Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 793: Dấu ấn đầy nguy hiểm

An Lâm số hai sử dùng thuật thần giám với cái dấu ấn, tin tức An Lâm số hai nhận được, cũng theo đó truyền vào trong đầu hắn.

Đây là dấu ấn Đạo Ý của một con thần thú huyết phượng hoàng biến dị: nó từ huyết phượng hoàng biến dị ngã xuống, lúc niết bàn trọng sinh thì bị thất bại, dấu ấn Đạo Ý của nó cứ thế được hình thành. Không chỉ ẩn chứa sức mạnh phượng hoàng cực kì khổng lồ, còn ẩn chứa chiêu thức Đạo Ý mạnh nhất của huyết phượng hoàng khi còn sống, Vẫn Tinh Lạc Nhật!

"Con này hoá ra lại là thần thú phượng hoàng á? Còn là một con huyết phượng hoàng biến dị niết bàn thất bại nữa chứ?" An Lâm nghe mà hết cả hồn, la lên.

Hứa Tiểu Lan nghe vậy cũng hơi nhướng mày: "Khí tức năng lượng xa lạ như vậy, hoá ra lại là của phượng hoàng à?"

An Lâm lấy tay vỗ vỗ cằm, nói: "Có lẽ chính vì nó là phượng hoàng biến dị, cho nên khí tức mới xa lạ như vậy? Dù gì con này tới niết bàn còn thất bại cho được mà, đúng là quét sạch mặt mùi của bộ tộc phượng hoàng!"

Hứa Tiểu Lan liếc xéo An Lâm một cái: "Niết bàn thất bại là chuyện rất bình thường, được không? Con Tiểu Hoàng thành công biến thành trứng vàng của anh mới là hàng hiếm đấy!"

Cô ngẫm nghĩ một lát, lại hỏi: "À phải rồi, cái dấu ấn này thuộc loại nào thế?"

An Lâm nghe vậy cười đáp: "Vận may của chúng ta phải nói là cực tốt luôn, đó là dấu ấn dạng vật dẫn chứa đựng sức mạnh và chiêu thức của huyết phượng hoàng!"

"Chẳng lẽ dấu ấn này tự động nhận chủ à?" An Lâm thấy dấu ấn biến hoá, mặt lộ rõ vẻ vui mừng

Con phượng hoàng màu máu như một ngôi sao băng đang bốc cháy, nơi nó đi qua, vạn vật đều bị hoà tan, ngay cả hư không cũng vặn vẹo uốn khúc, như thể bất kì lúc nào nó cũng có thể vỡ nát.

Một tiếng phượng hót thánh thót phát ra từ trong dấu ấn.

Sắc mắt Hứa Tiểu Lan thì lại trở nên vô cùng nghiêm túc, cô nói: "Không được! Sức mạnh này quá khổng lồ và đáng sợ! Cơ thể em không chứa nổi nó đâu!"

"Á á á!!" An Lâm số hai la lên một tiếng thảm thiết, thân thể nó đột nhiên đổ tung thành vô số bọt nước.

Đôi cánh gió của hắn mở tung ra, trong chớp mắt che lại trước mặt Hứa Tiểu Lan, thậm chí An Lâm còn lấy cục gạch đen làm từ hợp kim hỗn độn cực kì cứng rắn, chặn đằng trước.

Ngay lúc hai người nói qua nói lại, như bị gì đó kích thích, dấu ấn toả ra ánh sáng mãnh liệt tới chói cả mắt.

Hứa Tiểu Lan lập tức lùi ra sau tránh né, nhưng con phượng hoàng màu máu do dấu ấn hình thành như đã nhận định cô, cứ đuổi theo không bỏ.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan thấy thế, sắc mặt lập tức thay đổi, Áo Ngưu thì sợ tới mức trực tiếp quay đầu bỏ chạy.

An Lâm số hai đang lấy tay chạm vào dấu ấn, đột nhiên phát hiện có một luồng sức mạnh màu máu từ chỗ ngón tay chạm vào dấu ấn lan tràn khắp toàn thân, năng lượng đáng sợ tàn sát bừa bãi trong người nó.

Loại dấu ấn cao cấp thế này, muốn cướp về ép nó nhận chủ là chuyện cực kì khó, nhưng nếu có sự dẫn dắt nào đó, làm nó tự động nhận chủ, thì chuyện hấp thu sức mạnh và truyền thừa bên trong đó sẽ trở nên cực kì đơn giản.

Con phượng hoàng màu máu va vào cục gạch đen, hoá thành chất lỏng màu đỏ như máu, hợp thành hai dòng chảy nhỏ, trượt ra hai bên mép gạch, lướt qua người An Lâm, sau đó ngưng lại thành hình phượng hoàng màu máu, bay về phía Hứa Tiểu Lan!

Ngay sau đó, dấu ấn hoá thành một con phượng hoàng màu máu, xé rách hư không muốn nhào về phía Hứa Tiểu Lan!

Tốc độ của Hứa Tiểu Lan không nhanh bằng con phượng hoàng màu máu đó, cô liên tục thả ra vài thuật pháp đánh về phía nó, nhưng đều bị sức mạnh đáng sợ của phượng hoàng nuốt trọn.

An Lâm nhìn thấy vậy, làm sao chấp nhận nổi, dám đuổi theo Hứa Tiểu Lan ngay trước mặt hắn à? Muốn chết!

Ầm ầm!

An Lâm không ngừng gọi tên Hứa Tiểu Lan, Hứa Tiểu Lan lại chỉ có thể đau đớn nhắm chặt hai mắt mình, cố mở miệng thều thào vài chữ: "Anh mau đi đi! Em cảm thấy mình sắp không chống đỡ nổi rồi, sức mạnh phượng hoàng trong cơ thể em bất kì lúc nào cũng thế nổ tung được cả... em xin anh, anh mau rời khỏi đây đi..."

An Lâm như phát điên chạy về phía Hứa Tiểu Lan, vươn tay ôm chặt cô vào lòng, lại phát hiện người cô nóng như một cục than đang cháy, nóng tới mức khó tin.

An Lâm vô cùng lo lắng, lại không nghĩ được gì giúp Hứa Tiểu Lan, trong lơ đãng, hắn liếc thấy trên mu bàn tay Hứa Tiểu Lan có một cái dấu ấn lấp loé ánh sáng đỏ, hai mắt hắn lập tức sáng rỡ.

Ầm ầm!

Ầm ầm! Dấu ấn trên mu bàn tay Hứa Tiểu Lan toả ra ánh sáng rực rỡ, nó đã bắt đầu phản kháng, sức mạnh khổng lồ đáng sợ chỉ trong phút chốc đã đánh tan sức mạnh An Lâm truyền vào.

"Tiểu Lan!" An Lâm hốt hoảng la lên.

Hứa Tiểu Lan đau tới mức rên rỉ ra tiếng, khoé miệng cô thấm cả ra máu, cơ thể cô gần như đã tới giới hạn cuối cùng.

Ầm ầm! Ánh sáng màu vàng khuếch tán ra từ đầu ngón tay An Lâm, va chạm dây dưa quấn lấy những tia sáng màu máu toả ra từ dấu ấn phượng hoàng, cuối cùng giữ chặt nó.

Hai mắt An Lâm loé lên ánh sáng sắc lẻm, hắn không chút do dự dùng tới nguyên khí Hắc Minh, khí tức trên người hắn lại một lần nữa tăng lên đáng kể!

Con phượng hoàng màu máu rốt cục cũng chạm được vào thân thể Hứa Tiểu Lan, sức mạnh và Đạo Ý của huyết phượng hoàng chỉ nháy mắt đã lan khắp toàn thân Hứa Tiểu Lan. Cô đau tới mức bật ra tiếng rên nhỏ, kiệt sức lảo đảo mấy cái rồi ngã xuống, người co rút run rẩy, ngay sau đó một dấu ấn phượng hoàng màu máu xuất hiện trên mu bàn tay trắng nõn của cô.

Sức mạnh của dấu ấn trên mu bàn tay và dấu ấn bên ngoài là chung một nguồn, muốn đuổi sức mạnh này đi, chỉ cần huỷ diệt cái dấu ấn trên tay Hứa Tiểu Lan là được rồi nhỉ...

Không kịp do dự suy tính kỹ càng, hắn chỉ có thể liều mình thử!

An Lâm vươn ngón tay ra đè lên dấu ấn hình phượng hoàng màu máu nọ, từ đầu ngón tay hắn toả ra sức mạnh có thể huỷ diệt mọi thứ.

"Tiểu Lan... Tiểu Lan, em thấy thế nào rồi?!"

Sức mạnh của dấu ấn quá đáng sợ, như vậy Hứa Tiểu Lan sẽ không chống đỡ nổi đâu!

Phải làm sao, phải làm sao đây...

An Lâm nghe vậy toàn thân run lên, Hứa Tiểu Lan đang thế này hắn làm sao có thể bỏ đi cho được chứ?

Cô cố gắng mở hai mắt của mình lên, lẳng lặng nhìn chàng trai đang đứng trước mặt mình, như thể muốn khắc ghi hình dáng của hắn vào trong lòng mình, để nó mãi mãi không phai mờ.

Trong lòng An Lâm vô cùng hoảng sợ, nhưng vẫn cố gắng mở miệng liên tục an ủi Hứa Tiểu Lan, sức mạnh chảy ra từ đầu ngón tay hắn không ngừng tấn công dấu ấn trên mu bàn tay Hứa Tiểu Lan.

Sức mạnh phượng hoàng vẫn đang đấu đá lung tung, như một thần linh ngạo nghễ liếc nhìn vạn vật, lấy tư thái cao ngạo nhất chống lại sức mạnh của An Lâm.

Đúng lúc này, trong khí hải của An Lâm.

Chu tước màu trắng hình như nhận ra có gì đó bên ngoài, nó ngẩng đầu nhìn về phía hư không, hót vang một tiếng.

Lúc này, đột nhiên cả đất trời đều im lặng.

Từ đầu ngón tay của An Lâm, toả ra ngọn lửa màu trắng vô cùng rực rỡ, thánh khiết mà lại không thể chống đỡ, nó bùng lên thật mạnh, như kẻ đứng đầu muôn ngàn ngọn lửa khác, khiến sức mạnh của huyết phượng hoàng phải thần phục, áp chế sức mạnh toả ra từ dấu ấn!

Nhưng mà, sức mạnh của huyết phượng hoàng chỉ thần phục được một lúc. Rồi đột nhiên vùng lên, lao về phía đầu ngón tay của An Lâm, uy thế này hệt như uy thế lúc nãy lao vào người của Hứa Tiểu Lan

Sức mạnh của con phượng hoàng màu máu bắt đầu di dời!

Chuyện này xảy ra quá mức đột nhiên, nhưng may mà An Lâm cũng chỉ ngẩn người ra một lúc mà thôi.

Ngay sau đó, sức mạnh ngọn lửa đáng sợ xông vào cơ thể hắn, đâm trái đâm phải.

Đồng thời, một lượng tin tức lớn cũng được đổ vào trong đầu hắn, đó là tin tức mang theo Đạo Ý cao nhất, là truyền thừa chiêu thức mạnh nhất của con Huyết phượng hoàng dị biến này lúc còn sống, Vẫn Tinh Lạc Nhật!

Khí hải trong cơ thể An Lâm cũng bị sức mạnh huyết phượng hoàng xông vào, trên cơ thể con chu tước màu trắng đang bay lượn giữa trời cao, dần xuất hiện những đường máu như mạch máu. Những đường máu nọ hiện lên trong chớp mắt rồi ẩn đi ngay, thân thể chu tước màu trắng ngưng đọng hơn, hai mắt cũng linh động hơn.

Trên mu bàn tay của mỗi người đều có dấu ấn hình nửa con phượng hoàng, hợp lại vừa vặn thành một con phượng hoàng hoàn chỉnh...

Cả hai lúc này đều thở hổn hển, mặt sững sờ, chả hiểu ra sao nhìn chằm chằm tay đối phương.

Hứa Tiểu Lan muốn đẩy ngón tay đang đè lên dấu ấn trên mu bàn tay mình của An Lâm ra, chẳng ngờ An Lâm lại lấy tay còn lại đè chặt tay cô. Cô đang trong tình trạng kiệt sức, không cách nào tránh thoát được.

Dấu ấn màu máu trên tay Hứa Tiểu Lan chậm rãi rút nhỏ lại, sức mạnh đáng sợ cũng dần giảm bớt, hơi thở của cô cũng ổn định lại hơn.

Trên mu bàn tay An Lâm, cũng chậm rãi xuất hiện một cái dấu ấn màu máu.

Sức mạnh phượng hoàng trong cơ thể hắn ngày càng đáng sợ hơn, cứ như thể nó muốn đốt sạch cơ thể hắn vậy.

Dấu ấn mà thần thú cảnh giới Hợp Đạo để lại, có sức mạnh thật sự quá mức đáng sợ, cho dù An Lâm đã có thân thể chiến thần, cũng không cách nào thừa nhận nổi.

Nhưng An Lâm không hối hận, hắn vô cùng bình tĩnh thả lỏng cơ thể để sức mạnh phượng hoàng nọ ồ ạt tràn vào cơ thể mình, không hề chống cự lại. Mặc kệ thân thể hắn có thừa nhận nổi sức mạnh này không, hắn cũng tình nguyện thay Hứa Tiểu Lan thừa nhận nó.

Thời gian dần dần trôi qua.

Dấu ấn màu máu trên mu bàn tay Hứa Tiểu Lan đột nhiên ngừng thu nhỏ lại.

Dấu ấn màu máu trên mu bàn tay An Lâm cũng ngừng lớn lên.

"Anh... anh mau thả tay em ra đi!"

"An Lâm, anh không sao đó chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận