Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1423: Chị em sinh ba

Ba vị hộ pháp Kim Thánh, đang núp ở sau nham thạch, lạnh run, mặt lộ vẻ hoảng sợ.

Trước mặt của các cô, một người con trai đang lộ ra nụ cười hèn mọn.

"Khà khà khà... Trốn đi, xem các ngươi có thể trốn đi nơi nào?"

Dứt lời, chàng trai kia còn hèn mọn mà liếm liếm đôi môi.

"Nếu không phải là lực lượng của chúng ta bị phong ấn, thì sao có thể bị ngươi bắt nạt?" Ngả Đạt cắn chặt hàm răng, tràn ngập căm phẫn cất giọng nói.

"Ít nói nhảm, rốt cuộc các ngươi có theo hay không?" Chàng trai cười khặc khặc nói, dứt lời còn móc ra một cây roi, "Không theo, ta sẽ cầm roi quất các ngươi!"

Ngả Đạt, Kim Linh, Kim Yêu, để lộ ra vẻ thấy chết không sờn.

"An Lâm, muốn giết cứ giết, đừng có lảm nhảm nhiều nữa!" Ba vị hộ pháp Kim Thánh đồng thời tức giận nói.

An Lâm suýt nữa phun máu: "Em gái nhà cô mới sinh đôi!"

"Ôi chao, hì hì hì... hình như tôi quên rút người khổng lồ An Lâm giả đi." Giọng của Đề Na truyền tới từ phía trên, trong giọng nói tràn đầy sự xin lỗi.

Ba hộ pháp Kim Thánh thì càng ngớ người nhìn hai An Lâm giống nhau như đúc, một tên An Lâm đột nhiên nhảy ra, ngăn lại một tên An Lâm khác?

Hắn vung một cái tát chụp ngã An Lâm giả xuống đất, sau đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: "Tiểu Na, tôi cảm thấy tôi cần cô cho tôi một lời giải thích..."

Khi hắn thấy chàng trai kia rút roi da ra, hắn cũng nhịn không được nữa, trực tiếp vọt ra, túm tay chàng trai kia, lạnh lùng nói: "Ngươi là ai?"

"Đây chính là lý do khiến có biến hình tượng của tôi trở nên hèn mọn như vậy ư?" Ngực An Lâm như bị ghim một kiếm, cái tiểu tinh linh hồn nhiên ngây thơ kia đi đâu rồi?

Đúng, cái kia chàng trai rút roi da ra kia chính là An Lâm!

"Hình như đây không phải là lời giải thích. Tôi muốn một lời giải thích!" An Lâm đen mặt nói.

Chàng trai hơi sửng sốt một chút, quay đầu nhìn cái tên giống hệt mình.

An Lâm thật sự đứng ở một bên, cũng nhìn đến ngây người.

Bốp!

Đám người Ngả Đạt ngớ người, thì ra cái tên An Lâm hèn mọn kia là giả!

"Hai... hai người là sinh đôi?" Kim Linh như ý thức được điều gì, kinh ngạc hô lên.

"Chủ yếu... Chủ yếu là nếu anh không hèn mọn một chút, các cô ấy sẽ không sợ thôi..." Dưới sự ép hỏi của An Lâm, Đề Na càng nói càng đuối lý, giọng điệu dần trở nên mềm nhũn ra.

"Anh không cảm thấy bộ dáng của anh rất có lực uy hiếp sao, thế nên tôi mới dùng hình tượng của anh để dạy dỗ họ, như vậy có thể làm ít công to." Đề Na nhỏ giọng giải thích.

Trả cái áo bông nhỏ ấm áp trước kia cho tôi!

Ba cô gái này đều mặc váy vàng, mặt mũi tinh xảo lập thể, khí chất cao quý thánh khiết, ngoại hình cũng rất đẹp, song đây cũng không phải là trọng điểm.

Lúc này An Lâm mới đưa mắt nhìn sang ba hộ pháp Kim Thánh đại danh đỉnh đỉnh của Huyết tộc.

"Tôi không làm gì hết mà, sao thế?" Đề Na có phần hoang mang nói.

"Bốp!" Hắn lại tung một chưởng, trực tiếp đánh An Lâm giả tan thành mây khói.

Hắn đã chợt hiểu vì sao lúc trước Kim Linh lại có suy đoán, rằng hắn và An Lâm giả là sinh đôi.

An Lâm cảm thấy thật sự là hết chỗ nói rồi, đây là muốn biến hắn thành nhân vật phản diện hả?

An Lâm hít vào một hơi, sau đó đột nhiên hưng phấn!

Lúc trước, khi chiến đấu, chỉ có Ngả Đạt lộ mặt, hai người còn lại đều có áo bào đen che khuất, thế nên hắn mới không thấy rõ...

Thì ra là Kim Linh, Kim Yêu, Ngả Đạt, chính là chị em sinh ba!

Cái cảnh tượng tàn bạo này, khiến Ngả Đạt, Kim Linh, Kim Yêu bị làm cho sợ đến mức sắc mặt cũng thoáng trắng bệch.

An Lâm chỉ về phía ba cô gái trước mặt, nói: "Sao ba người này lại giống nhau như đúc thế? Chuẩn bị An Lâm giả còn chưa đủ, còn muốn chuẩn bị Ngả Đạt giả nữa sao?"

"Chúng tôi là chị em sinh ba." Ngả Đạt liếc nhìn An Lâm một cái, có phần im lặng nói.

"Ặc?" An Lâm ngạc nhiên nhìn Ngả Đạt, cùng với hai người phía sau cô, phát hiện các cô đều nhìn hắn với vẻ mặt lạnh lùng, như đang nhìn một cái kẻ ngu.

Đợi đến khi thấy rõ ràng mặt mũi của các cô, hắn thoáng ngây ngẩn cả người.

"Này..." An Lâm ngớ người, phản ứng đầu tiên là nghĩ đến Đề Na lại giớ trò đùa dai, hô lớn, "Tiểu Na, đừng nghịch nữa!"

Trừ đầu tóc, Ngả Đạt là tóc ngắn kim sắc, Kim Linh và Kim Yêu là tóc dài cuộn sóng, bất kể là hai tròng mắt đỏ sẫm, hay lỗ mũi đứng thẳng tinh xảo, hay là lông mày cong cong, hay là cánh môi đầy đặn đỏ rực, đều giống nhau như đúc, khó có thể biết được!

Trọng điểm là... ba nữ cô gái trước mặt hắn, thế mà lại đều giống nhau như đúc!

Hắn ngắm nhìn ba cô gái dung mạo xinh đẹp, vóc người đầy đặn cao gầy, tản ra sức quyến rũ của phương Tây, không nhịn được bèn cười ra tiếng.

"Anh... anh muốn làm gì?" Hình như Ngả Đạt cảm nhận được ánh mắt khác, lui về sau hai bước, trên gương mặt xinh đẹp tinh xảo có vẻ cảnh giác.

Bây giờ An Lâm, cũng rất giống với An Lâm giả vừa nãy!

"Không có gì, chỉ là tôi đang muốn cho các cô nếm thử bảo bối của tôi... " An Lâm bật cười nhích tới gần ba hộ pháp Kim Thánh.

Hắn vừa nói ra lời này, sắc mặt của Ngả Đạt, Kim Linh và Kim Yêu đều trở nên trắng bệch.

Lực lượng của các cô đều đã bị không gian này phong ấn, nếu như An Lâm thật sự muốn làm gì đó...

"Anh... anh đừng tới đây... " Kim Yêu rút ra trường kiếm kim sắc đeo bên người quát lên.

"Tôi cứ tới đấy, cô có thể làm gì tôi?" An Lâm cười lạnh nói.

"Nếu như anh tới đây... " Kim Yêu bị làm cho sợ đến mức hốc mắt đỏ lên, đặt trường kiếm ở trên chiếc cổ tuyết trắng, nói với vẻ mặt bất khuất, "Tôi liền chết cho anh xem!"

"Ha ha, Huyết tộc chúng tôi trời sinh rất am hiểu về việc hấp thu máu của tất cả các sinh linh, không có chủng tộc nào là chúng tôi không thể uống máu." Kim Linh cười lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ khinh thường, nói, "Chị, để em uống!"

"Bởi vì máu của tôirất đặc biệt, rất mạnh!" An Lâm ngắm nhìn ba cô gái trước mặt, híp hai mắt lại, gằn từng chữ, "Sau khi uống, rất có thể là các cô sẽ chết."

"Uống máu của anh?" Ngả Đạt có phần mơ màng, "Yêu cầu này có ý gì?"

An Lâm cười nói: "Uống máu của tôi, chỉ cần cô đồng ý uống một ngụm máu của tôi, thì tôi sẽ cho các cô cơ hội đi ra thế giới bên ngoài?"

"Chuyện gì?" Ngả Đạt hỏi.

Các cô còn tưởng rằng sẽ bị hành hạ ở chỗ này suốt đời, hôm nay vừa nghe thấy rằng có cơ hội sống sót, hiển nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Ba cô gái bị phong ấn, không khác gì người phàm, còn không phải là tùy ý An Lâm định đoạt ư? Việc lấy cái chết để ép hắn, là không có bất kỳ lực uy hiếp gì.

Ba chị em ý thức được sự thật này, đều lộ vẻ tuyệt vọng.

"Nói, trong các cô ai là chị, ai là em?" An Lâm cười khà khà nói.

Ngả Đạt đứng ở phía trước nhất, mím cánh môi, lạnh lùng nói: "Tôi là chị, anh có... có chuyện gì thì cứ hướng về phía tôi! Đừng ức hiếp các em ấy!"

"Quả nhiên, chị cả rất có phong thái ngự tỷ." Đây là lần đầu tiên An Lâm thấy chị em sinh ba đặc sắc như vậy, không khỏi chẹp chẹp miệng.

Cho dù Ngả Đạt đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng thấy cái dáng vẻ này của An Lâm, hai chân thon dài vẫn là không thể kiềm chế mà phải lùi về sau hai bước...

Song, làm cho các cô cảm thấy ngoài ý muốn chính là, An Lâm không tiếp tục ép sát, mà là ngồi xuống một tảng nham thạch.

"Yên tâm đi, tôi không phải là cái loại người mà các cô nghĩ... Tôi tới nơi này, là muốn cho các cô một cơ hội lấy công chuộc tội. Chỉ cần cô đáp ứng tôi một chuyện, tôi có thể cho các cô một cơ hội lấy lại tự do." An Lâm cất giọng nói.

An Lâm vừa nói ra lời này, trên mặt ba vị hộ pháp Kim Thánh đều không che giấu được vẻ kích động.

Kim Yêu cứ như bị định thân, không nhúc nhích được.

Hư không ngưng đọng lại!

"Răng rắc!"

An Lâm vươn tay chộp một cái.

Thật không hổ là con Pokemon đầu tiên bị Poke Ball của Tiểu Na hút vào, thật là ngớ ngẩn đến mức đáng yêu.

An Lâm: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận