Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1970: Đám Chu Tước dũng mãnh

Hồng Đấu không dám tin những điều mà mình thấy trước mắt.

Người đàn ông mặc quần áo trắng kia quả thật chói lóa đến mức khiến hắn phải đau cả mắt.

Đây là tu sĩ từng đấu 5-5 với hắn, không ngờ hiện giờ lại có thể trở thành chúa tể của cuộc chiến cấp bậc cao nhất đại lục Thái Sơ, tất cả điều này có vẻ không hề chân thật, cứ như mơ vậy.

"An Lâm... Không ngờ tốc độ phát triển của anh lại kinh khủng như vậy..." Hồng Đấu nhìn người đàn ông đang đẩy lùi hết kẻ địch ở phía xa, trong lòng bỗng thấy hoảng hốt, dần dần trong mắt lại có thêm vẻ hướng tới và mong chờ: "Nếu như anh có thể kết thúc cuộc chiến tranh này thì tốt biết bao..."

Hắn suy nghĩ trong lòng, nhưng cuối cùng lại lắc đầu.

Cấp bậc của cuộc chiến này há có thể bị một hai người chi phối được.

Thật ra thì thực lực thật sự của Thiên Nhân tộc vẫn còn bị giấu dưới núi băng, chưa được bộc lộ hết hoàn toàn, An Lâm cùng lắm chỉ là một biến số lớn, nhưng vẫn không thể đạt được tư cách đối đầu với thiên thần tối cao.

Tiếng chim hót réo rắt đột nhiên vang lên.

Tình hình tương tự cũng đang diễn ra ở chiến trường còn lại. Dù sao đột nhiên có chín con Chu Tước cấp bậc Hợp Đạo xuất hiện trên chiến trường, kẻ địch còn chưa kịp kìm hãm thì mấy con Chu Tước này đã lao đi như ngựa hoang mất dây, đi đến đâu liền đốt đến đó, vừa đốt vừa gào to Chu Tước Nữ Đế vạn tuế nữa chứ.

Cuộc chiến dần thay đổi bởi vì bọn chúng đã thiêu cháy rồi.

Ngọn núi lớn mà Hồng Đấu đang nấp cũng bị tan ra mất một nửa, chỉ bởi vì Nam Ly Tước từ cách đó không xa đi ngang qua mà thôi, ngay cả Hồng Đấu cũng bị bỏng nhẹ...

Chỉ mới có mấy phút thời gian mà mấy triệu kẻ địch đã phải chết thảm ở trong thánh hỏa vô tận rồi.

Hắn lập tức nấp sau một ngọn núi lớn.

"Ta đến ngăn chúng đây!" Một nguyên soái của Thiên Nhân tộc với khí tức lúc ẩn lúc hiện chủ động xông về phía một con Chu Tước đang phóng ra ngọn lửa màu vàng trong số đó.

Nam Ly Tước vẫy hai cánh, Nam Ly Thánh Hỏa tinh khiết nóng rực nuốt lấy mười ngàn sinh linh của lĩnh vực tạo hóa, cơ thể băng cháy sạch thành tro, thê thảm không nỡ nhìn.

An Lâm có tư thái vô địch, cộng thêm nhóm Chu Tước hùng mạnh khiến liên quân giới Cửu Châu chạy trốn tan tác bắt đầu tăng vọt tinh thần, cũng bắt đầu thử phản công lại kẻ địch.

Ngọn lửa của Nam Ly đốt hết tất cả, Nam Ly Chi Tước bay đến đâu là đốt đến đó, nó còn tạo ra một con đường giống như sông lửa vậy.

Hồng Đấu sợ hết hồn, hắn còn cách chỗ đấy không xa nữa chứ.

Đặc biệt là Chu Tước Lục Tử, sau khi dưỡng sức một thời gian thì đã khôi phục không ít sức lực chiến đấu. Trạng thái cao nhất của bọn chúng chính là cường giả cấp bậc Diệt Tinh, là sát khí chí cao của tộc Chu Tước, thậm chí khi dùng toàn lực còn có thể hủy diệt cả một hành tinh. Ngay lúc này, bọn chúng đang thoả thích phóng thánh hỏa của mình ra tạo thành sức mạnh hủy diệt, chứ đâu phải chỉ là từng người nổ một?

Ầm!!

Rõ ràng là cường giả viêm hệ, thế mà lại bị ngọn lửa của đối phương phun trúng người dẫn tới bỏng, đây là chuyện bực bội đến cỡ nào.

Từ trên trời bỗng nhiên phóng xuống một sức mạnh to lớn.

"Mau, mau ngăn bọn chúng lại!" Nguyên soái cảnh giới Thiên Khải của Thiên Nhân tộc rối rít điều động, mượn sức mạnh bầu trời để đánh lại nhóm Chu Tước.

Hắn ta lẩm bẩm trong miệng, một tay chỉ lên trời, một tay chỉ vào Huyễn Kim Chu Tước cách đó không xa.

Một con Chu Tước đã xuất hiện trước mặt hắn ta từ lúc nào, trên mặt còn mang theo nụ cười.

Nguyên soái Thiên Nhân tộc lập tức thay đổi sắc mặt.

Trong mắt mọi người đứng xem thì nguyên soái Thiên Nhân tộc đó giống như bị ngu vậy, hắn ta đánh một cột sáng từ trên trời xuống, sau đó đứng đó giả vờ lẩm bẩm, cuối cùng lại bị thánh hỏa của Huyễn Kim Chu Tước nuốt mất, ngay cả mảnh vụn cũng bị đốt sạch.

"Chu Tước thì sao chứ, các ngươi đã tham gia vào chiến trường thì hãy tỉnh ngộ mà chuẩn bị tốt cho việc bị trừng trị đi." Nguyên soái Thiên Nhân tộc từ trên cao nhìn xuống, vẻ mặt kiêu ngạo, lạnh lùng cất tiếng.

Thiên Thần Sát Lục thấy cảnh tượng này thì càng cảm thấy bất an, trong lòng suy nghĩ có nên rút lui hay không.

Đó là một cột sáng màu trắng ẩn chứa sức mạnh trấn áp cực kì đáng sợ, nó thô bạo đập mạnh xuống người Huyễn Kim Chu Tước, khiến Huyễn Kim Chu Tước rơi uỳnh xuống đất.

"Đồ không biết sống chết, trận chiến của ta há có thể để các ngươi nhúng tay? Chết đi cho ta!" Thiên Thần Sát Lục thấy vậy thì giận tím mặt, quơ lưỡi hái chém một nhát về phía U La Chu Tước.

Không chỉ mỗi vậy, một con Chu Tước cả người được phủ bởi Thánh Hỏa U La đang cháy hừng hực cũng đánh về phía cô ta.

Lúc này công kích của Vân Mộng Ảnh càng thêm dữ dội.

Nhưng bất chợt, Huyễn Kim Chu Tước trên mặt đất lại biến mất, chỉ còn một cái hố màu đen trơ trọi ở đó giống như cột sáng màu trắng chỉ đánh trúng mặt đất vậy.

Các sinh linh nhìn thấy mà khiếp sợ, không phải thực lực của đám Chu Tước này cũng quá mạnh rồi sao?

Thật ra thì tu sĩ có cùng cảnh giới ở Tinh Vực yếu hơn ở đại lục Thái Sơ nhiều.

Nhưng nhóm Chu Tước lại không như vậy, bọn chúng là huyết mạch truyền thừa, bọn chúng có huyết mạch gần với thánh thú, vốn dĩ đã mạnh hơn Hợp Đạo ở Tinh Vực rất nhiều rồi. Hơn nữa bọn chúng còn được sức mạnh Chu Tước Tâm Nguyên của Hứa Tiểu Lan bồi bổ một lần nữa, đã có khuynh hướng thay da đổi thịt.

Đột nhiên có một thứ nóng rực ập vào mặt hắn ta.

Huyễn Kim Chu Tước am hiểu tạo ra ảo cảnh của ngọn lửa nhất, hiển nhiên nguyên soái Thiên Nhân tộc vừa nãy đã trúng chiêu, chết không rõ nguyên nhân.

Dứt lời, ngọn lửa màu vàng vô tận đã nhấn chìm nguyên soái Thiên Nhân tộc.

"Bị trừng trị thì sao chứ? Chu Tước Nữ Đế vạn tuế!!"

U La Chu Tước không hề sợ hãi, thánh hỏa ẩn chứa chân ý Phá Thiên điên cuồng phóng về phía trước.

"Phá Thiên Chu Tước Nữ Đế vạn tuế!!"

Ầm!!!

Ngọn lửa vừa cuồng bạo vừa sâu xa va chạm với công kích lưỡi hái của Thiên Thần Sát Lục, nổ thành một làn sóng lửa hình vòng trên không trung. U La Chu Tước kêu thảm một tiếng, đôi cánh bị cứa thành một vết thương lớn, chỉ nhìn thôi cũng đủ giật mình.

Thiên Thần Sát Lục cũng bị thánh hỏa đánh lui mấy bước, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.

Con Chu Tước này lại mạnh như vậy sao?

Vân Mộng Ảnh cũng hoảng sợ, tên chiêu thức Phá Thiên cay cả mắt như vậy ý là gì? Còn nữa, không phải uy lực này cũng quá đáng sợ rồi sao?

Cô chỉ sửng sốt trong chốc lát rồi nắm lấy cơ hội tiếp tục tấn công Thiên Thần Sát Lục.

Lúc này, Băng Tâm Chu Tước cũng nhào tới giúp cô giúp một tay, hô to "Phá Thiên Chu Tước Nữ Đế vạn tuế!!", sau đó ngọn lửa băng màu xanh liền điên cuồng lao đến chỗ Thiên Thần Sát Lục.

Được rồi, tên là gì cũng không quan trọng nữa, bọn chúng thích kêu gì cũng được, vui vẻ là tốt rồi.

Mặc dù cái tên nghe có hơi cay mắt một chút, nhưng quả thật uy lực rất đáng để ngẫm, đã thả ra uy năng gần với thiên tử dự bị của bọn họ rồi, đủ để sinh ra uy hiếp với đối thủ cấp bậc Thiên Thần.

Hai con Chu Tước cực lớn kết hợp với Vân Mộng Ảnh đối phó Thiên Thần Sát Lục, dần dần chiếm ưu thế.

Lúc này, chỉ sợ kẻ thê thảm nhất chính là Mễ Già Lặc.

Hắn đã bị giết mười mấy lần, nếu không phải có thân thể Thánh Quang Bất Diệt thì hắn đã sớm đi đời nhà ma rồi. Lúc này hắn vẫn đang bị thiên thần điên cuồng đuổi theo. Thứ mà tên thiên thần đó nắm giữ chính là quyền hành tâm tướng, có thể sử dụng thủ đoạn kì lạ khó đoán nhất, cực kì khó giải quyết.

"Ta đã tìm được cách giết chết ngươi rồi." Thiên Thần Tâm Tướng ở phía sau bật cười, quả cầu màu trắng sữa trong tay không ngừng biến hóa, trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười hung ác, "Phá hủy thân thể Thánh Quang Bất Diệt của ngươi đi rồi mới giết, sau đó ta sẽ chạy trốn, chuyến đi này cũng không quá thiệt thòi..."

"Ồ? Tôi đã đến rồi mà cô còn muốn chạy trốn sao?" Một giọng nói trong trẻo dễ nghe bỗng nhiên vang lên.

Ào ào!!

Một luồng kiếm khí màu đỏ tươi giống như Cửu Thiên Tước Minh từ trên trời rơi xuống, sau đó hóa thành bóng kiếm kinh người, lập tức chặt đứt cánh tay đang ngưng tụ quả cầu sáng màu trắng sữa của Thiên Thần Tâm Tướng.

Đây là...

Tất cả sinh linh nhìn thấy cảnh này thì thi nhau trợn to hai mắt.

Bóng người mặc quần áo xanh mà tất cả sinh linh không chú ý đến đã bắt đầu khiến thế gian phải hoảng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận