thương tiểu đệ của ta mà còn muốn bỏ trốn sao? Cút trở về cho ta!"

An Lâm nắm chặt tay, sấm gió núi kim hỏa cùng triển khai, năng lượng đáng sợ trở thành năng lượng sáng chói phá hủy tất cả.

"A... Đau quá!"

Vẻ mặt Thiên Thần Thể Lưu thay đổi, toàn thân tỏa ra chất lỏng màu vàng nhạt: "Áo chính nghĩa, thể lưu bắn ngược!"

Nhưng hắn chưa đến mà không gian xung quanh đã bị cháy xém hầm hập.

Thân thể An Lâm biến mất.

Thình thịch!

"Để ta cho ngươi xem cái gì mới là nhiệt năng!"

"Ha ha, cái này cũng gọi là nhiệt năng cực lưu sao? Hiểu biết của ngươi về nhiệt độ vẫn chưa đủ sâu..." Hay tay An Lâm bị cháy nhưng trên mặt vẫn cười khinh thường.

Dù sao bây giờ An Lâm đã có thể sử dụng năm loại lực lượng quyền hành khác nhau cùng lúc, mỗi loại quyền hành đều là đỉnh cao.

"Ta liều mạng với ngươi!" Thiên Thần Thể Lưu gào lên giận dữ, hai tay di chuyển, ném ra hai dòng thể lưu nóng rực khiến không gian bắt đầu vỡ tan: "Nhiệt lượng cực lưu!"

Thể lưu cháy đỏ giống như hai mũi tên bắn ra.

"Hình thức Hỏa Thần!" Làn da An Lâm bỗng trở nên đỏ thẫm, bảy ngọn lửa cấp Thánh khổng lồ dung hòa hoàn toàn với cơ thể, khí thế tăng vọt ầm ầm khiến Thiên Thần Thể Lưu khiếp sợ.

Cùng lúc đó, thần hoàn chi hỏa xuất hiện trên đỉnh đầu, tăng lên Thánh Hỏa thứ bảy, khí thế của An Lâm lại tăng vọt, đạt đến trình độ sâu không lường được, ngay cả Thiên Thần Lưu Thể cũng không thể cảm nhận được.

Đây là lần đầu tiên An Lâm ở trạng thái thần hoàn chi hỏa, sử dụng hình thức Thánh Hỏa.

Hắn đáng sợ thế nào ngay cả hắn cũng không biết!

"Vèo!" Hai dòng nhiệt năng cực lưu bắn tới.

An Lâm thấy thể lưu nóng rực kia khiến không gian bị bóp méo nhưng vẻ mặt không hề thay đổi, hai tay mở ra, trực tiếp nắm chặt hai dòng nhiệt năng cực lưu bắn vào trong tay.

Nói hắn thật sự là chúa tể của thần linh cũng không quá.

An Lâm đứng trên không trung, thần hoàn trên đầu liên tục chuyển động tuần hoàn, bốn miếng ngọc quyền hành chuyển động liên tục quanh cơ thể hắn, tôn lên khí thế giống như chúa tể thần linh tối cao của hắn.

Vẻ mặt Thiên Thần Thể Lưu sợ hãi nhìn An Lâm, bóng dáng đối phương trong mắt hắn càng trở nên to lớn, càng ngày càng đáng sợ.

Hắn vô cùng chật vật thoát khỏi An Lâm, hóa thành nguyên hình, khắp người đã cháy sém tả tơi.

Tên bạc hóa thân của Thiên Thần Thể Lưu bỗng trở nên vô cùng trơn nhẵn, giống như cá chạnh trơn trượt, trốn khỏi tay An Lâm.

"Thể lưu đỉnh cao!"

Trong nháy mắt, An Lâm đã đến trước mặt hắn.

Nắm đấm giống như mặt trời rực rỡ, nhiệt độ cao không cách nào hình dung được, nắm đấm hóa thành màu bạch kim. Nắm đấm của An Lâm dừng trên cơ thể co giãn của Thiên Thần Thể Lưu, cảm nhận được lực lượng đang bắn ngược về phía hắn nhưng hắn không kịp làm gì đã phát hiện cơ thể Thiên Thần Thể Lưu đã bị nắm đấm của hắn làm tan rã...

"A..."

Ngực Thiên Thần Thể Lưu bị An Lâm xuyên thủng, toàn thân cháy đen rơi vào biển cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận