Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1998: Không thể chìm đắm

Hàng nghìn hàng vạn thành viên của liên minh Tây Hải cùng reo hò.

Bọn chúng đều vui mừng và hân hoan tận đáy lòng.

ma tôn Lăng Cổ từ Hợp Đạo trung kỳ đột phá thành Hợp Đạo hậu kỳ, đồng nghĩa với lực chiến của liên minh Tây Hải đã tăng thêm một bậc, nếu hắn siêng năng tu luyện phá thuật pháp Thiên Hệ, nói không chừng còn có thể sở hữu lực chiến đấu của cấp bậc Thiên Tử Hậu Tuyển, như thế thì liên minh Tây Hải sẽ càng vững bền hơn.

Nhìn cảnh giới Chân Ma Thần Ý trải đầy tạo nên khung cảnh oai hùng tráng lệ, An Lâm không hề cảm thấy ngạc nhiên.

Đúng một tỷ trứng Thiên Nhân kia mà, năng lượng ẩn chứa bên trong, có thể bằng với năng lượng của vài chục cảnh giới Hợp Đạo đại năng siêu cấp, nếu ma tôn Lăng Cổ có thể hấp thu hoàn toàn tinh hoa của trứng, đừng nói thăng lên một cảnh giới nhỏ, cho dù là ngưỡng cửa của cảnh giới Sáng Thế, chỉ cần đủ thiên phú, vẫn có thể thăng lên.

Dĩ nhiên, hầu hết tư chất của đại năng siêu cấp thật ra đều không đủ.

Những cái khác không nói, Thiên Đế cũng làm người đầu tiên của chín châu lục mấy chục nghìn năm rồi, còn không phải vì kẹt ở cảnh giới Hợp Đạo Điên Phong bao năm qua sao? Bàn về năng lượng tích lũy, ông chắc chắn đủ, dù ở mặt nào cũng được luyện đến mức không thể tiến bộ hơn được nữa, chỉ thiếu một ít cảm ngộ.

Nhưng "một ít" ấy, lại quan trọng hơn cả tinh hoa năng lượng của mấy chục mấy trăm đại năng siêu cấp Hợp Đạo.

Đứng trước chàng trai áo trắng mà bản thân đã từng vô cùng sùng bái, chỉ có thể ngưỡng mộ từ xa, đến nay ma tôn cảm thấy mình đã có tư cách sánh vai.

An Lâm đánh một đấm.

Nó siết nắm tay, ma lực khuấy động trong cơ thể, huyết quản lồi lên, có ánh sáng đỏ chớp tắt bên trong, giống như phản ứng nhiệt hạch, cánh tay căng ra. Nó đánh một đấm là đủ để bộc phát năng lượng hủy diệt cách xa bom Hy-đrô đương lượng lớn.

Tuy hắn không hiểu yêu cầu vô lý này lắm, nhưng vẫn đồng ý.

Cuối cùng, đến mức cao nhất của Hợp Đạo, cái bụng phồng to như quả bóng bay của nó mới chịu xẹp xuống, quay trở về hình dạng sáu múi.

Hai cú đấm va chạm vào nhau khiến trời đất bỗng chốc yên tĩnh.

"Gào!!!" Tiếng gầm bất khuất lại cuồng bá vang khắp đất trời.

ma tôn Lăng Cổ bật cười, cũng đánh một đấm như An Lâm.

"A... Mạnh mẽ biết bao... Đây chính là cảm giác vô địch sao?" ma tôn Lăng Cổ cảm thấy cơ thể của mình đã mạnh đến cảnh giới khó lý giải, không sợ hãi bất cứ tên địch nào.

ma tôn Lăng Cổ đã đột phá đến Hợp Đạo hậu kỳ thành công, khí thế dâng cao đến đáng sợ, hơn nữa còn tiếp tục tăng lên, chưa dừng lại! Nó vẫn đang hấp thu tinh hoa năng lượng của trứng Thiên Nhân trong bụng, cơ thể không ngừng mạnh mẽ, năng lượng càng lúc càng cuộn trào.

An Lâm chớp chớp mắt: "Được thôi..."

Thân hình cao lớn vài chục nghìn trượng của ma tôn Lăng Cổ, vậy mà lại bị sức mạnh khủng khiếp đánh cho bay thẳng hàng trăm dặm, biến thành vết nhơ trước mắt đám đông, sức mạnh ngũ hành càng thô bạo hơn, xé nát cánh tay của nó, An Lâm cố ý nương tay, nên mới không lan sang toàn thân của nó.

ma tôn Lăng Cổ cảm nhận năng lượng mạnh mẽ vô địch bên trong cơ thể, chỉ thấy mình đã có thể đạp không trung, ngạo nghễ ngắm nhìn quần hùng. Hắn liền nhìn sang An Lâm đang ở gần đó, nói mà ánh mắt sáng rực: "Tông chủ An Lâm, ngài cứ đấm mạnh vào tôi một phát đi, tôi muốn kiểm chứng sức mạnh của mình một chút!"

Ơ...

Ầm!

"Á...!" Chợt truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.

Có thể nướng có thể ăn, một quả trứng Thiên Nhân để mặc người đời ức hiếp!

ma tôn Lăng Cổ là cái tên chấn động nhất, đã hấp thu nhiều tinh hoa năng lượng từ trứng Thiên Nhân như thế, rõ ràng nó đã sở hữu một loại cảm giác vô địch, kết quả là một đấm của An Lâm, lại đánh hắn quay về dạng trứng.

ma tôn Lăng Cổ nhanh chóng nghĩ thông suốt, bò dậy, bày tỏ niềm kính phục và cảm tạ với An Lâm.

Lam Tiểu Nghê khoanh tay, gương mặt xinh đẹp hiện vẻ bất lực: "Tên này chìm đắm quá rồi, lại dám chủ động bảo anh An Lâm đánh nó, biến mạnh thì hóa ngớ ngẩn điển hình..."

Chỉ có tận tâm tận lực bảo vệ biển Tây, An Lâm mới đưa nó đi chơi.

Các sinh linh nhìn ma tôn Lăng Cổ bị một đấm hạ gục trong nháy mắt, đều không biết nói gì cho tốt.

Lời vừa dứt, các thiên thần liền cảm nhận được cơn run kỳ lạ của biển Quang trước mắt.

Thiên thần nam treo đại đao Thần Phù trên lưng, xoa tay nói với biển Quang trước mắt: "Ngài thiên thần Ánh Sáng, đại quân mười triệu Thiên Nhân tộc đã tập kết, lúc nào thì chúng ta bắt đầu trận công kích Hao Mệnh hình thức tự sát?"

Lúc này, tại cửa trời Đông.

Thành viên liên minh Tây Hải biết ma tôn Lăng Cổ rất rất mạnh, nhưng cú đấm này của An Lâm, khiến bọn chúng cảm nhận thêm lần nữa sự vô địch của chỗ dựa của bọn chúng, bọn chúng chấn động, cũng rất hưng phấn!

Nếu như không có An Lâm, nó cũng không thể có được cơ duyên lớn như vậy - thăng cấp đến Hợp Đạo Điên Phong. Người ta bảo ở cạnh những người may mắn thì cũng gặp may mắn, quả nhiên câu nói này là thật.

ma tôn Lăng Cổ càng kiên định với quyết tâm sát cánh cùng An Lâm.

Đương nhiên, hiện tại việc quan trọng nhất là bảo vệ biển Tây.

Đúng vậy, khi đối diện với An Lâm, hắn thấy mình chính là quả trứng Thiên Nhân!

Thật không hổ là ánh sáng cả đời hắn mặt theo đuổi!

Rốt cuộc tông chủ An Lâm mạnh đến mức nào?

Thân hình vài chục nghìn trượng của ma tôn Lăng Cổ vương vãi sóng biển, nó che cánh tay gãy ướt đẫm máu tươi, ngước nhìn lên bầu trời, bắt đầu nghi ngờ sự tiến hóa của bản thân liệu có phải là giả.

"Hủy bỏ kế hoạch..." Giọng nói nhàn nhạt của thiên thần Ánh Sáng truyền tới.

"Này này này... Tại sao chứ?" Thiên thần nữ tay cầm quạt xếp màu hồng loại lớn, mở to đôi mắt hoa đào, có chút nghi hoặc hỏi: "Chẳng phải ngài nói, ba vị thiên thần tối cao liên minh lại, sắp phát động một kế hoạch kinh thiên động địa hay sao? Hay đến lúc đó sẽ có một lượng lớn binh lực chấn động thế giới?"

"Phải, phải..." Các tiên thần còn lại cũng nhao nhao nói chen vào, tò mò nhìn biển Quang.

Biển Quang lại dừng lưu động, sau đó bắt đầu run nhẹ.

Chuyện này là thế nào? Kế hoạch kinh thiên động địa đã bị phá hoại rồi ư?

Không, cô không thể nói ra.

Một khi nói ra, chẳng phải ba vị tối cao đều bị mất mặt sao?

"Chuyện này... để sau hẵng bàn đến." Thiên thần Ánh Sáng không nói nữa, chỉ giữ im lặng.

Nhưng, thế giới này không phải thiên thần Ánh Sáng quyết định, cô không muốn nói ra, không muốn để ba vị tối cao bị mất mặt, nhưng có người khác nói ra...

An Lâm rất khiêm tốn, để liên minh Tây Hải truyền thành tích chiến đấu lần này ra ngoài, còn gửi cho các tòa soạn một loạt ảnh lưu niệm rõ nét do Chân Nguyên Vũ Tôn chính tay chụp lại, gồm cả những tin tức như ma tôn ăn trứng bởi vì để thăng cấp...

Cứ thế, tên của An Lâm lại lần nữa xuất hiện trên các tiêu đề nóng.

"Chiến thần vô địch, tông chủ An Lâm lại phá âm mưu của thiên thần tối cao!!!"

"Loại trừ mối đe dọa của thế giới, thành công bị bóp chết trong nôi."

"Chiến thần tộc Người thật chấn động, trong nháy mắt một tỷ tên địch tan thành mây khói!"

"Một đấm đánh bại thiên thần Hải Dương! Một chân đạp Mặt Đất, trong tay nắm Ánh Sáng, nhất định có thể xoay chuyển càn khôn!"

"ma tôn Lăng Cổ và tông chủ An Lâm khởi hành bí mật, sau một ngày nhìn như thai phụ, vì đâu nên nỗi?"

"Thực tế, về thực lực của An Lâm, có thể chống bao nhiêu thiên thần quyền hành tối cao?"

Từng tiêu đề nóng làm cả thế giới chấn động, truyền đi khắp lục địa Thái Sơ, một lần nữa thay đổi cảm quan của mọi sinh linh, khiến cho vô số sinh linh rung động và vui mừng điên cuồng.

Thế giới này, dường như không ai có thể ngăn được bước chân của vị chiến thần tộc Người này nữa rồi!

Vâng, bây giờ An Lâm không chỉ là chiến thần Thiên Đình, mà còn là chiến thần của cả tộc Người được hàng triệu hàng nghìn sinh linh ca tụng, đi tới đâu đều có một đám em trai em gái nhìn hắn bằng ánh mắt rạo rực.

Thật ra An Lâm rất muốn sống khiêm tốn, nhưng thực lực của hắn căn bản không cho phép.

Hết cách, hắn chỉ có thể giảm bớt số lần ra khỏi cửa, suy cho cùng bị một đám em gái mất đi lý trí ùa đến, để phát sinh chuyện thật sự không vui vẻ chút nào.

Chàng trai như hắn bước ra cửa phải cực kỳ cẩn thận.

An Lâm làm xong tất cả mọi thứ, không ở lại lâu, bắt đầu lên đường trở về thành thần Nguyệt Đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận