Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1495: Hôm khác đi

"Chủ nhân..."

Lạp Phỉ Nhĩ mang vẻ mặt đau lòng, lại dùng thuật chữa trị và thuật cứu tâm cho Cổ Long Đế.

Lòng Cổ Long Đế thật sự rất xót xa, tuy rằng không muốn chịu thua, nhưng thật sự hoảng rồi.

Đề Na hơi thè đầu lưỡi nhỏ, bay về phía Cổ Long Đế nói với giọng quan tâm: "Cô giáo, cô không sao chứ?"

Được học sinh quan tâm...

Cổ Long Đế miễn cưỡng nở nụ cười nhạt, lắc đầu nói: "Không sao, chỉ là... chỉ là hơi mệt, bây giờ tôi muốn nghỉ ngơi một chút..."

"Vâng, cũng đúng, cô đã chiến đấu liên tiếp nhiều lần như vậy, cần phải chú ý giữ gìn thân thể, tuyệt đối đừng mệt quá." Đề Na bay đến bên cạnh Cổ Long Đế đang nằm trên mặt đất, bàn tay nhỏ nắm lấy ngón tay nhỏ bé thon dài trắng nõn của Cổ Long Đế với vẻ mặt hồn nhiên ngây thơ mà nói.

Cổ Long Đế: "..."

Đối phương không muốn trả lời, cô tự nhiên cũng sẽ không tra cứu.

Lạp Phỉ Nhĩ biết Cổ Long Đế vừa sử dụng pháp thuật Phá Thiên hạng mạnh nhất, nhưng ngay cả như vậy, mới miễn cưỡng chống đỡ được một đòn của đối phương, có thể tưởng tượng được đối phương rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Cổ Long Đế: "..."

Cổ Long Đế đã cho là như vậy, người hầu của cô là Lạp Phỉ Nhĩ, càng là khó nén khiếp sợ trong lòng.

Cô vừa khiếp sợ vừa nghi hoặc mà nhìn tinh linh trước mặt, không nhịn được mà nói: "Trước đó em nói, ở trong thế giới Thần Kính em là "trời"? Em là thần Sáng Thế sao?"

Ừm... Lại là một học viên học nghề thành công...

Kẻ cầm đầu khiến cho thân thể tôi suýt chút nữa mệt lả là ai, trong lòng em không có câu trả lời sao?

"Bạn học Đề Na, tư chất Phá Thiên của em vô cùng quái dị, cứ tu luyện theo phương thức này, em chắc chắn có thể nhìn thấy phong cảnh hoàn toàn mới trong đạo Phá Thiên, cô đã không còn gì để dạy cho em nữa rồi..."

"Ôi chao, khà khà..." Đề Na nở nụ cười, nghĩ lại lời căn dặn của An Lâm, giả vờ nói một cách mơ hồ, "Em từng nói lời này sao? Sao em không nhớ nhỉ? Cô nghe nhầm rồi."

Sau khi châm chọt, cô lại có chút nghĩ mà sợ. Nếu như cô thật sự không dốc hết toàn lực chống lại sự công kích của tinh linh, thì tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, thật sự không thể nói chính xác được.

Chỉ là, trong lòng cô Tứ Cửu Tiên Tông càng ngày càng thần bí và mạnh mẽ. Quả nhiên, kiểu Tông chủ không nghiêm chỉnh như An Lâm, mới có thể thống lĩnh một đám yêu nghiệt như vậy...

"Cảm ơn sự chỉ bảo của Cổ Long Đế tiền bối." Đề Na vui vẻ khom người chào.

Xin bạn nói dối thì dùng một lý do khiến người ta tin một chút được không?

Cổ Long Đế một lần nữa đứng lên, sắc mặt có chút tái nhợt, lộ rõ vẻ vô cùng uể oải và mất lực.

Cổ Long Đế vẫn không quên lời trách mắng của cô, bắt đầu đánh giá khách quan.

Đường đường là Thiên tử thứ tư của hệ Phá Thiên, dạy mười ngày, thì có hai học viên thành nghề rồi, cũng không biết nên vui mừng hay đau lòng...

Sau đó thì sao? Cái quái gì vậy, tư chất mỗi người tiếp theo đều ưu tú hoặc hàng đầu, chỉ có hắn tư chất bình thường!

Cổ Long Đế rất phiền muộn, không biết rằng, Diêu Minh Hi còn buồn hơn!

Tâm trạng của An Lâm vào giờ khắc này chính là mang theo chút tươi đẹp.

Vốn tưởng kiểm tra đơn giản một lần là xong, có thể khiến cho các học viên mở mang kiến thức trời cao bao nhiêu, đất dày bao nhiêu một chút, đây vốn là thời điểm Cổ Long Đế vỗ ngực ra oai.

Cổ Long Đế bị dọa một phát, nhìn về phía An Kâm: "Cậu đột nhiên nói điều này làm gì?"

Cô nhìn đám học sinh cách đó không xa với thần sắc phức tạp.

"Ngày khác hãy nói, hôm khác hãy nói!" Cả người Cổ Long Đế run lên, giọng nói mang vẻ kích động.

Hứa Tiểu Lan thấy thế liền dẫn Phượng Hoàng đi tới, nghẹ giọng hỏi: "Cổ Long Đế tiền bối, pháp thuật Phá Thiên tôi và Tiểu Hoàng nắm giữ rèn luyện..."

"Không có gì, chỉ là cảm thấy cô cực khổ rồi, vì vậy em không nhịn được nên muốn hỏi thăm một chút..." An Lâm nhìn Cổ Long Đế, thầm nghĩ sao phản ứng kịch liệt như thế nhỉ.

Thế nhưng, sao cô lại hồ đồ trở thành dáng vẻ như lúc này? Ngoại trừ tuyển thủ đầu tiên Diêu Minh Hi tư chất bình thường, tư chất Phá Thiên của những người khác đều tốt như vậy, đây hoàn toàn không tu chân...

Mới nghĩ đến việc các cường giả của Tông môn có thể dựng nên một tấm gương tốt, biểu diễn thật tốt trước mặt Cổ Long Đế tiền bối, sau đó Bạch Lăng và Đề Na không chịu thua kém như vậy...

Lần này, có lẽ Cổ Long Đế sẽ rất vui mừng nhỉ?

Hắn không khỏi đưa mắt nhìn sang Cổ Long Đế, nhìn thấy Cổ Long Đế mang theo khuôn mặt tiều tụy, trong lòng không nhịn được mà cảm thấy kính nể, nghiêm túc nói: "Cổ Long Đế tiền bối, cô cực khổ rồi!"

Vốn hắn ra trận, bị Cổ Long Đế nói tư chất bình thường là chuyện rất bình thường, mười đại năng có chín người đều như vậy, hắn còn bởi vì vậy mà thở phào nhẹ nhõm.

Là chủ của một Tông môn.

Diêu Minh Hi đường đường là một đại năng Kiếm Tiên Phản Hư, giờ khắc này đã sắp không còn mặt mũi nào nữa rồi!!

Đây có phải là chỗ nào đó có vấn đề không? Rất đau lòng!!

Mọi người: "..."

Đề Na và Bạch Lăng không phải cảnh giới Hợp Đạo đã kinh khủng như vậy, Thần nữ Thiên Tước và Phượng Hoàng này lại là siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo! Siêu cấp đại boss! Họ liên thủ không phải hù chết riêng tôi?!

Cổ Long Đế lúc suy nghĩ như vậy, mảy may không nhớ tới mình cũng là siêu cấp đại năng Hợp Đạo.

"Ồ..." Hứa Tiểu Lan dường như hơi thất vọng, sự hưng phấn trong mắt dần dần tan biến đi, nhưng hỏi có chút không nỡ: "Sau mấy ngày thì bắt đầu vậy?"

"Chuyện này..." Cổ Long Đế sửng sốt một chút, sau đó lộ ra vẻ thấy chết không sờn, mở miệng nói, "Ba ngày sau."

Ba ngày sau, cô có thể hồi máu phục sinh.

Đến lúc đó sống hay chết, thì xem mệnh rồi...

Ồ, không đúng, sao mình lại có cái cảm giác này?

Cổ Long Đế đột nhiên tỉnh ngộ, cô là Thiên Tử thứ tư của bang Phá Thiên, sao có thể yếu thế trước mặt học sinh, tôn nghiêm Thiên Tử của cô đâu?

Vừa nghĩ đến đây, cô không ngừng xấu hổ và hối hận, một luồng kiêu ngạo cùng ý chí chiến đấu lại một lần nữa bốc lên.

Trời không sợ, lại sợ một con chim và một người phụ nữ?

"Hai ngày!" Cổ Long Đế nói nghiêm túc.

An Lâm nhìn hai người con gái càng đi càng xa, không nhịn được lại cảm khái một lúc: "Thực sự là một giáo viên tốt đã làm tròn trách nhiệm của mình..."

"Vâng, chủ nhân." Lạp Phỉ Nhĩ mang vẻ mặt đau lòng nói.

"Mau... Lạp Phỉ Nhĩ, làm lại pháp thuật cứu tâm." Hô hấp của Cổ Long Đế trở nên dồn dập.

Hứa Tiểu Lan: "..."

Cổ Long Đế tiền bối có phải là bị cái gì kích thích rồi?

Không phải là kiểm tra trước một ngày sao, cứ như là làm chuyện lớn vậy?

Chỉ có Lạp Phỉ Nhĩ biết, Cổ Long Đế thật sự bị kích thích rồi.

Cổ Long Đế muốn nghỉ ngơi, các trưởng lão và Các chủ của Tứ Cửu Tiên Tông đồng thời khom người hô lớn: "Cổ Long Đế tiền bối, cô cực khổ rồi!!"

Nghe thấy lời nói chân thành của các bạn học, Cổ Long Đế đỏ cả vành mắt, nhịn lại không cho nước mắt chảy xuống.

Không phải là bị sự lễ phép của các bạn học khiến cho cảm động, mà là vì kinh nghiệm dạy học chua xót của chính mình mà rơi lệ.

Hăm hở đi tới Tứ Cửu Tiên Tông dạy học, kết quả lại bị chiêu thức Phá Thiên của bọn học sinh làm cho sợ đến mức không dám tiếp tục kiểm tra, chuyện này quả thật là việc mà trước đây cô nghĩ cũng không dám nghĩ tới, bây giờ lại phát sinh rõ ràng ngay trước mắt. Nghĩ đến tình cảnh này, hô hấp của Cổ Long Đế cũng có chút gấp gáp.

Mặt mũi của bang Phá Thiên, đều bị cô làm cho mất hết rồi!!

An Lâm: "..."

"Tôi nói, cuộc sát hạch kiểm tra thiên phú đạo Phá Thiên của Hứa Tiểu Lan và Phượng Hoàng, hai ngày sau bắt đầu!" Cổ Long Đế mang vẻ mặt thấy chết không sờn nói.

"Hả?" Mọi người sững sờ, không biết Cổ Long Đế rốt cuộc đang nói cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận